Hãy xem mỗi trở ngại là một cơ hội.

Tiến sĩ Wayne Dyer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 122: Chương 95
ột đôi giày da xa hoa tinh tế cách mặt đá cẩm thạch không tới 5cm dừng lại, lông mày nhếch lên, gương mặt Chiến gia mang theo sự chán ghét rõ ràng.
“Có chuyện gì sao?” Thật sự không muốn nói chuyện, nhưng ở nơi công cộng ít nhiều vẫn cho Lý Tường một chút mặt mũi thì tốt hơn, nếu trước kia thì Chiến gia tuyệt đối sẽ không để ý đến loại giòi bọ mắt không ưa này, làm hư mắt của anh, tất cả chỉ là đáp ứng lời của Noãn Noãn từng nói, sợ hãi nhất chính là anh trở thành một cỗ máy giết người không có tình cảm, không nhận thức được sự lạnh lẽo và ấm áp, yêu và tình trên thế gian này.
Sải bước đến gần anh ta, người ở phía trước đều tránh ra hai bên nhường ra một con đường, năm đó, khi Lý Tường ở bộ đội cũng là nhân vật làm mưa làm gió, giống như lúc trước tồn tại danh hiệu song thần cùng với Chiến Vân Không, nhưng năng lực vẫn thấp hơn Chiến Vân Không, vẫn bị Chiến gia áp chế không thể nào phát huy. Sau này, lại bị bỏ đi bộ đội đặc chủng bậc nhất trong bí mật liền mất tích mấy năm.
“Có thời gian tôi sẽ đến thăm một chút, dù sao tôi và phu nhân cũng coi như gặp nhau.” Hai người đứng trên thềm đá thật dài cũng chưa di chuyển, anh ta đang chờ phản ứng của Chiến Vân Không, anh ta đang đánh cược rốt cuộc Tinh Tiểu Noãn có bao nhiêu lực ảnh hưởng đối với anh, có lẽ đây chính là nhược điểm trí mạng của Chiến Vân Không, một khi có vướng bận thì người có sức mạnh vô địch cũng không chịu nổi một kích.
“Đừng cố gắng quấy rối trên người Noãn Noãn, muốn chơi tôi theo tới cùng, sức mạnh phía sau lưng anh mạnh bao nhiêu đều không liên quan đến tôi, nhưng chỉ cần các người đụng tới Noãn Noãn, tôi sẽ cho anh chết còn thảm hơn mấy năm trước.” Chiến Vân Không quấn kỹ khăn quàng cổ, trên mặt Lý Tường lạnh nhạt không gợn sóng, hai tay đặt vào trong túi áo, cất bước đụng nhẹ bên người anh ta.
Qua thật lâu, tay Lý Tường vẫn nắm chặt thành đấm, chầm chậm quay đầu nhìn dòng xe đông đúc, người ra vào đại sảnh tòa thị chính nhiều như vậy đã sớm không còn thấy bóng dáng.
Sau khi Nguyệt Trường Cát truyền đạt mệnh lệnh xuống cấp dưới, cũng không dựa theo thời gian đã định của cấp trên đến nhậm chức, mà mang theo Nguyệt Chân đi nước ngoài du lịch, nói là tết năm nay ông muốn hai cha con đi nước ngoài.
“Cha, con muốn trở về Cổ Thành ăn tết, rất không dễ dàng quang minh chính đại trở về, con không muốn ở chỗ này, khắp nơi đều có dê rừng, ôi, con muốn trở về.” Nói xong, Nguyệt Chân cầm lấy túi xách vừa muốn đi ra ngoài.
“Con muốn trở về chờ nhìn Tinh Tiểu Noãn chết phải không, cha nói cho con biết, sớm từ bỏ đi, ngoan ngoãn ở chỗ này ăn tết với cha, thế nào cha cũng không cho con đi.” Có thể không biết tâm tư của con gái sao, mới vừa nhận được tin thiên kim tiểu thư của nhà họ Tinh gặp chuyện không may, đứa nhỏ kia chính là một mảnh đất hay phát sinh sự cố, ai đến gần thì người đó xui xẻo, ông muốn cuộc sống bình yên mà không phải là mù quáng trả thù, nhà họ Nguyệt ngã vào vực sâu vạn kiếp bất phục, bây giờ không thể chọc nổi nhà họ Chiến của anh.
Hai người đàn ông Âu Mỹ kẹp hai bên Nguyệt Chân không nói lời nào, trực tiếp ném vào trong phòng ngủ, cửa bị khóa ở bên ngoài, “Đáng chết, đồ dê rừng thối, mùi khó chịu muốn chết người.” Xoa cổ tay đau ngồi trên thảm lông dê thật dày.
Bên chân ghế sofa đột nhiên sáng lên, rung ong ong trên mặt đất, bò qua đưa tay nhặt điện thoại lên nhìn về phía hiển thị của điện thoại, lông mày nhíu chặt, lúc này hẳn là rạng sáng ở phía bắc, trước khi đi không phải nhắc cô ta không có chuyện quan trọng tạm thời không cần liên lạc.
“Chuyện gì?” Nét không vui thông qua làn sóng điện từ truyền tới phía đông ngàn dặm, mặt âm trầm, năm ngón tay cong lại nhìn móng tay thủy tinh mà người làm móng vừa mới làm cho mình.
“Cô chạy xa quá đấy, thế nào, cô sợ điều tra ra sao, chuyện của Tinh Tiểu Noãn cũng có một phần của cô, cho nên chạy trước à!”
“Hừ, tôi còn muốn hỏi cô, không phải cô rất lợi hại sao, sao bị người khác tìm được trước, tôi không thể không nghi ngờ trình độ của cô không cao giống như trong truyền thuyết, không đáng giá nhiều tiền như vậy, nhưng yên tâm, tôi sẽ không yêu cầu cô trả tiền lại.”
Trong điện thoại yên lặng mấy giây, trong loa truyền tới tiếng thở dốc trầm thấp nặng nề, ánh mắt của Nguyệt Chân nhìn trời đất ở ngoài cửa sổ, một ngọn đèn lóe sáng trong bóng đêm, ánh sáng lóe lên giữa sương mù trong giá rét.
Giang Niệm Tình tức giận, cơ thể rụt lại, “Không nên chọc giận tôi, nếu không tôi sẽ thay đổi chủ ý giết cô trước cũng không chừng, nhà họ Nguyệt các cô đang nghênh đón mùa xuân, đừng bởi vì cô mà phá hoại chuyện tốt này của Nguyệt Trường Cát, cha cô sẽ hận chết cô.”
Nguyệt Chân khẽ cười ngọt ngào, “Này hiếp tôi sao, tôi rất sợ đấy, ha ha!”
“Cô nói xem, để cha cô chết trong mùa xuân này có được hay không, tỉnh S ít nhiều cũng có hoạt động đen tối liên quan đến ông ta, tôi nghĩ không phải cô rất rõ sao, hôm nay trò chuyện đến đây thôi, nhớ kỹ, tôi không ổn thì cô cũng đừng nghĩ có thể sống trở lại nước J, ngậm chặt miệng cho tôi.”
Tút tút tút —— trong điện thoại là âm thanh cúp máy, ‘bịch’, đập điện thoại trên mặt đất, hai mắt của Nguyệt Chân phóng hỏa đến toàn thân run rẩy, người con gái chết tiệt kia uy hiếp cha của mình, nếu không phải vụ án bắt cóc mười năm trước, nhà họ Nguyệt của bọn họ đã sớm
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi