A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 95: Chương 74
dit: Tịnh Hảo
(*) “Cơ hữu” là cách gọi bạn bè thân thiết trong nam giới. Cơ hữu có thể hiểu và dùng theo hai cách: Chiến hữu, huynh đệ chí cốt, bạn bè thân thiết, bạn tốt, bạn từ thuở bé, bạn trên mạng, đồng đội ở ngoài đời hoặc là đồng tính nam.
Còn kém hai bậc thang, thiếu chút nữa là có thể chạm đất an toàn.
Nhưng ai biết, Trì Liễu trong nháy mắt ngã ở trên mặt đất, tạo hình rất thô tục, bụng kề sát dưới mặt đất.
Một giây kế tiếp Chiến gia bay đến bên người Noãn Noãn ôm cô liền ngã vào trong lòng ngực mạnh mẽ cứng cỏi của người đàn ông.
Đường Đóa kêu lên một tiếng, vội vã chạy tới, đỡ Trì Liễu dậy, máu từ hạ thể chảy lan ra mép váy đỏ.
“A— Bảo bảo, bảo bảo của tôi—”
Tiếng thét chói tai vang vọng trên không ở đại sảnh.
Có người kêu to—
Chảy máu!
Đầu óc bối rối, bảo bảo nếu như không phải do bàn tay gián tiếp của mình tạo ra, nghĩ lại có vẻ không đúng.
Theo bản năng quay đầu lại, thấy sau lưng Tô Thanh đã sớm không thấy bóng dáng.
“Có bị thương không!”
Giọng Chiến Vân Không trầm thấp thật là dễ nghe, mà thuần túy và trầm mạnh, trong lúc vô hình sưởi ấm và cho Noãn Noãn sức mạnh.
Nhà có Chiến gia cô nàng không sợ, “Không có chuyện gì em bị chơi xấu.”
Cô nhóc không tủi thân chỉ là rất ấm ức.
Xe cứu thương rất nhanh khiêng Trì Liễu đi, một trận sóng gió cũng không ảnh hưởng đến không khí của hiện trường.
Chỉ là một diễn viên nhỏ mà thôi, không lọt vào mắt của tầng lớp nổi tiếng.
“Em có nên đi thăm không.”
“Không cần, không chết được, cô ta vốn không nên sinh đứa bé ra, coi như hôm nay cô ta không có ngã xuống vài ngài cũng sẽ bị mất.”
Đường Đóa sớm biết số mạng đứa bé cho nên lựa chọn yên lặng là muốn nhìn lựa chọn của Trì Liễu.
“Cha của đứa bé là của cấp trên.”
Lẩm bẩm tay chỉ chỉ lên phía trên.
Đường Đóa hiểu nở nụ cười, nhỏ giọng nói, “Thông minh.”
Đang nói, trên đỉnh đầu một cơn gió lạnh thổi qua, “Về nhà.”
Chiến gia một tay kéo Noãn Noãn, một tay kia nắm Đường Đóa đi ra nhanh khỏi biệt thự nhà họ Tô.
Ba ngày sau.
Bốp—
Tờ báo nặng nề đập ở trên bàn, vẻ mặt Nguyệt Thật như lá rau xanh. Tức giận đến cô ta trực tiếp giẫm đạp.
“Đáng chết, tôi thấy là cô ta chán sống.”
Dựa lên cửa sổ Sophie phun khói trắng khóe miệng nhếch lên, “Tin tức cũng đã phát ra ngoài tôi thấy cậu nên trả lời cho tốt.”
“Tôi lại để cho một con nhóc đùa giỡn, ảnh nude của Nguyệt Thật trèo lên trang đầu lão già nhất định sẽ giết chết tôi rồi.”
Nguyệt Thật căm hận nhìn chằm chằm tờ báo chồng chất trên bàn rầu rĩ.
“Con nhóc Bạch Diệu kia tôi rất bội phục, dám khiêu chiến cùng đại tiểu thư Nguyệt quả thật có can đảm, có phải là sau lưng cô ta có người làm chỗ dựa không, tôi nghe nói cô ta và thủ hạ dưới tay Chiến Vân Không – Cổ Thanh Dạ có quan hệ mật thiết.”
Nhíu lông mày, hai chân Nguyệt Thật bắt chéo, châm thuốc lá nữ sĩ, “Cổ Thanh Dạ? Ác ma giết người không nháy mắt đó?”
“Là giết địch không nháy mắt mới đúng, đừng đem đại anh hùng trong lòng tôi nói giống như một tội phạm giết người.”
Sophie không vừa ý.
“Đừng nói với tôi cậu nhìn trúng anh ta đấy, cậu không có chuyện gì chứ.”
“Ha ha, từ trước đến giờ bản tiểu thư thích tung lưới bắt toàn bộ trọng điểm, tôi không chỉ thích gương mặt tuấn tú của anh ta, có cơ hội nhất định nếm thử hương vị của anh ta một chút.”
Mông ngồi ở bàn gỗ lim lớn, váy đen bó sát người làm lộ ra vẻ đẹp mê người của cơ thể, phong cách Sophie hấp dẫn phun máu toàn thân cao thấp đều đã đầy đủ quyến rũ người.
“Tiểu thư người tới.”
Vệ sĩ gõ cửa đi vào, một người con gái đi theo phía sau.
Gật đầu, vệ sĩ thối lui.
Cô gái ném ra một bao thư tùy ý tiến vào trong ghế dựa, miệng ngậm điếu thuốc, “Tiểu thư Nguyệt sớm như vậy gọi tôi có chuyện gấp gì.”
“Mua kỹ thuật của cô giúp tôi giết người.”
Cầm hình lên, cô gái sững sờ, khói thuốc xuyên vào trong đôi mắt xoang mũi bị nghẹn có chút cay.
“Trước khi tôi nhận đơn có một tật xấu, ném tiền đi tôi cũng cần biết lý do giết người của cô.”
Nheo mắt đánh giá cô, Nguyệt Thật vẫn không quá tin tưởng cô ta chính là sát thủ máu lạnh nổi tiếng trong giới hắc đạo kia.
“Lý do chính là tôi muốn cô ta chết, tiền kỳ trước tôi đã gửi tới trong tài khoản của cô rồi, còn kỳ sau lúc nào biết cô ta chết thì lúc đó tôi gửi khoản còn lại.”
Suy tư mấy giây, người con gái đứng lên chần chừ ở trong phòng sách, đôi tay đặt sau lưng, bước chân đứng ở trước kệ sách liền bất động.
“Dung mạo chị của cô rất đẹp, nếu như cô ấy còn sống chắc hẳn nhất định là một tuyệt thế mỹ nhân.”
Cạch—
Nguyệt Thật khiếp sợ nhìn cô gái, tay run rẩy làm đổ ly nước, Sophie vội vàng nắm chặt tay của cô ta, ánh mắt ý bảo cô ta nên bình tĩnh.
“Muốn che giấu bí mật, cơ bản nhất chính là phải vứt bỏ tất cả và vật bí mật có liên quan, nhất là loại đồ vật này.”
Cầm bao thư lên, cô gái đeo mắt kính lên, “Tôi không bảo đảm khi nào cô ta sẽ chết, nhưng mà tôi sẽ làm cho cô ta sống không bằng chết.”
Khoa nghệ thuật trường quốc lập Trung ương.
“Đây cũng là của Tinh Tiểu Noãn vẽ đấy, thật đặc biệt sao mang cảm giác bút pháp không phải thành thạo như bình thường, mau chụp lại trở về học hỏi thật kỹ một chút.”
Loại chuyện này không phải một lần hai lần cùa bài tập tùy tay, thường bị không biết bao nhiêu bạn học phong làm thần thánh, Noãn Noãn không nói gì.
Đứng ở cửa cách đó không xa, cô nàng tựa vào trên vách
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi