There is no such thing as a moral or immoral book; books are well written or badly written.

Oscar Wilde, Picture of Dorian Gray, 1891

 
 
 
 
 
Tác giả: Ice Na
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 174 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 685 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:22:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 168
ứt lời không hề bào trước nó tiến nhanh lại1 tên con trai đứng gần nó nhất đưa cao cây típ rồi dáng xuống khiến tên con trai đó ngã khụy xuống đất ôm người rên rỉ. Nó không chỉ dừng lại ở 1 nhát đánh mà nó vô tâm tiếp tục dáng xuống nhiều nhát khác làm tên đó cả người ê ẩm vết thương chằngchịt máu cũng túa ra không ít, tiếp đó nó lạitiến đến đánh từng người từng người không hề kiêng trai hay gái. Mọi người xung quanhrét lạnh khi nhìn nó - 1 đứa con gái thân hình nhỏ bé mà lại có 1 sức lực lớn hạ gục tên con trai đô con gần gấp đôi nó, cả đám con trai lúc vừa dần lấy lại bình tĩnh rồi cũngsông vào đánh trả lại nó nhưng cứ ai đến gần nó đều bị nó không thương tiếc đập chotơi bời, mấy đứa con gái rúm lại sợ hãi, bácchủ quán run run ôm lấy đứa con bé nhỏ của mình trong lòng nhìn nó sợ sệt.Hắn cả mình đau nhức đến kiệt sức lực, dotác dụng của rượu nữa làm đầu hắn quay cuồng, đôi mắt mờ nhòa không nhìn rõ hắn chỉ có thể nhìn mọi thứ diễn ra 1 cách mờ ảo không rõ ràng. Mờ mờ ảo ảo hắn cảm nhận như hắn sắp tiêu đời khi lờ mờ thấy cóngười muốn phang gì đó lên người mình, nhếch nhẹ môi hắn nhắm mắt buông xuôi mọi thứ, hắn nghĩ chết đi cũng tốt. Chết rồihắn không cần đau vì nó, chết rồi hắn sẽ xóa mọi kí ức hình ảnh của nó, chết rồi hắn không cần mỗi ngày nhìn nó ân ân ái ái bên 1 thằng con trai khác.... hắn mệt mỏi, hắn gục ngã thật rồi. Nhưng rồi bỗng 1 lực khá mạnh của ai đó ngã nhào lên người hắn, hắn cảm nhận được 1 dòng chất lỏng ấm lóng chảy xuống chạm vào má hắn rồi đến môi hắn, đến khoang miệng hắn. Tanh quá, nồng quá, không phải đó là máu sao? Nhưng sao hơi thở này quen quá, nhưng sao mùi hương này quen quá, nhưng sao hơi ấm này quen quá... cố mở đôi mắt lặng chĩu ra để nhìn rõ mọi thứ, để nhìn rõ ngườiđang che chắn cho hắn có phải người con gái hắn muốn gọi tên ngay lúc mày không? Nhưng sao khó quá, cố nhìn nhìn thật kĩ nhưng nó chỉ là hình ảnh mờ nhạt không rõ ràng. Rồi hơi ấm quen thuộc đó bỗng chốc rời ra xa khỏi hắn khiến tim hắn nhói đau, hắn muốn đưa tay níu lại hơi ấm đó nhưng sao cảm thấy bất lực quá, hắn chỉ biết chơ mắt ra cả người không thể nhúc nhích mặc cho hơi ấm đó đi xa dần xa dần rồi mất hẳn.Hắn trong vô thức nghe được giọng nói vừaquen vừa lạ của ai đó khiến hắn vô thức trong lòng rạo rực đến khó tả, nhưng tiếng va đạp đánh nhau vang lên bên tai hắn cố mở mắt nhìn rõ xem ai đến cứu hắn nhưng không được. Chỉ thấy phía trước hình ảnh mờ ảo của 1 cô gái nhỏ nhắn đang điên cuồng đánh trả lại bọn kia, trước mắt là 1 đám hỗn loạn.Nó như biến thành người khác càng đánh càng khát máu đôi mắt dần chở lên voi hồn hơn nữa nó như ánh mắt của 1 con búp bê không sự sống, nó như 1 con rôbôt được lập trình sẵn chỉ việc autu lại mọi thứ. Bỗng1 tên bị nó đánh ngã văng vào người hắn khiến hắn rên lên 1 tiếng nhè nhẹ, đôi mắt sắc lạnh vô hồn của nó dừng trên người hắnrồi nhìn tên đang ở cạnh hắn không trần trừ đi lại kéo tên đó ra đạp vào bụng tên đó khiến tên đó ngã văng ra 2m- mày đụng vào người của tao?Giọng nói cố tìm 1 chút cảm xúc cũng không có vang lên khiến cả đám rùng mình sợ hãi nhưng với hắn nó lại ấm áp đến khó tả môi bất giác nhếch lên nở nụ cười.Nó lại điên cùng đánh từng người từng người kể cả đám con gái cũng bị nó đánh cho chật vật lằm khóc lóc nhưng tuyện nhiên không đi xa hắn quá 4 bước chân. Tên lúc vừa bị nó phang chiếc ghê lằm đó để ý hết mọi hành động của nó và biết hắn quan trọng với nó như thế nào liền nhẹ dút trong túi quần ra 1 chon dao gấp rồi bật ra đi nhẹ về phía hắn định sẽ đưa dao vào cổ hắn để đe dọa nó nhưng không ngờ dao vừa cách cổ hắn 1 khoảng 20cm đã bị 1 bàntay nhỏ bé trắng mịn chặn lấy. Lực nắm mũi dao rất mạnh máu không ngừng nhỏ giọt xuống người hắn khiến cả người hắn thấy như dao đâm đau buốt lạnh toát còn tên con trai kia tay run lẩy bẩy nhìn nó sợ hãi.Bằng 1 động tác nhẹ nhàng nó đã đoạt được con dao từ tay tên đó khoing ngần ngại mà đưa nhanh về phía tên đó rất nhanhtrên cổ tên đó có 1 dòng chết lỏng màu đỏ chảy xuống thấm đẫm cả chiếc áo phông đen trắng của mình. Tên đó ngã khụy xuống ôm lấy cổ mình đôi mắt sợ hãi nhìn nó, đám người có mặt cũng lạnh người trước hành động của nó- đụng đến người của tao mày phải chết. - chất giọng âm hồn không tan của nó vang lên đầy quỷ dị làm cả đám run rẩy bất giác lùi lại phía sau vũ khí trên tay tự động rơi xuống đất tạo lên âm thanh đều đều leng keng.Có 1 tên do quá sợ hãi mà chạy đi nhưng vừa quay đầu chạy đi đã ngã khụy xuông âm chân đau đớn hét lên vì nó đã phi nhanhcon dao trên tay vào chân hắn rồi lạnh lung lên tiếng- không ai được rời khỏi đây. Đụng vào người của tao tụi bay không được sống.Cả đám nghe vậy sợ hãi quỳ xuống khóc lócvan xin nhưng đáp lại là sự lạnh lùng của nó, cúi xuống nhặt thanh típ lên nó bước qua người con trai đang hấp hối ôm cổ sợ hãi đi lại phía mọi người đang quỳ gối xin tha mạng....Hắn đang cố lấy lại sự tỉnh táo để nhìn rõ người con gái kia hơn thì bị 1 " vật thể lạ " nào đó ngã đè lên người làm cả người hắn chuyền đến cảm giác đau khiến hắn rên nhẹlên 1 tiếng nhưng rất nhanh cái " vật thể lạ " đó đã biết mất 1 hơi thở quen thuộc, 1 mùi hương thân quen lại quanh quẩn bên hắn khiến hắn thấy thật bình yên. Mỗi lần nghe cái giọng nói ấy nói câu " người của tao " thìlòng hắn như được rót mật, tim hắn như được 1 giòng nước ấm chẩy qua, rất ấm áp.Hắn cứ lằm đó cố mở mắt để nhìn người con gái cách mình có vài bước chân thôi nhưng sao với hắn như xa cả dặm vì tay hắnkhông thể với cả người hắn đau buốt đến nỗi không thể đứng dậy. Bỗng hắn thấy mình sao bất lực quá, vô dụng quá...Chợt 1 giòng chất lỏng ấm nóng dính dính đọng trên da thịt hắn làm tim hắn quặt đau cả người lạnh toát đầy xót xa, gương mặt người con gái đó gần sát mặt hắn hơi thở quen thuộc cứ quanh quẩn lấy hắn nhưng sao hình ảnh nó lại quá mờ nhạt hắn không thể nhìn rõ, rồi bỗng thân hình người con gái ấy động lập tức có 1 thân thể ngã xuốngcái giọng nói đó lại cất lên làm hắn bỗng lo lắng đến lạ. Những tiếng khóc la van xin kialàm hắn thấy thật thương, hắn muốn đứng dậy để ôm lấy người con gái kia vào lòng anủi và ngăn cản những hành động tiếp theo của cô gái đó, hắn có cảm nhận như nếu hắn không ngăn cản thì hắn sẽ hối hận xuốt đời. Cố ngồi dậy nhưng vừa chống tay xuống đất để ngồi dậy thì cả thân chuyền đến cảm giác tê buốt đầu óc quay buồng nhức nhối, đôi mắt không nghe lời mà cụp xuống, trước khi cụp mi trong tiềm thức hắn nghe ai đó gọi 1 tiếng " Linh ".Nó như 1 thần chết đến rút hồn người đi lại đám người kia khiến bọn họ sợ hãi lùi dần về phía sau. Vừa lúc nó đưa cây típ lên cao chuẩn bị hạ xuống đứa con gái vừa là nguyên nhân khiến hắn bị đòn thì 1 người thanh niên kịp thời hô tên nó và chạy lại ôm chặt lấy nó vẻ lo lắng- Linh.....Nó bị ai đó ôm lại thì có vẻ tức giận nhưng khi quay lại nhìn kẻ nào to gan giám cản mình thì vẻ mặt nó dịu đi 1 cách lạ thường, đôi mắt cũng bị phủ 1 lớp xương mờ long lanh như chỉ cần chạm là giọt xương đó sẽ rơi ra vậy, giọng run run gọi tên người con trai đó- anh Thanh....- ừ anh đây. Không sao rồi. - Thanh ôm lấy nó giọng có vẻ hơi gấp và nhẹ nhàng lấy thanh típ từ tay nó vứt xuống đất.- anh... anh Thành. Anh ấy hức.... là bọn họđánh anh ấy. - nó nấc lên nói với Thanh.- ừ không sao rồi. Em mau đưa anh ta đến viện đi còn ở đây để anh lo. Em nhìn tay embị chảy máu rồi kìa - Thanh vỗ vỗ vai nó an ủi rồi lo lắng cầm tay nó lên nói vẻ mặt sợ hãi xót xa.- em... em không thể hức.... - nó cúi đầu xuống lắc đầu rồi nấc lên.- a.... em nhớ rồi. Em sẽ gọi cho anh Lộc. Hức... em sẽ gọi cho anh Lộc - nó như nhớ ra gì rồi ngẩng đầu lên nhìn hắn đang bất tỉnh nằm ở ngay đó xong vội vàng lấy điện thoại tay run run mở nguồn tìm số trong danh bạ để gọi, cả chiếc điện thoại dính đầy máu từ tay nó, má nó cũng có vì nó đưa tay lên quệt giọt nước mắt đi để nhìn rõmọi thứ hơn.- a...alô... - nó cố lấy lại giọng bình tĩnh để nói chuyện.Đầu dây bên này nhíu mày vẻ khó hiểu chờ đợi nó nói.- anh... anh mau đến quán cô Mai gần trường đi. Có chuyện gấp. - nó run run giọng nói rồi vội vàng cúp mấy.Bên đầu dây bên này Lộc nhíu mày khó hiểunhưng cũng nhanh chóng khoác chiếc áo vào và chạy ra ngoài.-anh đi đâu vậy? Lýc vừa ai gọi anh đấy? - Dương bên cạnh khó hiểu nhìn anh vì 2 đứa chuẩn bị đi ngủ rồi.- anh có chút việc. Em ngủ trước đi chút anh về. Ngủ ngon bà xã - nói rồi Lộc hoin nhẹ lên chán cô rồi vội vàng đi ra ngoài.Côrất tò mò nhưng cô cũng không muốn quản cậu quá chặt lên đành lằm xuống giường và đi ngủ.Nó sau khi gọi xong thì đi lại chỗ hắn xem hắn ra sao rồi thì chỉ biết khóc nhìn hắn. Thanh đứng bên cạnh chỉ biết xót xa nhìn nó rồi lại nhíu mày nhìn tên con trai bên cạnh đang ôm cổ hấp hối, thằng đó không phải là thằng đệ của anh sao? Hôm nay nó nói nó muốn giới thiệu bạn gái cho anh sao giờ lại như vậy? Nhìn nó, nhìn hắn rồi nhìn cả hiện trường thì Thanh đã hiểu phần nào rồi lấy điện thoại gọi cho cấp cứu đến.Nó ôm hắn khóc nấc 1 hồi lâu thì nghe tiếngxe đằng xa vội vàng buông hắn ra và chạy đilấp vào 1 gốc cây to gần đó. Xe cấp cứu đến đưa các người bị thương lên xe và sơ cứu nhanh tại chỗ cho mấy người bị thươnglặng.1 lúc sau thì Lộc đến, thấy 1 đám hỗn độn Lộc ngơ ngác nhíu mày xuống xe và đi lại đám đông.
Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha - Ice Na