We have to continue to learn. We have to be open. And we have to be ready to release our knowledge in order to come to a higher understanding of reality.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 37: Chương 37
dit: Tịnh Hảo
“Nửa tháng sau, tổng quân khu quân sự diễn tập, cháu sẽ không tham gia, Quan Lê Hiên sẽ thay cháu tác chiến Tổng chỉ huy.”
Người đàn ông ngắm nghía điếu thuốc chưa đốt trong tay.
Lười biếng như vị vua của rừng rậm vừa bị kêu đánh thức, tà khí cao quý, đáy mắt sâu thẳm lạnh lùng.
Chiến Thiên Kỳ không nói gì, chỉ sợ bây giờ tâm của tiểu tử này không còn ở diễn tập quân sự nữa.
“Có thể, lấy kinh nghiệm của ông nội, ông có ý tốt nhắc nhở con một chút, trước tiên tốt nhất phải bắt người lại, sau khi kết hôn chuyện yêu đương như vậy tương đối kích thích.”
Gian xảo nâng điếu thuốc trong tay, vô lại híp mắt đốt thuốc, hít một hơi.
Gương mặt tuấn tú lạnh lẽo mỉm cười ngông cuồng.
“Năm đó, bà nội chính là bị ông dùng chiêu này lừa gạt về nhà họ Chiến, lên xe trước mua vé bổ sung sau, ông nội à, ông rất cừ nha.”
Tay ông cụ đang nâng tách trà run lên, thiếu chút nữa bị phỏng miệng.
Đôi mắt nâu sắc bén lập tức gió nổi mây phun, lông mày nhíu lại.
“Đồ dê con mất dịch, đó là phong cách đặc biệt bẩm sinh của người đàn ông nhà họ Chiến.”
Nói chính xác hơn, là mỗi đời người đàn ông nhà họ Chiến bẩm sinh đều có chung đặc điểm phong cách.
Bất luận tính tình lạnh lẽo hay là ấm áp.
Ở trên người họ đều có bản tính vương giả hòa lẫn tính lưu manh, nhất là lúc mặc quân trang màu ô-liu kia vào, có thể biến quân trang quang minh lẫm liệt thành một loại khí phách liều lĩnh.
“Thượng bất chính, hạ tắc loạn(*) chính là như vậy.”
Hừ lạnh một tiếng, đoạt lấy tách trà của ông cụ há mồm uống sạch toàn bộ trà Long Tỉnh cao cấp bên trong.
“Tách quá nhỏ, không đủ uống.”
Đặt tách trà xuống, lại hít một hơi phun ra làn khói trắng.
Làm sao còn có dáng vẻ một người quân nhân, hoàn toàn là một kẻ lưu manh.
Ông nội Chiến cười một tiếng, từ bé anh đã là người lưu manh.
Không sợ trời không sợ đất, ở trong bụng mẹ đạp cả ngày khiến mẹ ruột cắn răng nổi giận mắng người.
Sau khi sinh ra càng thêm ‘anh hùng cái thế thiên hạ vô địch’, đếm không xuể đã đả thương bao nhiêu đứa bé ở trụ sở lớn quân khu.
“Vụ án của Vương Đại Khả, phía sau dính líu rất nhiều viên chức lớn tham ô sa đọa, ông muốn cháu mượn cơ hội này dọn dẹp triệt để hết, còn có tập đoàn Khiếu Kình và tập đoàn sở hữu đất đai Đổng Thị hợp tác với nhau sẽ mang đến nhiều phiền toái cho cháu, gần đây có thể có.”
Không có nói cười thân thiện như vừa rồi, giọng nói của ông uy nghiêm như chuông lớn rung trời, đôi mắt sắc bén như chim ưng, một bên pha nước trà bị dọa sợ tới mức tay run, nuốt nước miếng một cái.
Phun ra một làn khói cuối cùng, tròng mắt đen bị bao phủ bởi sương mù dày đặc, không thấy rõ vẻ mặt, dập tắt tàn thuốc, anh cười như không cười.
“Sau khi Noãn Noãn xuất viện sẽ đưa cô ấy trở về ăn cơm, đến lúc đó để cho mọi người nhìn đủ, nhưng mà thời gian này chúng cháu
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi