Những trận chiến lớn nhất chính là những trận chiến trong tâm trí chúng ta.

Jameson Frank

 
 
 
 
 
Tác giả: cuongdaika8x
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:33:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
hap 13 tình yêu trong đợi chờ
Sau đó mấy hôm, thì lần lượt mấy đứa bạn dần đi du học, theo như dự định từ trước: “ thằng Minh đầu to đi du học ở Nhật, sau này về làm đại diện cho 1 công ty của nhật bên. Long mồm rộng đi Anh giờ làm bên ngân hàng. Phương đi du học bên singapo giờ làm quản lý cho công ty nước ngoài. Hoằng đi Pháp sau này cũng đã học hai trường đại học và đều đạt loại giỏi của trường danh tiếng, vừa làm nhà thiết kế thời trang,vừa làm siêu mẫu khá nổi tiếng, nhưng với cái tên nươc ngoài. Còn mỗi em và hai thằng Tâm cua và thằng Sơn khùng, Thanh cũng sắp chuẩn bị đi, tự dưng sao trong lòng em lúc đấy lại ko muốn Th đi, dù muốn Th ở lại để học, nhưng lại nghĩ mình có là cái gì của em nó đâu, mà đòi em nó ở lại, em nó còn tương lai của nó chứ, hơn nữa bên đấy cũng có một phần gia đình của Th nữa, chắc giờ này ma ma, chị hai, anh ba của cô ấy chắc cũng đang mong chờ: “con, em” của mình sang để đoàn tụ, thì em lấy tư cách gì để níu kéo cô ấy Trước hôm em nó đi, hai đứa em rủ nhau đi chơi đầm sen, mặc dù rất nhiều trò chơi vui, nhưng sao hôm đấy chẳng có tâm trạng đâu mà vui cả, Th thì cứ hồn nhiên chơi vui, lúc này trong đầu em đang nghĩ ra muôn ngàn lý do, để cản ko muốn cho Th đi, nhưng rồi cũng ko dám nói ra, về nhà thì buồn ko thiết ăn uống gì cả, bật điều hòa max rồi đắp chăn nằm ngủ, khổ lỗi ko tài nào có thể chợp mắt, lục đục hơn tiếng quay đi quay lại, rồi quyết đinh dậy ko ngủ nữa, trong đầu lóe nên một ý nghĩ, phải sang nhà em Th, rồi thì sẽ nói: “Th anh yêu em..!!! em có thể ở lại được ko”, nhưng khi bước chân đến bên nhà cô ấy, thì em lại ko dám bấm chuông vào vì sợ nếu cô ấy ko có gì với mình thì sao, nếu thế có thể lại làm mất đi một người bạn, cũng như một người em, hoặc giả cô ý nghĩ em cứu cô ấy trong đêm đó, giờ lai muốn cô ấy trả ơn bằng cách yêu mình thì cũng hơi huê, thê rồi lại đi về, xong lai đến, rồi lại về, ko biết là bao nhiêu lần nữa, cứ nhưng một kẻ mộng du trước cửa nhà Th, giờ nghĩ lại sao lúc đấy em nhác thế ko biết. Rồi gặp thằng T cua, ê anh làm gì mà đi đi lại lại như thằng khùng thế, mợ mày tao đi đâu mà mày kêu đi đi lại lại. hê hê biết rồi nhé có đứa thất tình, bậy mày, bậy! haha thế sao cứ đi đi lại lại nhà em Th, rồi lại về nhà rồi lại đi đến thế. Mợ mày tao đi bao giờ, hề em đứng đây từ nãy, thấy anh vẫn làm thế đó thôi, đừng có chối, ko qua nổi mắt thằng em đâu, mợ nó nói nhiều làm em bực mình, nên đá luôn cho phát, may là nó đề phòng trước ko lĩnh đủ, thế rồi em với nó về nhà nó, gọi thêm thằng S khùng sang nhậu, bữa đó uống hết can 2 lít, nhưng đều em uống là chủ yếu, chứ hai thằng nó đâu có uống, biết tâm trạng em đang buồn muốn lấy rượu giải sầu, nên chúng nó cũng ko cản, nhậu xong thì cũng chạy vào nhà vệ sinh cho chó ăn chè, mệt lử lăn ra ngủ mất, sáng sau tỉnh dậy thì đã muộn, lúc đó là 8h sáng, mà Th lại bay lúc 9h30’ cuống cuồng gọi thằng T cua: “Th đi chưa mày”, đi rồi, lúc đó trong đầu ko còn nghĩ được gì, cứ thế là chạy ra đằng sân bay tân sân nhất, thằng T cua vội phóng xe đuổi theo, khùng quá đi ba, xe máy có ko đi chạy bộ làm chi ệt, nên xe em đèo, thế là nó đèo em đến sân bay, hai thằng tìm hết các nơi, nhưng vẫn ko thấy Th đâu, lúc này thất vọng tràn trề, tự trách bản thân sao hôm qua, ko dám đến nhà em nó mà nói với em nó chứ, sao hôm qua lốc cho lắm vào, để ngủ quên đến lỗi giờ ko thể gặp lại được em nó. Đang như thằng mất hồn, thì bỗng có một cánh tay đập vào vai, cũng may lúc đó đang tâm trạng chứ, nếu như ngày thường thì chắc cái đập vai, của kẻ đó đã ăn luôn một cú đấm, vì em có thói quen lúc trước thực chiến nhiều, nên bị động chắc chắn sẽ phản xạ tự nhiên mà đấm lại, cũng đã có nhiều đứa bị ăn đấm oan vì cách đùa kiểu đấy với em. Quay lại thì ko thể tin nổi vào mắt mình, Th đứng đó mặt hầm hầm, anh đến đây chi vậy, sao ko ở nhà mà uống tiếp đi, ờ anh, anh xin lỗi tai anh…. Ngốc ko tưởng, sao qua đứng cổng nhà em mà ko vô, đâu có, hừ ko phải chối, em nhìn thấy hết rồi, qua đứng trên lầu em đã thấy anh….. ko biết nói gì nữa, đành chuyển chủ đề, em đi bao giờ về, về làm chi vậy, ở đây có ai đâu mà về, thế còn ba em, ba em chắc rồi cũng sẽ chuyển sang đấy thôi, quả thật là nghe câu nói đó của Th làm em đau nhói trong tim, cũng tại đang xoắn, nên tâm trạng ko tỉnh táo, chứ ông bô em nó đời nào chịu sang đó, ông cũng phiêu dạt bên đó về mà vậy anh chúc em đi thượng nộ bình an, thuận buồm xuôi gió, mạnh khỏe nhé. Giờ còn biết làm sao nữa. Cũng đã sắp hết giờ làm thủ tục, đột nhiên Th mi nên má em và nói anh sẽ đợi em về chứ, sao cơ, Còn sao cơ? anh sẽ đợi em về chứ……!!! nhưng mà……… ko nhưng gì cả, có hay ko? nói thật với các thím chứ lúc đó thì còn gì bằng, anh sẽ đợi em về, mà sẽ mãi đợi…….. em yêu anh nhiều lắm anh có biết ko………… đồ ngốc. Hì kể ra em cũng cù lần thật, sau đó em nó làm thủ tục rồi vào máy bay, nhưng trước lúc đó vẫn ko quên hét to: “anh, em……. Nhiều lắm đợi em nhé, anh cũng………nhiều lắm. Ra về tuy em nó đi mất rồi, nhưng ko hiểu sao tâm trạng em lại vui đến thế, vừa đi vừa cười khiến thằng T cua kêu, khùng vừa thôi ba, ko thiên hạ lại tưởng có hai thằng thần kinh bắt vào trai tâm thần đấy. Giờ đây em sống trong chờ đợi các thím ợ. Cũng sắp đến ngày em phải về bắc để đi học tiếp, thì có đám ma thằng nghiện, thằng mà hôm em có cơ hội thực chiến chiêu đá hậu tâm môn xảy ra, lúc này ông chú lo cuống nên, vì nghe tin thằng đó bị đi ra mủ ra máu mà chết, thiên hạ thì cho nó là bị si đa chết, nhưng thực tế cái chết của nó ko đơn giản như vậy, cái đấy chỉ có em, ông chú và ông bác biết. Ông chú kêu em ra bắc ngay, còn ông bác thì điếc, nhưng lại là một tay đấm quyền anh hạng ruồi, có tiếng cấp thành phố thời trước đó, từng vô địch nhiều năm liền, trả là ông rất mê đấm bốc so găng, ông sang dơ ngon tay cái nên trời, mà cười nói với em “giỏi lắm con, ko hổ danh con cháu họ Ch”, tai lúc đó nó đâm xi lanh vào em, xong rồi lại còn dọa là nó bị si đa, bất đặc dĩ em mới phải sử dụng đến chiêu đó thôi, vì một khi trẫm chết, thì trạng cũng băng hà mà. Đâu có ngờ nó chỉ là thằng mới nghiện, sao mà si đa được. Ông chú nói sợ ông bác điếc lác, nghe câu được câu chăng rồi thì lại xoắn, khoe ra với thiên hạ, thì em tèo, nên bảo em phải về bắc gấp. Em qua chào sư phụ, anh Kh đê tử ông bô, đến nhà thằng T cua và S khùng chào chúng nó, cùng người nhà rồi quay về bắc, lúc này cũng mới biết là ông chú do làm ăn thua lỗ, giờ đang phải nợ lần chồng chất, nên hôm em vào mới bị xoắn, giờ em ko trách gì ông chú mình cả, ra về chỉ có đủ tiền mua vé tàu, còn được 100k mua quà cho bọn em con các dì và bọn anh em ở quê là hết, còn được 20k đúng là ko vào còn hơn. Nhưng lại có thể gặp được n/y mình, đúng là cũng ko uổng chuyến đi. Cũng ân hận vì cái chết của thằng con kia, nhưng lại tự an ủi, mợ nó nghiện ko chết tập một thì cũng chết tập 2, và em đã thề là ko bao giờ sử dụng đến chiêu đó nữa, về đến nhà em phi ngay con ngựa già ra bãi nhà mồ, thắp hương cho ông bô, lẩm bẩm bố giờ con đã biết thực sự cái chết của bố, ko phải vì thuốc phiên, như thiên hạ đồn, con tự hào vì có một người bố như bố, em cũng thề trước mộ ông bô, là sẽ làm lại từ đầu, ko bao giờ gây sự đánh nhau nữa. Ko luyện võ nữa, một điều mà ông bô lúc còn sống mong muốn. Cũng từ đấy em bỏ võ, bỏ anh em. Sống thu mình chỉ chơi duy nhất ở cấp 3, có hai thằng bạn rất hiền lành “ 1 thằng tên Ng và 1 thằng tên B” ngoài ra chỉ là xã giao, tập trung vào học tập, cũng như phụ giúp bà bô công việc.
Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ - cuongdaika8x