Những người vĩ đại không những phải biết chớp lấy cơ hội mà còn phải biết tạo ra cơ hội.

C.C. Colton

 
 
 
 
 
Tác giả: Zin Zin
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 85 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 546 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:50:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
hương 8: Start game- Người yêu cũ
Sáng hôm sau nó tỉnh dậy, chạy vội vào nhà vệ sinh, rồi lật đật chạy xuống tủ lạnh lấy cục đá chườm vào mắt cho bớt sưng. Tụi bạn ngồi dưới nhà nhìn nó mà phì cười. Chỉ có Rin là không vui cho lắm, vì cô biết hành động này là vì nó muốn ấn nút ngay sáng nay nên phải tút lại một chút. Nhưng cô không muốn điều đó xảy ra nên....
20´ sau nó xuống nhà.
- Đi thôi- nó nói với đám bạn tụi nó lật đật chạy theo
Tới trường tụi nó bước xuống, bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào tụi nó. Hắn từ đâu chạy lại nắm tay nó làm nó giật mình, có chút gượng nhưng mà nó bừng tỉnh và nhắc mình là việc nó làm chính là muốn trả thù. Nó cũng cô diễn tốt vai của mình
- Sao ck? Nhớ vk lắm hở?- nó vờ ngây ngô hỏi làm hắn cũng hơi giật mình, nhưng hắn cảm thấy rất vui
- Ừ. Nhớ vk đấy. Cả đêm nhớ vk- giọng nói ấm áp của hắn vang lên. Nó không ngờ hắn lại nói như vậy với nó mà lại chân thành như vậy. Nó hơi rung động tí xí
- Vk muốn về lớp. Đưa vk về- nó chu mõ đang yêu vô cùng. Làm hắn đơ đơ. Nó kéo tay hắn. Rồi hắn khoác tay qua eo nó rồi hai đứa đi lên lớp.
Jin và Sam thì bắt đầu thực hiện nghĩa vụ làm OSIN của mình rồi. Tụi nó đi theo hai tên kia mà cái mặt như cái mâm(Hìhì, xin lỗi fan Jin với Sam nhá. Mặt hotgirl mà Zin bảo như cái mâm). Yu thì chạy vào...canteen để xây đắp cho cái bao tử của mình rồi. Cô nàng ăn kinh khủng khiến bao người ngạc nhiên. Giờ chỉ con Rin đứng đó, nhìn mấy con bạn mà phì cười. Rồi cô xoay hướng nhìn về phía nó, ánh mắt ánh buồn" Vậy là bắt đầu rồi sao?" đó là suy nghĩ của Rin.
- Nhớ ck lắm hay sao mà đứng đó buồn thế?- giọng nói quen thuộc, cô quay phắt lại
- Là anh hả Sao chổi?
- Sao thế vk? Hư quá hà. Dám mắng ck thế cơ đấy!- Kin vừa nói vừa tiếng lại phía Rin, nhéo nhẹ mũi cô
- Đau....Anh làm gì vậy?
- Không gọi là ck à? Ck sẽ phạt vk- Kin nói với giọng cười cười
- Hừ. anh làm được gì tôi chứ? Giỏi thì thử đi- Rin khinh khỉnh nói. Kin từ từ kê sát mặt nó 5cm...3cm..1cm khoảng cách rất gần, Rin có thể cảm nhận đựơc hơi thở của Kin. Nhỏ đỏ mặt, cả trường đang chăm chăm vào nhỏ, ánh mắt như muốn giết chết nhỏ
- Aaaa, làm cái gì vậy?- Rin hét lên đẩy hắn ra
- Có gọi không?- hắn lại tiến gần mặt nhỏ
- Gọi gọi. Ck được chưa hả?
- Không được
- Sao nữa?- Rin tức lên. Chẳng phải đã gọi rồi sao?
- Chẳng có tí tình cảm
- Được rồi. Ck iu ơi- nhỏ vờ nũng nịu
- Được rùi. Vk ngoan lắm- xòe tay ra trước mặt nhỏ
- Hữm?- Nhỏ thắc mắc
- Nắm tay lên lớp- nói rồi Kin cầm tay nhỏ. Đi lên lớp
Tại một góc khuất của trường, có bốn con nhỏ đang suy mưu tính kế
- Cái con đáng ghét đó làm gì mà anh Kin thành như thế hả trời?- Thiên Thư lên tiếng
- Hừ. Hoàng tử lạnh lùng của tao giờ lại mê con chó đó như điếu đổ là sao chứ?- Thy Thy bực tức. hắn nổi tiếng lạnh lùng vậy mà giờ lại như vậy
- Tao sẽ không bỏ qua cho tụi nó đâu. Hừ. Thiên Băng, Thanh Như. Hai con nhỏ đó cứ bám theo anh Karl với anh Ben là sao. Tụi nó dám ve vãn hai ảnh. Làm anhđ Ben đá tao. Tao sẽ cho rụi nó biết thế nào là lễ độ- Khánh An tức giận, giọng nói thâm độc
- Tao có cách rồi. Tụi mình sẽ nhờ anh Kiệt xử tụi nó. Chiều nay sẽ ra tay- Ngọc Trâm lên tiếng
••••Trong lớp học cứ thế mà trôi qua. Những tiết học nhàm chán. Nó thì bù đầu với công việc mà hắn cứ nghịch tóc làm nó tức điên lên quát hắn mấy lần mà hắn vẫn thế. Nó vừa bực vừa mệt nên cũng không thèm nói. Jin và Sam thì cứ lao đầu vào điện thoại rồi lại phát điên lên chửi bới um sùm, thì ra tụi nó đang chơi Flappy bird(tg mới nhìn lén, hihi). Tụi Karl và Ben thì bực lên vì lúc nào cũng ồn ào nên quát tụi nó. Thế là CHIẾN TRANH BÙNG NỔ
- Này. Anh là gì mà dám quát tôi hả?- Jin tức giận
- Tại cô cứ ồn ào. Yên lặng đi.- Ben cứ gân cổ lên cãi
- Tôi làm gì thì liên quan đến anh hả? Im đúng không? Vậy thì anh cũng ngừng ngay cái liên khúc tra tấn tui bằng mấy cái ca khúc của 365daband đi. Hứ- Jin cũng chẳng vừa gì. Nhỏ sổ một tràng
- Cô...cô
- Xiiiiií....
- Sam này. Cô nhỏ tiếng xí được không?- Karl lịch sự
- À...ờ xin lỗi làm phiền nhưng anh nhỏ tiếng nhạc lại xíu được không?- Sam xin lỗi, tỏ thái độ dò hỏi
- À. Được rồi. Xin lỗi
- Không sao đâu- Sam cười tươi làm Karl jơi đơ
- MÀY CÓ CẦN LỊCH SỰ VẬY KHÔNG?- Jin và Ben cùng lên tiếng tỏ thái độ bất mãn
- NÀY. ĐỪNG BẮT CHƯỚC TÔI- lần 2
- HỨ. BỊ ĐIẾC À? - tập 3
- ĐÃ BẢO LÀ THÔI ĐI MÀ- tập 4
- Này này. Nhỏ tiếng xíu đi- Sam nói nhỏ nhẹ
- CÁC EM LÀM GÌ THẾ HẢ? - bà chằn lửa trên bục la lên
- Dạ. Xin lỗi cô. Có chút chuyện ạ- Karl nói nhẹ nhàng, cười với bà cô làm bả bị dại luôn đứng cười một mình
- À...ờ- Ngồi xuống đi em- bả dịu giọng
Cuối cùng giờ học cũng kết thúc. Tụi nó nhận được tờ giấy" Sân sau". Biết là có chuyện tụi nó đi ra sân sau. Tụi hắn thì lên phòng nhân sự làm gì đó.
- Ra mau- Rin lên tiếng
- Tụi bây thông minh lắm, a có thêm người mới sao- một con nhỏ lên tiếng
- Có vấn đề sao?- Yu hỏi ngược lại
- Thy Thy tiểu thư, ra là cô- Jin giọng khinh bỉ
- Hai à. Hai coi nó láo với em kìa- con Trâm lên tiếng
- Đứa nào cả gan động vào em tao- tên con trai bước ra
- Thằng Kiệt kìa. Thằng đó say mày như điếu đổ. Để coi gặp mày nó sẽ sao- Rin quay xuống nói với nó, cười nửa miệng
- Là tao- Rin ra mặt
- Hừ. Người quen sao?- Kiệt lên tiếng
- Tôi đã nói gì với anh hả?-  nó từ sau bước lên. Giọng đanh lại khó chịu
- Mày dám nói vậy với anh tao à. Hai xử nó đi- Ngọc Trâm ỏng ẹo
- Mày im ngay- Kiệt quát Trâm, rồi quay qua nó- Anne, em mới về hả? Anh nhớ em ghê- Hắn chạy lại ôm nó vào lòng
- Buông- giọng lạnh lại, hắn buông nó ra- Tôi đã từng nói gì?
- Anh xin lỗi
- Tôi hỏi anh tôi đã nói gì?- nó gắt lên, chau mày lại
- Không được động vào bạn em, Killer, và những người quan trọng với em. Nếu như sai phạm thì em sẽ không cho tôi thấy mặt em nữa- hắn trả lời răm rắp như hs trả bài làm tụi con Thy Thy đơ luôn
- Còn gì nữa?
- Một tháng không gây sự với băng khác. Tự kiểm điểm bản thân- Kiệt cúi mặt, lí nhí trả lời.
- Vậy giờ sao?
- Tụi bây xin lỗi đi. Mau lên- Kiệt quát tụi đàn em
- Dạ xin lỗi chị hai- tụi đàn em đồng thanh
- Đó là quá khứ rồi. Còn anh, Kiệt- nó lạnh lùng trả lời rồi đưa mắt nhìn Kiệt
- Biết rồi. Anh về đây.
- Khoan đã. Hai à. Anh làm gì vậy? Nó là ai mà để cho anh phải cúi đầu chứ- Ngọc Trâm tức giận- Mày là ai mà dám làm vậy với anh tao hả?- nhỏ vừa nói vừa tiến lại gần nó "Chát", nhỏ đã tát nó. Mặt nó tối dần lại, Kiệt thì đã bước đi vài bước thấy vậy thì chạy lại
- LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ?- Kiệt hét lên
- Em...em- nhỏ lắp bắp
- TAO HỎI MÀY VỪA LÀM CÁI GÌ?- Kiệt gắt lên. Ai mà dám đụng vào nó dù chỉ một sợi tóc thì Kiệt cũng sẽ giết chết kẻ đó. "Chát" anh đã tát Trâm. Cái tát trả thù cho nó. Nhỏ bây giờ chỉ biết ôm mặt khóc
- Anh vì con hồ ly đó mà đánh em sao?
- ĐÂY LÀ LẦN ĐẦU CŨNG NHƯ LẦN CUỐI TAO CẢNH CÁO MÀY. NẾU MÀY CÒN ĐỤNG VÀO ANNE MỘT LẦN NÀO NỮA. THÌ CHO DÙ MÀY LÀ EM...THÌ TAO CŨNG SẼ GIẾT- Kiệt điên lên. Anh đã từng thề rằng ai đụng đến nó sẽ có một kết cục bi thảm nhất có thể
- Thôi. Kiệt à. Anh về đi. Nhanh lên. Tuần sau gặp nha- Jin nói
- Ừ. Anh về. Chăm sóc Anne giúp anh
- Anh đừng có buồn. Chỉ là một tuần không được ra khỏi nhà thôi mà- Sam nói
- Thôi. Anne. Mình về đi
- Đi- nó quay đầu không quên tặng cho tụi kia một cái nhìn hết sức trìu mến
•••••
Đặng Tuấn Kiệt(19t): anh trai của Ngọc Trâm. Bang chủ bang AK cũng rất có tiếng trong thế giới đêm. Say nó như điếu đổ. Ngày xưa đã có lần nó quen với hắ(trước khi aào tổ chức, đó là lí do vì sao tụi đàn em gọi nó là chị hai). Tuy đã chia tay nhưng Kiệt vẫn còn rất yêu nó. Vẫn luôn bảo vệ nó. Chỉ cần ai dám đụng vào nó thì sẽ được du ngoạn cùng đầu trâu mặt ngựa
•••••
- Hừ. Con nhỏ đó là ai mà anh mày có vẻ sợ vậy?- Thy Thy lên tiếng hỏi
- Tao không biết. Nhưng nó đã cướp đi Prince của tụi mình và còn khiến anh tao tát tao thì tao sẽ cho nó chết- Ngọc Trâm ôm má, tức tối quát
- Thôi đi. Không nhờ được anh mày thì mày tự lêu bọn đàn em của anh mày đấy. Dù gì mày cũng là tiểu thư của tụi nó- Khánh An im lặng giờ mới lên tiếng
- Hừ. Nếu không nhờ được anh hai. Thì tao sẽ nhờ anh Minh(í cái tên này quen quen, m.n nhớ k nhỉ?) của bang Hắc Long. Tao biết ông này. Từng là bạn của thằng Tiến( bồ cũ của Trâm) nên chắc giờ tao nhờ ổng sẽ giúp- Ngọc Trâm cười thâm độc
- Ừ. Không lẽ con nhỏ đó may mắn đến thế sao?- Thiên Thư cười
Cuộc nói chuyện cứ thế diễn ra mà không hay có người đã nghe tất cả. Người con gái đó mỉm cười, quay lưng bước đi về phía nhà xe. Chạy xe trên đường, nhấc điện thoại gọi cho ai đó
- Như mày nói. Nó cho người khác xử mình
-...-
- Mày không biết sao? Chúng nó ngu tới mức nhờ anh Minh đó. Mười mấy năm sống trên đời tao không ngờ có đứa ngu thế. Không điều tra gì mà liều mạng hành động
-....-
- Ừ. Tao biết rồi. Đã là anh Minh thì làm sao mà dám động vào Anne của ta chứ. Ba năm rùi không gặp. Chắc cũng phải cám ơn tụi này mày nhỉ
-....-
- Rồi. Về gặp
5´ sau, tại cổng biệt thự số 03 có cô gái bước xuống xe- đó là Rin
- Hey. Hoàn thành nhiệm vụ. Thu hoạch rất tốt- Rin vui vẻ nói
- Tao biết rồi. Con Anne mới nói xong- Jin lên tiếng
- Vui mày ha. Sắp được gặp lại anh Minh, mà còn có kịch hay để xem nữa. Tụi kia thế nào cũng có bộ mặt đơ lần hai cho coi- Sam nói
- Ai bảo dám cả gan đụng vào Anne của chúng ta cơ. Số Anne tốt lắm cơ. Còn lâu tụi nó mới hạ được- nhí nha nhí nhảnh Yu từ trong bếp chạy ra với đống bánh trên tay- ăn đi nè. Trám bụng trước đã. Hihi
- Ừa ăn đi. Nãy giờ nghe mấy đứa hết nói rồi cười. Chị chờ mà đói muốn chết í- Ariel hí hứng chạy lại đống bánh
- Ăn đi rồi tối đi bar- im lặng rồi lên tiếng, nó làm tụi kia giật cả mình
- Ôi. Giật cả mình rồi. Im lặng rồi lên tiếng làm tao hết hồn- Rin vờ giật mình
- Thui đi má. Con biết má thấy con nãy giờ rồi. Thui tụi bây ăn đi rùi nghỉ xí. Tối đi bar. Giờ tao đi ngủ, nãy gồng mình với ông Kiệt mệt quá- Nó nói rồi cốc nhẹ đầu Rin
- Vângggggg- tụi kia đồng thanh- Chị đi nghỉ aaaaaaạ
Lên phòng nó ngả người ra giừơng. Nhắm mắt lại là nó ngủ luôn tới 7h tối. Nó đã ngủ 3 tiếng rồi. Cái bụng biêu tình quá nó phải dậy. Mò xuống bếp. Nó xào xào nấu nấu rùi chạy lên kêu tụi kia. Đứng ngoài hành lang nó la lên
- Aaaaa, đồ ăn thơm quá đi. Thịt bò xào nè, gà rán nè, mực chiên giòn này có ai ăn không?
Rầm...năm cánh cửa bật mở
- Có tao/chị- bốn nhỏ kia và chị Ariel lên tiếng
- Xuống bếp- nó nháy mắt rồi quay đầu đi. Mấy người kia cũng chạy theo
- Woaaaaa. Ngon quá đi. Lâu lắm mới thấy sư tỉ của tụi mình vào bếp ha- bốn đứa đồng thanh nói
- Đúng đúng. Lâu lắm rồi ta đây chưa được thử tài nghệ đầu bếp số một của muội muội. Keke- Ariel mỉm cười
- Thui thui. Mấy người nịnh quá hà. Ăn nhanh đi rùi đi bar chơi. Lâu rùi không đi(trùi ui, lâu ghê lun. Mới có hai ngày mà bảo lâu)- nó phì cười
- Yes madam
10´ một bàn đầy đồ ăn chỉ còn lại xương, đĩa và bát dơ thui(sức công phá của mấy tỉ tỉ này ghê thật. Cả đống đồ ăn thế mà...)
- Rùi. Đi thay đồ thui- Jin nói rồi phóng thẳng lên lầu
- Cái con nhỏ này. Ăn rồi bỏ đi hà- Sam trách nó- Thui. Tao đi thay đồ đây( Trời ui. Bà nà ngộ nha. Mới phê bình người ta xong mà giờ bả y chang người ta)
- Hai cái đứa này. Thôi mấy em đi thay đồ đi. Chị thay đồ xong xuống rửa cho- Ariel cười hiền
- Thôi để tụi em làm cho- nó nhìn Ariel rồi quay qua Rin, nhận được cái gật đầu nó mỉm cười
- Dạ. Để tụi em. Chị đi đi- Rin đẩy Ariel đi
- Sao hôm nay có hứng xuống bếp vậy?- Sau khi tống khứ hết kì đà. Rin quay qua hỏi nó
- Mày hiểu tao
- Rồi. Biết mày quá mà. Sau hôm nay có còn tâm trạng trả thù không?
- Chả biết. Nhưng có lẽ cũng vơi đi 0.0001%
- Trời ơi. Vậy cũng nói nữa. Thui nhanh đi. Còn đi bar nữa
Rửa chén xong tụi nó chạy lên lầu. Chải chải chuốt chuốt. Hôm nay nó với Rin lại diện thời trang song sinh. Tụi nó diện cái quần đùi bó sát màu đen, áo pull màu trắng và đôi bốt đen cao. Tóc được buộc cao bằng sợi ruy-băng màu trắng, tụi nó nhuộm tóc màu hung đỏ. Jin thì vẫn vậy, không váy thì đầm. Cô nàng khoác lên mình bộ đầm xòa cổ yếm màu đen, tóc xõa dài đựơc uốn nhẹ, phần mái trước được duỗi nhuộm màu vàng nhẹ. Sam thì trưởng thành hơn trong quần Jean dài ôm chân hơi rách ra cùng với áo phông trơn màu trắng, tóc cột hờ qua bên. Yu diện lên một bộ đầm suông cổ màu trắng, đôi giày cao gót màu trắng, tóc duỗi thẳng màu hạt dẻ.. Ariel lúc nào cũng sở hữu phong cách thời trang năng động trong áo tay dài hai lớp, bên trong màu đen và bên ngoài màu trắng fort dài. Một cái quần Jean đậm màu ngắn tới đùi và đôi giày cao gót đen, tóc được cột nửa.
- Đi thôi
- Ừ. Đi chung đi
Phóng chiếc BMW trên đường như chơi rượt đuổi với ánh sáng. Không ai dám đâm đầu ra đường vì chẳng ai muốn đi chơi với bác Vương cả. Dừng ngay bar, tụi nó bước xuống, mọi ánh nhìn đều đổ dồn vào tụi nó. Mở cửa bước vào
- Hai với mấy tỉ mới tới. Mọi người vào phòng đi, hôm nay hơi đông- Win chạy ra mừng rỡ(chắc là mọi người ccòn nhớ nhỉ)
- Từ từ đã. Mọi người mới tới làm gì gấp thế- Ariel từ tốn nói
- Thôi. Vô phòng đi. Đúng là hôm nay ồn thật- Rin nói
Tụi nó bước vào phòng, vừa kêu được nước uống thì bên ngoài xảy ra ẩu đả
- Thưa đại ca. Con nhỏ hôm bữa em thấy nó bước vào đây có vẻ rất thân với thằng quản lí- thằng con trai lên tiếng
- Im đi Das. Tự tao biết- Hắn nói với Das rồi hất mặt cho Kin
- Gọi quản lí ra đây- Kin quát lên
- Ai đấy?- Win bước ra, gọi thằng đàn em lại nói gì đấy rồi thằng đó chạy đi- Là anh Ken ạ
- Hôm bữa đứa nào dám đụng vào người của tao hả?- Ken nói
- Tôi- là ai tìm tôi?
- A- Kin la lên- Vk kìa- hắn chạy lại chỗ Rin
- Buông ra
- Ai tìm tôi?
- Là nó đó đại ca- Das chỉ vào nó quay qua nói với hắn
- "Chát" mau gọi chị hai đi
- Nhưng đại ca...
- Mau
- Chi hai- Das cúi người trước nó
- Vk làm gì ở đây?- hắn đi lại hỏi nó, làm tụi đàn em vô cùng ngạc nhiên
- Anh tới được, tôi thì không?
- À không. Anh không có ý đó. Sao hôm bữa em lại ra tay với nó vậy?- hắn hỏi nó
- Anh đi mà hỏi cái thằng đàn em thân hương của mình coi nó làm gì tôi- nó lạnh lùng nói
- Mày làm gì chị hai hả?
- Dạ....dạ...em
- Nói đại đi. Hắn dám lấy bàn tay bẩn thỉu của mình động vào người của Anne đấy. Tôi thấy bị vậy là còn nhẹ. Anh còn bênh nó sao?- Rin vừa nói vừa nhìn Kin
- À không. Không có. Vk nói vậy thì anh đâu có dám. Hìhì
- Mày dám hả? HẢ?- hắn tức giận quay qua Das
- Dạ em em
- Tự xử đi- hắn nói rồi quay qua nó- Xin lỗi vk. Ck..ck
- Thôi đi. Về thôi- Nó nói rồi quay qua tụi kia
- Ừ- Rin nhanh nhảu
- Khoan đã. Cho Rin đi với tôi xíu đi- Kin nắm tay Rin quay qua nói với nó
- Thôi. Đi đi Rin. Nhớ về sớm nha- nó quay ra dịu dàng với Rin. Hổm giờ nhỏ cũng mệt với chuyện nó rồi. Nó biết là Kin nhất định sẽ làm cho Rin vui vì nhìn hành động khi nãy của Rin là nó biết nên cũng muốn tạo cơ hội.
- Nhưng tao-
- thôi đi đi. Mày rất mệt rồi. Nhớ về sớm nghỉ khỏe nha- Nó nói với Rin rồi quay qua Kin- Chăm sóc nó, làm cho nó vui giúp tôi. Nhớ đưa nó về sớm
- Tụi mình về thôi- nó quay qua nói với tụi kia
- Chị muốn ở lại với Win. Tối nay chị không về đâu. Các em về đi- Ariel từ tốn nói
- vậy cũng được. Mọi người có ai muốn đi đâu nữa không?- nó nhìn Jin, Sam và Yu
- Tôi muốn đưa họ đi- Karl và Ben đồng thanh chỉ tay vài Jin và Sam
- Tôi không muốn- Jin đồng thanh với Sam
- Thôi thôi. Tụi bây đi đi. Để tao về với Anne cho. Hôm nay tụi bây đâu chơi được gì- Yu im lặng nãy giờ mới lên tiếng
- Đi với tôi đi. Tôi năn nỉ đó- Karl và Ben nhìn tụi Jin và Sam bằng ánh mắt cầu xin
- Được rồi. 15´. Ok?- Jin nói
- Đồng ý không?- Sam hùa theo
- Ơ
- Không đồng ý?
- À không không. Được được đi. Tụi mình đi thui- Karl kéo tay Sam đi
- Mình đi nha- Ben nhìn Jin
- Ừkm
- thôi tụi nó đi hết rồi. Mày cũng đi đi Rin
- Thôi được rồi. Tao sẽ về sớm
- Mình về thôi Yu
- Ck đưa vk về- hqn chạy theo nó
- Thôi. Hôm nay vk hơi mệt. Mai gặp ck nha- Nó nói rồi "chụt" lên má hắn làm hắn hơi ngượng
- Thôi được rồi. Vk nghỉ khỏe đi. Mai gặp vk ở trường nha- hắn ủ rũ nói
Tại khu vui chơi, Kin dắt tay Rin bước xuống xe. Mấy đứa con gái chạy lại bu lấy Kin làm nhỏ hơi khó chịu
- TRÁNH RA - Rin hét lên, bước ngang mặt bọn con gái. Đi lại gần Rin, liếc hắn một cái- Tránh xa Ck tôi ra một chút có được không?
- Hứ. Cô là ai? Làm gì vậy chứ?- một đứa con gái lên tiếng
- Cô...hứ ck à. Coi cô ta kìa- Rin vừa nói vừa nhìn Kin nũng nịu làm chàng hơi ngượng
- Thôi. Mặc kệ bọn họ. Đi vk. Hôm nay vck sẽ cho vk chơi hết mấy trò chơi luôn- Kin vừa nói vừa cười tươi làm tụi con gái đổi ầm ầm trừ Rin(được tiêm thuốc chống nhiễm trai đẹp)
- Đi thôi
Khu tàu lượn
- Này, này tôi muốn chơi cái đó- Rin khoát tay Kin
- Nói lại đi. Tôi cho chơi
- Được rùi. Nói xong phải cho tui chơi à nghen- nhỏ nhìn hắn bằng ánh mắt cún con
- Ừ- hắn phì cười
- Ck iu ui. Cho vk chơi cái đó đi. Nha nha nha- Rin vừa nói vừa trưng cái bộ mặt cute nhất có thể ra
- Đi thôi
Chơi xong trò tàu lượn. Nhỏ đòi chơi nhà ma, đi được nửa đường thì nhỏ hét lên, ôm chầm lấy Kin. Thấy nhỏ sợ, Kin lấy tay nhỏ ra, quay người nhỏ về phía trước. Vòng tay từ sau ôm lấy nhỏ làm nhỏ hơi ngạc nhiên nhưng cũng vui vui. Cứ thế ra khỏi nhà ma mà hắn mới buông nhỏ ra. Hắn dắt nhỏ ra bờ biển gần đó. Bước xuống xe nhỏ cởi giày chạy trên cát, nhìn nhỏ như vậy tự nhiên hắn lại thấy vui. Con tim hắn lại đang hát nhạc rock trong lồng ngực. Nhỏ đứng lại nhìn ra xa, hắn đi lại vòng tay từ sau ôm nhỏ, tựa cằm vào vai nhỏ. Nhỏ khá ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì, nhỏ cảm thấy vui.
- Sao khi nãy em nói thế với bọn họ- Kin cất tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng
- Tôi bằng tuổi anh đấy nhá
- Em trả lời đi
- Tôi..tôi không biết. Chỉ biết lúc đó tôi rất khó chịu
- Em...ghen hả?
- Xí..ai mà thèm
- Có mà..
- Không có- nhỏ vùng khỏi tay hắ, quay người lại- Tôi đã bảo là...- chưa nói hết câu thì nhỏ đã bị hắn khóa môi. Nhỏ ngượng chín mặt, đờ ra đó
10´
Khi hơi thở khó dần hắn mới buông nhỏ ra(ôi, hun kiểu này thì có mà chết sớm í)
- Hỏi lần nữa này. Khi nãy có ghen không?
- Đã bảo là không
- còn không chịu nói thật à?- Kin vừa nói vừa đưa mặt lại gần mặt nhỏ
- Ờ thì có. Tôi ghen đấy. Thì sao nào?- nhỏ đỏ mặt, buộc phải thú nhận. Quả thật khi nãy nhỏ có ghen
- Vì sao chứ?
- Mau quên nhỉ. Hôm qua anh mới bảo tôi làm bạn gái anh còn gì. Tôi không có quyền đó hả?
- Em...làm bạn gái tôi được không?- Kin lắp bắp
- Hừ. Chẳng phải giờ là thế sao?
- Không. Tôi muốn em là một người bạn gái thật sự. Được chứ?
- Tôi...tôi cần thời gian suy nghĩ. Cho tôi 1 tuần được không?
- Được rồi. Tôi mong em sẽ có câu trả lời sớm hơn thời gian đó. Thôi tôi đưa em về- Kin có vẻ không hài lòng với câu trả lời này "sao mình lại nói vậy với cô ta chứ? Yêu sao? Mấy ngày thì yêu cái nỗi gì? Nhưng....tại sao mình lại thấy hụt hẫng khi nhỏ nói vậy chứ? Hừ. Có lẽ tôi đã yêu em thật rồi"
Nói rồi hắn lấy xe đưa nhỏ về nhà
Trong lúc couple này đang như thế thì các cặp kia sao nhỉ? Không biết có tiến triển gì không? Không biết sau khi về nhà, nó và Yu như thế nào? Hắn liệu có còn thắc mắc về nó và tiểu Hân. Chương sau sẽ rõ. Mọi người nhớ ủng hộ Zin nha
Các Đại Công Chúa Đáng Yêu Các Đại Công Chúa Đáng Yêu - Zin Zin