The mere brute pleasure of reading - the sort of pleasure a cow must have in grazing.

Lord Chesterfield

 
 
 
 
 
Tác giả: cuongdaika8x
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:33:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 42
hap 6 Những người anh em trọng nghĩa khí, trọng tình cảm.
Thôi giờ tao với mày đi công việc, rồi xuống Thái Bình gặp một người, tối sẽ bay luôn vô Nam, anh cũng vào à, không những tao mà còn hai anh nữa đi thôi, ra Nguyễn Du điện cho ông chú thiếu tá 8 bên đội hình sự số 7.
Alo chú 8 ạ, dạ con C em anh H!, chú có nhớ con không?
Ừm chú nhớ chứ quên sao được, có chuyện gì cần chú giúp hả con?.
Dạ có một chuyện con cần chú giúp, giờ con muốn gặp chú được không ạ?.
Được đến chỗ chú đi.
Dạ con đang ngồi chỗ quán nước mọi khi hãy thường ngồi rồi nè chú.
Oke chú ra liền.
Hai anh em vừa mới gọi được tách cafe thì ông chú đã ra, dạ con chào chú!
Tìm chú có việc gì vậy?, ai đây vậy?, “có vẻ nhìn thấy thằng T cua chắc đã làm ông không có cảm tình vì cái đầu trọc lốc, trông rất chi là lấc cấc của nó”, dạ cháu chào chú!, ủa cậu dân Nam hả?, dạ nó là thằng em con mới trong Nam ra đó chú, chú uống gì để con gọi?, cho chú đen đá đi, dạ! em ơi cho anh ly đen đá, vậy có chuyện gì cần nhờ chú hả?.
Dạ nếu không có gì nhờ vả chú thì con đâu dám làm phiền lúc chú đang làm việc.
Hừ với ai chứ với mày thì lúc nào gặp chú mà chẳng được, thế có chuyện gì?
Chả là thế này thằng em con nó ở trong Nam cũng có máu mê cờ bạc, nên nó cũng ham hố nghe theo một thằng ôn trong đó rủ ra ngoài Bắc này chơi. Mà nó thì thuộc loại gà mờ trong mấy việc đó nên bị bịp thua mất hơn tỷ, chỗ đó lại là tụ điểm chuyên chơi xuyên quốc gia đứng trên danh nghĩa là một thằng cha trong Nam làm chủ, đều bọn thầu giàu đánh bạc đều bằng tiền đô, đến thằng em con như thế mà cũng chỉ thuộc loại trầu dìa, chính vì chúng nó chơi bịp bợm như vậy, chú biết tính con rất gét bọn bịp bợm mà, vậy nên con muốn chú giúp triệt phá dùm con tụ điểm này được không chú?, “khà khà đánh đúng đòn tâm lý, ông này cũng sắp về hưu nên cũng rất muốn lập được vài cái công trạng to lớn trước khi nghỉ, để tạo dựng uy tín khi đưa con cháu vào nghành, mình lại chơi đòn tâm lý đúng chỗ thì còn gì bằng. Ông ý kết và xoắn ngay”.
Vậy hả chắc chúng nó cũng phải có người chống lưng, vậy nó ở đâu?, nó bề ngoài thuộc nhà nghỉ nhưng bên trong vẫn thường xuyên đánh bạc, địa chỉ……………., chú có thể giúp con chứ?, được nhưng cũng cần phải có thời gian để lập án và mật phục chứ, cái này chú khỏi lo. Chú cứ lập án sẵn đi, còn nếu hôm nào chúng nó tổ chức nhất định con sẽ báo với chú, sao vậy mày mà cũng biết khi nào chúng nó tổ chức cơ à?.
Chú yên tâm là con có chân trong ở đó, chỉ cần chúng nó tổ chức là biết ngay, “ông ý đâu có ngờ hai hôm lăn lộn nhờ vả đại ca vịt béo ngoài này, mình đã có chân trong là một thằng chuyên chia bài ở đó”. Nhưng khi bắt được chú hãy tha cho thằng đó là được rồi, sao lại bắt nếu thế thì còn phải khen thưởng vì tinh thần tố giác chứ, dạ vâng trăm sự con nhờ chú!,............................................., luyên thuyên xích đế một lúc với ông ý, rồi mình cũng xin phép đi về với lý do là còn để cho ông ý làm việc, không lại ảnh hưởng công việc của ông ý,……….., chào ông ý quay ra bắc taxi đi xuống Mai động.
Trên đường đi thằng T cua cười nói ngon đấy, anh hai em bịa chuyện cứ như thật zậy, khà khà ngày xưa anh mày học văn giỏi mà nếu cần thì chuyện gì chẳng bịa nổi, xưa tả Trâu còn thành Voi được nữa là ha ha..a..a hai thằng lại cười sặc sụa. Mở cửa thoáng khí châm tạm điếu thuốc hút, phải nói cái nắng tháng 4 của HN thật dễ sợ cái nắng như thiêu như đốt phả vào nóng không chịu nổi làm mình phải dập điếu thuốc đóng của lại để xe bật điều hòa.
Anh hai này liệu ông đấy có giúp mình thật không, mày yên tâm đi nếu như ông ý mà không giúp thì anh mày sẽ không nhờ làm gì, anh chú làm việc gì cũng phải chắc chắn mới làm và mới nói. Hixhix nhưng oan uổng cho em quá em đâu có đánh bạc thua bét be đến vậy, mợ bọn nào dám chơi bịp em em cho ăn kẹo đồng ngay, khà khà thì cũng phải thế ông ý mới tin là to mà giúp mình chứ, nhưng anh có lắm rõ tình hình không thế?, nếu không lắm rõ thì tao nói chuyện với ông ý thế thì lần sau còn mặt mũi nào nhìn mặt ông ý, mày yên tâm đi đối với anh mày giờ muốn điều tra một việc gì ở đất HN này chắc không thua thằng bợm T cua mày trong SG đâu ha ha…a. Chỉ ngoại trừ việc đổ điêu ày đánh bạc thua, còn ngoài ra mọi việc đều là sự thật 100% không có thêm bớt.
Nói chuyện linh tinh một lúc thì cũng đã xuống đến nhà anh D bùm, mình hỏi anh lái xe “anh này anh có chạy xuống Thái Bình được không?”, được chứ khách yêu cầu sao em chiều như vậy mà. Vậy được anh đợi em ở đây một tí rồi mình đi TB luôn, oke, nay tao sẽ dẫn mày ra mắt hai ông anh võ công cũng rất khá, thiệt hả anh?,………………….., giới thiệu với anh đây là thằng em T cua, nó là em của em trong Nam, còn đây là anh D bùm người mà sẽ giúp mình một tay trong công việc…………..
Sao rồi anh, anh đã thu xếp công việc ổn thỏa chưa chuyến đi này có lẽ sẽ dài đó anh, sẽ mất khá nhiều thời gian.
Yên tâm đi anh đã thu xếp hết mọi công việc rồi, mới cả mấy khi chú mày nhờ đến anh, cho dù có công to việc lớn cũng phải gác lại đấy để giúp chú mày.
Oke vậy giờ anh em mình sẽ xuống TB gặp anh Th toét, rồi tối bay vô SG luôn.
Oke
Trên đường đi ba anh em cũng tán chuyện ba hoa phét lác, rồi cả ba lăn ra ngủ chỉ đến khi đến nơi thì anh bạn lái xe gọi mới biết,………………….., vào nhà anh Th toét thì anh kêu hôm nay nhậu cái đã nâu ngày anh em mới gặp lại, thôi để hôm khác thiếu gì hôm anh em mình ngồi với nhau đâu anh, giờ ra sân bay mà có hơi men là khỏi bay luôn.
Thế anh đã thu xếp chuyện gia đình công việc xong chưa, anh mày thì khỏi phải lo xưởng thì đã có vợ anh và thằng em trai nó trông rồi. Vậy còn chuyện gia đình anh đã nói chưa chuyến này đi dài dài đó nhé. Anh chưa có con nên cũng rảnh nợ mà, khà khà thế chị ấy ở nhà theo bồ thì sao, ha ha thế thì cho về nơi sản xuất luôn cưới vợ mới càng được biết nhiều cái hà hà..à.
Hừ mồm to quá nhỉ, thử xem ngày xưa không có con này dại thì ai thèm lấy anh?, “bà vợ anh Th toét bê đồ ăn từ dưới bếp lên”.
Dạ em chào chị, anh em nhà em đang nói đùa cho vui ý mà, nhưng mà chắc ngày xưa chọn nhầm thật nên giờ mới kêu thế hà hà…à…
C hả trời dạo này trông chú phong độ ngon quá ha, không còn như xưa.
Chị lại chêu em rồi?, em vẫn như xưa thôi.
Ha ha không còn bẩn bẩn đen đen xấu như ngày xưa vợ nhỉ?.
Hừ ông không phải đánh chống lảng, hôm nào về tôi sẽ hỏi tội ông sau?.
Có N/Y chưa em?.
Em chưa nếu chị có cô em nào xinh như chị thì chị giới thiệu cho em với?
Nếu chú muốn thì có ngay chị sẽ gả em gái chị cho, nó còn xinh hơn chị hì i.
Thật hay giả đấy chị?
Em còn nhớ cái Hương em gái chị không?, giờ nó cũng đang ở HN học trung cấp công an lúc nào rảnh thì em qua gặp nó nhé, nó cũng vẫn nhắc đến em luôn.
Vậy à chị, thế chị cho em số luôn đi, lúc nào dỗi em sẽ alo gặp em nó……………………….., chuyện trò rôm giả trong suốt bữa cơm, rồi cuối cùng bốn anh em cũng ba lô túi rết khăn gói lên đường. Lại bắt taxi đi ra sân bay Nội Bài. Mình cũng không quên chọc hai vợ chồng anh Th toét, thế hai anh chị hôn nhau tạm biệt đi chứ, úi dào ôi hôm nào chẳng hôn chán rồi, sao phải xoắn vợ nhỉ khà khà … thế hôm qua đã gặp nhau cuối tuần chưa không vào Nam mà không có chị em lại thốn hà hà. Thằng mất dạy này xem ra giờ mày cũng ăn nói văn hoa phết đấy nhỉ, anh lại chẳng ột trưởng bây giờ khà khà. Thôi hai vợ chồng mình hôn nhau cái cho chú em nó thèm mà xoắn lấy vợ, để mình còn được uống rượu mừng chứ khà khà “ hixhix đến phim con heo mình xem còn chẳng thèm huống chi là hôn, sao phải thốn”. Cứ tự nhiên đi anh chị, à mà đợi em lấy cái X2-00 quay video để hôm nào có dịp up lên youtube cho bàn dân thiên hạ chiêm ngưỡng khà khà, mà không phải lo là máy của em quay video 5.0mega pixel nét con bọ nẹt luôn, vợ chồng anh sẽ trông như một thiên nga và một…….. khà khà, mày lại muốn chết hả thằng mất dạy, anh mày chẳng cho vài trưởng liên hoàn giờ khà khà…………..
Trên đường đi mình cũng chanh thủ mở MTXT ra viết lại những chuyện xảy ra vào chuyện “Tái Xuất Giang Hồ” làm gì mà chú tâm vậy em?. À em đang muốn viết chuyện của đời mình để up nên một diễn đàn cho anh em đọc ý mà, có được tiền long gì không mà viết?, không có chỉ viết cho vui thôi anh! để ọi người còn biết trên đời này vẫn còn những cái quý giá, để mà sống đúng hơn với thời buổi hiện đại như bây giờ. ->“ nhưng không phải là để dạy bảo ai cả, các thím sau này có đọc chuyện này của mình cũng đừng có chửi rủa mình là một thằng tinh tướng thích dạy khôn người khác là được rồi, vì mình đâu có tư cách gì phải không các thím?”.
Cả hai ông anh đều cười mình. Ha ha đúng là bọn chú mày giờ này rảnh quá ha, hơi đâu mà đi lo cho thiên hạ, mà hôm nào cho anh mượn đọc thử xem sao
Anh muốn đọc chuyện của em, chỉ cần vào dịch vụ internet vào google gõ “tuổi thơ dữ dội và giờ đây ai có thể thay thế em” là đọc được ngay mà, ở đó sẽ có đề cập đến một số chuyện như tuổi thơ và chuyện tình của em, nhưng đấy chỉ là tóm tắt thôi chứ không chi tiết à nhé. Sau này em sẽ post lại ở chuyện “(.^-^.) cái kết của một chuyện tình và sự tái xuất giang hồ (^_^)”. Nếu có thời gian em sẽ viết lại thành nhật kí của đời mình, thì chắc sẽ chi tiết hơn. Mà anh sài Iphone vào chắc nhanh như máy tính thôi.
Rồi để vào xem thằng em mình nó viết gì nào, ………………….., chuyện hay đó nhưng sao chú không đề cập đến hai anh là sao?. Võ vẽ chú mày siêu việt thì phải viết thật chi tiết tỉ mỉ cho thiên hạ nghe chứ, khà khà có khi mày viết sách về võ thuật của mình bán, có khi kiếm được khối tiền đấy, lại chẳng thành tỷ phú và đệ tử nhiều như sao à?
Anh lại chém em rồi, các anh thì để ở phần tái xuất giang hồ em sẽ kể, ha ha mà sao anh không viết sách mà bán võ công anh cũng đâu có tệ?, nói thật em không muốn kể nể về võ thuật của mình làm gì, nhưng chẳng lẽ viết chuyện mà không có thực thì ai tin. Còn nếu muốn dùng võ để kiếm tiền thì chắc giờ em đã không phải như này, em cũng không muốn làm thầy dạy ai cả.
Nếu anh tài như mày anh viết liền, nhận đệ tử cũng có cái hay của nó mà, như giờ sẽ có nhiều trợ thủ.
Châm điếu thuốc hút ngồi suy tư, nói chuyện như đang ở trong quá khứ vậy “vì lời hứa với bà bô mà em đã bỏ bẵng không luyện tâp và đã gần như quên hết, đã không màng đến võ vẽ và chuyện giang hồ, nhưng giờ có đứa đã dám đâm cho em một nhát chí mạng và cướp đi vĩnh viễn người con gái mà em yêu thương nhất trên đời này. Điều đó cũng không quan trọng, nhưng chúng nó lại là những con thú đội nốt người, sống trên sự đau khổ của người khác, thì chúng nó sẽ phải trả giá cho điều đó. Có lẽ đây là vận mệnh của em, mà ông trời đã sáp xếp”. Có các người anh em như hai anh và bọn em của em như T, L, M, S là đã đủ rồi đâu cần nhiều, hơn nữa với thời thế giờ đâu dễ nhận đệ tử, mợ dạy chúng nó giờ dễ chúng nó manh động mang ra bem nhau mất công, giờ trẻ trâu là manh động lắm, anh thấy có bao thằng máu lạnh chưa. Ha ha…a… “thằng T cua chen ngang hừ giờ anh vẫn coi thằng chó S khùng là anh em của mình sao, hừ dù sao nó vẫn mãi là thằng anh em của anh cho dù sự việc có như thế nào đi chẳng nữa……”
Nhất khoát sau này anh mày sẽ mang con đến bái chú làm sư phụ, chú không thể không dạy nó được.
Còn phải xem duyện phận đã anh, hơn nữa còn phải xem võ đức của nó thế nào đã, đâu dễ gì thu dạy một thằng sát thủ thì cũng nguy hiểm khà khà. Mà ở chỗ em ở nhờ nhà ông anh họ, có thằng bé hàng xóm giống em về tính cách ý sì như bản sao luôn, cũng lì lợm ngông cuồng mới 3 tuổi mà oánh nhau tất cả các đàn anh thằng nào cũng phải sợ nó. về phần nó thì nó chẳng sợ một ai cả ngoại trừ bố nó, người ngoài thì có mỗi em là nó sợ thế mới ngộ chứ. Nhiều lúc dọa thằng bé sợ són ra quần, rồi cũng oánh đập chêu đểu nhưng nó suốt ngày chỉ theo và nghe mỗi lời em. Kiểu gì sau này em sẽ thu thằng đấy làm đệ tử vì nó khá giống em khà khà…………..
Đến sân bay thì duy chỉ có T cua là nó có vé khứ hồi, còn đâu mình anh D bùm, anh Th toét là phải mua vé trực tiếp đi ngay, giá có hơi céc cổ một chút. Ở phòng ngồi chờ không có việc gì làm đành nói chuyện ba hoa cho nó hết thời gian, kể hết chuyện xảy ra trong những năm qua của mọi người cho nhau nghe.
Anh D bùm hỏi thế chuyến này chú định cho các anh làm gì thế, theo phụ chú hay ở nhà quân sư, anh nói trước là trí tuệ anh kém đó nhé, công việc nặng nhọc hay khó khăn anh đều có thể giúp chú, nhưng mưu kế thì anh chịu thua, chú cứ tự xử đi khà khà à..
Em cần hai anh giúp một chuyện không nặng nhọc, có thể không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng có thể mất mạng đó nhé, nên các anh phải cân nhắc trong mọi trường hợp, đừng để em phải có lỗi với mọi người thân của các anh.
Mẹ mày nghĩ sao mà nói vậy?, nếu các anh mà như thế thì sẽ không bao giờ nhận lời giúp mày, để giúp mày thì cho dù có bỏ cái mạng này vì người anh em của mình thì cũng đâu xá gì, đã là anh em thì những lúc như này mới cần đến nhau, sống trên đời là phải TRỌNG NGHĨA KHÍ VÀ TÌNH CẢM ANH EM, anh tin vào những việc chú mày làm là chính đáng. “ông trời à thật ra tôi cũng phải cảm ơn ông, vì ông đã cho tôi những người bạn những người anh em như vậy”
Reply With Quote
Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ - cuongdaika8x