Bạn bắt đầu từ đâu không quan trọng, quan trọng là kết thúc ở chỗ nào.

Dorothy Fields & Coleman

 
 
 
 
 
Tác giả: Yêu Chu
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 70
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 690 / 7
Cập nhật: 2023-05-24 21:33:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 60: Lấy Máu Lần Thứ Năm Sáu:Là Một Nhân Vật Phản Diện, Ngoại Trừ Giết Sạch Nhân Vật Chính Và Hủy Diệt Thế Giới Ra, Tôi Cũng Không Còn Sở Thích Gì Đặc Biệt.
ơi thở nguy hiểm, mang theo mùi máu tươi nồng nặc chậm rãi tới gần, bao phủ hô hấp của Tiểu Tiểu……
Nosferatu cúi người đè lên người nào đó đang liều chết giả bộ ngủ, giống như trẻ con làm nũng rúc vào gáy Tiểu Tiểu, cười khẽ…… Lời nỉ non đáng sợ vang lên rõ ràng bên tai cô:“Đừng giả vờ, cô đã nghe hết rồi phải không?”
Cao Đại Bàn khẩn trương nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói:“Không, không có. Trí nhớ của phụ nữ có thai đều rất là kém, kỳ thật tôi đã quên các người vừa nói cái gì, thật đó! Không, phải nói là vốn chẳng nghe thấy gì, thật mà!”
Người đàn ông không đáp, giống như hoàn toàn thờ ơ dùng ngón tay đùa những sợi tóc bên gáy cô……
Cao Đại Bàn chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở khẩn trương của mình vang vọng trong không khí……
Thân thể cao lớn rắn chắc của Huyết tộc thật nặng, ép cô đến thở trong nổi. Mà trong bụng, tựa hồ cũng càng ngày càng đau……
“Nosferatu…..”. Cô nhỏ giọng khẩn cầu.
“Yên tâm, tôi sẽ không giết cô”. Hôn nhẹ lên môi cô, người đàn ông cười khẽ,“Cô là miếng mồi quan trọng nhất của tôi. Ba năm. Lúc trước đã ước hẹn, hiện tại thời gian vừa đến, đúng không?”
Cô kinh ngạc nhìn anh ta …… Anh ta đã bắt đầu kế hoạch từ lúc đó sao?
“Người tôi muốn giết chính là Brujah,” Nosferatu buông tay, những sợi tóc màu đen quấn quanh ngón tay anh ta rơi lả tả,“Nhưng nếu cô bị liên lụy, xui xẻo chết chung thì tôi cũng không chịu trách nhiệm “.
Anh ta thản nhiên cười cợt chẳng hề có chút áy náy nào.
Cao Đại Bàn im bặt…… Sau khi trầm mặc một lúc lâu, nhịn không được lên tiếng hỏi:“Nhưng Brujah là thống soái quân đội Huyết tộc, anh giết anh ta không phải là phản bội Huyết tộc à?”
“Thì sao?” Nosferatu cười, ngồi thẳng dậy,“Dù sao tôi cũng đã sớm phản bội Huyết tộc rồi“.
Đại Bàn kinh hãi trừng anh ta!
Người đàn ông giơ tay lên chỉ vào những thiên thể đang trôi nổi giữa vũ trụ mênh mông ngoài lớp màng bảo vệ,“Sau chiến dịch Lilith tử trận, tôi đã ký kết khế ước rồi. Tôi từng thề phải bắt Brujah trả giá đắt, nay chính là lúc thanh toán nợ nần!
Nói đến cũng thật thú vị, trong tộc tôi là người tích cực kêu gào muốn giết chết Brujah nhất. Nhưng có lẽ vì tôi thẳng thắn biểu hiện sự phẫn nộ trẻ con ra như thế, nên không có ai coi là thật. Kế hoạch tiến hành thuận lợi như vậy, ngay cả bản thân tôi cũng vô cùng kinh ngạc. Từ trước tới nay cũng không có ai hoài nghi tôi. Ngay cả phụ tá Grey luôn luôn ở bên cạnh đến tận hôm nay mới cảm thấy không ổn. Đáng tiếc, đã quá muộn rồi
~Hiện tại có một phần ba quân đội Huyết tộc ở tiền tuyến, nơi đó, chiến hạm và quân đội của Sonata đã vào vị trí mai phục. Mặt khác một phần ba đội quân Huyết tộc sẽ được tổng chỉ huy quân sự Brujah đưa tới trong tiệc mừng công. Muốn tiêu diệt chiến lực của Huyết tộc thì thời cơ chính là ngay lúc này.
Mà Brujah, sẽ bị ghi vào sử sách Huyết tộc như chỉ huy đầu tiên đưa quân vào chỗ chết! Sự sỉ nhục này đủ để che lấp tất cả chiến công vinh quang từ trước đến nay của anh ta. Cứ như vậy, cho dù tôi không giết chết anh ta, là tội đồ của Huyết tộc, anh ta cũng chẳng còn mặt mũi nào mà sống tiếp. Nếu anh ta có thể hi sinh mọi thứ vì thắng lợi vinh quang, tôi sẽ phá hủy vinh quang của anh ta …… Đây mới là cách trả thù tuyệt diệu nhất đúng không?”
Cao Đại Bàn nghe thế thì trợn mắt há hốc mồm:“Anh, anh vì ân oán cá nhân mà muốn binh lính Huyết tộc vô tội thậm chí là toàn bộ Tinh cầu Sange chôn cùng sao? Như vậy là thông đồng với địch phản quốc rồi? Chẳng lẽ anh không có chút lòng yêu nước nào?” Anh là một tướng quân mà!
“Lòng yêu nước?” Nosferatu nghi hoặc nghiêng đầu,“Không ngờ cô lại trung thành với Huyết tộc nguyện đến thế? À…… Vì sao cô lại nghĩ tôi sẽ để ý đến tương lai của Huyết tộc?”
“Bởi vì anh cũng là tộc nhân Huyết tộc mà”.
“Ha…… Tôi hỏi cô, chẳng lẽ vì cô là con người nên đến tận bây giờ cô cũng chưa khi nào sinh ra ý niệm mong tất cả mọi người chết hết đi à?”
“Không có”. Cao Đại Bàn quyết đoán lắc đầu,“Tôi là công dân tốt”.
“Ha ha…… Thật sao?” Con ngươi màu máu của Nosferatu mang theo sự bình tĩnh tà ác nhìn chằm chằm vào mắt Cao Đại Bàn, giống như có thể nhìn thấy sự độc ác ẩn sâu trong tâm hồn cô…..”.Tôi nghe nói, ở thế giới của con người cô cũng không được coi là xinh đẹp. Đánh giá theo tiêu chuẩn của con người, cô vừa cao lại vừa béo, bộ dạng cũng không đáng yêu, hẳn là thường xuyên bị đối xử không công bằng? Thỉnh thoảng sẽ bị đồng loại dùng ánh mắt cười nhạo nhòm ngó? Có phải rất ít khi được đối xử như con gái không? Đứng bên cạnh cô gái khác chưa bao giờ thấy tự ti sao? Nói thật cho tôi biết, chẳng lẽ cô chưa từng không cam lòng, chưa từng âm thầm hận thù những người chung quanh sao?”
Cao Đại Bàn sửng sốt.
Cô nghĩ đến cuộc sống trung học của mình, nghĩ đến cái biệt hiệu “Cao Đại Bàn” đáng cười nhạo này, nghĩ đến mỗi khi hát đồng ca luôn bị ép mặc đồ nam đứng ở hàng chót cùng, nghĩ đến mỗi khi trường học có vũ hội mình vĩnh viễn là kẻ sai vặt trốn sau màn…… Cô hâm mộ tà váy bồng bềnh của các bạn nữ trên sàn nhảy, cảm thấy tự ti trước các cô gái xinh đẹp, để che giấu chiều cao thỉnh thoảng cũng sẽ cong lưng cúi đầu trong vô thức……
Nhưng mà, dù như thế, cô cũng chưa từng, một lần cũng không hi vọng tất cả mọi người chết hết đi.
Bởi vì cô tin tưởng mình có khả năng thay đổi. Cô tin tưởng, chỉ cần cố gắng, có một ngày cô cũng sẽ trở nên thon thả xinh đẹp, tự tin mê người. Huống chi thế giới này luôn có những người không hề trông mặt mà bắt hình dong.
Nhưng tình huống của Nosferatu có lẽ khác cô? Thân thể anh ta không già không chết cũng sẽ không thay đổi, chủng tộc của anh ta có sự cố chấp dị thường với vẻ đẹp. Ngay cả Bán Huyết tộc Lanka, cũng thờ ơ mà khinh bỉ nói “Cậu nhóc đó quá lùn” …… Nosferatu không có hi vọng “Thay đổi” để mà vững tin.
“Tôi…… cũng không thích Huyết tộc, từ trước kia đã không thích bọn họ. Luôn hâm mộ những thứ tốt mã dẻ cùi, vừa dối trá vừa ngạo mạn…..”. Nosferatu nhìn ra ngoài cửa sổ,“Cho nên tôi không cần Huyết tộc, tôi chỉ để ý mình Lilith. Lilith đã chết thì tất cả những kẻ còn lại cũng chẳng còn quan trọng nữa“.
Đây…… Đây thật sự là tư tưởng đáng sợ của chủ nghĩa hủy diệt!
Bởi vì người tôi thích nhất không còn, cho nên những người tôi không thích hãy chết hết đi…… Người này rất giống đám thanh thiếu niên tùy hứng ở tuổi dậy thì! Chẳng qua thanh thiếu niên tùy hứng đơn giản chỉ dùng thêm ít tiền của cha mẹ, mà sự tùy hứng của anh ta thì lại đòi toàn Huyết tộc thanh toán!
Cao Đại Bàn đau đầu ôm trán,“ Lilith mà anh nói…… Là người phụ nữ anh nhắc tới lúc chúng ta gặp mặt lần đầu ở suối nước nóng à? Brujah đã giết cô ấy?”
“Không có. Nhưng cô ấy chết vì Brujah“.
Vậy thì càng không có lý do gì để báo thù?! Người ta hai bên tình nguyện, anh xen vào làm cái gì ==!?
“Cô, cô ấy chết vì Brujah, hẳn là rất thích anh ta? Anh trả thù Brujah như vậy, chẳng phải đã lãng phí sự hy sinh của cô ấy sao?” Cao Đại Bàn cố gắng khuyên nhủ.
“Không phải như cô nghĩ đâu. Tự nguyện hy sinh gì chứ…… Lilith là bạn đời của Brujah,” Nosferatu khinh thường hừ lạnh,“Tôi không biết cô ấy chấm anh ta điểm nào, đại khái là vì cùng thuộc gia tộc Monocyte chăng…… Chiến dịch Kirsty Moore năm đó, Brujah gặp nhuy hiểm, Lilith đã đột phá vòng vây dùng hết sức lực chém giết chạy đến bên cạnh anh ta, để anh ta hút máu lấy lại thể lực, mới cứu được Brujah đang hấp hối. Nhưng cái tên khốn kia đã bỏ Lilith cũng đang cần bổ sung máu lại, để bắt lấy cái cơ hội thắng lợi khốn kiếp, vội vàng dẫn quân tấn công vào tổng bộ kẻ địch!”
Ánh mắt Nosferatu lạnh như băng,“Chiến tranh toàn thắng thì sao? Thế giới này luôn không ngừng chém giết, có thắng có thua. Hôm nay thắng lợi, nói không chừng trăm năm sau lại thua sạch. Suốt trăm ngàn năm qua kẻ thống trị thực dân liên tục thay đổi, vài thế kỷ sau có ai còn nhớ đến chiến thắng của anh ta? Nếu chỉ vì mấy câu trên sử sách khiến anh ta dùng Lilith của tôi để trao đổi thắng lợi này thì anh ta đáng phải chết vạn lần! Anh ta không xứng làm bạn đời của Lilith, cũng không xứng làm lãnh tụ của liên quân, không xứng làm một người đàn ông, không xứng lưu được danh trong sử sách để người đời sau chiêm ngưỡng tôn kính!”
Nosferatu siết chặt nắm đấm cắn răng nói:“Nếu lúc ấy anh ta dừng lại một lát trao đổi máu với Lilith thì Lilith sẽ không mất máu nhiều đến nỗi mất khả năng chiến đấu. Trước khi tôi đến kịp, cô ấy cũng sẽ không…..”.
“Chết?”
“Không, biến mất”.
“Hả? Biến mất?”
“Ưà, lúc ấy địa điểm diễn ra chiến dịch là một vùng không ổn định trong không gian vũ trụ. Thường xuyên xuất hiện không gian vặn vẹo quy mô nhỏ, hút vật thể chung quanh vào, sau đó biến mất không còn tăm tích. Sau cuộc chiến dù đã làm mọi cách vẫn không tìm thấy Lilith, ngay cả máy tìm kiếm sinh vật cũng không có phản ứng. Cho nên lúc ấy quân đội cho rằng cô ấy đã tử vong”.
“A, vậy liệu có khả năng, Lilith còn sống ở nơi nào đó không?” Cao Đại Bàn gãi gãu đầu,“Trước kia tôi từng nghe nói, trong vũ trụ có lỗ đen và lỗ trắng. Lỗ đen hút vật chất vào, lỗ trắng phun vật chất ra. Cho nên, có khả năng Lilith bị hút đi ở đây, nhưng lại được phun ra tại một nơi khác, vẫn còn sống khỏe mạnh?”
Nosferatu giương mắt nhìn cô:“Cho dù như thế, bị phun ra trong chân không vũ trụ không có dưỡng khí, làm sao cô ấy sống được?”
Cao Đại Bàn đổ mồ hôi lạnh…… Quả nhiên bàn luận mấy vấn đề khoa học này, con người không thể so sánh với Huyết tộc……
“Đúng ha, xin lỗi, tôi không nghĩ tới điểm này…..”.
Nosferatu khẽ nhếch môi,“Hừ, quên đi, ý tưởng này đúng là rất tốt. Biến mất có ưu điểm như vậy đấy, người yêu Lilith có thể tin rằng cô ấy vẫn còn sống ở nơi nào đó, mà người hận cô ấy có thể tin là Lilith đã chết”.
“Đúng vậy đúng vậy…..”. Cứ tin như vậy đi, buông tha việc báo thù đi.
“Nhưng với tôi mà nói, như vậy vẫn không đủ!” Nosferatu lạnh lùng đáp:“Tôi muốn khiến kẻ hại cô ấy biến mất phải trả một cái giá tương đương!”
Cao Đại Bàn sửng sốt:“Tương đương? Ý anh là…..”.
Tiếng không khí bị xé rách vang lên gần trong gang tấc! Đại Bàn kinh ngạc quay đầu, sau đó hoảng sợ phát hiện cách đó không xa, không khí giống như bị vặn xoắn! Mà chiếc ghế dựa gần đó, trong chớp mắt đã mất hút trong nếp uốn như miệng túi kia! Sau đó không khí vặn vẹo khôi phục như thường, giống như chẳng có gì xảy ra…… Toàn bộ quá trình không đến hai giây, mà chiếc ghế dựa hàn dính xuống mặt đất kia đã biến mất không còn tăm tích, chỉ còn chân đế bằng kim loại màu bạc còn sót lại trên sàn nhà……
Lông tơ trên người Cao Đại Bàn dựng đứng! Xoay qua run giọng hỏi:“Này, chiến trường chiến dịch Kirsty Moore năm đó không lẽ là…..”.
Nosferatu thản nhiên:“Chính là ở đây”.
Đừng mà a a a a –!!
Nhìn vẻ mặt hốt hoẳng của Cao Đại Bàn, Nosferatu cười khẽ:“Từ bây giờ phải cẩn thận, tần suất không gian vặn vẹo xuất hiện rất cao, vị trí bất kỳ, nếu né tránh không kịp sẽ lập tức bị nuốt gọn“.
Cao Đại Bàn, run rẩy rưng rưng,“Tôi, tôi có một vấn đề. Nếu, tôi nói là nếu, chẳng may không gian vặn vẹo nuốt mất vách tường trong khoang thuyền vũ trụ thì sao?” Bên ngoài là chân không vũ trụ đó!
Nosferatu mỉm cười:“Vậy mọi người cùng chết thôi”.
Cao Đại Bàn:“Anh điên rồi?!”
Nosferatu bật cười thích thú:“Giờ cô mới phát hiện à?”
……………………
Không thể nói lý với kẻ điên, nhất là kẻ điên bình tĩnh.
Bởi vì tư duy lô-gíc của bọn họ còn hoàn hảo hơn bạn, ý chí còn kiên định hơn bạn.
Có thể mất nhiều năm như vậy, sắp đặt đường đi nước bước, ném đá giấu tay, sự thù hận và ham muốn giết chết Brujah của đối phương đã bị dồn nén đến mức khó lòng tưởng tượng nổi.
Cao Đại Bàn không nghĩ rằng mình nói mấy câu là có thể khiến Nosferatu đổi ý.
Lilith chết đúng là một bi kịch, nhưng trên thực tế Brujah coi như cũng đã bị trừng phạt. Lilith là tộc nhân cuối cùng của anh ta, cô ấy biến mất đồng nghĩa với việc Brujah cũng mất cơ hội lên chiến trường. Nhưng anh ta là một quân nhân. Cho dù để anh ta chọn lựa một vạn lần, anh ta đại khái cũng sẽ lựa chọn cơ hội thắng lợi một vạn lần!
Kỳ thật tất cả những việc này cũng vì giá trị quan của hai người quá khác nhau mà thôi. Trong thế giới của Brujah vinh quang và trách nhiệm luôn đặt lên hàng đầu, bảo đảm lợi ích quốc gia là sứ mệnh của anh ta. Mà đối với Nosferatu, thế giới của anh ta chỉ chuyển động quanh Lilith, Lilith chính là tất cả. Cho nên anh ta căn bản không thể nào hiểu được vì sao Brujah lại bỏ rơi Lilith, tự nhiên cũng sẽ không thể tha thứ cho Brujah.
Lúc này Cao Đại Bàn rất cảm thông với Brujah, nhưng càng cảm thông cho chính bản thân cô hơn. Cô cũng không muốn đứa bé trong bụng còn chưa được sinh ra đã phải chôn cùng. Dù thế nào đi nữa, cô vẫn phải sống sót.
Cô nghĩ như vậy, nhưng trong quá trình suy nghĩ, lại thiếp đi lần nữa…… Cảm giác choáng đầu hoa mắt càng ngày càng nghiêm trọng.
Cao Đại Bàn bắt đầu cảm thấy việc này có lẽ không chỉ vì uống rượu, hiện tại xem xét lại, ly nước đá chủ quán rót cho cô hẳn là đã bỏ thêm gì đó. Cô tin Nosferatu không đến mức muốn độc chết cô, phỏng chừng chỉ bỏ chút thuốc mê khiến cô hỗn loạn mất khả năng chống cự, đề phòng cô chạy lung tung gây chuyện thị phi thôi.
Lúc này, Nosferatu đã rời khỏi phòng điều khiển đi nghênh đón Brujah. Anh ta đã giết chết phụ tá Grey, nhưng dù sao cũng phải có người đi thực hiện nghi thức giao tiếp trong quân đội. Để tránh ọi người hoài nghi, anh ta vẫn phải ứng phó theo lẽ thường.
Cao Đại Bàn ôm bụng cuộn mình nằm trên ghế, cô vẫn chưa nghĩ ra biện pháp chạy trốn, cánh cửa phòng chỉ huy bỗng mở ra!
“Tiểu Tiểu!” Trong giọng nói của Brujah có vẻ lo lắng hiếm thấy.
“Đừng vào đây!” Đại Bàn ngồi bật dậy định ngăn cản! Đáng tiếc động tác của con người quá chậm, trước khi lời cô nói đến được màng nhĩ của Brujah, cánh cửa chống đạn đã khép lại sau lưng anh ta……
Đại Bàn ảo não ôm đầu……
Hiện tại cũng chỉ có thể mong rằng Brujah có sức mạnh như đệ nhất cao thủ của tộc Assamite, có thể tay không tấc sắt phá hủy cửa chống đạn ……
Nhưng mà, hiển nhiên là anh ta không thể.
Nghe được tiếng la kinh hoảng của Đại Bàn, Brujah đã ý thức được có việc không ổn. Lúc này anh ta chỉ có thể quay đầu yên lặng nhìn cánh cửa khép chặt trong chốc lát, sau đó xoay người, thong thả đi đến cạnh bàn chỉ huy, cau mày thử thử bảng điều khiển……
“Tôi đã thử rồi. Vô dụng thôi”. Cao Đại Bàn chống cằm, ngồi bên cạnh lầm bầm..
Brujah liếc nhìn cô, ngồi xổm xuống, duỗi dài móng tay, trực tiếp bật tung tấm thép dưới đài điều khiển! Tiếp tục cau mày mân mê mớ dây điện phức tạp……
“Cái kia tôi cũng thử rồi, vô dụng”. Cao Đại Bàn chỉ chỉ Tiểu Chi đã biến lớn bên cạnh, và tấm thép cong bị bật ra dưới chân nó.
Brujah liếc nhìn Tiểu Chi, đứng lên, trở về bảng điều khiển cạnh cửa, vung tay lên định phá, lại buông tay xuống …..”.Cái này cũng thử rồi?”
Cao Đại Bàn gật đầu.
Trên mặt bảng điều khiển là một lỗ hổng đáng sợ, rõ ràng đập vào mắt……
Brujah không lên tiếng quay lại ngồi xuống cạnh Cao Đại Bàn.
Không gian vũ trụ tràn ngập ánh sao lúc sáng lúc tối trên đỉnh đầu hai người……
“Cậu ta có kế hoạch gì?”
“Giết anh, thông đồng với địch bán nước, bắt hai phần ba quân đội Huyết tộc chôn cùng”.
“…”. Brujah gật gật đầu.
“Như vậy…… Cậu ta không làm gì em chứ?”
“Hàn huyên một lát, chơi với em bé trong bụng, cho uống ít thuốc ngủ”.
“…… Vậy thôi”.
“Ừ”.
“Bị nhốt ở đầy…… Em trấn định hơn tôi tưởng tượng nhiều”.
“Bình thường thôi, nếu anh thường xuyên bị nhốt cũng sẽ quen dần “.
“Nếu tôi không nhốt em nữa, em có bỏ trốn không?”
“Có”.
“Ồ, vậy thì lắp đặt thiết bị này vẫn là hành động đúng đắn”.
Cao Đại Bàn sửng sốt,“Thiết bị gì?”
Lời còn chưa dứt, đã bị người đàn ông đè xuống ghế! Váy cũng bị xé mở! Thân trên lạnh toát, quần áo trực tiếp bị tụt xuống hông……
“Anh làm gì thế!? Anh điên rồi?! Lại động dục vào lúc này!” Cao Đại Bàn ra sức giãy dụa!
“Đừng lộn xộn!” Một tay ngăn bả vai đang có ý định bật lên của cô, cánh tay kẹp lấy đôi tay đang đang vung vẩy, bàn tay Brujah nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trần của Đại Bàn……
“Đừng chạm vào tôi…… Cứu mạng! Tiểu Chi cứu tôi!” Cao Đại Bàn liều mạng tru lên!
Nhấc chân đá văng Tiểu Chi vừa xông đến, tiện tay bắt lấy cái muỗng trong ly trà, lưu loát đính đuôi cáo xuống sàn nhà bằng kim loại! Cáo lửa nhảy vọt lên kêu thảm thiết! Ô ô gào thét muốn cong mình liếm cái đuôi bị thương……
“Oa oa oa…… Tiểu Chi! Brujah, đồ khốn!” Cao Đại Bàn khóc như mưa……
“Suỵt, đừng ầm ỹ…..”. Brujah kiên nhẫn đè cô xuống, móng tay kề sát da thịt sau lưng cô hơi duỗi dài ra,“Có lẽ sẽ hơi đau, em ráng chịu một chút”.
Đại Bàn hai mắt đẫm lệ quay đầu,“Cái gì…… A –!! Đau quá ô ô! Anh làm gì vậy?! Ưm…..”.
Móng tay sắc bén cắt qua da thịt, giống nhau dao giải phẫu chính xác tách lớp da thịt tìm đến mục tiêu! Ngón tay móc nhẹ, bằng tốc độ nhanh nhất móc mảnh kim loại giấu dưới da, hai ngón tay Brujah kẹp lấy con chip dứt khoát lôi nó ra khỏi cơ bắp!
Cao Đại Bàn đã đau đến không kêu nổi, chỉ ôm cánh tay Brujah thật chặt, hung hăng cắn cổ tay đối phương, không ngừng rơi nước mắt……
“Đã xong”. Brujah thản nhiên nói, cúi đầu dịu dàng liếm hôn vết thương đẫm máu trên tấm lưng mảnh dẻ của Tiểu Tiểu, dưới tác dụng của nước bọt Thánh Huyết tộc, làn da dần dần khôi phục nguyên trạng……
“Anh là đồ trứng thối…..”. Cô tựa vào cánh tay Brujah nghẹn ngào.
“Ừ, thành thật xin lỗi”. Anh ta nhẹ giọng đáp, dịu dàng mà tỉ mỉ hôn lưng cô.
“Dám lén lút cấy chip vào lưng tôi, đồ biến thái…… Đại biến thái…..”. Cô tiếp tục nghẹn ngào.
“Ừ, xin lỗi”. Anh ta cởi áo choàng bao lấy cô, hôn những giọt nước mắt tuôn rơi trên má.
Cô tiếp tục nức nở, đưa tay tức tối đẩy đầu của anh ta ra,“Ô ô…… Đồ khốn kiếp, mau dùng cái đó đưa tôi ra khỏi đây đi”.
Brujah hơi buồn cười, nhưng vẫn ráng nhịn, kiên nhẫn giải thích:“Đây chỉ là máy phát tín hiệu để biểu thị vị trí của em, nó chỉ có thể phát ra sóng điện tử theo quy luật cố định”.
Cao Đại Bàn sửng sốt:“Vậy phải làm sao đây?” Còn tưởng đây là bộ đàm cao cấp linh tinh gì đó chứ……
“Tôi có thể dùng tay ức chế sóng điện phát ra, hình thành tín hiệu biến hóa theo tần suất. Nhưng chỉ có thể biểu đạt một ít nội dung đơn giản. Người dẫn quân đến đây là tôi, Kolle vẫn ở lại bộ chỉ huy, nếu anh ta nhận được tín hiệu này, tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng sẽ dựa theo điều lệ khi xảy ra nguy cơ khởi động dự án khẩn cấp, rút quân về bộ chỉ huy. Nhưng nếu anh ta không chú ý tín hiệu trên màn hình giám thị thì…..”. Brujah nhìn cô, cũng không nói gì thêm.
“Anh nói rút quân về là ý gì?” Cao Đại Bàn bỗng nhiên đặt câu hỏi,“Đợi chút, anh gởi tín hiệu để cứu toàn quân? Vậy chúng ta thì sao?”
“Đối phương âm mưu đã lâu, bên ta lại không hề chuẩn bị. Quân đội Huyết tộc vốn đã không đông đảo, sao Sonata lại bố trí phục binh, loại tình huống này rất khó ứng phó, có thể cứu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Không thể chỉ vì một hai người mà lựa chọn cứng đối cứng”. Brujah bình tĩnh trần thuật.
Trong giây phút này, Cao Đại Bàn cảm thấy mình hoàn toàn có thể hiểu được nỗi oán hận khi bị bỏ lại của Lilith……
To be continued…
Tác giả phát biểu:
Kỳ thật cá nhân tôi rất thích loại đàn ông như Brujah.
Đương nhiên, người đàn ông coi trọng tình yêu sẽ làm phụ nữ rất hạnh phúc. Nhưng đàn ông có niềm tin của riêng mình cũng rất hấp dẫn.
Blood X Blood Blood X Blood - Yêu Chu Blood X Blood