Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: cuongdaika8x
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:33:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19
hap 19 sự sai lầm sau này của cuộc đời
Một lúc khi đã nạp nốt chai voka thứ 2, đang ngồi đốt phổi tiếp, thì thằng M đầu to giờ đã làm tổng giám đốc, đại diện ột cty của Nhật bên, cùng thằng T cua mở cửa bước vào, lúc này cũng đã tây tây, nên em bảo hai thằng ngồi giường chơi chúng mày, có thằng nào làm pi thì làm, thằng M đầu to tếu thôi hút chi ệt anh hai, ra kia làm liều chích luôn cho sướng vừa nhanh, mợ mày tao chơi ngông chứ chưa bao giờ chơi ngu mày
Có chuyện gì mà nghe vẻ anh buồn dữ vậy, có gì đâu chuyện linh tinh ý mà, anh ko phải dấu, chuyện về em Th đúng ko, bậy mày, thôi được để em điện thì biết ngay, ờ mày ngon thì điện thử tao xem, T cua: nếu anh ko nói thì ai biết đấy là đâu. Thôi chúng mày lượn đi, tao muốn ngồi một mình, mắt buồn và hơi ngầu, em đứng nên mở cửa phòng, vì mấy thằng chơi với nhau từ bé, biết tính em đã ko muốn nói thì sẽ ko bao giờ nói, nên hỏi thêm chắc chỉ có ăn đòn, hơn nữa hai thằng con thấy vậy ko dám xoắn liền đi về, chắc lúc này chúng nó đã điện cho Th, nên Th điện cho em liên hồi, nhưng vẫn ko có người nghe máy, một lúc sau thì Th đến, bà thím em gọi C, có Th đến chơi này con, dạ thím cứ kêu cô ấy nên phòng con đi thím, vì ko muốn mọi người biết chuyện nên em đành phải để Th nên phòng mình, lúc này em đã có quyết định là nên rời bỏ Th, để cô ấy sẽ có một hạnh phúc tốt hơn.
Đóng cửa lại, làm vẻ lạnh nhạt, vô cảm hết mức có thể: “cô đến nhà tôi làm gì vậy? ”
Chẳng nhẽ anh vẫn giận em vì chuyện hôm lọ à?
Chẳng có gì mà tôi phải giận cả, giờ tôi đã chán cái thói tiểu thư rởm của cô lắm rồi, giờ tôi ko bao giờ muốn nhìn thấy mặt cô nữa, nói thật lúc thốt ra câu này mà lòng em đau nhói, tim như có vật gì đâm vào vậy, nhưng bên ngoài vần hết sức lạnh lung, lạnh lung một cách đáng sợ như một kẻ máu lạnh.
Th đã khóc mà nói, chẳng nhẽ anh nỡ đối xử với em như thế sao, đối xử với người mà anh đã từng yêu bao năm qua vậy à?
Trưa bao giờ mình làm cho Th khóc cả, cũng chưa bao giờ thấy Th khóc, nhưng giờ đây Th đang khóc, tận trong sâu thẳm cõi lòng, lúc đó mình chỉ muốn ôm lấy Th mà an ủi vỗ về, để cô ấy ko khóc nữa.
Th nói rất nhiều, xin lỗi cũng rất nhiều…………… lúc này mắt em cũng đã rơm rớm, nên vội quay đi ko để cô ấy nhìn thấy, giờ nếu ko đuổi cô ấy về chắc mình sẽ lại mềm lòng mất.
Tôi và cô chỉ là duyên bèo nước gặp nhau, giờ cô hãy cút ra khỏi nhà tôi, và đừng bao giờ để tôi thấy mặt nữa, đẩy cô ấy ra khỏi phòng, em đóng cửa và khóa trái lại, bên ngoài Th đứng đó mà van xin, bên trong lúc này em đã khóc thật sự, một phần vì tủi thân do mình nghèo, một phần vì cảm thấy mình vô dụng ko thể đem lại hạnh phúc cho người mình yêu, giờ lại đem lại buồn khổ cho cô ấy, trong đầu lúc đó chỉ có một suy nghĩ Th hãy tha lỗi cho anh, em hãy đi tìm một hạnh phúc mới, một người xứng đáng với em hơn.
Có lẽ Th biết ko thể lay chuyển được em, nên sau một hồi khóc lóc đứng bên ngoài cửa phòng, cô ấy đã ra về, nhìn qua cửa sổ thấy Th đi về một cách đau khổ, em đã tự đập đầu mình vào tường, mà nghĩ mày đúng là một thằng khốn nạn, ko bằng loài cầm thú, mày đúng là một thằng hèn, một thằng đê tiện ko hơn ko kém, tại sao mày lại làm cho Th phải khóc, phải đau khổ vì mày chứ, lúc này rượu bia cũng đã hết đành mang thuốc lá ra mà đốt cho đỡ buồn, thì bà thím em gõ cửa, C con, dạ thím có gì kêu con? mở cửa cho thím con, lau vội dòng nước mắt lã chã đang rơi, em đi ra mở cửa cho bà thím, có chuyện gì giữa con và Th thế, à ko có gì đâu thím con và Th chia tay ý mà.
Thế là sao? hai đứa rất yêu nhau cơ mà, thím tưởng hai đứa bay, ko đứa nào có thể sống thiếu đứa nào chứ!, ko phải thế thím ạ, giờ con ko chịu nổi cô ấy nữa rồi và cảm thấy ko hợp, mày nói sạo thím ko tin, đừng có dấu, nếu ko có chuyện gì xảy ra với mày, thì ko bao giờ mày làm thế, thím biết con từ bé, cũng như tính con sao thím rõ như lòng bàn tay, nên ko phải dấu hãy tâm sự với thím xem nào.
Thật sự là ko có chuyện gì mà, tại mẹ con ngoài bắc ko thích con lấy vợ nam, hơn nữa con thấy mình ko hợp với Th, tình cảm của con với cô ấy chỉ là giả. Mày lại sạo rồi con, nếu mày ko có tình cảm với nó thì, ko bao giờ mày lại lặn lội ra ra vào vào, rồi thì ko chịu một con nào, nếu là ở má con thì để thím lo, bà thím thừa biết em đang nói dối, nên mới nói vậy.
Giờ đành phải kể hết cho bà thím và kêu bà giữ bí mật dùm đừng bao giờ cho Th biết, nếu Th biết cô ấy sẽ càng đau khổ hơn, thà hãy để một mình em đau còn hơn là để cô ấy biết sự thật, bà thím đã ôm em mà khóc, ôi con tôi sao mà lại khổ thế này.
Thôi thím cứ kệ con ko có sao đâu mà, rồi thời gian sẽ liều thuốc cho tất cả, cũng sẽ dần làm ọi sự dịu nắng xuống thôi, ko có chi mà thím phải lo cho con, con sống bản lĩnh lắm mà, từ trước đến giờ, đã có cái gì làm con thím có thể ngục ngã được đâu. Huống chi là chuyện này, ko lấy người này còn có người khác cơ mà, nói mạnh mồm là thế chứ lúc đó em cảm thấy thật cô đơn lạc lõng, cảm thấy cuộc đời này ko còn ý nghĩa bà thím cũng ngồi khuyên em nhiều, rồi cuối cùng em kêu mệt muốn đi ngủ, nên bà phải xuống dưới nhà, trước khi bà xuống, em còn bắt bà hứa thêm một lần nữa, là sẽ ko bao giờ nói cho ai biết chuyện em kể với bà, nếu ko sẽ ko bao giờ tha thứ cho bà, bà cười mà như khóc, mẹ cái thằng bố mày, sao mày giống y cha cái thằng cha mày thế, cố chấp dai như đỉa nói một lần thôi. Mà mày thấy thế liệu có sai lầm ko con?, ko trả lời câu hỏi của bà thím, nhưng trong thâm tâm lúc này mình nghĩ ko biết liệu đó có phải là một sai lầm.
Reply With Quote
Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ - cuongdaika8x