Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Tác giả: Pơry Susu
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 45
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 605 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:06:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3.
không, chị ấy nói là anh họ của bọn tớ đó! Do ở nhà thường chơi trò người hầu nên chị tớ thường gọi anh ấy là đại thiếu gia! - Gấu Con quay xuống giải thích vì bà chủ và ông chủ nói không cho ai biết thân phận người hầu của 2 người
- A.. 2 bạn là song sinh sao?
- Ừm,đây là em tớ! Nó là Gấu Con đó!
- Vậy hả? Tớ là Minh Khang! Rất vui khi được làm bạn với 2 cậu nhé!
- Ừ!
- Nhìn 2 bạn rất dễ thương và xinh đẹp đó!
- Cậu cũng đẹp trai lắm á!
Nghe lời nói của Thỏ Con mà làm cho cậu nhóc Minh Khang đỏ ửng lên, Tuấn Tú đang vui cười với các bạn nữ thì thấy Gấu Con đang cùng Thỏ Con nói chuyện với Minh Khang liền tức giận, chuông vào lớp reo lên. Nhị thiếu gia lại ngồi kế Gấu Con.
- Sao mặt cậu hầm hầm thế? Chẵng lẽ bị bạn Ngọc Huyền chê!
- Haha, ta đã ra tay thì ai mà chê chứ! Bạn ấy còn nói rất thích cái băng đô nữa!
- Ôi, chắc bạn ấy không có mất thẫm mỹ nhìn tới nhìn lui chã thấy cái băng đô đó đẹp chỗ nào!
Tuấn Tú điên máu với Gấu Con, dám nói đồ cậu mua không đẹp sao.
- Mà thôi cái băng đô không cần đẹp, một khi đeo lên người bạn ấy nó sẽ đẹp lên thôi!
- Cũng phải, à mà hình như cậu đang tự chê đồ của mình xấu thì phải, mắt cậu không có thẫm mỹ rồi!
- Con nhỏ này..!
Gấu Con nhìn Tuấn Tú cười đểu, quay xuống nói chuyện với Minh Khang.
- Minh Khang nè, tớ cho cậu cái này nè, do chính tay tớ làm cậu nhớ móc vào cặp nhé, tớ cũng có một cái nữa đó!
Gấu Con nhấn mạnh nói to cho ai đó nghe, Tuấn Tú xoay qua nhìn thấy con rối hình con trai rất dễ thương mà Gấu Con đang đưa cho Minh Khang.
- Cám ơn cậu nhé, đẹp lắm!
- Hông có chi!
- Hứ!
Tuấn Tú quay sang nhìn lên bảng, Gấu Con thì cứ một chút quay xuống nói chuyện với Minh Khang rồi cười tươi làm cậu bực vô cùng. Giờ ra về, cậu bỏ đi một mạch không thèm nói chuyện với ai đó, Thỏ Con ngây ngô quay sang hỏi đại thiếu gia:
- Cậu ơi!
- Gì?
- 2 người họ đang giận nhau sao?
- Ai biết!
- Em thấy hình như Gấu Con tặng cho bạn con trai...tên gì nhỉ.. Nói chung là tặng quà cho bạn đó! Nhưng sao nhị thiếu gia lại giận!
- Mày nhiều chuyện quá! Đi về kìa!
Thỏ Con leo lên xe, nhìn cảnh 2 người đang xoay mặt hướng khác nhau, chỉ có Tuấn Kiệt đang chăm chú vào những cuốn sách toán.Chiếc xe vừa tới nhà, cả 2 quay mặt bỏ đi. Đại thiếu gia không nói gì bỏ lên phòng. Tối đến --
- Thỏ Con! - tiếng cậu gọi
- Dạ! - Thỏ Con mặc bộ đồ kitty màu hồng đi lên phòng cậu
- Mày vào đây!
- Gì dạ cậu?
- Mày ăn chung với tao đi, hôm nay Tuấn Tú nó lên cơn không chịu ăn cơm rồi!
- Cám ơn cậu nha!
Thỏ Con bay vèo lên ngồi đối diện cậu, ăn rất ngon miệng thỉnh thoảng còn được cậu đút cho ăn nữa. Bỗng cô nhớ ra điều gì liền hỏi:
- Cậu ơi, có phải Gấu Con và nhị thiếu gia giận nhau không?
- Ừ!
- Mà sao vậy cậu?
- Tất nhiên, nếu như mày thấy người mà mày yêu quý tặng đồ cho người khác mày giận không?
- Ơ, vậy sao em không giận cậu? Cậu cũng là người em quý mà cậu tặng quà cho chị cùng lớp, mà em chả thấy giận!
- Tao tặng cái gì?
- Thì cái băng đô đó, cậu mua tặng chứ không lẽ đeo!
Đại thiếu gia mỉm cười bước tới tủ mở ra lấy cái sợi dây rất đẹp, có hoa văn con thỏ xung quanh.
- Ủa, cọng gì vậy cậu?
- Ngu quá, đây là dây băng đô! - Tuấn Kiệt nói
- Đẹp quá cậu ơi!
- Muốn có không?
- Muốn!
- "Mi" vào đây cái đi, tao cho!
Đại thiếu gia chỉ ngay má, Thỏ Con ngây thơ nhìn:
- Sao phải "mi"? Cậu đang lợi dụng à!
- Lợi dụng đầu mày, mày biết khi người ta tặng đồ thì phải "mi" lại!
- Ô, thế sao?
Thỏ Con leo xuống ghế, mi nhẹ vào má Tuấn Kiệt làm cậu ửng hồng má, quay mặt đưa dây băng đô cho Thỏ Con.
- Cái này đeo làm sao?
- Đúng là ngu ngốc!
Đại thiếu gia bước tới cầm dây băng đô luồn qua tóc thỏ con, rồi buộc lên đầu cô ra thành 2 nhánh rất giống tai thỏ. Thỏ Con mỉm cười chạy quanh phòng, đại thiếu gia cũng bật cười.Bỗng Thỏ Con chạy về phòng, Tuấn Kiệt tức điên lên:
- Con thỏ điên kia, mày đi đâu vậy hả?
Thỏ Con chạy ào lên, đưa cho Tuấn Kiệt một con búp bê con trai rất dễ thương.
- Em tặng cho cậu nè, hôm qua Gấu Con chỉ cho em làm đó!
- Mày làm gì mà xấu quá vậy? Tao đeo vào cặp cho người ta cười à!
- Cậu... em may đếm 10 ngón tay chảy máu đó, sao cậu nói vậy?
- Đâu!
Đại thiếu gia lo lắng kéo tay cô lại xem, trên đầu 10 ngón tay đều có một lỗ nhỏ. Đại thiếu gia cốc đầu Thỏ con trách:
- Không biết làm thì đừng làm nghe chưa? Tay con gái mà bị vậy sao mà đẹp?
- Vâng!
- Được rồi! Ngồi xuống đây!
Thỏ Con ngồi xuống, cầm con búp bê mình ra. Đại thiếu gia mỉm cười, thì:
- Cậu, cậu có nhớ gì không?
- Nhớ gì?
- Cậu chưa "mi" em, cậu nói khi nhận quà người ta phải "mi" mà!
- Cũng đúng!
Đại thiếu gia nhướn người tới mi nhẹ vào má Thỏ Con, Thỏ Con liền giật mình rồi trở về trạng thái bình thường.
- Hôm nay đi học vui không? - Tuấn Kiệt hỏi
- Ngoài được kết bạn với bạn ngồi kế thì chả gì vui!
- Sao vậy? Mày thích học lắm mà!
- Nhưng nhìn Gấu Con và nhị thiếu gia được học chung thì em nhớ cậu! Cậu ơi, không ấy cậu cho em lên lớp cậu học nha!
- Không được, lớp của tao là lớp 2, còn mày lớp 1 thì sẽ không lên được, lớp 2 chỉ ấy đứa 8 tuổi thôi hiểu chưa?
- Nhưng..!
- Còn giờ ra chơi với giờ ra về mà, lúc đó mày đâu có xa tao đâu mà lo!
- Cũng phải!
- Thôi! Đi ngủ đi!
- Vâng, cậu ngủ ngon!
- Mày cũng ngủ ngon!
Đại thiếu gia cúi xuống mi nhẹ vào má Thỏ Con, làm cô run lên lắc đầu một cái rồi nhìn cậu.
- Sao cậu mi em?
- Chỉ là hôn chúc ngủ ngon thôi, bye!
Thỏ Con đi về phòng, thì thấy nhị thiếu gia đứng ngoài của cầm cái băng đô rất đẹp, có nơ màu hồng. Chạy xuống đứng cạnh cậu:
- Nhị thiếu gia, sao cậu không vào?
- À, cô đưa cái này cho Gấu Con giúp ta, nói ta xin lỗi!
- Gấu Con!
Thỏ Con la lên, thì cánh cửa bỗng mở ra. Gấu Con nhìn thấy Tuấn Tú liền quay mặt, quay sang nhìn Tbỏ Con:
- Sao thế chị?
- Nhị thiếu gia có chuyện nói, chị vào giải bài tập!
Thỏ Con nháy mắt tinh nghịch, Tuấn Tú ngạc nhiên hình như Thỏ Con có gì đó rất lạ.
- Có chuyện gì?
- Cái này.... cho Gấu Con nè! Cái băng đô này, tui thấy đẹp hơn cái hồi sáng nên mới lấy cái đó cho bạn Ngọc Huyền!
Gấu Con nhìn nhị thiếu gia đang ngại ngùng liền phì cười, cậu là cao thủ sát gái mà bây giờ lại đỏ mặt khi tặng quà cho cô sao? Đưa tay ra lấy món quà, rồi lấy con búp bê con trai khác ra đẹp hơn con hồi sáng.
- Cho cậu, cái này với con của tui mới là một cặp nên nhớ giữ kỹ!
- Cám ơn Gấu Con nha!
- Cậu đã trễ giờ ngủ, mau đi lên phòng nhanh!
- Vâng!
Tuấn Tú chạy ào lên phòng, Gấu Con mỉm cười mở cửa vước vào thì thấy Thỏ Con đã giải bài tập nhìn vào, cô hoảng hốt, tất cả đều đúng.
- Cái này chị giải à!
-Ừ, dễ mà!
Thỏ Con cất tập vở vào cặp, quay lên giừơng. Gấu Con nhìn cô, hình như Thỏ Con rất lạ hay là do cô nhầm.
Cặp Song Sinh Siêu Nghịch ! Cặp Song Sinh Siêu Nghịch ! - Pơry Susu