When you reread a classic you do not see more in the book than you did before; you see more in you than was there before.

Clifton Fadiman

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 84: Chương 67.3
dit: Tịnh Hảo
Năm nay, cuộc thảo luận của trường quốc lập Trung ương là do sinh viên đại học năm nhất đại diện làm người phát ngôn, quá khứ hằng năm đều là học sinh có thành tích cao nhất hoặc là biểu hiện tốt nhất trong huấn luyện quân sự làm đại diện.
Khi Noãn Noãn đứng trên lễ đài, toàn trường xuất hiện xôn xao không nhỏ.
“Sao cậu ấy lại là tân sinh viên tiêu biểu.”
“Cậu ấy có tư cách gì, huấn luyện quân sự căn bản không có lộ mặt, thật không biết xấu hổ.”
“Ai ai ai, tin đồn, nghe nói cậu ấy có gian tình với huấn luyện viên Cổ…”
Mọi người bạn một câu tôi một câu, bên này Giang Ly lấy thân phận giám sát không vui cau mày, quát nhẹ, “Ngậm miệng lại.”
Các nữ sinh sững sờ, giám sát Giang khi nào thì từng rống bọn họ, xem ra quan hệ giữa anh ta và Tinh Tiểu Noãn cũng không trong sáng.
Không phải danh hiệu Trạng Nguyên, một màn diễn thuyết vô cùng đặc sắc, một hồi thanh xuân và trí khôn va chạm nhau, hoàn toàn đánh nát trạng thái căm thù địch và bất mãn không vừa lòng của mọi người trước kia đối với cô.
Tiếng vỗ tay che mất tất cả, thật lâu quanh quẩn đỉnh đầu, rốt cuộc Noãn Noãn thở ra một ngụm khí đã dằn xuống đáy lòng.
Cuối cùng cũng kết thúc, nhìn những ánh mắt khác nhau dưới khán đài, cô áp lực như núi.
Vào thời điểm Tinh Nhiên nói ra chữ đại hội kết thúc, toàn thể bạn học ném mũ quân đội lên bầu trời, lớn tiếng hoan hô… Cuối cùng kết thúc một tháng gian khổ và vui vẻ.
Mọi người rối rít vội vàng chụp hình lưu niệm cùng huấn luyện viên, Cổ Thanh Dạ bị bao vây chặt chẽ, trong lòng hối tiếc, trên mặt còn phải mỉm cười.
Thôi, lớn lên đẹp trai đâu phải lỗi của anh ta, các cô nàng yêu anh đẹp trai trong lòng anh ta cực kỳ thấu hiểu. Nhịn.
Chống cằm trụ trên lan can khán đài, hai mắt cô nàng Noãn mất hồn, một bên lãnh đạo trường học và Chiến gia, anh hai bọn họ đang trò chuyện với nhau thật vui, gia lại không cho rời đi, nhìn Cổ Thanh Dạ bị mỹ nữ vây quanh ‘trong ba tầng ngoài ba tầng’, miệng cười cũng muốn rút gân, cô quá hâm mộ rồi.
“Hey, nhóc con!”
“Huấn luyện viên Cổ, cảm giác bị sắc đẹp vây quanh cơ thể và đầu óc có thoải mái không?”
Cổ Thanh Dạ nháy mắt căng thẳng, “Cô nàng lại muốn chỉnh đốn cái gì đây, anh cảnh cáo em hôm nay đàng hoàng một chút.”
Nhàm chán đầu ngón cuốn sợi tóc, “Yên tâm, tối hôm qua một đêm nhổ củ cải mệt mỏi muốn hộc máu, nhưng mà hôm nay nhìn thấy các anh màu xanh từ trong vạn hoa này cảm thấy tối hôm qua nhổ củ cải thật giá trị, anh trai, chúc anh hạnh phúc ha ha.”
“Có yêu cầu gì nói đi, dựa vào câu anh trai và củ cải của nhóc con, anh trai liều mình.”
Tối hôm qua cô nàng một thân nông thôn mang theo mùi củ cải giống như một con ma bay vào, mọi người thế mới biết cô bị Chiến gia lưu đày tới nông trường bộ đội đi làm việc nhà nông.
Vốn công việc này là bọn họ giúp các ông cụ đã bị cô nàng làm xong hết rồi.
“Tính mạng cô nương không cần, Cổ đẹp trai giúp em dẫn Diệu Diệu đến đây là được.”
“Em nói Bạch Diệu?” Cổ Thanh Dạ nhăn mày, “Hôm nay cô ấy không có tới, em không biết sao?”
Noãn Noãn hơi sững sờ, không có tới?
“Hôm qua, lúc cậu ấy gọi điện thoại cho em cũng không có nói với em, anh không biết?”
“Làm sao anh có thể biết, anh và cô ấy không quen thân.” Cổ Thanh Dạ vội vàng phủ nhận.
“Thôi đi, đừng cho là em không biết ngày kia các người…”
“Khụ khụ khụ… Cô nàng em tốt nhất ở phía trên đứng đó đi, anh trai có việc bận, bye~”
Chột dạ rồi!
Đàn ông toàn làm bộ đức hạnh, trừng mắt Cổ nào đó dưới lầu, Noãn Noãn bấm điện thoại di động của Bạch Diệu.
“… Số điện thoại ngài gọi tạm thời không người nào nghe máy xin để lại lời nhắn trong hộp thư thoại…”
Không ai nhận, ý tứ gì đây?
Cô nàng có chút lo lắng, liên tục gọi hai mươi mấy cuộc gọi cũng không có kết quả.
Đuôi lông mày tụ lại, ánh mắt nhìn lướt qua một đám người, ừ, cơ hội tốt…
Lặng lẽ lách mình từ cửa thang lầu, di chuyển về phía bụi hoa Cổ Thanh Dạ.
Nào có thể đoán được.
“Pằng pằng pằng—” Súng tiểu liên liên tiếp đột nhiên vang lên, đạn bay tán loạn.
Noãn Noãn kinh hãi, sớm không nổ súng muộn không nổ súng cố tình vào lúc này nổ, bước chân dừng lại giữa không trung, xung quanh loạn thành một mảnh, mọi người thét lên chạy trốn tứ phía.
Đạn bắn hết sức đẹp, từ đường đạn đến đối phương dường như cũng không có ý muốn giết chết người, trò đùa dai?
Trò đùa kia cũng hơi quá đáng.
“Mau nằm xuống.”
Chợt bị người đụng ngã, rống giận y hệt gầm thét chấn động cô nàng khẽ run rẩy, nhưng lòng lại yên ổn.
“Mẹ nó, em muốn hù chết lão tử sao!”
Chiến gia nổi giận, gắt gao đặt Noãn Noãn dưới thân, mới vừa rồi anh không chú ý người đã không thấy tăm hơi, phản ứng gia không tồi vội vàng đi theo xuống dưới, hai người trước sau cách một bước chân,
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi