Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 94: Chương 73
dit: Tịnh Hảo
Dọc theo đường đi, Noãn Noãn và Phong Tây đấu khẩu cũng không có phát hiện Bạch Diệu không yên lòng khác thường.
Rất ngoài dự đoán địa điểm ăn cơm ổn định ở nhà Phong Tây, kiến trúc hai tầng lầu màu trắng theo chủ nghĩa cực kỳ đơn giản, trước sân trồng đủ loại cây hoa anh đào, cả vườn hương thơm hoa anh đào đưa tới trận thét chói tai của mọi người.
Ai mà biết từng hàng cây hoa anh đào là mười năm trước Phong Tây tự tay gieo xuống trồng, anh gửi gắm rất nhiều hy vọng và tưởng niệm.
Bữa tiệc mỹ vị mọi người ăn no, tập thể nhỏ của Phong Tây toàn bộ thành viên đều đến đông đủ, mỗi người đều có lì xì lớn, xem độ dày kia chắc là mười vạn, Đường Đóa là người cuối cùng đến, vào phòng khách Đường tổng mệt mỏi đặt mông ngồi bên cạnh Noãn Noãn.
“Noãn Noãn rót ly nước cho chị dâu, khát nước muốn uống.”
Ngoan ngoãn như Noãn Noãn, dâng lên một ly trà Long Tĩnh, ân cần hỏi, “Chị dâu chị sao vậy, cuộc hội ký giả vẫn thuận lợi chứ!”
Lại nói tuần diễn thế giới trạm đầu tiên của Phong Tây tổng giám đốc STAR muốn đến nơi chúc mừng, nhưng nửa đường nhảy ra tin giật gân Trì Liễu có thai, Đường Đóa muốn giết cô ta.
“Tin tức là thật không.”
Bạch Diệu tò mò lại gần nói nhỏ.
Noãn Noãn cũng rất muốn biết, theo lý thuyết Trì Liễu ở trong làng giải trí số năm cũng không ngắn, hẳn là phải rõ chuyện nào nên làm chuyện nào là cấm kỵ, lệnh cấm còn chưa hủy bỏ xong lại xuất hiện thêm một thằng nhóc con, cô ta muốn nháo cái gì đây.
“Muốn biết sao!” Đường Đóa cố ý nhìn hai người lòng hứng thú giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, đảo mắt liếc Phong Tây một cái.
Noãn Noãn run lên, “Không phải là Phong Tây đẹp trai đấy.”
Lỗ tai Phong Tây vừa động, ánh mắt lạnh lùng bắn về phía các cô bên kia, “Bản tôn có tai ngàn dặm (*), xin cô bé Noãn chú ý lời nói.”
(*) Ý nói tai thính.
Noãn Noãn le lưỡi với anh, “Thôi đi, tai ngàn dặm? Em thấy chính là tai heo.”
Đường Đóa vừa mệt vừa đói, mặc kệ là ăn gì chỉ cần có thể ăn đều nhét vào trong miệng, điều này làm cho hình tượng nữ thần thanh nhã cao quý trong lòng mọi người giảm bớt nhiều.
“Vấn đề này chúng ta lén lút thảo luận, ngày mai chị còn muốn mang Trì Liễu đi bệnh viện làm kiểm tra.”
Âm lượng nhỏ chỉ cho ba người có thể nghe.
Cô ta muốn sinh bảo bảo sao? Cô nàng Noãn có một chút tình cảm thương xót bay lên, trong lòng im lặng tán thưởng: Quá can đảm.
Hai giờ sáng.
Một đám người ăn uống tiệc tùng, đùa vui ồn ào rất náo nhiệt, tối nay Noãn Noãn cực kỳ cảm thấy hứng thú với chè đậu đỏ ướp lạnh ước chừng ăn bốn chén.
Nằm trên giường lớn ở phòng khách (*), cô nàng ngủ rất không an phận chỉ trách Phong Tây tự tay làm chè đậu đỏ ướp lạnh quá ngon khiến dạ dày nhỏ của cô căng ra thành một vại nước, chạy vào nhà vệ sinh từng chuyến.
(*) Là phòng dành cho khách ngủ qua đêm.
Cơn buồn ngủ bỗng chốc đánh úp tới, không tới một phút đồng hồ Noãn Noãn liền ngủ thiếp đi.
Ken két—
Cánh cửa bị người ta đẩy ra, sau đó khóa lại.
Từ trên cao nhìn xuống người con gái, ngồi xổm người xuống vẻ mặt Bạch Diệu rất nhẹ nhàng nâng tay lướt nhẹ trên gò má Noãn Noãn, trong ánh mắt dịu dàng êm dịu mang theo áy náy.
Đột nhiên bóng người phía trước cửa sổ chợt hiện, một người đàn ông từ ban công đi tới, “Đã chuẩn bị xong chưa?”
Bạch Diệu đứng dậy, khóe miệng khẽ nâng lên hơi nóng phun trên mặt người đàn ông, cánh tay vòng trên cổ của anh ta, “Chúc anh đêm nay chơi vui cả thể xác lẫn tinh thần…”
‘Rầm—’
“Anh ta đã chết?”
Cô nhóc Noãn khẩn trương nhìn người đàn ông nằm ngay đơ trên đất có chút sợ.
“Không chết được, đi mở cửa đem đồ dùng biểu diễn đã chuẩn bị vào, lúc này tớ muốn chơi thật vui cùng với anh ta một phen.”
Hôm nay là thứ bảy, Noãn Noãn không dậy nổi đã thành thói quen cố định, vẻ mặt Chiến gia âm trầm ngồi bên cạnh cô cúi đầu nhìn tài liệu, vụ nổ đã hết hạn cho tới bây giờ cảnh sát cũng chưa cho một lời giải thích rõ ràng, tất cả người nhà của người bị hại tập đoàn Tiếu Kình đã trấn an ổn thỏa.
Một trăm triệu, là số tiền bồi thường mà Chiến Vân Không đưa ra cho 20 gia đình bị hại, đây cũng là khoản tiền bồi thường tai nạn xây dựng cao nhất từ trước tới nay ở Cổ Thành, ngày hôm qua cuộc họp chiêu đãi ký giả thông qua phương thức phát sóng trực tiếp hiện trường, tổng giám đốc tập đoàn Bàng Bạc Chiến Tả đại diện cho tập đoàn Tiếu Kình phát biểu dẫn tới rất nhiều suy đoán của giới kinh doanh.
“Này!”
Điện thoại di động rung, Chiến gia nhanh chóng bắt máy.
“Vân Không, trước đây không lâu cậu thả mấy người bắt cóc Noãn Noãn sáng nay được người ta phát hiện đã chết ở chân núi sương mù, trạng thái chết rất thảm.”
“Vậy thì thế nào!”
Gia ngạo mạn nói một câu làm Nguyên Đông Nam ở đầu điện thoại bên kia á khẩu, bất đắc dĩ nói, “Đây là có người cố ý dẫn tới xã hội chú ý đến bộ đội đặc chủng, gây ra dư luận, tôi đang hết sức áp chế tin tức nhưng tránh không được có người phát động làm dấy lên tin tức giả mạo.”
“Yên tâm, bất luận kẻ nào cũng không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với chúng tôi.”
Cúp điện thoại, trong lúc vô tình nhếch lên, phát hiện nhóc con đã tỉnh rồi đang nháy mắt nhìn anh, tay nhỏ bé làm chuyện xấu ở trên đùi Chiến gia níu chặt…
Lông chân!
Mặc cho cô nàng nghịch ngợm gây sự hành động, gia chính là cưng chiều cô.
“Lần tới cho dù rất trễ, cũng không cho phép ngủ lại nghe chưa.”
“Yes sir!”
Ha ha, Noãn Noãn như con mèo nhỏ bò vào trong ngực Chiến gia tìm một vị trí thoải mái tốt thất
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi