We have more possibilities available in each moment than we realize.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: cuongdaika8x
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:33:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 129
hap 56. Ai sẽ phải xin lỗi ai.
Khi chiếc xe taxi chạy qua một quán nước, thì mình nhảy xuống lấy xe máy của thằng đệ T cua ngoài HN để bám theo cái xe ô tô đang chạy trước kia. Thằng tài của Chúng nó chạy khá nhanh đâm ra mình phải lạng lách mãi mới bắt kịp được cái xe đó, khi cái xe nếch xù đậu trước một căn biệt thự tại một khu đô thị mới. Thằng tài xế bước xuống mở cửa xe cho bọn kia xuống, thì ra trong xe vẫn còn hai thằng nữa, tức là hiện giờ có 8 thằng chứ không phải là 6 như mình nhìn thấy ban đầu. Mình dựng xe máy cách đó 30 mét, sau đó chạy thật nhanh đến chỗ 8 thằng con, lúc đó song quyền và song cước được tung ra cùng một lúc. Hai thằng trúng cước của mình là hai thằng đi cạnh hai thằng đại ca, bắn sang hai bên vệ cổng, còn hai thằng dính song quyền đó chắc chắn là đại ca của chúng nó, vì hai thằng con này trông đủ điều kiện, cũng như tư chất để đứng đầu cả bọn. Cũng chính chúng nó là người đã nói chuyện với hai ông anh của mình theo một cách bố mày đây cũng chẳng sợ ai, có ba thằng rút súng ra. Nhưng chúng nó đã chậm một bước, hai tay mình lúc đó là hai khẩu k54, ba tiếng bùm bùm bùm nổ liên tiếp cũng là lúc ba thằng con ôm vai dơi súng xuống đất, loạt đạn được vảy ra không một viên nào trượt mục tiêu. Thằng còn lại duy nhất đá một cước vào tay mình, nó tưởng rằng khẩu súng đó sẽ dơi, nhưng nó đã nhầm vì vật gì mình đang cầm trên tay thì đâu có dễ gì mà dơi được. Khẩu súng đó không dơi mà ngược lại, lại cướp cò bắn thẳng vào một trong hai thằng đại ca của nó vào đùi “ thằng con kêu lên thất thanh”. Thằng con đó nó lại rút kiếm đâm thẳng về phía mình, giờ mình chỉ cần siết cò thì cho dù có đến mười nó cũng chẳng kịp dùng kiếm mà đâm được tới mình. Nhưng như thế thì chắc thằng con nó sẽ không phục, mình xoay tay kéo nhanh chốt an toàn rồi dắt hai khẩu súng vào hai bên mạng sườn, thì thanh kiếm của nó cũng đâm tới. Mình không tránh mà cũng chẳng né, bởi vì một chân của mình đã đạp chặn trước ngực của nó, thanh kiếm không thể đâm tới được người mình, thằng con cũng nhanh không kém. Nó xoay kiếm chém xuống chân mình, chỉ chờ có vậy mình đã lấy chân đó làm trụ xoay người và thu chân đó về “ nói thì là vậy, nhưng nó diễn ra chỉ trong khoảnh khắc tích tắc nếu không nhanh thì chân mình sẽ được lìa khỏi thân”. Có lực để xoay người thì cái gót chân trái kia cũng tặng thẳng vào cái cổ của nó, nhưng nó cũng rất nhanh đưa tay lên kịp đỡ, nhưng cước lực của mình lúc này tung ra là dùng để một chiêu triệt hạ đối thủ, chứ không dùng đến chiêu thứ hai, nên mặc dù nó đưa tay lên đỡ kịp nhưng mặt mũi nhăn nhó, cánh tay nó kêu rắc có lẽ đã gãy, mình bồi tiếp cho nó một cái đạp của chân phải làm vào ức, nó bắn sang một chỗ ộc máu mồn ngất luôn tại chỗ.
Lúc này hai thằng con dính song cước của mình cũng đã lao tới, chúng nó cầm tuýp nước nhằm đầu mình phang thẳng tới, mình bật ngửa người về đằng sau để tránh phát đó “ nếu không nhanh thì cái đầu của mình không chảy máu, cũng phải lõm” ngả người ra sau, đồng thời hai chân mình đá vào hai tay đang cầm ống tuýp của hai thằng con. Hai ống tuýp vung khỏi tay chúng nó, mình lại bật tôm dậy tung cước đá một cước quét ngang mặt hai thằng con, chúng nó dính cước đó cũng khá nặng. Thằng đại ca bị dính quyền của mình lúc này, vớ cái súng của một trong ba thằng con bị mình bắn dơi súng. Thấy vậy mình liền lộn vòng đến chỗ thằng con bị ngất túm lấy thanh kiếm rồi phi thanh kiếm cắm xuyên tay đang cầm súng của thằng con, nó kêu lên đau đớn thảm hại. “ Diễn biến của cuộc chiến kết thúc trong vòng chưa đầy 5 phút ”………..
Giờ mình hai tay cầm hai khẩu k54 xoay quanh mặt các thằng con. Đkm chúng mày giờ thì chúng mày muốn chết thế nào cứ nói, để bố sẽ tiễn chúng mày nốt chặng đường còn lại, một phát xuyên táo, hay xuyên tim, hay chúng mày thích nhiều phát mới chết.
Xin lỗi chúng tôi và cậu đâu có quen biết thù oán gì, tại sao cậu lại muốn giết chúng tôi chứ, có lẽ nào cậu nhầm chúng tôi với ai không.
Ha ha ha ha nhầm chúng mày với người khác à, chia buồn với chúng mày là từ xưa đến giờ bố mày chưa bao giờ xác định hay chọn nhầm mục tiêu cả, lúc nào cũng chuẩn không cần chỉnh. Vậy..v..ậ..y.
Vậy cái gì, sao mày ấp úng thế?, chẳng phải chúng mày đòi bố mày đây phải quỳ gối xin lỗi chúng mày và phải trả tiền cho chúng mày, nếu không chúng mày sẽ cho bố mày ngồi sau lải chuối chơi trò ú tim mà ngắm gà khỏa thân sao “ mình xoay xoay khẩu súng trước mặt, với ánh mắt buồn và lạnh lẽo nói chuyện với chúng nó như đang ở một thế giới hư ảo mông lung hư vô, càng làm các thằng con hốt hoảng”. Cậu, cậu…c.ậ…u.
Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ - cuongdaika8x