Chướng ngại chỉ đe dọa được bạn một khi bạn rời mắt khỏi mục tiêu.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Tác giả: cuongdaika8x
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:33:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 109
m xin lỗi, không biết tại sao lúc đó lại hèn như vậy, mà sao anh không cầm tiền được bạc về chứ. Hừ lũ trẻ trâu chúng mày chỉ manh động nhất thời, chỉ đú ra vẻ ta đây anh hùng lúc lâm trận mới rõ. Còn việc không cầm tiền là có lý do cả, mày tưởng cầm tiền của thằng Tân lùn dễ thế sao nhóc?. Chẳng lẽ anh sợ nó?. Bà nội mày xoắn, nếu tao mà sợ nó thì lại dám vào hang ổ của nó đánh bạc bịp sao, chẳng qua tao không muốn dính líu đến chúng nó ngoài việc của mày ra thôi, cũng một phần muốn cho chúng nó biết thế nào về con người của anh mày, tao không cần tiền cũng chẳng cần bạc nên tốt nhất là tránh xa tao ra thì tốt hơn cho chúng nó, vì dính đến tao thì chỉ có mệt mà thôi………………..
Thôi em chào an hem về đây, cám ơn anh đã giúp em ngày hôm này. Không có gì mày là em của thằng Ngọc thì cũng coi như em của tao vậy, nhưng nhớ là sẽ không bao giờ có lần thứ 2 tao giúp mày đâu nhớ lấy, mà nhớ là cầm kể chuyện hôm nay lại cho thằng Ngọc biết nghe chưa, cứ bảo là mọi chuyện giải quyết xong rồi thế thôi, đừng nói nhiều lời với nó. Vâng em biết rồi, thôi em về đây. Ừ.
Mày lại đi đâu mà mẹ gọi điện về ăn cơm, mà thấy tắt máy thế. Đâu có chắc con vào phòng kín nó không có sóng, sao mẹ không ăn trước đi đợi con làm gì. Nhà có hai mẹ con mà người ăn trước người ăn sau là sao, mà người mày lại nồng nặc mùi rượu rồi lại uống rượu ở đâu thế. À con có thằng bợm mới quen nó mời mấy chén ý mà. Thôi đi ăn cơm tao đói lắm rồi, đợi mày mãi mà giờ mới về. hì vâng đi ăn cơm “ mình ăn rất ít nhiều cũng chỉ có hai lưng mà ít thì một lưng có khi chẳng ăn cả ngày cũng được, nhưng cố gắng làm vui lòng bà bô, mà nhồi nhét mãi mới hết hai bát cho bà vui lòng, bà bô thấy mình vậy cũng vui vẻ mà ăn cơm”. Mà dạo này mày có chuyện gì hay sao mà mấy hôm nay tao thấy mày đăm chiêu thế con. Đâu có chuyện gì đâu mẹ, chắc tại áp lực công việc với con ngoài kia thôi. Mày nói sao ý chứ, nếu không có chuyện gì lớn xảy ra với mày thì mày sẽ không bao giờ như thế đâu, tao đẻ ra mày tao biết chứ. Giờ lớn rồi mày cũng hãy nên biết tự lo cho bản thân, muốn làm gì thì làm mẹ không cản như xưa nữa, nhưng đừng để mẹ phải phiền là được. “ mình nghe bà bô nói vậy mà rơm rớm nước mặt, may mà quay đi nơi khác nên bà bô không để ý thấy”. Vâng con biết mà mẹ, con sẽ không làm gì để mẹ phải phiền lòng đâu, mẹ yên tâm là con của mẹ sẽ không bao giờ bước lại con đường ngày xưa đâu mà mẹ phải lo. Được thế thì tốt, thôi đi ngủ đi để bát đĩa đấy tao rửa cho, suốt ngày rượu chè hư người. vâng ạ “ ngủ một mạch đến 4h chiều mới dậy, đang định đi chơi thì sực nhớ ra là hôm qua đã hứa chiều nay đưa thằng cháu đi mua cho nó cái cặp với bộ quần áo mới, nên mình dắt xe máy đi qua nhà nó”. Mới dậy mà lại dắt xe đi đâu thế. Con đi chơi tí, hôm qua con có hứa với thằng Đạt là chiều nay cho nó xuống thị trấn chơi. Mày lại lý do lý chấu đi, sang đấy mà lại uống rượu về chết với tao. Vâng con không uống tối về ăn cơm với mẹ là được chứ gì, thôi con đi đây “ mình phóng xe đi qua nhà ông anh họ”.
Sao hôm nay vợ chồng hai bé không đi xây sao mà lại ở nhà cả thế này “ hai vợ chồng ông anh cười khờ khờ” khờ khờ mình đầu hai thứ tóc rồi mà nó lại còn gọi là bé thế mới chết chứ lị “ hà hà quen mồm chêu vợ chồng ông ý cho vui rồi, nên thế chứ. Con gái lớn của vợ chồng ông ý còn bằng tuổi mình, hai chú cháu còn học chung lớp với nhau, nếu không phải họ hàng thì có khi mình phải gọi bằng chú ý chứ”. Hôm nay anh chị có đi làm nhưng hoàn thành nốt cái nhà tắm tự hoại cho khách nên xong sớn nghỉ sớm mà. Vậy à, khà khà lại tưởng hai bé muốn cố thằng cu nữa nên nghỉ ở nhà. Khờ khờ cũng muốn thế nhưng chị chú có cho ngủ chung đâu mà ra sản phẩm. Ông ý dạo này có em hàng mới rồi nên chê vợ già khà khà “ nói chuyện tếu với hai vợ chồng ông này thì có mà hết ngày cũng chẳng hết chuyện”. Thế thằng Đạt đâu rồi?
Nó vừa chạy đi chơi để chị gọi nó về, Đạt ơi, ơi Đạt. Dạ!, mày mang cái dạ về đây, mẹ mày nhanh nên về không chú C chú ý đổi ý là khỏi mua cặp với quần áo bây giờ,…………………, mình chở thằng cháu xuống thị trấn mua cho nó cái cặp xịn, thì nó ngu lại lấy cái cặp đểu có 100k tại có hình siêu nhân, thôi thì chiều theo ý nó vậy mua cho nó khỏi thốn.
Dắt nó qua mua bộ quần áo, hai chú cháu đang loay hoay thử quần áo thì có đứa gọi.
Cường……c..ư…ờ..n…g, Cường b2 đúng không. Mợ nó con bợm nào thế không biết, trông con bé xinh thật da trắng môi đỏ như son, mà trông quen quen mình ngờ ngợ chưa nhận ra là đứa nào cả.
Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ - cuongdaika8x