Người ta không đánh giá tôi bởi số lần tôi vấp ngã mà là những lần tôi thành công. Bởi thành công đó chính là những lần tôi thất bại nhưng không bỏ cuộc.

Tom Hopkins

 
 
 
 
 
Tác giả: Ice Na
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 174 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 685 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:22:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 34.
áng hôm sau bọn nó như kế hoạch mua đủ đồ dùng rồi ung dung ngồi ngậm kẹo mút ngồi đợi hết tiết 1 vì tiết bả là tiết 2 mà. Ngồi chán chê mê mỏi thì tiếng trống ra chơi tiết 1 cũng vang lên, cất tập sách bọn nó bắt đầu công việc. Nó sai thằng Hòa và thằng Trung cầm cây nến ra cửa lớp mài sát xuống mặt đất, bọn hắn thì buộc sợi dây cước vào chân của trồng ghế góc lớp trên bục giảng còn 1 đầu ở cuối lớp nhưng không buộc mà để nguyên cho sợ dây chạm đất, bọn nhỏ cầm lọ mắm tôm cùng cây bút lông ( bút vẽ màu nước ) đi quét hết lên cạnh bàn và ghế giáo viên, còn nó nó cầm hạt gỗ xưa cùng 1 que sắt soay soay giữa hạt để tạo ma sát khiến hạt bốc cháy có 1 ít khói bốc lên và đem để cạnh lọ hoa để bàn của giáo viên ( hạt gỗ xưa đốt lên mùn rất thối ). Vừa làm xong công việc thì tiếng trống vào lớp vang lên, bọn nó bắt đầu toán loạn chạy về chỗ. Bà cô dạy Tin dáng đi chấm phẩy ỏng ẻo đi vào, khi vừa bước vô của lớp thì trượt chân síu ngã may sao bả giữ thăng bằng được ( do nến cọ sát với đá hoa khiến nền nhà rất chơn ), dưới lớp tụi nó nhìn tướng bà ý sém ngã thì suýt là cười to nhưng phải kìm chế. Lấy lại bình tĩnh bà đứng thẳng dậy cúi xuống nhìn xem có gì không thì không thấy liền đi lên bục giảng ý như chờ lớp chào. Thấy thế thằng Trường lớp trưởng đứng dậy hô
- lớp nghiêm - giọng quân đội.
Lớp nghe dăm dắp
- chúng em chào cô ạ. Tôi chào các bạn tôi về - đồng thanh.
Nghe lớp chào cô tự mãn, nhưng nghĩ lại thì thấy nó có gì kì kì, đơ ra suy nghĩ thì mặt đen lại nói:
- anh chị lại tính bày trò hả?
- dạ không - đồng thanh tiếp.
- hừ bỏ sách ra học bài. Hôm nay không tra bài cũ học luôn cuối tiết kiểm tra 15 phút - rồi uốn éo đi lại bàn.
Lớp ở dưới dõi theo từng cử chỉ hoạt động của bả. Do thói quen vừa đặt cặp xuống bàn là bả tì người luôn vào bàn, tay kéo khóa lấy hộp phấn mở lớp rồi khéo người sang phải để đặt hộp phấn sang góc, tiếp tục lấy giáo án rồi lại kéo người sang trái để chặp, xong đặt tì 2 tay sang 2 mép bàn rồi ngồi xuống dựa lưng vô sau ghế.suy ra Những hành động đó của bả đã lau hết mắm tôm do bọn nhỏ quét vào lúc vừa. Dưới lớp tụi nó đồng loạt đưa đầu theo mọi hoạt động của bả, đưa sang trái, đưa sang phải rồi thụt đầu lại chính giữa. Bà cô è hèm lấy giọng và bắt đầu thao thao bất tuyệt, nhưng chưa được 5 phút mũi bả bắt đầu đánh hơi: -
Lớp có mùi gì thối thế nhỉ? - bả hỏi.
- có gì đâu cô - nhỏ Thùy đáp.
- có. Dõ dàng tôi thấy mùi thối mà - nói rồi bả đánh hơi đưa mũi về hướng lọ hoa.
Thấy thế nó vội nói:
- à thưa cô vừa em dọn vệ sinh đằng sau em thấy có con chó nó bậy ở đó cô.
- vậy à - nói rồi cô đứng dậy ngó ra ngoài cửa sổ.
- thôi cô nhìn gì vậy? Dạy tiếp đi cô - Hữu nói.
Thấy vậy cô quay lại giảng tiếp. Cầm cuốn sách cô đi xuống dưới lớp như mọi khi nhưng lạ là cô đi qua ai thì người đó bịt mũi, lạ lẫm cô hỏi:
- sao anh chị phải bịt mũi vậy?
- dạ..... tại người cô có mùi gì ý - nhỏ Lệ mói đầu ngậm ngừng nhưng rồi cũng nói hẳn ra.
Lớp khẽ cười. Thấy học trò nói vậy cô có chút bực:
- chị nói gì hay nhỉ? Người tôi có mùi gì? Thôi học đi - rồi lại đi vùng quanh lớp.
Lớp nó ai cũng bịt mũi trả bộ như thối lắm làm bả khó chịu, vô thức đưa tay lên mũi ngửi.
- ừ mùi thối thật. Mùi này mùi mắm tôm mà - bả nói.
- thế sáng cô ăn thịt chó quên rửa tay hả cô - nghe bả nói vậy nó hỏi liền.
- làm gì có. Chắc lớp này dở trò rồi - bả cãi rồi nghi ngờ.
- có đâu cô. Khi cô đi vào lớp thì em đã thấy có mùi đó rồi nhưng không giám kêu thôi - nhỏ Hương bàn đầu nói.
- thế à? Thế chắc lớp bên dở trò tồi. Để tí tôi sang tôi bảo - nghe vậy bả không nghi ngờ lớp nó nữa mà lại nghi sang lớp bên.
- cô để em đi lấy nước cô rửa tay - Lộc nói.
- để e phụ bạn - nó nói lun.
Rồi 2 đứa khô g để cô trả lời mà đi luôn. Bả tức vì bọn nó chưa để bà nói gì thì đã đi rồi nhưng chả kịp ú ớ gì, thôi thì để bọn nó laay nước cho cũng được. Ra đến chỗ lấy nước Lộc đang lấy sô đựng nước để đem vào, nó thì đứng cười hà hà:
- ha ha mắc cười chết mất. Mà công nhận bả ngu thiệt nói vậy cũng tin lận.
- ừ phải đó haha. Nhưng bà cũng chơi ác thiệt - cậu đáp rồi có ý khen.
- haha tui mà. Thôi vô đi không síu bả ầm lên - nó tự sướng rồi lại nói giọng chán chán.
- ừ - cậu đáp.
Vậy là 2 đứa đi vào lớp, nhưng đi được 3 bước thì bỗng nó khự lại kéo luôn tay Lộc lại rồi nhìn cậu cười gian. Cậu thấy vậy phòng thủ:
- bà có ý gì - nghi ngờ.
- hehe không có gì. Ông có buồn đi wc không? - nó chối rồi hỏi câu tỉnh rụi.
Lộc đỏ mặt khi nghe nó hỏi vậy, con gái gì kì vậy trời? Hỏi con trai buồn đi ấy không. Thấy biểu hiện đó nó cau mày đánh cái bốp vào tay cậu:
- nghĩ linh tinh gì thế? Thế duốt cục có buồn đi không? - giọng cáu.
- à không. Ừ có chút chút - đỏ mặt gãi đầu.
Nghe vậy nó cười sảng khoái rồi ghé tai cậu nói gì đó, mới đầu cậu hơi nhíu mày nhưng rồi cũng cười nham hiểm cầm theo xô nước vô nhà wc. 1 lúc sau nó với cậu đi vào cùng xô nước, cậu đưa cho cô nói cô rửa tay rồi nhìn nó cười gian sảo. Thấy trai xinh đi lấy nước cho bả bả vui vẻ đưa tay rửa rồi đưa lên mũi ngửi thử xem hết chưa thì lại thấy cái mùi gì nó kì kì, nó khai khai rồi lại vẫn dính mùi mắm tôm. Vội quay sang hỏi bọn nó:
- bọn em lấy nước ở đâu mà mùi nó khai khai ý.
- dạ bọn em lấy ở bể giáo viên ạ. Chắc là do lâu không rửa lên mùi nó vậy cô - nó nhanh nhảu.
Nghe vậy bả không nghi ngờ gì mà tiếp tục dạy học. Nó với cậu nhịn cười đỏ mặt. Đang học thì thầy chủ nhiệm nó vào thông báo sắp đến 20/11 rồi lên nói nó lên danh sách đoàn viên chưa được kết lạp và chuẩn bị văn nghệ ( nó là bí thư lớp mà ). Dặn xong thầy hỏi:
-ừ vậy Linh nhớ chưa? Cuối giờ nhớ lộp cho thầy nha? Thôi lớp học đi. Dạ xin phép cô Hằng nha - nói rồi thầy quay ra chào bả.
Do mê trai lên bả đi tận lơi rồi cười như điên rồi nói:
- à không có gì đâu thầy Trọng. Thầy có gì để dặn thêm không thầy.
- à không có. Mà sao lớp ta có mùi gì ấy nhỉ? Lớp không dọn vệ sinh đổ rác hả? - thầy trả lời rồi xong lại nhíu mày khi ngửi thấy mùi lạ.
Cô nghe vậy sám mặt.
- Dạ do cô Hằng sáng ăn thịt chó chưa rửa tay lên mơia có mùi vậy chứ không phải lớp không đổ rác đâu thầy - Dịu mau mồm nói.
Bà cô nghe vậy đỏ mặt nhìn thầy nó cười trừ. Thầy nó thì nhìn bà cô cười cười rồi ra khỏi lớp. Thầy vừa đi thì bả quay lại lườm Dịu đến nỗi chết cháy rồi nói
- lớp lấy giấy kiểm tra 15 phút.
- thưa cô còn 5 phút không đủ cô ơi. Để mai nha cô - thằng Hinh nói.
Bả nghe vậy nhìn đồng hồ rồi nói:
- ừ vậy để hôm sau. Hôm nay cho lớp nghỉ sớm 5 phút - vừa nói vừa dọn đồ bào cặp và bước ra khỏi lớp.
Thấy vậy nó nháy mắt vưới Thằng Hạnh trong góc gần cửa ra vào ở cuối lớp. Nhận được tín hiệu Hạnh cúi xuống cầm sợ dây cước để sẵn đó kéo căng, đúng lúc bà cô đi xuống làm bả vấp ngã cái rầm 1 cú đau đớn, cái tư thế nghóe bị kẹp xe của bả làm lớp cười chảy nước mắt. Vừa đau vừa thẹn bả vội đứng dậy để ra khỏi lớp, nhưng vừa đứng được dậy thì nó hớt hải chạy lại, không biết vô tình hay cố ý mà nó dãm đúng vào chỗ lúc vừa quét nến lên kết quả nó trượt chân ngã theo đà kéo luôn bà cô theo. Do bả to béo còn nó thì nhỏ con lên rất dễ để nó soay người nó lên lằm đè lên bả trước lúc tiếp đất, kết quả bà bị nó làm ngã past 2. Xoa mông bả quát.
- chị làm cái trò gì thế hả
- dạ..., thấy cô nhã em muốn đỡ cô dạy nhưng ai dè lại bị trật chân lên té theo phản xạ kéo lun cả cô ngã. Em xin lỗi - nó ấp úng rồi nói giọng biết lỗi.
Bà cô chả buồn đôi co với nó tay cứ xoa xoa mông mà nhăn nhó. Mặc bả nó ung dung đứng lên phủi bụi quần áo, thấy vậy hắn cũng muốn góp vui lên đi lại giả bộ đỡ bà cô dậy nhưng bả đang đứng dậy nửa chừng thì hắn buông tay làm mông bả hôn đất mẹ past 2 ( 1 nó, 2 hắn, còn cái đầu ngã sấp ) đau thấu xương, bả tưởng như bị thụt mất mấy đốt xương sống. Luống cuống hắn xin lỗi
- a xin lỗi cô do tay em chơn lên mói bị tuột tay. Em xin lỗi - giọng hối lỗi.
Do hắn đẹp trai lên bả không lỡ trách lên lồm cầm bò dậy. Thấy thế nó với hắn định đưa tay ra đỡ thì bà cô lên tiếng:
- thôi tôi tự đứng dậy 2 em không cần đỡ - bà đưa tay lên ý nói không cần.
Nghe vậy tụi nó nhếch mép. Bà cô vừa đi khập khiễng ra khỏi dãy hành lang thì bọn lớp nó cười như điên, cười đến lọt ghế, cười chảy nước maqts, cười rụng hết cả rốn với răng........ nói tóm lại cười muốn tắc thở hì hì
Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha - Ice Na