Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 113: Chương 87
dit: Tịnh Hảo
Còn có bốn ngày thì đến lễ Giáng Sinh, trên phố lớn ngõ nhỏ, khắp nơi đều thấy bóng dáng của ông già Noel đáng yêu.
Trợ lý thu dọn hành lý cho Lam Hi xong, “Chị Lam, đã chuẩn bị xong rồi, bất cứ lúc nào chúng ta đều có thể lên đường, thật sự không cần nói một tiếng với Đường tổng sao.”
“Không cần, sau khi tới tôi sẽ gọi điện cho cô ấy, chúng ta đi nhanh lên.”
Bà không muốn nán lại một giây ở Cổ Thành, vội vàng muốn rời khỏi nơi này, nhanh chóng quên đi ngày đó tại sao Tinh Tiểu Noãn lại đứng cùng với Thu Như.
Một chiếc xe Jeep bình thường màu đen lái tới sân bay, tay của Lam Hi xoa ấn đường, nửa nằm ở phía sau, trợ lý nhìn vào kính chiếu hậu, vừa lái xe vừa tán gẫu, “Chị Lam Hi, ngày đó sao chị vội vàng hấp tấp chạy khỏi bệnh viện vậy, em ở phía sau kêu chị, chị cũng không nghe thấy.”
“Không có gì, chính là đột nhiên không muốn đi.”
Lam Hi nhắm mắt lại, trước mắt tất cả đều là chuyện về ông ấy, vuốt dây chuyền trên cổ, tay run run, đã nói cuộc đời này sẽ không gặp lại nhau nữa, tại sao ông lại xuất hiện ở nơi này, tại sao? Hay là biết được chuyện gì rồi?
Trợ lý không phát hiện Lam Hi khác thường, nói tiếp, “Em nghe được cô vợ của thủ trưởng Chiến gọi phu nhân thị trưởng là mẹ, sau này em mới biết thì ra cô ấy là thiên kim ngang tàng của nhà thị trưởng trong lời nói của mọi người.”
“Cô nói cái gì?”
Lam Hi chợt ngồi dậy trố mắt với trợ lý, Tinh Tiểu Noãn là con gái của Thu Như? Giống như có một tia sét ở trên trời đánh xuyên vào giữa trái tim bà, vào toàn thân của bà.
Trợ lý nhỏ bị phản ứng của Lam Hi làm hoảng sợ, yếu ớt gật đầu nói vâng, “Đúng ạ, thị trưởng Tinh có hai đứa con trai và một đứa con gái, vào mấy tháng trước vừa mới gả cho Chiến Vân Không, nhưng mà chuyện này vô cùng khiêm tốn, vào ngày hôm qua, em nghe được một chút chuyện ở chỗ Đường tổng. Chị Lam, quanh năm chị ở nước ngoài quay phim, không biết rõ cũng là bình thường thôi.”
Cơ thể liền mềm nhũn, con ngươi mờ mịt mơ hồ, vẻ mừng rỡ nhàn nhạt trên khuôn mặt thanh tú nở rộ ra mà nhiều năm qua chưa bao giờ có.
Cho đến khi hai người đến sân bay, Lam Hi cũng chưa nói một câu, trợ lý của Lam Hi đã quen chuyện như vậy rồi, sức khỏe của bà vẫn luôn không tốt lắm, có đôi khi một ngày cũng không nói một câu.
Truyền thanh bên trong sân bay nhắc nhở bây giờ máy bay đến nước Pháp bắt đầu ghi danh, trợ lý đẩy hành lý đi ở phía sau Lam Hi, chỉ thấy bà càng đi càng chậm, cuối cùng dứt khoát không đi.
“Chị Lam, có phải chị không thoải mái không? Có cần em thay chị ký tên không, chị nghỉ ngơi một lát đi!”
“Không cần, tôi quyết định không đi, đi, chúng ta đi mua quà tặng nhé.”
Nụ cười thanh nhã trên khuôn mặt tuyệt trần, lôi kéo tay của trợ lý, đi nhanh đến bãi đậu xe.
Lễ Giáng Sinh mười mấy năm qua, gần như đều trải qua một mình ở nước ngoài, Giáng Sinh năm nay bà muốn ở Cổ Thành, hơn nữa còn sẽ có người bên cạnh bà, chờ đợi ngày này đã đợi quá lâu rồi.
“Tiểu Đông, Noãn Noãn đi rồi sao?”
“A, tiểu phu nhân vẫn còn ngủ ở trên lầu, thủ trưởng nói chờ cô Bạch tới thì tôi có thể dọn điểm tâm, hôm nay tôi làm món cháo thịt nạc trứng bách thảo mà cô thích ăn nhất, phiền cô Bạch giúp tôi đánh thức tiểu phu nhân nhà tôi nhé.”
Bạch Diệu mất tích mấy ngày, lúc xuất hiện ở nhà cổ lần nữa đối với Noãn Noãn mà nói cảm giác giống như cách mấy đời, nhìn toàn bộ lên xuống trái phải trong ngoài mấy lần, ngay cả nội y nhỏ riêng tư nhất của cô nàng Bạch cũng không bỏ qua.
“Mẹ nó, lúc trước cậu đều mặc cotton thuần chất 100%, hôm nay không bình thường đấy.”
Quay trở về giường lần nữa, vẻ mặt của cô nàng Noãn cười mập mờ, kể từ sau sự kiện ‘bột giặt’, Cổ Thanh Dạ liền dẫn Bạch Diệu đi mất, hỏi Chiến gia tung tích của hai người, Chiến gia nói anh cũng không rõ lắm, hình như là xin phép giải quyết vấn đề cá nhân, trước giờ Chiến Vân Không không nghiêm khắc với cấp dưới, mọi người tự do hoạt động, muốn làm gì thì làm đó, chỉ cần một cuộc điện thoại của anh liền có thể xuất hiện trước mặt là tốt rồi.
Mấy ngày nay có thể nói là khoảng thời gian vui vẻ nhất của Bạch Diệu, ném đi phiền não, ném đi tất cả, đi theo Cổ Thanh Dạ đến Rome lãng mạng một chuyến, còn nhớ rõ khi còn bé nhìn thấy Rome, Cổ Thanh Dạ đã nói chờ sau này lớn lên sẽ dẫn cô ấy đi, diễn tình tiết trong phim một lần, để cho cô ấy trở thành một nàng công chúa Annie.
“Ôi chao, tớ cũng chưa đến Rome đấy, thật hâm mộ đó, có quà tặng gì không?”
Tay nhỏ bé rất tự giác đưa đến trước mặt Bạch Diệu, năm đầu ngón tay đưa ra cực kỳ hả hê.
“Biết cậu là kẻ lừa gạt xấu xa mà, rời giường đánh răng rửa mặt xuống lầu ăn cơm trước, sau đó đến trường học với tớ một chuyến.”
“Sau đó thì sao, quà tặng đâu?”
Noãn Noãn ở trong toilet ngậm bàn chải đánh răng nói, chợt khó chịu không rõ.
Đứng trong phòng giữ quần áo tìm quần áo cho cô, Bạch Diệu lớn tiếng nói, “Sau đó— cậu đoán
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi