A blessed companion is a book, - a book that, fitly chosen, is a lifelong friend,... a book that, at a touch, pours its heart into our own.

Douglas Jerrold

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 78: Chương 65.2
dit: Tịnh Hảo
Bên trong phòng khách.
Thái hậu Chiến bận rộn từ trong ra ngoài, sai khiến tài xế chuyển đồ mà bà mới mua vào, đồ đạc quá nhiều chất đầy ở ngoài cửa, Chiến Tả vào cũng không được mà đi cũng không xong.
“Tiểu Chiến Tả!”
Mẹ ơi, lại nữa rồi, chỉ cần Thái hậu Chiến gọi anh ta là Tiểu Chiến Tả thì chính xác không có việc gì tốt.
Đưa lưng về phía phòng khách, anh ta hít sâu, nhắc nhở mình phải cười sáng lạn đến mức động lòng người.
“Dạ, Thái hậu đại nhân, gần đây không gặp lại nhớ con muốn chết rồi, con tới ôm yêu thương một cái.”
Xoay người, Chiến Tả bày ra bộ dáng tươi cười đầy nhiệt tình, mở cánh tay thon dài ra nghênh đón, ôm lấy Mộ Thanh Nhi cũng không buông tay.
“Con nghé con, phát bệnh gì rồi, tránh ra.”
Xuất ra một chiêu, Mộ Thanh Nhi nắm thành quyền, bịch một tiếng, đập lên xương sườn của Chiến Tả, sức lực nặng khiến cho tài xế lão Tạ cũng nghe thấy, thay anh ta đau đến nhếch mép.
Buồn bực hừ hừ, ôm xương sườn ngồi trên đất nghiến răng chịu đựng xoa, “Thái hậu đại nhân, con đâu đắc tội với ngài sao lại xuất chiêu nhẫn tâm mạnh mẽ như vậy, con đây mới đưa con dâu lớn nhỏ của ngài đi làm đi học, trở về đến cả nước bọt cũng uống, cuối cùng lại có kết quả bị trọng thương, con không cam lòng, con oán hận.”
“Đừng có ồn ào.”
Mộ Thanh Nhi quát lạnh một tiếng: “Uống nước gì mà quái lạ không có mùi vị gì hết, đợi buổi tối dì nấu canh nhiều bổ dưỡng cho con, để khen thưởng công nhân gương mẫu của nhà chúng ta.”
Đôi tay của Mộ Thanh Nhi được chăm sóc vô cùng tốt, nhéo gương mặt tuấn tú của Chiến Tả một cái.
“Tối nay dì không đi sao?”
Chiến Tả đứng lên nhận lấy một cái hộp màu hồng trong tay Mộ Thanh Nhi, trong lúc vô tình cúi đầu liếc một cái.
“Nguyên nhân là sinh lòng, tùy ỳ hành động…” áo mưa an toàn XXX.
Cái này nhìn quá vượt trội, cả kinh, tròng mắt của anh ta khẽ run rẩy, trên gò mà có hai đóa hồng hồng nở rộ, cổ họng khô hanh nuốt nước miếng, thiếu chút nữa buông tay muốn ném thứ màu hồng này ra.
Trán lấm tấm mồ hôi, một hộp áo mưa an toàn lớn như vậy, dùng đến năm sau cũng chưa hết, điều kiện là mỗi tối đều phải dùng, này đặc biệt tốn nhiều sức.
“Có đem cái này đi không Chiến tổng?”
Mộ Thanh Nhi cười như tên trộm, tiếp đó để mấy viên kẹo lớn nhỏ không đều vào trong hộp trên tay Chiến Tả.
Khóe miệng cứng ngắc nhếch lên, khoát tay lia lịa, “Ha ha, cái đó… dì liền miễn đi, quá bận không có thời gian làm công việc vận động, những thứ này đưa cho Vân Không Noãn Noãn dùng, người trẻ tuổi mà, sức lửa mạnh, công lực lớn.”
“Ha ha, đùa thôi, dì chuẩn bị cho ba người các con mỗi người một phần, ông nội và dì không thể lúc nào cũng năn nỉ ôm cháu từ mấy đứa cháu, chỉ mong các con có thể vui vẻ hưởng thụ cuộc sống là tốt rồi.”
Ôi, Thái hậu nói việc này ngắn gọn súc tích, bên ngoài thì không thúc giục ôm cháu, lại mua nhiều áo mưa làm quà tặng, thực ra trong lòng gấp như lửa đốt giống như trên mặt có thêm vài nếp nhăn, đặc biệt ảnh hưởng đến tâm tình của bà.
Mộ Thanh Nhi ngồi trên mặt đất lật tới lật lui, trong miệng còn lầm bầm, “Ủa, đi đâu rồi, rõ ràng mới vừa rồi để ở đây mà…”
Chiến Tả giống như một bức tượng điêu khắc đứng tại nơi đó, mắt nhìn cơ thể Mộ Thanh Nhi chuyển động. Không biết Thái hậu đại nhân tìm đồ vật gì, có tăng lực hơn vừa rồi không, anh ta mong chờ…
Một lúc sau, ba túi to màu đen, trắng, tím xếp ngay ngắn.
“Đóa Đóa trưởng thành quyến rũ mặc màu đen, Noãn Noãn trẻ tuổi dễ thương mặc màu trắng, còn người đó… tuyệt sắc lạnh lùng mặc màu tím!”
“Người đó là ai?”
Chiến Tả mê mang. Từ trước tới giờ giữ mình trong sạch, bên cạnh anh ta không hề có phụ nữ, dừng lại, không đúng, chẳng lẽ…
“Thôi đi, cố giả bộ, cũng không biết thằng nhóc nào không bằng cầm thú nhốt con gái nhà người ta ở trong biệt thự bảy ngày bảy đêm, ai biết con ở trong làm chuyện phạm pháp gì với người ta rồi…”
Thái hậu Chiến tùy ý nói một câu, Chiến Tả muốn phun máu, chuyện này mà dì ấy cũng biết sao.
Kinh ngạc nghi ngờ nhìn chằm chằm Mộ Thanh Nhi, khóe môi nâng lên đến gần bà thấp giọng, “Thái hậu nương nương, người xem người đó có thể làm cháu dâu được không?”
Nhìn vẻ mặt đắc chí của anh ta, Thái hậu Chiến tức giận liếc xéo anh ta một cái, “Nói nhảm, dì không hài lòng còn có thể mua quà tặng cho An An sao, đầu óc chứa đầy bã đậu, con đần chết đi được.”
Chiến Tả ngẩn ra, chuyện gì cũng không gạt được Thái hậu nương nương, lúc nhỏ ba người anh em bọn họ liền bắt đầu điều tra ai là tai mắt của Mộ Thanh Nhi. Kết quả, vài chục năm trôi qua rồi, tai mắt vẫn bình an như cũ, bọn họ chính là ngày mưa dầm.
“Nhanh lên một chút, đặt những thứ này vào trong xe của con đi, buổi trưa dì tính rồi, con theo giúp dì ra ngoài bến cảng chọn hai con cá, buổi tối dì muốn thể hiện tài năng thật tốt cho hai đứa con dâu, à đúng rồi, An An có thể tới hay không?”
“Không tới được!” Hoàn toàn từ chối, hiện tại quan hệ của hai người hạ đến điểm đóng băng, hành hạ anh ta đến điên rồi.
Cầm ví da lên, Mộ Thanh Nhi kéo cánh tay Chiến Tả đi ra ngoài, “Chuyện đó, tâm tư của con dì đã sớm nhìn thấu được, nhưng mà, lạnh lùng cũng là một loại tính tình ngang ngược của trẻ con, mấu chốt của vấn đề này cuối cùng vẫn phải xem sự lựa chọn của An An, nếu không thì dì làm quân sư tình yêu cho con, chỉ ra điểm sai lầm cho con…”
Mùa thu, sau giữa trưa, ngàn dặm không có bóng mây, một mảnh xanh thẳm.
Cơm nước xong, Noãn Noãn ngồi dưới bóng cây, uống coca ướp lạnh mà Thạch Đầu mới đưa cho cô.
Nhắc tới cũng kỳ quái, sau khi trải qua buổi tối kinh hồn hôm đó, sáng nay cô tỉnh dậy sảng khoái tinh thần, sáng sớm tự mặc xong quân phục nhảy nhót như chim đi xuống lầu.
Chiến gia mặc quân trang đang ngồi ở phòng khách xem tờ báo quân sự buổi sáng, hơi thở tàn khốc chết người rồi.
Một hình ảnh phút chốc xẹt qua ngay trước mặt, tròng mắt đen nhìn anh lạnh lùng ngoắc tay.
Choáng, Chiến gia lại chuyện gì đây, mình chủ động thức sớm chủ động muốn tham gia huấn luyện không có trong phạm vi sai lầm.
“Báo cáo, xin thủ trưởng chỉ thị!”
Lùi lại mấy bước, đứng nghiêm ngay ngắn, động tác gọn gàng, trong lòng Cổ Thanh Dạ thầm khen đẹp, anh ta là người dạy Noãn Noãn thật cho anh ta thêm thể
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi