Những ai dám làm, sẽ thắng.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: cuongdaika8x
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:33:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 37
ÁI XUẤT GIANG HỒ.
Chap 1. Mưu Kế Phá Sản
Sau khi nói rõ kế hoạch đã đề ra cho M và T biết và giao nhiệm vụ cho chúng nó, ba anh em chia tay ai vào việc người đó, mình về nhà với muôn ngàn tâm trạng, kệ thôi giờ muốn làm lên việc lớn chắc chắn sẽ phải chấp nhận đau thương, lấy rượu giải sầu quên sự đời, vết thương ngoài da khi khỏi sẽ khiến người bị thương mạnh nên gấp 10 lần, nhưng vết thương trong lòng một khi đã khỏi thì chắc chắn sẽ khiến cho người đó mạnh nên gấp 100 lần, sự cô độc càng làm cho con người tỉnh táo và có thể nghĩ một cách sâu xa cặn kẽ mọi sự việc hơn. Giờ muốn báo thù rửa hận chắc chắn sẽ phải cần tới một cái đầu lạnh, một ý trí sắc đá, một sự dự tính vẹn toàn, cùng một lòng quyết tâm đến hơi thở cuối cùng mới có thể thành công nổi, đối thủ của mình giờ đây có thể nói là quá mạnh, chỉ cần sơ xảy là có thể tèo ngay lúc nào ko biết.
Muốn chắc thắng ta phải lắm rõ nhược điểm, ưu điểm, cũng như điểm mạnh điểm yếu của đối thủ, giờ cần phải có một cái đầu thật tỉnh táo để có thể phân tích đánh giá đúng thực lực của chúng, cũng như vạch ra từng bước đi một để có thể cho chúng nó thân bại danh liệt sống không bằng chết, một sự báo thù ngọt ngào mà gây cho kẻ thù lỗi đau không tưởng, nó sẽ còn đau đớn hơn là cả cái chết, kế hoạch đã được lên sẵn một cách vẹn toàn, giờ chỉ còn các bước thực hiện nếu xong được các bước đầu thì bước còn lại sẽ là oke tạm gọi là “Mưu Kế Phá Sản”.
M đầu to được giao triệt hạ kinh tế bằng chính con đường làm ăn của gia đình thằng N, vì công ty của M cũng đang đối đầu với công ty của ba thằng N, chủ tịch hộ đồng quản trị của nó cũng có ý định thâu tóm công ty của lão bố thằng N từ nâu nhưng chưa được, giờ có mình quân sư nên M đầu to mạnh dạn đề xuất với CTHĐQT ở công ty nó và đã được duyệt, tiền long được chi một cách thoải con gà mái trong việc thâu tóm, khà khà không ngờ ông trời cũng có ý muốn giúp mình. Còn T được giao sẽ xử chúng nó theo luật giang hồ với những mối làm ăn bẩn của nhà nó, theo dõi sát sao các mối quan hệ của bố con chúng nó, cùng thói quen ăn ở sinh hoạt sẽ được ghi vào hết trong sổ tay mỗi khi cần dùng sẽ được lôi ra, mình sẽ xem xét đánh giá và đưa ra cách xử lý thích đáng nhất.
Sáng dậy đang nghĩ kế trả thù trong muôn ngàn khó khăn, thì tiếng bà thím gọi vọng nên lầu C con xuống có khách con, ai đến giờ này vậy ta. Dạ vâng! con xuống liền thím, chạy xuống nhà thật không thể tin nổi vào mắt mình nữa, sư phụ…ụ…ụ thầy mới về nước hả con nhớ thầy quá, chạy vội đến bên người, nào ngờ sư phụ không thèm nói lăng gì chỉ hô tiếp chiêu, tấn bộ truy mã tiến lên cùng song quyền tiếp sau liên hoàn cước trong chiêu liên hoàn đả hổ, chiêu này từng được sư phụ coi là niềm tự hào của người khi người sáng lặp ra chiêu này, nó cũng đã hạ không biết bao nhiêu đối thủ khi đôi công với ông, tuy sau 8 năm không tập luyện, nhưng những chiêu thức của đối phương xuất ra, với mình giờ có thể nói tùy cơ ứng biến, đối thủ có nhanh đến mức nào đi chăng nữa, thì khi một người đã luyện võ có hỏa hầu tuy không còn luyện tập nhưng chắc chắn sẽ tự có cách ứng phó, không hiểu sao lúc đó cước bộ của mình lại có thể dung hợp cả truy mã bộ của ông bô và sư phụ với cước bộ túy nhật của sư phụ đặc công, phương vị trở nên như kiểu bát quái bộ chứ không còn như bình thường nữa chân đi chữ nhất trong bộ vị tay khép hờ vừa đỡ vừa đáp trả lực song quyền từ tay của sư phụ, lúc này cước trái và phải của sư phụ đã đá tới, nhanh như cắt tay phải mình đã nắm lại dùng tay trái đỡ còn tay phải đánh xuống chân sư phụ theo đúng bài quyền của sư phụ đặc công dạy, tiện thể chân đi bộ vị chữ nhất mình đá luôn chân trụ của sư phụ, làm sư phụ phải lộn người bật lại thu chiêu mà cười khà khà quả thật không hổ danh con nhà tông không giống lông cũng giống cánh đúng là con của sư đệ ta, hì hì cũng nhờ công sư phụ dạy con mà, hừ mang tiếng là sư phụ nhưng ta đâu đã dạy con được bao nhiêu, sư phụ cứ nói thế một ngày làm thầy cả đời là thầy mà.
Cái này là nhờ tố chất trời phú cho con để luyện quyền cước chứ ta đâu giúp gì được con, nhưng con không còn luyện thì quả thật là hơi phí, ta phải công nhận là sự ứng biến của con khá nhanh nếu mà so ra thì con cũng không kém cha con năm xưa là mấy, còn so với ta nếu ở độ tuổi của con thì ta vẫn thua con một bực, sư phụ lại đề cao con rồi, ta không có đề cao con. Nếu con mà chuyên tâm luyện tập như hồi 9 năm trước ta gặp con, có lẽ giờ ta không còn là đối thủ quyền cước của con nữa, sư phụ lại chọc con rồi, cho dù con có luyện ngày luyện đêm cũng sao mà bằng sư phụ nổi, khà khà con lại nhầm võ công là vật chết con người là sống, võ công quyền cước không thể tự tăng mà phải do người luyện, con không hề luyện tập trong 8 năm qua vậy mà có thể lĩnh ngộ dung nạp hai tấn bộ lại với nhau một cách huyền ảo, quả thật là một điều hiếm có từ xưa đến nay, tuy ta là sư phụ con bao năm qua đã đấu bao trận, học qua bao nhiêu môn võ khác mà cũng không thể tự kết hợp tạo ra một tấn bộ vị mới vậy mà con lại khác, có thể kết hợp dung hòa tạo thành một tấn bộ của riêng mình, hà hà sư phụ lại quá khen con bí quá nên đi liều vậy thôi mà, chắc tại tạp võ của con lộn xộn không theo một quy luật nào nên thế, giờ nói thật với sư phụ là con quên gần hết rồi chỉ trừ khi bắt buộc thì tự dưng con lại có thể ra chiêu mà không theo một bài bản nào, có lé nó được xuất ra một cách tự nhiên, khà khà thế mới là cao thủ võ học có thể quên hết mọi thứ mình học rồi có thể dùng tùy ý con thử xem có ai được như con chưa, ngay kể cả ta cũng không làm như thế được, ha ha sư phụ lại chêu con rồi, ta nói thật chứ không hề chêu con đâu, nhưng có một điều khí lực của con sao giờ còn yếu hơn cả 9 năm về trước vậy, chiêu thức thì không vấn đề gì nhưng lực đạo thì không ổn, sư phụ cho con xin lỗi, chắc tại con 8 năm qua bỏ bê không lo luyện công mà sư phụ, hì hì ngày xưa hôm nào cũng đi hai lượt quyền cước thực chiến thì luyện công hai ba lần một ngày làm gì khí lực chẳng mạnh, giờ con không còn tập luyện nên chắc giảm đi là phải thôi, nhưng từ giờ con hứa với sư phụ là sẽ luyện tập lại, vậy sao chẳng nhẽ giờ con cần làm gì phải dùng đến võ công sao?, dạ vâng thưa sư phụ nhưng người đừng hỏi sau này có cơ hội con sẽ nói với thầy, được chuyện của con ta không hỏi làm gì nhưng có gì cần giúp đỡ hãy nói với ta, dạ vâng, thôi con mời sư phụ vào nhà ngồi uống nước mải mê võ vẽ mà quên làm sư phụ đến nhà thăm mà chưa có dịp hầu sư phụ, hừ con có còn biết pha trà đạo không thế, hixhix thầy lại hỏi khó con rồi, nâu nay lấy đâu ra trà kim thiên mà con có thể pha theo kiểu đó chứ, giờ quên hết rồi sư phụ ạ, giờ chỉ có trà C2 hay 0 độ là con biết pha thôi ha ha, khà khà bố nhà anh thế tí qua sư phụ pha à thưởng thức, ấy con đâu dám không pha cho thầy uống thì thôi lại để thầy phải pha cho con uống, bố anh cho anh pha để hỏng hết trà của tôi hả, hề hề uống tấm lòng là chủ yếu chứ pha sao chẳng được hả thầy, bậy nào con không được coi thường trà đạo nghe chưa, dạ vâng thưa sư phụ con lỡ lời ha ha, con mời sư phụ uống trà Thái Nguyên đây là trà con gửi từ bắc vào cho ông chú con đấy, sư phụ xem có bằng trà đạo của sư phụ không, khà khà sao mà bằng được con, thế con định luyện võ lại thật hả dạ vâng thưa sư phụ, khà khà được lắm nếu vậy ta sẽ truyền dạy cho con một bộ long hổ quyền do ta mới sáng chế ra trong vòng 8 năm nghiên cứu qua, hứ sao lại là long hổ quyền, long là long còn hổ là hổ chứ sư phụ lại đặt linh tinh rồi, ha ha bố nhà anh lại lý sự cái này là do ta tự đem hai bộ quyền pháp đó mà ngộ ra, trong long có hổ trong hổ có long, biến ảo khôn lường giống như kiểu tấn bộ vị con đi lúc nãy đấy, nếu kết hợp tấn bộ vừa rồi và long hổ quyền ta chắc chắn sẽ là hoàn hảo, có thế vinh danh trong tương lai khà khà, hì hì còn phải xem con có lĩnh hội được quyền cước long hổ quyền của sư phụ đã không chứ, chẳng nhẽ con lại không tự tin vào bản thân, không phải vậy sư phụ ạ giờ con cần phải làm một chuyện gấp sợ không có đủ thời gian để luyện tập long hổ quyền, cái này không quan trọng ta chỉ cần truyền dạy cho con còn con muốn luyện sao thì tùy, hà hà thế là tùy hứng hả sư phụ?, sao tùy hứng là sao?, hì tùy hứng có nghĩa là hứng nên sẽ luyện ý mà!, bố anh giờ mày thay đổi thật rồi, nhớ khi xưa nếu như có môn võ mới nhất khoát mày sẽ quên ăn quên ngủ mà luyện cho được giờ lại thế, hixhix lớn rồi con người cũng phải thay đổi theo thời gian chứ thầy, được tùy con chiều hôm sang ta, ta sẽ truyền dạy, dạ vâng thưa sư phụ……………………. Đang vui vẻ nơi chuyện với sư phụ mà không biết con bé P đến từ lúc nào, hình như nó đã nghe hết câu chuyện của hai thầy trò rồi thì phải, nó đi vào chào sư phụ mình cháu chào bác, chào cháu, bạn gái con hả, đâu có thầy con đâu quen biết con nhỏ này, hừ anh..a..n.h anh muốn nói sao cũng được em không quan tâm, nhưng có một điều cháu không muốn bác truyền dạy võ vẽ gì cho anh ý nữa, bác đừng để cho anh ấy quay lại con đường ngày xưa chứ, cháu nói vậy nghĩa là sao?, mày có cút không con hâm kia, sư phụ đừng nghe nó nói luyên thuyên, trừng mắt nhìn con bé lôi nó ra ngoài nói chuyện, mày làm sao vậy mày không thấy xấu hổ khi đến nhà một thằng con trai một cách tự nhiên như một con điên thế sao, tao đã bảo từ giờ không muốn gặp lại mặt chúng mày và giữa tao và chúng mày không còn gì nữa cơ mà, sao anh lại có thể nói như thế chứ?, chẳng nhẽ tình bạn tình anh em bao năm qua của mình chỉ có vậy thôi sao?, phải tình nghĩa đấy nó đã kết thúc rồi giờ hai đứa chúng mày đừng làm phiền tao nữa có được không, hay là mày thèm tình không có chỗ giải quyết nên nghĩ đến tao, nói thật tao không có nhu cầu nhưng nếu mày muốn tao có thể giới thiệu giúp một thằng trai bao để thỏa mãi nhu cầu của mày, anh..a..n..h bốp P tát ình một cái như trời giáng, sao vậy mày thiếu cái đấy nên bị điên hả, P giơ tay định tát cái nữa, thì bị mình túm chặt tay tát lại ột cái, “đúng là chưa bao giờ đánh con gái nhưng không hiểu sao hôm đó mình lại hành động như thế ”, hừ con điếm mày hãy cút khỏi đây đi, anh…a..n..h dám tát em, hừ với một con cave rẻ tiền như mày thì có gì mà dám mới không dám, anh dám “ P giơ tay kia định tát mình, bị mình túm nốt, tiện thể tăng thêm cho nó một cái tát nữa”, cút mày đừng để tao gặp lại mặt mày nữa, được lắm tôi hận anh và thề sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa đâu, tốt nhất là như thế đi con điếm cút…c…ú…t ……, P chạy về trong nước mắt giàn giụa, hừ tốt nhất là mày hãy quên tao đi hãy hận tao như kẻ thù không độ trời chung của mày thì hay hơn……..
Quay lại nhà với sư phụ, sư phụ nói: sao vậy có chuyện gì thế con?, không có gì đâu sư phụ!, ta thấy cô bé đó khá dễ thương và xinh xắn đó chứ đâu kém gì cái Th người yêu mày khi trước đâu con, hơn nữa nhìn tướng thì con bé này là người khá trung tình đó con chắc chắn không kém gì cái Th đâu đừng để mất, không có gì đâu thầy, con và nó không có quan hệ gì sất mà thầy đừng nói vậy, không đúng cách nhìn của mày đối với nó có cái gì đấy đầy yêu thương và đau khổ chứ không phải là không có gì, chắc con quên là thầy cũng có tài nhìn người qua tướng sao, tuy không bằng cha con nhưng cũng đủ để không đoán sai lầm, điện thoại đổ chuông thầy nói giờ đã đến lúc thầy đi công chuyện có gì chiều qua thầy nhé con, dạ vâng thưa thầy!, nhớ là đừng để mất………….. dạ vâng con biết……………
Đang nghĩ luẩn quẩn thì T cua gọi, Alo anh hai hả, ừmh sao rồi, em đã có đầy đủ thông tin anh cần rồi giờ em qua anh luôn nhé, oke qua luôn đi anh đang ở nhà không chiều lại bận sang hầu sư phụ mới về không có thời gian đâu, oke em qua liền!.
Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ - cuongdaika8x