Nghịch cảnh là thước đo giá trị của một con người. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn sau những khủng hoảng trong cuộc sống.

Lou Holtz

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 123 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 652 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:27:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21: Chương 21
dit: Tịnh Hảo
“Thùng thùng thùng.”
Tiếng gõ cửa kèm theo giọng nói vui vẻ của cô y tá.
“Cô Tinh, tới giờ uống thuốc rồi.”
Bên trong phòng bệnh, trên giường lớn xốc xếch, Noãn Noãn vừa xấu hổ vừa lo lắng.
Đẩy không ra, núp không được, trốn không thoát, trừng mắt nhìn anh tức giận tới mức hừ hừ.
Cô y tá vẫn chờ ở ngoài cửa như cũ, tiếng gõ cửa liên tục không ngừng vọng vào trong phòng.
Dán tai lên trên cửa với ý đồ muốn nghe được chút gì đó.
“Cút!”
Chợt quát lên một tiếng, đáy mắt đầy sự tức giận mưa to gió lớn.
Một giây sau, ngoài cửa không còn bóng người.
Ánh mắt rét lạnh, cúi đầu, ngậm vành tai ấm áp của Noãn Noãn.
Đầu lưỡi di chuyển trên viền tai tinh xảo của cô, cảm xúc mềm mại khiến anh muốn ngừng mà không được, tham luyến trên phần đẹp đẽ mềm mại này.
Mới mẻ, kỳ dị, hưng phấn, nhộn nhạo ở trong lòng, dã thú ở sâu trong người anh đang gào thét, gầm gừ, hương thơm lượn lờ, làm say lòng người.
Đạp, đá, đánh, ngăn cản, mọi thứ đều không dùng được, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên phàn nàn, khóc không ra nước mắt.
Người đàn ông biến thái, cầm thú, bạo quân, giống như người xưa có ngày được khai trai, ở trên giường đều ác liệt hạ lưu, không biết xấu hổ.
Điện thoại bất chợt vang lên, trong nháy mắt tròng mắt đen của Noãn Noãn trợn lên so với biển Đông vào ban đêm còn muốn sáng hơn.
Là vị Thiên Sứ tốt bụng nào đáng yêu như thế, cứu cô trong lúc dầu sôi lửa bỏng.
“Báo cáo thủ trưởng, điện thoại của em.”
“Không cho phép nhận.”
“Giang hồ cầu cứu, không thể không nhận, buổi tối em sẽ hầu hạ anh thật tốt, ngày mai em sẽ trồng cây táo, được không?”
Chống thân lên, ánh mắt lạnh lùng, Chiến gia chống lại cặp mắt dao động ngập nước kia.
Tim đập kịch liệt, lộ ra mấy nhịp.
Nói thật, dáng dấp của Chiến gia tâm tình bất định này thật ưa nhìn.
Gợi cảm và lãnh khốc, băng sơn và liệt hỏa dung hợp hoàn mỹ không một khuyết điểm, lạnh lùng cứng rắn, tròng mắt đen tĩnh mịch rét lạnh bá đạo kiêu ngạo, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn qua có mùi vị đàn ông riêng biệt.
Nhưng là, cô có kháng thể đối với người đàn ông đẹp trai.
Kháng thể, là một thứ tốt.
“Để em nhận điện thoại đi… Buổi tối… trồng cây… nhất định khiến thủ trưởng vừa lòng…”
Thật buồn nôn, giọng nói nhu nhược khiến cô muốn ói.
Nhìn chằm chằm cô chừng ba giây, chân mày khẽ nhíu chặt, nghiêm mặt nhảy xuống giường, đi tới ban công, châm một điếu thuốc.
Vù…
Rốt cuộc cũng được tự do, Noãn Noãn hoạt động một lần bị ép tới tê dại tay chân, hơi thở hổn loạn.
Đứng dậy, cầm điện thoại bên gối, nhìn thấy có cuộc gọi gọi tới gọi lui.
Bấm điện thoại, một giây đã được nhận.
“Này, cô chủ, có phải vừa mới kích tình mãnh liệt bắn ra bốn phía không có thời gian nghe điện thoại không, tớ hiểu mà.”
Noãn Noãn trợn trắng mắt nổi đóa, giận dữ mắng mỏ.
“Cậu hiểu cái gì.”
Vừa nghĩ tới lúc nãy thiếu chút nữa bị người nào đó cảm xúc mãnh liệt bắn chết, trái tim nhỏ của cô liền điên cuồng run rẩy, nhảy loạn, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy máu.
Đông Phương Chi Dao ở đầu điện thoại bên kia cười hì hì.
“Vợ thủ trưởng, xin chú ý tố chất.”
“Có chuyện thì khởi tấu, không có chuyện thì bãi triều, bổn cung cần nghỉ ngơi.”
Miễn cưỡng quay lại nằm trên giường lần nữa, lắc lắc hai cái chân.
Ánh mắt người đàn ông đông lạnh đối diện cảnh xuân kia, chân dài xinh đẹp, khiến anh bực bội đi thẳng ra ngoài, nhả ra làn khói thuốc lá màu đen, định xoay người sang chỗ khác tiếp tục hút thuốc lá.
Mắt không thấy, tâm không phiền.
Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc Boss Cẩn Thận, Vợ Hiền Có Độc - Tinh Tinh Tiểu Bàn Nhi