A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Tác giả: cuongdaika8x
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:33:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32
hap 32 sự sợ hãi lỗi cô độc khi ko có em.
H kêu cứ đi xe đến nhà em, sẽ chờ anh ở nhà, hừ ko biết con nhỏ này lại định bày trò gì với mình đây. Đành nói chuyện với P, mai anh đèo em đi làm xong cho anh mượn xe nhé. Chi vậy, à nghi à nghe có chuyện gì đây khai mau, định lấy xe em đi cua gái hả, đâu có quen con nào mà cua gái, hừ thế cái H vừa gọi cho anh bảo gì thế, hic hic biết nói sao với nhỏ P bây giờ đây, haiz có gì đâu H gọi điện về hỏi thăm ý mà, hừ ko đúng chắc chắn hai người có điều gì mờ ám ko muốn cho ai biết, sao em cứ đa nghi thế nhỉ, anh chỉ muốn mai lấy xe đi có công chuyện thôi mà, hừ ko nói thì thôi mặt cau có P đi về phòng, đi đến cửa con bé ko quên chút giận nên cái cửa đóng đánh rầm…ầ.m.., khéo ko sặp cửa bà trẻ.
Gán con nhỏ này quá, lại lôi rượu ra giải sầu nhớ về Th, ngày mốt là tuần đầu đưa Th nên chùa nơi an nghỉ cuối cùng của mọi linh hồn, Th à giờ em ở đâu người ta vẫn nói khi con người chết đi, sẽ hóa thành hồn ma vẫn có thể về thăm nhưng người còn sống mà, giờ anh muốn được gặp em, nước mắt lại lăn dài trên má, cuộc đời giờ thật vô vị khi ko có em, cuộc sống càng trở nên vô nghĩa.
Nhưng tại sao em lại bắt anh phải sống nốt những tháng ngày còn lại chứ, giờ đây anh thực sự cảm thấy mình yếu đuối khi ko còn em, cảm giác ko có em sao thời gian nó dài lê thê, tik tak tik tak tiếng đồng hồ chạy sao nghe nó lão nề thê lương quá, rồi hình ảnh trong quá khứ hạnh phúc cùng Th lại ùa về trước mắt, hãy cho anh đi cùng với Th, nếu phải sống trên cõi đời này một mình nốt thời gian còn lại có thể anh sẽ bị điên mất, ko gian về buổi tối sao nó lạnh lẽo quá em à, lạnh buốt con tim một cách ko thể nào tả được, anh sợ ban đêm, sợ những tiếng đồng hồ kêu, sợ ngay cả hơi thở của mình, sợ sự cô độc, buổi tối sao thời gian dài thế ko biết nó trở nên vô tận và ko trôi thì phải, giờ phải làm gì cho hết thời gian đây. Đúng rồi chỉ có rượu, rượu sẽ làm cho ta quên mọi thứ, cho ta dũng khí để đối mặt với ban đêm, đối mặt với hiện thực tàn nhẫn cùng sự cô độc ……………………………………………
Sáng hôm sau khi vừa mới chợp mắt được độ một tí, thì đã nghe tiếng gõ cửa cọc cọc, anh hai dậy chưa, sớm mà có chuyện gì vậy P, sớm gì 8h rồi sao anh qua kêu lấy xe em đi công chuyện, giờ anh phải đèo em đi làm chứ, ờ đợi anh tí, à mà mấy hôm lọ anh vẫn thấy em đi nhờ cô bạn nào mà, sao hôm nay ko kêu đi nhờ mà bắt anh đèo đi làm gì, cho anh ngủ thêm tí nữa đi, ko em muốn anh đèo em cơ, tiếng P nhõng nhẽo, làm mình làm mẩy, đành phải ờ thế đợi tí anh đánh răng rửa mặt cái đã, nhanh nhanh nên 9h là em vào làm rồi đấy, đi muộn sếp phạt cho coi.
Vào phòng WC rửa mặt soi gương giật mình tí thì ko nhận ra mình nữa, hừ bảo sao thiên hạ nó soi mình, đành tắm gội cạo râu vuốt tạm ít keo trả lại phong độ ngày nào cái, bước ra trong vẻ ngạc nhiên của P mắt trợn tròn. Woa hôm nay trông anh hai em đẹp trai quá ha, cho ôm hôn cái, thôi đi con bựa lại xoắn nhanh nên ko muộn làm bây giờ,………………, nên xe đèo P đi làm, trên cả đoạn đường mà con nhỏ cứ xoắn ôm với chẳng bám, làm cái gì thế thiên hạ người ta nhìn kìa, kệ thiên hạ ai nhìn cứ nhìn còn em ôm cứ ôm, thôi đi bà tám đến cơ quan người ta dị nghị xì xào đánh giá thì sao, kệ người ta dị nghị càng tốt sao phải xoắn hề hề giờ em là hoa đã có chủ, ak vãi shits quá, bó tay bó chân bó nốt cả những thứ ko thể bó với con bợm này, phóng hết tốc độ có thể mong sao au đến công ty con bé, được đà nó lại càng ôm mình chặt hơn. Haiz đến công ty thì cũng có ko ít đồng nghiệp của em nó soi mói chêu ghẹo, ấy vậy mà mặt nó cứ chơ chơ, còn nhăn nhở giới thiệu với mọi người đầy là chồng trong tương lai của em. Trông cũng đẹp zai phong độ đấy chứ nhỉ?.........., em làm ở đâu vậy, đang ko biết trả lời sao, thì con bé P lại chém, hì hì làm giám đốc tại gia tại nhà em, hừ đúng là con bựa ko thể tả nổi, cứ liệu đấy tối về sẽ xử lý nhóc con,…………….,
Ngày mai là đưa Th nên chùa rồi đấy nhé, anh đi đâu đừng có nhậu xỉn rồi lại nhỡ chuyện, thì đừng có kêu em ko nói trước nghe anh hai, okê biết rồi xoắn quá đấy bà trẻ, anh đi cẩn thận nhé, dạ vâng chị khỏi phải lo cho em nhắc hoài bài ca hy vọng, ha ha.a………………………..
Gọi điện cho H hỏi xem em nó đã về chưa còn mình đang trên đường đến nhà em nó.
Alo em nghe rồi anh hai, anh đến chưa?
Em về chưa?, anh đang trên đường đến rồi!
Em về từ sớm rồi anh qua luôn đi nha?
Umh!
Reng reng…e.n.g, em ra liền, wuay.a.y thật là ngoài sức tưởng tượng H thật lộng lẫy trong một chiếc váy đỏ thật đúng ko hổ danh siêu mẫu, nàng đẹp tựa thiên thần trong chuyện cổ tích, thật ko có lời nào để tả hết vẻ đẹp của H, da trắng như bông bưởi, người cao dáng chuẩn, ba vòng thì khỏi phải nói, bộ váy cũng rất hợp càng tôn thêm vẻ duyên dáng của H, trông nàng vừa đẹp vừa kiêu xa,……….., “vì văn em có hạn ko thể phô diễn hết vẻ đẹp của em nó các thím thông cảm”. Vô đi anh mà ko có gì tặng em hả vừa nói H vừa cười tủm trông thật dễ thương, ko có gì là sao?, cái này tùy tâm chứ anh, “hì nói thật với các thím mình cũng vô tâm chẳng bao giờ tặng con nào cái gì cả ngoài trừ Th ra”, để hôm khác anh bù nhé.
Hì hì em giỡn anh thôi chứ em biết tính anh có bao giờ để ý ba cái chuyện linh tinh vớ vẩn đó đâu, con người anh là vậy mà,…….….. Vô nhà H lấy nước ra mời mình, anh uống đi cho đỡ mệt, mà anh ăn sáng chưa, nếu chưa để em kêu chị giúp việc chuẩn bị luôn cho anh và em, em cũng chưa ăn sáng, ừm anh cũng thế, mà mời rượu ko mời sao lại mời nước thế này, nhà em ko sẵn rượu như bên nhà P đâu hì, lại đá xoáy thế ba má với anh chị em em đâu hết rồi, mọi người đi du lịch xuyên việt rồi anh, vậy à, vâng.
Chỉ có mình và H ở nhà cùng chị giúp việc là sao, ko biết liệu có ý đồ gì ko đây, chị giúp việc đã dọn nên bàn đồ ăn nhanh gồm có bánh mỳ, súc xíc, trứng, lạp sưởng, rau……., dạ mời cô mời cậu, cám ơn chị. Nói thật nhìn mấy món ăn theo kiểu đồ tây mình gán tới cổ, nhưng cũng phải ra vẻ ăn cho ngon lành trước mặt H ko con bé xoắn bỏ mợ, ăn xong H kêu hôm nay em với anh sẽ đi chơi nha, đi đâu vậy, thì đi dạo phố ko được sao anh, em có bắt cóc hay ăn thịt anh đâu mà sợ, hay sợ em P nhìn thấy đi với em, con nhỏ lại định chơi trò kích đểu, “xưa rồi diễm ạ”, hà hà ờ được mà sao phải xoắn thế.
H gọi điện ột người trung tuổi mang xe ô tô đến, hôm nay con muốn đi chơi với bạn, sẽ tự con lái xe chú ko cần theo con làm gì, cô lái xe cẩn thận nghe, dạ vâng. Mình cũng chào hỏi ông đấy theo kiểu xã giao tí,………….., ủa cậu là dân Bắc hả, dạ vâng, tôi cũng dân Bắc này tôi ở Hải Dương còn cậu, dạ cháu ở Hưng Yên, vậy hả nghe nói HY giờ có tiềm năng kinh tế phát triển mạnh lắm đó, vâng vì ở đấy giờ phát triển khu công nghiệp nhiều, hơn nữa lại có mỏ than nâu lớn nhất Đông Nam Á và đứng thứ 2 Châu Á sắp khai thác nên có thể nói HY giờ khá phát triển chú ạ, ừm thôi hai cô cậu đi đi ko muộn tôi ko dám làm phiền nữa, dạ vâng chào chú, cô chủ lái xe cẩn thận nhé, dạ!
Nghe vẻ chú lái xe này cũng tốt tính đấy nhỉ, vâng chú ý chịu khó và hiền lắm anh ạ, mà hôm nay định cho anh đi đâu thế, hì thì đi chơi chứ đi đâu nữa anh hỏi ngộ ghê ta, yên tâm em chỉ bắt cóc anh hôm nay thôi,………….., H lái xe ô tô đưa mình đi chơi khắp các nơi danh nam thắng cảnh, các nơi vui chơi rì sọt có tiếng ở Sài Gòn. Nhưng với tâm trạng giờ đỗi với mình dù cảnh đẹp đến đâu cũng chỉ như gió thoảng mây trôi, xem cảnh trong tranh mà thôi, nghe vẻ anh ko thích đi với em thì phải, đâu có anh thích mà,……... Trưa đến thì đi dùng cơm tại nhà hàng, chuyện trò rôm rả, H hỏi về công việc của mình ngoài bắc, về bà bô, xoắn đến cả các chuyện riêng tư, kiểu như mật vụ hỏi cung vậy tường tận từng chi tiết, thế rồi H lại đưa mình đi chơi tiếp, buổi chiều H kêu giờ em với anh sẽ về khu trang trại sinh thái của gia đình em ở ngoại thành chơi okê chứ anh hai, ờ sao cũng được em.
Đến nơi quả thực phải khâm phục ông bô H vì có thể quản lý, cũng như điều hành một khu vực rộng 36hécta, cùng hàng trăm người công nhân đâu vào đấy, một điều ko dễ gì với người khác, nay em sẽ chiêu đã anh các món cây nhà lá vườn nghe. Okê, giờ anh muốn ngồi câu cá lúc, đang có hứng lại sẵn có cái cần câu ở đó em làm ít mồi câu để câu. Giật cá cứ gọi là mỏi tay, mấy thằng bợm làm ở đó cứ xoắn sao anh câu giỏi vậy, “cười mỉm nói” có gì đâu các anh chắc tại nay hên nên thế mà, kè kè mấy thằng bợm đâu có biết em là cao thủ câu cá, ở quê xưa akay một thằng chủ ao cá mà câu hết cả ao nhà nó, chỉ còn có duy nhất một loại cá mè vì ko kiếm được thứ mồi đặc biệt là phân trâu cộng rau muống, “nói thực rau muống thì đầy nhưng phân trâu thì ko thể kiếm nổi, vì bói cả huyện ko được một con trâu thì lấy đâu ra phân” nên ko thể cho nó hết cả ao cá nổi, nhưng từ đó thằng con gặp mặt em là sun hết cả xoắn lại, ko biết là mình có câu hay ko, nhưng cứ thấy em có mặt ở ao cá của nó là thằng bé đều đến tận nhà xin chú để cho anh con đường sống với, nhiều lúc xoắn chửi cho trận, nhưng dù sao thằng bé đã xin nên em cũng ko xoắn làm gì, vì có câu thì cũng đều cho vung cho vảy hàng xóm chứ nhà có hai mẹ con ăn sao nổi, rồi lại mang tiếng câu chộm của thiên hạ khà khà. Hôm nay H nói muốn tổ chức một bữa ko thể quên, tối đó H muốn tổ chức thật thịnh soạn nhưng chỉ có riêng hai đứa, lúc này H bật một chai vang pháp, mùi vị của rượu thơm phức cứ cán dỗ mình, haiz nhưng mai là tuần đầu Th nên hôm nay phải tỉnh táo, H đã thay một cái váy mới trông khêu gợi hơn, nhìn dáng người H hấp dẫn đến ko tưởng, nếu ko có bản lĩnh chắc mình đã ko thể cưỡng lại nổi dục vọng bên trong người đàn ông.
////Điều anh ko mong muốn giờ đây đã lại trở thành hiện thực. cuộc đời còn dài lắm nhưng giờ đây ai có thể thay thế em, con người anh đã chết theo em rồi………có chăng chỉ còn là cái xác ko hồn.???????????
Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ - cuongdaika8x