Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 93 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 507 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:00:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 33: Lý Anna
ạp chiếc xe đạp màu hồng đến trường, tâm trạng cô khá ổn, miệng nhỏ cất tiếng hát du dương.
Để xe vào bãi, chạy nhanh đến phòng hội trưởng vì sáng nay có cuộc họp. Mở cửa ra thì mọi người đã ngồi đông đủ ở đó rồi, hít một hơi, Thuyết Thuyết bước vào, ánh mắt mọi người nhìn cô đều là chán ghét, đố kị, xem thường nhưng cô vẫn không quan tâm, đi thẳng về chỗ ngồi của mình.
-Sao cô là trợ lí của hội trưởng mà cứ đi trễ về sớm hoài vậy? Nếu không đủ khả năng thì đừng làm nữa.-Một chị lớp mười hai khó chịu lên tiếng.
-Em xin lỗi! Tối qua em phải lo một số việc mà Hạo thần giao nên ngủ muộn.-Thuyết Thuyết vừa nói vừa mở biên bản cuộc họp ra.
-Cô còn trả treo? Có lỗi còn không chịu nhận còn đem hội trưởng ra làm bia đỡ đạn. Thật to gan!-Cô ta tức giận.
-Em là nói thật. Chị không tin thì thôi vậy.-Thuyết Thuyết ngước mắt nhìn cô gái kia, giọng nói lạnh lẽo.
-Cô...
-Thôi đi. Đây là chỗ nào mà hai người dám ngang nhiên cãi nhau trước mặt tôi?-Hạo Thần im lặng từ nãy giờ mới lên tiếng.
-Tại cô hết đó.-Cô gái kia liếc Thuyết Thuyết.
-Chị là người lên tiếng trước, còn trách em?-Thuyết Thuyết giọng nói có phần khiêu khích.
-Họp thôi.-Hạo Thần nói.
Trong cuộc họp này, chỉ nói đến nội dung cuộc thi hát, giải thưởng và một số điều lệ khác. Thuyết Thuyết cắm cuối ghi biên bản cuộc họp, mỏi tay đến rã rời.
-Mà Hạo Thần này! Cậu có nghĩ Anna lại giành giải quán quân không?-Một chị lên tiếng hỏi.
-Cậu hỏi thừa, cô ấy năm nào mà chả đạt giải.-Một chàng trai trả lời thay cho Hạo Thần.
-Ai nhắc đến tôi vậy?-Một cô gái xinh đẹp mở cửa bước vào.
Thuyết Thuyết đang ghi chép, nghe được giọng nói nhẹ nhàng kia liền ngẩng đầu lên nhìn thử là ai. Cô không khỏi ngưỡng mộ chị ta, vẻ đẹp kiêu sa của các tiểu thư nhà giàu, quả thật là một mỹ nhân. Người đã đẹp, giọng nói còn trong veo như dòng suối, có lẽ tính tình cũng rất được.
-Anna! Bọn mình chỉ là đang nói năm nay cậu chắc chắn dành giải quán quân ấy mà.-Cô gái lúc nãy cười cười nhìn Anna.
-Cảm ơn các cậu. Dù gì thì cũng có người mới tham gia mà.-Anna khiêm nhường.
-Cậu đừng khiêm tốn quá, người như cậu, vừa xinh đẹp lại hát hay. Không đạt giải không được.
-Cảm ơn các cậu.-Anna ngượng ngùng.
-Cô tới đây có việc gì?-Hạo Thần khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt lãnh đạm.
-Mình vừa mới về nước, tiện thể đến đây thăm các cậu.-Anna nở nụ cười tuyệt mỹ, có thể làm say đắm lòng người.
-Nếu thăm xong rồi thì đi đi.-Hạo Thần lạnh lẽo.
-Này, dù gì mình cũng là thành viên trong hội mà. Đừng nghiêm khắc vậy chứ.-Anna vẻ mặt không vui nhưng nhanh chóng lấy lại sự vui vẻ ban đầu.
-Được thôi. Muốn thì cứ ngồi.-Hạo Thần lãnh đạm nói.
-Nhưng, cô bé này là ai?-Anna ngồi xuống, ánh mắt hiếu kì nhìn Thuyết Thuyết.
-Cô ấy là trợ lý riêng của tôi.
-Trợ lý? Cậu đã thay người khác rồi sao?-Anna không tin vào mắt mình, từ hai năm trước đến nay, cậu ấy đều không chọn trợ lý, giờ lại lòi ra cô ta.
-Không được sao?
-Không, không...tớ chỉ thắc mắc từ khi cậu ấy đi rồi thì...
-Chẳng lẽ tìm một người trợ lý cũng phải hỏi ý kiến cô sao?-Hạo Thần nhếch môi, cười như không.
-Không phải.-Anna vội xua tay.
Cô ta nhìn Thuyết Thuyết chằm chằm, trên môi còn nở nụ cười, Thuyết Thuyết không hiểu sao cảm thấy rất bất an, sợ chuyện gì sắp xảy ra mới chính mình.
-Hôm nay đến đây thôi. Ngày mai tiếp tục.-Hạo Thần gấp tài liệu lại, nói.
Mọi người lần lượt ra về, Thuyết Thuyết cũng không ngoại lệ. trong phòng hội trưởng chỉ còn Anna và Hạo Thần. Cô ta đứng dậy đi về phía sau Hạo Thần, vòng tay ôm lấy cổ anh.
-Em mới về nước, anh không ngại đãi em một bữa ăn chứ?
-Muốn thì tự mà đi. Tôi đây không rảnh.-Hạo Thần lạnh lẽo hất tay cô ta ra khỏi cổ mình.
-Anh làm ơn đừng có cư xử với em như thế nữa. Có được không?-Anna vẻ mặt buồn khổ.
-Không.-Hạo Thần đứng dậy bỏ đi.
Khi đi ngang qua Thuyết Thuyết, anh có hơi dừng lại nhìn cô, sau đó bỏ đi. Thuyết Thuyết không khỏi khó hiểu, tại sao lại nhìn mình như vậy?
-Chào em. Chị là Lý Anna, vừa mới về nước.-Anna đi đến bên cạnh Thuyết Thuyết.
-Em chào chị. Em là Lăng Thuyết Thuyết.
-Em học ở đây lâu chưa?
-Dạ cũng chưa được lâu lắm.
-Vậy mà tin đồn của em với Tuấn Kỷ và Hạo Dương phát tán có vẻ rất nhanh.-Anna vẻ mặt khinh thường.
-Chị...-Thuyết Thuyết kinh ngạc
-Chị chỉ nói vậy thôi. Mà chị cũng xin lỗi em.-Lấy lại vẻ mặt vui vẻ ban đầu, Anna nói.
-Tại sao lại xin lỗi em?
-Chị là chị họ của Tô Di, tất nhiên phải xin lỗi em rồi.
Thuyết Thuyết cả kinh, Anna là chị họ của Tô Di sao? Cô khóc không ra nước mắt luôn mà. Mong sao Anna là người hiểu chuyện, bỏ qua chuyện giữa cô và Tô Di.
-Em về lớp đi.-Anna mỉm cười nhìn cô.
-Vậy em chào chị.-Thuyết Thuyết cúi đầu chào rồi quay lưng đi.
Anna nhìn theo bóng lưng Thuyết Thuyết, đáy mắt hiện lên sự đố kỵ, ghen ghét. Chức vụ trợ lý đó, cô đã thèm muốn nó từ hai năm trước rồi, nhưng tự nhiên lại xuất hiện con kỳ đà cản mũi đó, thế mà bây giờ quay về cũng có một con kỳ đà thứ hai. Cô nhất định sẽ không tha. Hạo Thần phải là của cô, bằng mọi giá.
-Về rồi sao?-Một giọng nói từ đâu xuất hiện khiến Anna giật mình.
Anna quay lưng lại, nhìn thấy người con trai tay đút vào túi quần, lưng dựa vào tường, vẻ mặt lạnh lùng bất cần.
-Cậu vẫn như xưa. Không thay đổi chút nào.-Anna khóe miệng hơi nhếch lên
-Lời khen đó cô cứ để lại mà dùng, vẫn là thích hợp với cô nhất.-Hàn Phong cười như không, đi về phía Anna.
-Mới gặp nhau thôi, cậu có cần lạnh nhạt vậy không?-Anna vẻ mặt không vui mấy,
-Không lạnh nhạt bằng lúc nãy cô với em ấy. Chị họ Tô Di à.-Hàn Phong nhếch miệng cười khỉnh.
-Vậy thì sao? Đừng nói đến cả cậu cũng để ý cô ta?!
-Không phải để ý mà là quan tâm.
-Tôi lại thấy để ý đó.-Anna khinh khỉnh nói.
-Cô nghĩ sao cũng được. Nhưng cô ráng mà bám Hạo Thần cho chặt, hạng người như cô chỉ thích hợp với cậu ta mà thôi.
-Hạng người như tôi? Ý cậu là gì?-Anna chau mày.
-Cái đó cậu phải hiểu hơn ai hết chứ.-Anh nói xong liền quay gót bỏ đi, không hề ngoảnh mặt nhìn cô lấy một cái.
Anna tức giận đến đỏ mặt tím tai, đôi chân thon dài đá mạnh cái thùng rác gần đó khiến rác rưởi trong đó vung vãi ra ngoài. Cậu nghĩ cậu là ai? Lý Anna tôi nói được sẽ làm được, cứ đợi mà xem.
Cảm Ơn Em! Vì Đã Đến Và Yêu Anh Cảm Ơn Em! Vì Đã Đến Và Yêu Anh - Thương Lạc Nữ