Cơ hội luôn đến vào lúc bạn không ngờ nhất.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Tác giả: Stephenie Meyer
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 74 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 924 / 24
Cập nhật: 2017-09-24 22:32:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11 - Part 2
Cậu ta đã đúng về phần đó. Không còn thời gian cho cuộc tranh luận này. Tôi lại chạy tiếp tục, không ép buộc bản thân mình quá nhiều. Seth vẫn sát gót tôi, giữ vị trí thứ hai trong truyền thống ở bên sườn phải của tôi.
-Em có thể chạy ở vị trí khác nữa, cậu ta nghĩ, mũi cậu ta hạ xuống một chút. Em không đi theo anh bởi vì em muốn lên chức đâu.
-Chạy bất cứ chỗ nào mà em muốn. Chẳng có gì phân biệt với anh cả.
Không có âm thanh của sự truy kích nhưng chúng tôi đều bước lên một chút cùng một lúc. Giờ tôi đã lo lắng. Nếu tôi không thể biết được tâm trí của bầy đàn, việc đó sẽ gây khó khăn hơn nữa. Tôi không có nhiều lợi thế để cảnh báo về cuộc tấn công nhiều hơn gia đình Cullens.
-Chúng ta sẽ đi tuần tiễu, Seth đề nghị.
-Và chúng ta phải làm gì nếu bầy đàn thách đấu chúng ta? Mắt tôi nhíu lại. Tấn công anh em của chúng ta à? Chị của em ư?
-Không - chúng ta nên báo động cho họ và lùi lại.
-Trả lời hay đấy. Nhưng sau đó thì thế nào? Anh khôngnghĩ là...
-Em biết, cậu ta đồng ý. Lần này đã giảm tự tin.
-Em cũng không nghĩ là em sẽ đánh nhau với họ. Nhưng họ cũng sẽ không vui vẻ gì với ý kiến tấn công chúng ta hơn là chúng ta sẽ tấn công họ đâu. Đó có thể đủ để ngăn chặn họ ở đó. Thêm nữa, giờ chỉ còn có 8 người họ thôi.
-Đừng quá... Tôi phải mất một phút để quyết định một từ đúng. Lạc quan. Nó làm anh sắp nổi điên lên.
-Không sao cả. Anh muốn em hoàn toàn chán nản và tuyệt vọng, hay chỉ là im miệng?
-Im lặng.
-Cái đó em làm được.
-Thật không? Không giống như thế.
Cậu ta cuối cùng đã im thật.
Và sau đó chúng tôi băng qua đường và di chuyển xuyên qua khu rừng bao bọc căn nhà của gia đình Cullens. Edward đã có thể nghe chúng tôi chưa?
-Có lẽ chúng ta nên nghĩ tới vài chuyện như là, "Chúng tôi đến trong hòa bình".
-Thử đi.
-Edward? Cậu ta thử gọi cái tên. "Edward? anh có đó không? Được rồi, giờ em cảm thấy mình hơi bị ngu rồi đó ".
-Em nói nghe cũng ngu nữa.
-Nghĩ anh ta có nghe thấy chúng ta không?
Lúc này chúng tôi đang ở ít hơn một dặm bên ngoài. "Anh nghĩ vậy. Hey Edward. Nếu anh có thể nghe tôi - đi vòng ra cái xe kéo, tên hút máu. Anh gặp rắc rối rồi."
-Chúng ta gặp rắc rối rồi, Seth sửa lại.
Sau đó chúng tôi băng qua hàng cây vào bãi cỏ lớn. Căn nhà tối đen nhưng không trống rỗng. Edward đang đứng trên bậc tam cấp giữa Emmett và Jasper. Họ đều trắng như tuyết dưới ngọn đèn mờ mờ.
"Jacob? Seth? Có chuyện gì vậy?"
Tôi chậm lại và lùi lại vài bước. Cái mùi quá nồng qua mũi, cái mũi làm cảm thấy nó thật sự đốt cháy tôi. Seth rên rỉ trong lặng lẽ, chần chừ, và sau cậu ta cũng lùi lại sau lưng tôi.
Để trả lời câu hỏi của Edward, tôi để đầu óc mình diễn lại toàn bộ sự đối chất với Sam, diễn lại từ đầu. Seth cùng nghĩ với tôi, làm đầy những chỗ hổng, cho thấy những cảnh tượng từ một góc độ khác. Chúng tôi dừng lại khi chúng tôi đến đoạn về "cái bụng", bởi vì Edward rít lên một cách giận dữ và nhảy ra khỏi bậc tam cấp.
"Họ muốn giết Bella?". hắn ta gầm gừ một cách thẳng thừng.
Emmett và Jasper, đã không nghe được phần đầu tiên của cuộc đối thoại, xem câu hỏi không có âm điệu của hắn ta như là một lời khẳng đị»‹nh. Họ liền đến ngay bên hắn ta như tia chớp, nhe răng ra khi họ tiến đến chúng tôi.
-Hey, now, Seth nghĩ, lùi lại.
-"Em, Jazz - không phải họ! Những kẻ khác. Đàn sói đang tới."
Emmett và Jasper đung đưa trên gót chân; Emmett quay qua Edward trong khi Japser vẫn khóa mắt vào chúng tôi.
"Vấn đề của họ là gì?". Emmett hỏi.
"Giống như của em", Edward rít lên. "Nhưng họ có kế hoạch riêng của họ để đối phó nó. Hãy tập trung những người khác. Gọi Carlisle! Bố và Esme phải quay về đây ngay."
Tôi rên rỉ một cách không yên tâm. Họ đã bị chia ra.
"Họ không xa lắm đâu", Edward nói với một giọng như chết rồi trước đây. Em sẽ đi xem sao, Seth nói. Chạy theo chu vi phía tây thôi. "Em sẽ bị nguy hiểm không Seth?". Edward hỏi.
Seth và tôi trao đổi một cái liếc nhanh.
-Không nghĩ vậy, chúng tôi nghĩ cùng với nhau.
Và sau đó tôi thêm vào-" Nhưng có thể tôi nên đi. Phòng khi.."
-Họ có thể sẽ ít thách đấu em, Seth chỉ ra. Em chỉ là một đứa con nít đối với họ. Em cũng chỉ là một đứa con nít đối với anh thôi nhóc.
-Em ra khỏi đây đây. Anh cần phải phối hợp với gia đình Cullens.
Cậu ta quay lại và bắn vào màn đêm. Tôi không định ra lệnh cho Seth nên tôi để cậu ta đi. Edward và tôi đối mặt với nhau trong bãi cỏ tối đen. Tôi có thể nghe Emmett lẩm bẩm vào phone. Jasper đang nhìn nơi mà Seth đã biến vào trong khu rừng. Alice xuất hiện ngay bậc tam cấp và sau đó, sau một lúc nhìn tôi chăm chú với một cặp mắt lo lắng trong một khắc dài, cô ta di chuyển tới bên Jasper. Tôi đoán rằng Rosalie đang ở trong với Bella. Vẫn đang canh gác cho cô ấy - khỏi những nguy hiểm sai lầm.
"Đây không phải là lần đầu tiên tôi nợ cậu lòng biết ơn của tôi, Jacob ạ", Edward khẽ nói. "Tôi sẽ không bao giờ đòi hỏi việc đó từ cậu."
Tôi nghĩ về việc mà hắn ta đã hỏi tôi vào lúc sớm hơn hôm nay. Khi nó xảy ra với Bella, sẽ không có bất cứ đường răn nào mà hắn không vượt qua. Đúng vậy, anh sẽ thế.
Hắn ta nghĩ về nó và sau đó gật đầu. "Tôi cho rằng cậu đúng về chuyện đó". Tôi thở dài một cách nặng nhỏc. Ừm, đây không phải là lần đầu tiên rằng "tôi không làm vậy vì anh." "Đúng", hắn ta lẩm bẩm.
Xin lỗi tôi đã không làm được gì hơn hôm nay. Nói với anh rồi cô ấy sẽ không nghe lời tôi đâu.
"Tôi biết. Tôi chưa bao giờ thật sự tin rằng cô ấy sẽ. Nhưng..."
Anh phải thử. Tôi hiểu rồi. Cô ấy có khá hơn không?
Giọng nói và mắt anh ta trở nên trống rỗng.
"Tệ hơn", anh ta thở ra.
Tôi không muốn để những từ đó thấm vào tôi. Tôi thấy biết ơn khi Alice nói chuyện.
"Jacob, cậu có thể đổi lại hình dạng không?". Alice hỏi. "Tôi muốn biết có chuyện gì đang xảy ra". Tôi lắc đầu cùng lúc Edward trả lời.
"Cậu ta phải giữ liên kết với Seth."
"Vậy thì em có thể tử tế để kể với chị chuyện gì đang xảy ra không?"
Hắn ta giải thích bằng những câu ngắn gọn và không có cảm xúc. "Bầy sói nghĩ Bella sẽ trở thành vấn đề. Họ nhìn thấy trước sự nguy hiểm tiềm tàng từ... Từ cái mà cô ấy đang mang trong bụng. Họ cảm thấy nhiệm vụ của họ là phải giải quyết mối nguy hiểm đó. Jacob và Seth tách ra khỏi bầy sói để tới cảnh báo cho chúng ta. Những người còn lại đang kế hoạch để tấn công tối nay."
Alice rít lên, quay đi khỏi chỗ tôi. Emmett và Jasper trao đổi một cái liếc nhanh, và sau đó mắt của họ nhìn ngang qua hàng cây.
Không có ai ngoài đó, Seth báo cáo. Tất cả đều im lặng ở phía tây đằng trước. Họ có thể đi vòng quanh.
Em sẽ lộn lại.
"Carlisle và Esme đang trên đường về", Emmett nói. "Nhiều nhất là hai chục phút."
"Chúng ta nên bàn trước vị trí phòng thủ", Jasper nói.
Edward gật đầu. "Chúng ta hãy vào bên trong."
Tôi sẽ chạy theo chu vi với Seth. Nếu tôi đi quá xa để anh có thể nghe được tôi, hãy lắng nghe tiếng tru của tôi.
"Tôi sẽ nghe."
Họ quay vào trong nhà, mắt nhìn khắp mọi nơi.
Trước khi họ vào đến bên trong, tôi quay đi và chạy về hướng tây.
-Em vẫn chưa tìm được gì nhiều, Seth nói với tôi.
-Anh sẽ đi nửa vòng tròn. Di chuyển nhanh lên, chúng ta không muốn họ có cơ hội để lén qua chúng ta đâu.
Seth lảo đảo tiến tới bằng một tốc độ cực nhanh.
-Chúng tôi chạy trong lặng lẽ, và nhiều phút trôi qua. Tôi lắng nghe những tiếng động xung quanh cậu ta, kiểm tra lại sự nhận định của cậu ấy.
-Này anh - có thứ gì đó di chuyển đến rất nhanh! cậu ta cảnh báo tôi sau mười lăm phút im lặng.
-Trên đường của em!
-Giữ nguyên vị trí của em đi - Anh không nghĩ đó là bầy đàn đâu. Nó nghe khác đấy. Seth-
Nhưng cậu ta ngửi được cái mùi đang đến gần từ gió, và tôi đọc được nó trong tâm trí cậu ấy.
-Ma cà rồng. Cược rằng đó là Carlisle.
-Seth, lùi lại. Đó có thể là người khác nữa.
-Không phải, là họ đấy. Em nhận ra được mùi này.
-Đợi đã. Em sẽ biến hình để giải thích với họ.
-Seth, anh không nghĩ là -
-Nhưng cậu ta đã đi mất.
Thật lo lắng, tôi đua nhanh về phía biên giới phía tay. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu có chuyện gì xảy ra với cậu ta khi...
Breaking Dawn - Hừng đông Breaking Dawn - Hừng đông - Stephenie Meyer