Cầu Chúa ban cho con sự thanh thản để chấp nhận những thứ con không thể thay đổi, sự caN đảm để thay đổi những thứ con có thể, và sự khôn khoan để phân biệt những cái có thể thay đổi và không thể.

Dr. Reinhold Niebuhr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 93 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 507 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:00:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 42: Không Ngờ
ọi người bao gồm Hàn Phong, Thuyết Thuyết, Trọng Minh, Hạo Dương và Chi Nguyên cùng nhau tụ tập ở bar Cám Dỗ-quán bar lớn nhất thành phố xa hoa này.
Ban đầu Thuyết Thuyết nhất quyết không muốn đến đây, vì đây một quán bar lớn, chắc chắn rất phức tạp, nhưng vì Trọng Minh đồng ý đến nên Thuyết Thuyết bắt buộc phải chiều em trai mình.
Trong phòng vip của quán bar, trên chiếc bàn gỗ dài đắt tiền bày la liệt các loại rượu đắt đỏ cùng các ly rượu nhẹ hương trái cây dành cho Thuyết Thuyết và Chi Nguyên.
Đúng chất không gian dành cho các hào môn thế gia ( Nhà giàu quyền thế)
-Thuyết Thuyết, tớ với cậu lên song ca một bài đi.-Chi Nguyên đứng dậy, nhìn Thuyết Thuyết nói.
-Cũng được.-Thuyết Thuyết mỉm cười đứng dậy.
Hai người song ca một bài hát có tiết tấu vui vẻ làm cho không khí trong phòng vip trở nên thoải mái hơn. Giọng hát Thuyết Thuyết trong veo làm xao xuyến lòng người, giọng hát Chi Nguyên cũng không tệ. Hai người song kiếm hợp bích quả rất hợp nhau.
-Trọng Minh, vết thương của cậu đã khỏi hẳn chưa?-Hàn Phong ngồi gần Trọng Minh, nói nhỏ đủ hai người nghe.
-Cảm ơn anh quan tâm. Vết thương này không có gì là to tát cả.-Trọng Minh cười cười nói.
-Không sao là được rồi.-Hàn Phong gật đầu.
-Hôm qua tôi có việc nên không thể cùng cậu xử lí.-Hàn Phong cầm ly rượu trên tay nhẹ nhàng đưa lên môi hớp một cái, chất lỏng màu đỏ chảy xuống cổ họng, đắng ngắt.
-Cái tên Cố Hạo Thần đó rõ ràng là muốn kiếm chuyện với chúng ta.-Trọng Minh nắm chặt nắm đấm lại.
-Tôi dĩ nhiên biết, có điều tôi đã tính toán cả rồi, không cần lo lắng.
-Anh có biết người nào tên Khắc Giai Thành không?-Trọng Minh hỏi.
Hàn Phong im lặng một chặp để ngẫm nghĩ rồi mới nói:
-Hình như là có.
-Vậy anh ta có lai lịch như thế nào?
-Cậu ta chuyển từ Mĩ về, con trai độc nhất vô nhị của tập đoàn Khắc Tiệp. Tôi không hiểu sao mới nhập học đã nhắm trúng Thuyết Thuyết.-Hàn Phong không nhanh không chậm nói.
-Vậy sao? Lại còn nhắm trúng chị của em? Anh ta chắc chắn không đơn giản.-Trọng Minh chau mày, sau đó nhìn Thuyết Thuyết đang hát ở trước mặt.
-Tôi sẽ cho người điều tra.-Hàn Phong cũng đưa mắt nhìn Thuyết Thuyết.
Hạo Dương và Tuấn Kỷ cũng nhìn chằm chằm cô gái có mái tóc đen nhánh với giọng hát trong veo kia, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm xúc khó tả.
Thuyết Thuyết cùng Chi Nguyên sau khi hát từ bài này đến bài khác tới nỗi sắp khàn cả cổ mới chịu quay về chỗ ngồi. Thuyết Thuyết vội cầm lấy ly rượu trên bàn uống một hơi hết sạch, cô cũng không biết rằng ly rượu này là ly rượu mạnh. Vì bóng đèn trong phòng sáng mập mờ, mọi người không thể nhìn rõ màu rượu.
-Em xem kìa, ai bảo hát đến nỗi này?-Tuấn Kỷ véo nhẹ má cô.
Thuyết Thuyết uống xong ly rượu kia cảm thấy váng đầu, đứng không vững liền ngã xuống ghế.
-Em sao vậy?-Hạo Dương ngồi gần đó đỡ cô, lo lắng hỏi.
-Em uống nhầm rượu của mấy anh rồi. rồi.-Thuyết Thuyết xị mặt xuống.
-Sao lại bất cẩn vậy? Em uống chút nước rồi đi rửa mặt đi.-Hạo Dương nói.
-Vậy em đi đây, các anh chị chơi vui vẻ.-Thuyết Thuyết gỡ tay Hạo Dương ra, sau đó đứng dậy, đi khập khiễng ra khỏi phòng.
-Có cần mình đi cùng không?-Chi Nguyên chạy theo hỏi.
-Không cần, mình đi tí rồi về.
Thuyết Thuyết cười rồi bước ra ngoài. Trong phòng vệ sinh nữ, cô dùng nước lạnh tạt vào mặt, cũng làm dịu đi cơn chóng mặt. Nhưng đi đứng cũng không vững lắm.
Vừa bước ra ngoài thì đã va phải một người con gái làm cô ngã xuống đất. Người con gái kia trong bộ váy da màu đen bó sát người làm lộ những đường cong quyến rũ, gương mặt trang điểm đậm càng thêm quyến rũ, ánh mắt cô ta nhìn Thuyết Thuyết ngã dưới đất, miệng nở một nụ cười khỉnh.
Thuyết Thuyết khó khăn đứng dậy, ngước nhìn người con gái trước mặt.
-Chị Anna, chị cũng đến đây sao?
-Đây mới là câu tôi nên hỏi cô.-Anna nói.
-Hôm nay là sinh nhật của em trai em.-Thuyết Thuyết bóp mi tâm, sao không giảm chóng mặt nhỉ?
-Ồ, nhà cô như thế mà cũng tổ chức sinh nhật ở nơi này sao?-Anna cười khỉnh.
-Ý chị là gì?-Thuyết Thuyết chau mày, người này, cô luôn kính trọng, luôn coi như chị của mình, tại sao trong lời nói của chị ấy lại luôn chứa những hàm ý mỉa mai, khinh thường cô?
-Không có gì. Em gái, chị luôn muốn nhắc nhở em. Biết điều thì đừng có mà quấn lấy Hạo thần rồi quyến rũ anh ấy.
-Chị nói vậy là gì? Em không có.-Thuyết Thuyết chau mày.
-Không phải sao? Vừa mới chuyển về đã đeo bám theo Tuấn Kỷ và Hạo Dương, giờ thì đến Hạo Thần. Ai trong trường cũng gọi cô là hồ ly, đeo bám kiếm chát từ các anh ấy.
Anna vừa nói vừa dùng ngón tay thon dài kia đẩy đẩy vào vai Thuyết Thuyết, khiến cô không vững lùi lại về phía sau.
-Chị bịa chuyện, chị không được phép nhục mạ em-Thuyết Thuyết kinh ngạc trợn mắt lên nhìn người mình luôn coi là chị. Không ngờ lại nói ra được những lời này.
-Bịa chuyện? Cô nghĩ cô là ai mà nói tôi như vậy. Tôi cái gì cũng có thể làm.-Anna dơ tay định tát Thuyết Thuyết thì đột nhiên có một bàn tay ngăn lại.
Thuyết Thuyết đầu óc quay cuồng nên theo thói quen có người tát mình sẽ nhắm tịt mắt lại, nhưng lâu quá không thấy động tĩnh gì liền mở mắt ra, giờ phút này cô mới kinh ngạc hơn cả.
Hạo Thần một tay bỏ vào túi quần, một tay cầm lấy tay Anna ngăn cô ta tát Thuyết Thuyết, gương mặt hoàn mỹ lộ rõ vẻ khinh thường.
-Hạo...Hạo Thần. Anh đến đây làm gì?-Anna cũng kinh ngạc không kém gì Thuyết Thuyết.
-Cô nói mình làm gì cũng được? Rất giỏi.-Hạo Thần hất tay cô ta ra, khẽ nhếch môi cười.
-Anh hiểu lầm rồi. Em không có.-Anna nở nụ cười cứng đờ.
-Hai người nói chuyện đi. Tôi đi trước đây.-Thuyết Thuyết gượng cười bước đi.
Nhưng vừa lướt qua người con trai kia, liền bị anh cầm tay kéo lại.
-Anh làm gì vậy?-Thuyết Thuyết khó hiểu.
-Cô uống rượu sao?-Hạo Thần nhanh nhẹn nhận ra mùi hương trên người cô, cậu ghé môi vào tai cô khẽ hỏi.
-Không có.-Thuyết Thuyết ngượng ngùng gở tay Hạo Thần ra khỏi tay mình.
-Còn chối, giờ cô đi đâu, tôi đưa cô đi.
Hai người nói chuyện hoàn toàn quên đi sự có mặt của Anna, cô ta tức giận nhìn Thuyết Thuyết, người này không dạy dỗ không được.
-Không cần.-Thuyết Thuyết cự tuyệt.
-Được thôi.-Hạo Thần nói rồi ung dung bỏ đi.
Cảm Ơn Em! Vì Đã Đến Và Yêu Anh Cảm Ơn Em! Vì Đã Đến Và Yêu Anh - Thương Lạc Nữ