Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Tác giả: Pơry Susu
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 45
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 605 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:06:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22.
ề tới nhà, Ánh Nhật nhìn lên phòng của đại thiếu gia, định bước lên thì:
-Đứng lại! – giọng nói của bà Hoàng phu nhân lạnh lùng nói
-Dạ…dạ..bà gọi con! – Ánh Nhật hỏi run
- < Chát >! Ở đâu ra thói về nhà chủ mà không thưa không gởi hả? Cô lên chức à!
Ánh Nhật quỳ xuống, tay ôm lấy má nói nghẹn:
-Con không dám!
- Tốt nhất là thế, cô nên biết thân biết phận đi, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao?
Ánh Nguyệt từ ngoài đi vào cùng nhị thiếu gia, thấy chị mình quỳ dưới đất liền chạy tới đỡ lên:
-Bà … sao bà đánh chị ấy? – Ánh Nguyệt bức xúc
- Không những tát nó mà < Chát > tát mày luôn đấy! – bà Hoàng phu nhân vung tay tát lên gương mặt xinh đẹp của cô
- Con xin bà! – Ánh Nhật che Ánh Nguyệt lại
- Bà … bà mệt rồi! Bà đi nghỉ đi! – tiếng nói uy lực của đại thiếu gia từ trên lầu vọng xuống
Bà Hoàng phu nhân nhìn rồi khẽ nhếch môi, nói:
-Cháu đau lòng à! 2 đứa đau lòng khi ta đánh 2 chị em nó à!
- Bà…đừng vô lí! – Tuấn Tú nói
- Ta thích thế đấy, các con nên nhớ một khi bà già này còn sống thì đừng mơ 2 đứa này là con cháu dâu của nhà này!
Ánh Nhật cúi đầu ôm Ánh Nguyệt khóc, lúc này từ cánh cửa bước vào 1 chàng trai khôi ngô lịch lãm.
-Thưa bà, cháu mới tới! – Minh Khang cúi đầu
- Minh Khang..cháu tới có việc gì à? – bà Hoàng phu nhân mừng rỡ
- Dạ, cháu tới đưa Ánh Nhật … em sao vậy? – Minh Khang nhìn vết tát còn ửng đỏ trên mặt cô hỏi
- Em không sao! – Ánh Nhật lắc đầu
- 2 đứa có quan hệ gì? – bà Hoàng nhìn
- Dạ, là người yêu ạ! – Minh Khang nhanh nhảu đáp
- Ở đâu ra cái quyền cậu tự ý xuất hiện trong nhà tôi vậy? – Tuấn Kiệt đi từ cầu thang xuống
- Nếu thế thì … 2 đứa mau làm đính hôn đi! – bà Hoàng phu nhân nói
- MẸ!!!!! – phía sau tiếng bà Nhật Nguyệt vọng tới
- Nếu bà nói thế, ngày mai con sẽ kêu ba mẹ con bàn việc đó! – Minh Khang nói
- Minh Khang …! Xin lỗi, cháu về đi! Ánh Nhật không khỏe! – bà Nhật Nguyệt nói
- Nhưng …!
Minh Khang nhìn vào Ánh Nhật, xoay qua nhìn bà Hoàng phu nhân.
-Ngày mai cháu lại với ba mẹ cháu! – bà Hoàng phu nhân nói
- Dạ cháu về!
Minh Khang cười tươi ra về, bà Hoàng phu nhân điềm tĩnh ngồi xuống sôpha. Bà Nhật Nguyệt tức giận, hỏi:
-Mẹ, sao mẹ tự ý quyết định chuyện đính hôn của Ánh Nhật?
- Chỉ là một con hầu, nay có thiếu gia chịu cưới nó là may phước cho nó rồi còn gì? – bà nói
- Mẹ không có quyền như thế, con là người giám hộ nó, là người quyết định của nó không tới phiên mẹ bận tâm!
- Cô trả lời với tôi như thế à!
- Tốt nhất mẹ nên để con tôn trọng mẹ!
- Bà chủ … đừng cãi nữa! Con sẽ chấp nhận! – Ánh Nhật níu tay bà Nhật Nguyệt
- Ánh Nhật … chị sao vậy? – Ánh Nguyệt hoảng hốt
- Chị không sao, chị yêu Minh Khang, chị muốn cưới anh ấy! –Ánh Nhật nói
- Nó đã nói như thế thì được rồi! À… Khả Ngân, cháu ra đi! – bà Hoàng phu nhân nói
Khả Ngân từ căn phòng trên lầu đi xuống, gương mặt xinh đẹp sắc sảo ngồi cạnh bà.
-Tuấn Kiệt, đây sẽ là hôn thê của con!
- CÁI GÌ????? – bà Nhật Nguyệt và Tuấn Tú la
Ánh Nhật quay lên nhìn, cô cúi đầu im lặng không nói. Bà Hoàng phu nhân cầm tay của cậu để lên tay Khả Ngân giọng nói hớn hỡ:
-Nhớ chăm sóc cho em nó nghe con!
- Con xin phép!
Ánh Nhật chạy đi ra vườn, nước mắt cô rơi ra, tiếng khóc cứ nấc lên làm cho trái tim của ai đó đau thắt lại. Tuấn Kiệt ôm cô từ phía sau, nói:
-Sao mày khóc?
-… - không có tiếng trả lời chỉ nghe tiếng khóc
- Tại sao mày lại đồng ý cưới hắn?
- Cậu … 10 năm trước bà đã bắt em rời xa cậu, 10 năm sau bà vẫn bắt em phải rời xa cậu.. em không thể nhìn cái cảnh đó! – Ánh Nhật hét
- Mày hận tao lắm à!
- Em ghét cậu.. tại sao chứ hả? Tại sao cậu làm em đau như thế?
Ánh Nhật bỏ chạy đi, Tuấn Kiệt siết chặt tay, nước mắt không tự chủ rơi ra ngước nhìn ông trời < Một ngày nào đó, anh sẽ cứu em khỏi cái thế giới ác độc này >
Ánh Nguyệt nhìn Tuấn Tú, tay siết chặt lại, cô hận lắm, hận bản thân mình không đủ sức bảo vệ chị 2, hận mình cứ bị người khác xem thường. Tuấn Tú ôm nhẹ cô nói nhỏ:
-Đừng giận nữa!
- Em thật sự muốn giết chết bà ta! – Ánh Nguyệt nghiến răng
- Điều đó hãy để anh thay em làm!
--------Ngày hôm sau -------
Đúng như lời hẹn, Minh Khang đã mời ba mẹ qua để hỏi cưới Ánh Nhật. Tuấn Kiệt nhìn cô u buồn:
-Ánh Nhật, ta không ép con! Con hãy tự quyết định đi! – ông Tuấn Dương nói
- Con…con đồng ý! – Ánh Nhật nói
- < RẦM > con xin phép! – Tuấn Kiệt bỏ đi lên phòng
- Nếu con bé đã đồng ý thì ta xem ngày cho 2 đứa làm lễ đính hôn đi! – bà Hoàng phu nhân nói
- Mẹ … mẹ để tụi nhỏ nó tính đi! – bà Nhật Nguyệt nói
- Cháu thì bao lâu cũng được tùy ý Ánh Nhật ạ! – Minh Khang nói
- 2 bác muốn lúc nào cũng được ạ! – Ánh Nhật cúi đầu
- Vậy ta sẽ đi xem ngày cho 2 đứa! – Bà Khánh Thi – mẹ Minh Khang nói
- Dạ, cháu hơi mệt! Cháu về phòng!
Cặp Song Sinh Siêu Nghịch ! Cặp Song Sinh Siêu Nghịch ! - Pơry Susu