Where the sacred laws of honour are once invaded, love makes the easier conquest.

Addison

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 118: Chương 91
dit: Tịnh Hảo
Sáng sớm, một luồng ánh mặt trời chiếu vào, ánh nắng trên gương mặt cô gái, lông mi như lông vũ, mũi đẹp môi anh đào, một nửa hòa vào bóng đêm một nửa rơi vào trong mắt của người khác, nở rộ vẻ đẹp của cô, cả đêm không chợp mắt, quầng thâm dưới khóe mắt rất rõ ràng, mỗi ngày Noãn Noãn đều phải ngủ trên mười tiếng mới có thể coi như là nghỉ ngơi, mất ngủ là bệnh cũ, nhưng Giang Niệm Tình nhốt cô ở đây cô không dám ngủ, giống như mười năm trước, cô sợ nhắm mắt lại sẽ biến mất.
Khóa cửa chuyển động.
“Ngủ có ngon không, Noãn Noãn?”
“Rất ngon, còn phải cảm ơn chị chăm sóc!”
Nịnh hót cô ta, cô gái nhỏ cho là cô ta sẽ bị vẻ vô hại của cô mà mềm lòng? Buồn cười. Giang Niệm Tình quay nhẫn kim cương trong tay, đây là tối hôm qua David Thần tự tay đeo cho cô ta.
“Chiếc nhẫn thật là xinh đẹp đấy!”
Ngoài việc Noãn Noãn một đêm không ngủ được, việc quan trọng chính là cô muốn nghe lén động tĩnh của nữ biến thái, rạng sáng tối hôm qua nghe giọng nói người đến là đàn ông, nghe giọng nói là một người ngoại quốc. Mình thì trải qua một đêm xuân lại nhốt cô ở chỗ này, rốt cuộc mục đích của cô ta là gì? Tại sao cô ta hận nhà họ Tinh?
“Đi ra ăn cơm!”
Cháo trắng dưa cải, rất hợp khẩu vị của Noãn Noãn, cô nhóc không kén ăn rất dễ nuôi, Giang Niệm Tình không ăn chỉ nhìn chằm chằm cô, “Chị kể cho em câu chuyện xưa!”
“Được, em thích nghe chuyện xưa.”
Người có nỗi hận nhất định có một câu chuyện xưa khắc cốt ghi tâm, chờ cô ta nói, ăn xong Giang Niệm Tình mặc quần áo tử tế cho Noãn Noãn, cởi dây thừng dắt cô ra khỏi cửa.
Xe càng chạy càng cách xa trung tâm thành phố, không hỏi chỉ là mắt lẳng lặng nhìn đường phố ở ngoài, yên lặng ghi nhớ trong đầu, có thể chạy hay không thể chạy cũng cần phải nghĩ cách phát ra một tín hiệu, lưu lại ký hiệu gì đó.
Nhánh cây tùng chất đầy tuyết trắng theo gió rớt xuống, Giang Niệm Tình cho Noãn Noãn mặc một áo khoác rất mỏng manh làm sao có thể che chắn đủ trong trời đông giá rét, gió xuyên vào lạnh thấu xương, mỗi bước là một dấu chân nông sâu, mỗi bước Noãn Noãn đi càng ngày càng khó khăn, oxy trong cơ thể giống như sẽ bị rút hết bất cứ lúc nào, chỗ tim không có chút sức lực, hô hấp suy yếu càng nặng dần.
Rốt cuộc, rầm một tiếng, hai đầu gối chạm đất quỳ gối trong tuyết, đôi tay xuyên vào trong tuyết thật dày như bông, lạnh quá. Đây là làm sao vậy, ngực giống như nước lũ bị vỡ đê, mỗi lần hít thở đều dùng sức, lạnh lẽo từ đầu đến chân, Noãn Noãn cảm giác mình giống như sắp chết, gắt gao nắm chặt ngực, Chiến Vân Không, nếu anh không tới tìm em, chúng ta thật sự sẽ xa cách cả chân trời.
“Đứng lên cho chị, đừng giả bộ chết, bây giờ em còn chưa có tư cách chết.”
Giang niệm Tình ác độc, một tay níu lấy cổ áo của Noãn Noãn, sức lực kinh người kéo cô đến gần mình, ánh mắt hung dữ khủng bố như ngàn mũi tên bén nhọn sắc bén ghim vào toàn thân Noãn Noãn thật sâu.
“Em... Em có thể nghỉ ngơi một lát không, em sắp không thể hít thở được, khụ khụ ——.”
Ngực phập phồng dồn dập thở ra từng ngụm từng ngụm, nóng lạnh xen kẽ nhau tạo ra sương trắng, nhìn dáng vẻ của cô không giống là giả bộ, khóe miệng của Giang Niệm Tình cong lên, hiệu quả của thuốc có tác dụng rồi, nhưng thời gian sớm trước một chút!
Đối với cô vẫn còn tốt, tựa vào trước một bia mộ không biết tên, toàn thân tay chân đều lạnh, chỉ cần vừa động sẽ bể nát giống như băng, ngay cả máu cũng lạnh, luôn tự nhận sức khỏe của mình rất tốt, giờ phút này Noãn Noãn cảm thấy đang đi dạo vòng ở trong điện của Diêm Vương, Diêm Vương Gia đang ngoắc tay về phía cô nói: Mau tới đi đứa bé, ta ở chỗ này rất ấm áp, mau tới đây đi.
Ngồi xổm người xuống nhìn thẳng vào cô, nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh còn hơn cả tờ giấy của cô, một ngày giam cầm ngắn ngủi liền gầy đi, cằm nhọn hoắt cương nghị làm ngón tay của Giang Niệm Tình đều thấy đau.
“Cảm giác như thế nào hả, có phải hô hấp càng khó khăn, càng ngày càng không tỉnh táo phải không, nhưng mà em vẫn chưa chết được, chị muốn tất cả người yêu em tận mắt nhìn thấy em chết ở chỗ này như thế nào.”
Nói xong ngón tay chỉ chỉ xuống phía dưới, nghĩa trang này chính là quà tặng năm mới của cô ta chuẩn bị cho Noãn Noãn, cô ta muốn tự tay giết chết từng người của nhà họ Tinh.
Tầm mắt vỡ thành từng vụn nhỏ như cách Giang Niệm Tình ngàn vạn hình ảnh, hơi khó khăn cong cánh môi cười nhạt, “Không phải chị muốn nói chuyện xưa sao, em đặc biệt muốn nghe chuyện xưa của chị.”
“Tra được rồi sao?”
Lúc biết tử thi nữ vô danh là Giang Niệm Tình, Quan Lê Hiên bọn họ cũng bị hù dọa, lúc đó Thiên Lý rất bình tĩnh, lúc trước nhìn thấy dáng vẻ của cô ta thì biết tâm tư kín đáo, vẻ mặt hòa nhã nhưng lòng thì đen tối, nhất là đôi mắt tràn đầy sự thù hận, nỗi thù hận kia quá lớn làm bại lộ điều cô ta che giấu.
“Thật ra Giang Niệm Tình là người tình nhiều năm của David Thần, cô ta lợi dụng thân phận thật của Giang Niệm Tình để thay thế, cô ta trà trộn vào bệnh viện quân đội chính là vào lúc Noãn Noãn bị thương, tính toán chính xác, xem ra bỏ không ít công sức, chắc cô ta theo dõi Noãn Noãn đã lâu rồi, còn bối cảnh sau lưng của cô ta sạch sẽ không tra ra được bất kỳ manh mối nào, ngay cả địa chỉ điền trong thông tin cá nhân ở bệnh viện cũng là giả.”
Vào một buổi sáng, điều tra Giang Niệm Tình người này từ trong ra ngoài không có bất kỳ đầu mối nào có thể tìm được cô ta, hành tung bí hiểm, tính tình cô độc, đi làm đều duy nhất một mình không tham gia bất kỳ hoạt động công cộng nào, có thể nói là thần long chỉ thấy đuôi không thấy đầu.
Tất cả mọi người rơi vào trầm tư nhìn Quan
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi