Tài năng thường bộc lộ trong những hoàn cảnh khó khăn và ngủ yên trong hoàn cảnh thuận lợi.

Horace

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 121: Chương 94
dit: Tịnh Hảo
Noãn Noãn mơ một giấc mơ dài, mỗi ngày trong mơ đều là trời tối và đổ mưa không dứt, mưa như trút nước như làm ướt đôi mắt cô, làm sao cũng không thấy rõ người ở phía trước, bên tai rất ồn ào, có Chiến Vân Không khẽ gọi nỉ non, có hai người mẹ khóc thút thít, còn có Diệu Diệu nói quán ăn vặt gì đó ở đâu muốn lập tức dẫn đi, nhưng mà cơ thể giống như đinh không nhúc nhích được, mỗi đêm tay đều bị Chiến Vân Không nắm chặt, sau đó cùng ôm nhau ngủ.
Lực ôm chặt rất lớn quấn lấy làm cô không tránh thoát ra, cô không muốn cứ ngủ như vậy, không muốn bỏ lại một mình anh, không muốn không muốn… Buông cô ra buông cô ra… Trái tim bị nỗi đau bao lấy làm cô rất muốn nằm trong lồng ngực rộng lớn, dựa sát vào làm nũng nói xin lỗi anh, xin lỗi vì tính tùy hứng của cô làm hại anh lo lắng, chuyện lần này xảy ra càng nghiêm trọng.
“A— Noãn Noãn, cậu đã tỉnh rồi, Cố Lưu Niên, bác sĩ, y tá…”
Chốc lát, mắt mở ra nhưng cũng không nhìn thấy cái gì, chỉ nghe tiếng thét chói tai của Diệu Diệu vui vẻ mừng rỡ chạy ra bên ngoài gọi y tá, người này người người kia, một đám người, không tới một phút bỗng chốc căn phòng bị nhét đầy.
“Đều đi ra ngoài!” Cố Lưu Niên chạy đến khẽ quát, trừ anh ta và Bạch Diệu ra, không cho phép những người khác ở trong phòng bệnh, Chiến Vân Không không có mặt càng phải giữ bầu không khí ở đây thật tốt, Chiến gia sạch sẽ ghét trong không gian có năm người trở lên, đó là ô nhiễm không khí phá hoại môi trường.
“Diệu Diệu, em lập tức gọi điện thoại cho lão đại, nói cho anh ấy biết Noãn Noãn đã tỉnh để anh ấy mua chút đồ ăn ngon, nhóc con này vừa mới tỉnh nhất định đói đến điên rồi, đúng không?” Nói xong quay đầu nhìn vẻ mặt mơ màng của cô gái nhỏ.
“Em, em ngủ bao lâu rồi.” Giọng nói khàn khàn khô khốc khó nghe giống như yêu quái bỗng chốc bụm miệng lại, mất đi tiêu cự rốt cuộc hội tụ thành một điểm rõ ràng, ồ? Mình có thể chuyển động, cũng không khó khăn như trong tưởng tượng, ha ha, mình không có tàn tật, cô có cảm giác mỗi ngày mẹ xoa bóp cho cô.
Nửa tiếng sau.
“Khôi phục rất tốt, nhóc con phúc lớn mạng lớn khẩu vị lớn, nửa tháng không ăn uống gì vẫn nên ăn ít dầu mỡ một chút.” Cố Lưu Niên cầm lấy thịt kho tàu, đủ loại thịt bò, đồ ăn vặt ở trên bàn mà Chiến gia đặc biệt mua cho Noãn Noãn, để lại một chén cháo và một đĩa dưa muối nhỏ.
Vết dầu mỡ bên mép miệng được người đàn ông cầm khăn giấy dịu dàng lau, “Ăn từ từ thôi, đợi em khỏe lại anh dẫn em đi ăn ẩm thực Nhật Bản mà em luôn muốn đi, nhưng với điều kiện là em ngoan ngoãn dưỡng cơ thể cho thật tốt cho anh.”
“Không thành vấn đề.” Vỗ bàn tay to của Chiến Vân Không, tất cả đồ nhét đầy trong miệng đều là thịt kho tàu, thịt bò giành được từng phút từng giây. Người bệnh vừa mới tỉnh lại không cho ăn đồ dầu mỡ tất cả đều phải thanh đạm, Chiến gia nhìn thấy, đau lòng vì Noãn Noãn, cưng chìu bé con, nói với Cố Lưu Niên: “Sức khỏe của Noãn Noãn liền giao cho cậu, nếu có gì không ổn thì xử theo quân pháp.”
Tim của Cố Lưu Niên run rẩy, một ngày anh ta sống dễ dàng lắm sao, ban đầu ôm đầy nhiệt huyết đi tới tập đoàn quân đội A đưa tin, khi nhìn thấy trên sân huấn luyện có một người chiến sĩ vẫn luôn bị Chiến Vân Không luyện tập đến hôn mê, thân là một quân y, anh ta lập tức chạy tới muốn cướp người cứu giúp, lại bị một cước của Chiến gia đá văng ra, “Biến, nơi này của tôi không cần loại phế vật vô dụng, ném anh ta vào trong bãi rác cho đến khi mình tỉnh lại cũng không cho phép quan tâm đến anh ta.” Ngày đó, Chiến gia xưng hùng xưng bá ngạo mạn như vậy thu nhận anh ta vào cấp cưới của mình, trở thành quân y dành riêng cho quân đội của Chiến gia. Một quân y treo ở trên dây lưng quần.
Buổi tối, Mộ Thanh Nhi đến đưa cơm biết tin tức Noãn Noãn tỉnh lại, vui mừng nắm chặt tay của con dâu lại khóc, nói tất cả mấy ngày qua đều là lo lắng và sợ hãi của bà: “Noãn Noãn, hu hu, con hù chết mẹ, nếu như con thật không tỉnh lại, chúng ta phải làm sao đây, hu hu hu, mẹ muốn con khỏe mạnh, nếu con vẫn không mở mắt ra được, thì mẹ sẽ chăm sóc con cả đời không rời đi!”
Noãn Noãn ngẩn ra, lời nói này cũng quá bi thương rồi, “Ách, mẹ đừng khóc nữa, không phải mẹ dùng mascara không thấm nước của con sao, bây giờ mẹ khóc giống như…” Chữ quỷ đó cô thật sự không dám nói.
Chiến gia ở một bên nhìn thấy giật mình, thứ đồ mẹ lau xuống là gì hả, hai hàng màu đen ở trên má, nếu như cô vợ của mình trở thành như vậy, nhất định anh sẽ một cước đá cô vào phòng tắm rửa mặt sạch sẽ cho anh rồi mới ra ngoài.
Mộ Thanh Nhi đi ra ngoài từ phòng tắm, gương mặt sạch sẽ đơn thuần hoàn toàn giống như người phụ nữ ba mươi tuổi, Noãn Noãn tâng bốc vỗ tay trầm trồ khen ngợi, “Thật xinh đẹp đấy, người phụ nữ xinh đẹp!”
“Dáng vẻ ngốc nghếch!” Biết rõ vẻ đẹp của mình đã đạt đến một cảnh giới, nhưng lời tán dương vẫn nghe hoài không chán, sờ sờ đầu của con dâu, mấy ngày nay lòng run sợ cũng trở về vị trí ban đầu, “Mẹ rất vui, Noãn Noãn muốn ăn gì, mẹ lập tức về nhà làm cho con ăn.”
Còn ăn? Không phải vừa mới ăn xong sao? Cô nhóc Noãn Noãn suy yếu dịu dàng che miệng để mình không bật cười, vội vàng khoát tay nói, “Con không ăn nổi món gì nữa, mẹ chăm sóc cho con nhiều ngày như vậy, mọi người tiều tụy vì con, để thủ trưởng đưa mẹ về nhà nghỉ ngơi cho thật tốt.” Ôm lấy eo của Mộ Thanh Nhi, đầu cọ sát vào, mẹ ở đây sao cô có thể ra oai dính với thủ trưởng chứ, nửa tháng không thấy anh, cô nhớ muốn chết.
Cúi đầu nhìn gương mặt hồng hồng như quả táo của con gái, ánh mắt lại chuyển sang bên kia, lông mày nhướng lên khẽ than thở nói, “Vân Không, chăm sóc cho vợ thất tốt, hai ngày nay mẹ cũng không tới đây, một đống chuyện dồn ép, công ty cần mẹ trở về xử lý.”
Tiễn Mộ Thanh Nhi xuống lầu, hai tay của Chiến Vân Không đặt trong túi đi sau lưng bà, đôi mắt sắc bén dừng lại, một sợi tóc bạc giấu trong mái tóc xoăn màu đen, rất không dễ nhìn thấy, nhưng vẫn bị anh thấy được, thời gian sẽ không dừng lại chờ bất cứ ai, đã từng xinh đẹp cũng sẽ có một ngày suy yếu, bước nhanh tiến lên, cánh tay
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi