Người ta sẽ học được nhiều hơn từ lỗi lầm của mình, nếu như họ không quá bận rộn chối bỏ lỗi lầm của mình.

J. Harold Smith

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69: Chương 63.2
dit: Tịnh Hảo
Một nhà hàng Tây cao cấp.
“Mẹ của con ơi, mẹ gọi nhiều như vậy làm sao con ăn hết, cho heo ăn sao!”
Nhìn chằm chằm một bàn đầy đống lớn đồ ăn như thịt bò bít tết, trái cây, salad, bánh mì khô, blabla, Noãn Noãn thật có lòng nhưng không đủ lực ăn.
“Sợ gì, cứ cố gắng ăn, còn thừa thì đưa cho anh hai con, quên anh con có biệt danh là ‘bậc thầy Tinh quét sạch bàn ăn’ sao, cũng do con đặt đấy.”
Vẻ mặt Thu Như vui mừng đem miếng bít tết vừa mới cắt để trước mặt Noãn Noãn, con gái đi học, là chuyện vui vẻ nhất của bà, ba năm rốt cuộc chờ được rồi.
Noãn Noãn nhổ, d đ l q đ đó là trước kia cô muốn nháo với anh hai như thế nào đều được, mà lúc này tình huống khác rồi, mẹ thân ái à, đây là mẹ đẩy con gái mình vào hố lửa.
Giữa ăn hay không ăn cứ đấu tranh một hồi, nhìn thịt bò bít tết thượng hạng trên bàn mà ngẩn người…
Ừng ực— dạ dày kêu lên, đói bụng vẫn là không chống chọi được với thời gian hành hạ, bất đắc dĩ nuốt một ngụm, vén tay áo lên, mở miệng to ra, ăn và ăn…
“Ôi, Noãn Noãn không vui?”
Tinh Nhiên vừa tới ngồi xuống liền phát hiện tiểu nha đầu rầu rĩ không vui.
“À? Không có, vui vẻ, em nhìn thấy anh hai em liền vui vẻ, ha ha!”
Đi tới cũng không phát ra tiếng động, không trách được đúng là danh hiệu ‘Thiên Ưng’.
“Em ha ha cái gì, yên tâm, sinh viên năm nhất các em không thuộc quyền quản lý của anh.”
Tinh Nhiên cầm nĩa ghim lên miếng thịt bò bít tết to trong dĩa của Noãn Noãn, lại đưa vào miệng thêm một cái bánh bao, uống một hớp lớn nước dưa hấu.
Anh ta đói bụng lắm, sáng sớm đi tổng quân khu họp vừa mới trở về, cũng không có thời gian uống một miếng nước, một lát còn phải trở về trường quốc lập Trung ương tham gia nghi thức bắt đầu huấn luyện quân sự.
“…? Vậy ai quản việc đó? Ai chịu trách nhiệm sinh viên năm nhất?”
Tinh Nhiên y hệt gió cuồng phong không đến mười phút đã ăn sạch tất cả thức ăn trên bàn, cầm lấy khăn ăn lau miệng, trên mặt chứa đựng nụ cười thần bí.
Anh ta không trả lời vấn đề này, mà đứng dậy kéo Noãn Noãn.
“Giáo sư Thu tụi con đi trước, một tháng sau gặp.”
Noãn Noãn hơi nhíu mày, còn đang suy nghĩ anh hai mới vừa nói là có ý gì, cả người liền bị Tinh Nhiên nhét vào trong xe Hummer quân dụng, một cước chân ga xông ra con đường lớn, nhanh chóng biến mất trong dòng xe cộ.
Quảng trường trung tâm trường quốc lập Trung ương.
Lúc này, trên bệ giảng lớn trừ hiệu trưởng và mấy lãnh đạo cấp cao của trường còn có 30 người sĩ quan đặc chủng.
30 người huấn luyện sĩ quan mặc đồng phục huấn luyện tác chiến, chân mang đôi ủng quân nhân tác chiến, đứng thẳng tắp giống như cây tùng, kính răm màu đen ở trên gương mặt cương nghị ngăm đen của bọn họ, không nhìn thấy rõ bộ dáng của bọn họ.
Sĩ quan dẫn đầu chính là anh hai của Noãn Noãn, là phó đội trưởng của lần huấn luyện quân sự này.
Dưới ánh nắng mặt trời, giọng nói hiệu trưởng vang vang có lực, dõng dạc mở đầu đại hội bằng lời thề khiến các bạn học sinh nghe xong nhiệt huyết sôi trào.
“… Phía dưới xin mời người phụ trách đợt huấn luyện quân sự lần này của trường quốc lập Trung ương chúng tôi, phó đội trưởng huấn luyện viên đồng chí Tinh Nhiên lên phát biểu mở đầu đại hội.”
Thoáng chốc, dưới đài xôn xao lên.
Tại sao vậy?
Có hai nguyên nhân, một là: gương mặt tuấn tú của Tinh Nhiên đưa tới tiếng thét chói tay của nữ sinh và sự ghen tỵ của nam sinh.
Hai là: mọi người muốn biết tổng huấn luyện viên của bọn họ đi đâu rồi?”
Việc này Noãn Noãn muốn phát chán, lúc nào thì thời gian dài như đứng lại vẫn không nhúc nhích, hô hấp hơi nhanh.
“Các bạn học, từ giây phút này trở đi các bạn là binh lính của tôi, tôi xin mời các bạn thu lại
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi