The greatest thing you'll ever learn is just to love and be loved in return.

Eden Ahbez, "Nature Boy" (1948)

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Enchantress
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3285 / 86
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 59
osh xoay cổ tay, hai cạnh của thanh Excalibur và Clarent loa lóa múa trên không.
“Có một cách dễ hơn nè.” Bàn tay Sophie mở ra đóng lại, và một trái banh lửa bạc cháy bùng trong lòng bàn tay cô bé. “Thật sự ngươi không biết chúng ta là ai đâu,” cô bé nói với tên mình người đầu gấu kia.
Trái banh bạc kêu xì xì, xèo xèo và co nhỏ lại rồi chợt nổ bụp như bong bóng.
“Còn hai đứa bây thì không biết mình đang ở đâu,” tên quỷ ám khổng lồ nói, nỗ lực nhằn ra từng từ một. Gã lấy lưỡi rìu chiến chỉ lên trần nhà. Lúc này khoảnh trần còn rực sáng hơn trước nữa. “Không có sức mạnh luồng điện trong kim tự tháp này đâu. Các bức tường nuốt sạch hết rồi.”
“Em sử dụng tốt chứ?” Sophie hỏi Josh, đầu hất về phía hai thanh kiếm.
“Không tốt lắm,” cậu thú nhận. “Thường thường, thanh Clarent làm hết mọi việc cho em.” Cậu lắc lắc thanh kiếm nằm trong bàn tay trái, nhưng lúc này chẳng có gì xảy ra hết.
“Chắc hẳn cái thứ gì đó hút sức mạnh luồng điện của tụi mình cũng đang hút kiệt năng lượng của mấy thanh kiếm,” cô bé nói. Sophie rút hai thanh kiếm của mình ra. Cô bé đang mang Durendal - Khí Kiếm và Joyeuse - Địa Kiếm. Cảm thấy chúng cứ trơ trơ như hai cục đá nặng trịch trong tay.
“Đồ chơi đẹp nhỉ,” tên quỷ ám nói. “Bốn thanh kiếm lận. Ba người chúng ta. Ta sẽ lấy hai. Hai người anh em của ta sẽ lấy mỗi người một cái.” Gã chỉ vào Josh bằng con dao thủy tinh đen thui. “Ta sẽ lấy của mi.”
Ngay lập tức tên quỷ ám bự chảng đứng bên trái tên chiến binh đấm vào vai hắn. “Tôi muốn cái đó.” Hắn chỉ vào thanh Clarent.
Hàng chục chiến thuật lung linh trong đầu Josh, và cậu biết mình đang truy cập vào vùng kiến thức của Mars Ultor từng đổ tràn vào cậu. Cậu liều lĩnh liếc nhanh sang cô chị gái. “Tụi mình cần phải dùng kế hoãn binh,” cậu thì thầm. “Isis và Osiris chắc quay lại nhanh thôi.” Sau đó, cậu lớn tiếng thông báo, “Clarent là thanh kiếm chỉ phù hợp với lãnh đạo. Vì thế, ai thật sự là người lãnh đạo trong bọn mi thì mới có được nó.”
“Chính ta,” cả ba tên đều nói một lượt.
Josh bước lui, tự động ba tên quỷ ám đều tiến tới. “Nếu em dụ được chúng xa xuống phòng, chị nghĩ mình có thể cắt ngang qua chúng tới mở cửa chính được không?” cậu hỏi nhỏ.
“Không có cơ hội đâu,” Sophie nói.
“Dù sao cũng cứ thử đi.”
“Đưa ta thanh kiếm,” tên quỷ ám to lớn nhất trong bọn nói.
Josh nhìn hai tên kia. “Tôi có nên làm thế không?”
“Đừng,” cả hai tên đều nhằn nhằn.
Cậu nhìn trở lại tay chiến binh cao lớn nhất, nhún vai. “Tiếc quá. Họ nói đừng kìa.”
Ba tên chiến binh gấu bắt đầu cãi nhau bằng giọng gầm gào dữ tợn.
“Nếu bọn chúng đánh nhau, tụi mình chuồn đi hay ở lại với chúng?” Sophie hỏi.
“Chuồn đi chứ,” Josh nói ngay. “Tụi mình sẽ phóng xuống gian phòng, nửa đường em sẽ quay người giao chiến với chúng. Còn chị ngược trở ra cửa nhanh hết sức. Nếu chị ra được tới hành lang và kêu la báo động thì tụi mình sẽ ổn.”
“Chúng ta đã quyết định rồi,” tên quỷ ám cao lớn nhất thông báo. “Chúng ta sẽ giết cả hai đứa tụi bây, chiếm lấy kiếm. Rồi rút thăm sau.”
“Tôi cược là ông đang hi vọng mình sẽ bắt thăm trúng thanh kiếm này,” Josh vừa nói, vừa giơ bừa thanh Clarent lên. Cậu nhìn hai tên gấu kia. “Hai người cần biết rằng nếu tên kia bắt thăm trúng thì hắn đang giở trò gian lận đấy nhé.”
Tên gấu lớn nhất gầm lên, âm thanh vang dội khắp gian phòng trống trải. “Cả đời ta chưa gian lận bao giờ. Đó là lời sỉ nhục cho cái tên danh giá của ta.”
“Bọn quỷ ám mà cũng có tên danh giá nữa sao?” Sophie hỏi.
Quai hàm của sinh vật kia há hoác, cho thấy hàm răng lớn kinh khủng. “Những cái tên ô nhục thì có.”
“Trước khi giết chết chúng tôi,” Josh nói, “hãy nói ai sai các người tới đây? Tôi nghĩ chúng tôi có quyền biết ai là người ra án tử cho mình chứ.”
Ba tên quỷ ám nhìn nhau, rồi gật đầu. “Anubis,” một tên cằn nhằn. “Elder đầu chó rừng. Xấu xí lắm,” hắn nói thêm. “Thật sự xấu xí.”
“Tuy nhiên cũng không xấu bằng mẹ ông ta,” một tên khác nói.
Lũ quỷ ám gật gù tán thành. “Rất xấu. Có lẽ bà đó đã xúi ông ta làm việc này,” chiến binh cao lớn nhất nói, hai mắt hắn nheo nheo nhìn cặp song sinh. “Nào, tán phét đủ rồi!” Vừa nói thế hắn vừa lao mình tới trước, con dao và cây rìu xoáy tít lòe nhòe phía trước.
Josh hoảng hốt la lớn, bắt chéo hai thanh kiếm trước mặt mình thành hình chữ X. Tình cờ chứ không định trước, gạt trúng cây rìu đang giáng xuống, lửa chan chát tóe như mưa. Nhưng tên quỷ ám kia đã chúi người xuống, tay trái thọc lưỡi dao ngay trước ngực Josh.
Sophie thét lên.
Con dao làm bằng đá vỏ chai nát thành bụi khi tiếp xúc với bộ giáp sứ.
Josh quất thanh Clarent ra, quẹt một đường không sâu lắm ngang qua thân trên của tên quỷ ám, và ngay lập tức thanh kiếm đập từng nhịp. Josh cảm nhận nhịp đập ấy bằng toàn bộ cơ thể mình, nhịp đập của trái tim và trong tích tắc ấy cậu biết rằng nếu có thể cho nếm chút máu, lưỡi kiếm kia sẽ biết nó phải làm gì.
Hai tên quỷ ám bao quanh Sophie.
Lấy hơi đầy phổi, cô bé thét lớn.
Âm thanh bắn vào các bức tường, vang dội dọc cả gian phòng, khiến cả hai tên quỷ ám lảo đảo bật lui, hoảng hồn trước tiếng thét ấy. Cô bé phóng vào giữa hai sinh vật, thanh kiếm hai bên trái phải phạt xỉa ra. Cô bé đánh hụt một tên nhưng trúng vào cái mông múp míp của tên kia, hắn kêu rống, vừa kinh ngạc vừa đau đớn.
Josh tấn công sinh vật đang đứng trước mặt mình, chém phạt lung tung bằng cả hai thanh kiếm. Mồ hôi chảy xuống lưng cậu, hai vai bắt đầu đau lói nhói. Hết sức ngạc nhiên, tên quỷ ám lùi lại, thả cho Josh tiến đến đứng bên cô chị gái.
“Bây giờ thì không quá gay go nữa rồi,” Josh nói hổn hển.
“Hai đứa bây may mắn đó,” con gấu nhằn nhằn.
“Ồ, tôi không biết đấy nhé. Ông thì bị một cú cắt ngọt xớt ngang ngực, bạn ông thì một tuần nữa chưa chắc đã ngồi được. Chúng tôi thì hoàn toàn trượt lướt.”
“Trượt lướt hả?” con gấu vừa hỏi, vừa ném ánh mắt bối rối về phía các bạn đồng hành. “Loại trượt lướt gì vậy?” Hai tên quỷ ám kia lắc đầu.
“Là không trầy sước gì đó,” Josh giải thích.
Ba tên quỷ ám dàn ra. “Chúng ta sẽ giết chết hai đứa bây rất nhanh thôi,” một tên nói. “Nhưng không phải bây giờ. Bây giờ hai đứa sẽ phải…” Hắn nín bặt.
Sophie và Josh nhìn nhau. “Phải cái gì?” Sophie giục.
“Chúng tôi sẽ phải làm gì?” Josh hỏi, rồi cậu nhận ra là ba tên quỷ ám kia không còn nhìn vào hai chị em nữa, mà là nhìn ra phía sau.
Sophie và Josh cùng nhau quay lại.
Một phụ nữ đứng giữa phòng ngay trên vòng tròn tròn mặt trời mặt trăng lát bằng gạch vàng gạch bạc. Người mảnh dẻ, mặc giáp sứ trắng, bà ấy cầm trong tay trái cuốn Codex bìa kim loại và trong tay phải là thanh kopesh bằng vàng. Bà ngẩng lên nhìn hai đứa nhỏ bằng đôi mắt xám đen, và cả hai cùng trải nghiệm một cảm giác mang máng như nhau. Không biết sao trông bà ấy quen quen.
Người phụ nữ bước ra khỏi vòng tròn, trao cuốn Codex cho Josh. “Quà của Pháp sư Abraham,” bà nói. “Con đang giữ những trang sách cần thiết để hoàn thiện cuốn sách này, ta tin là thế.” Rồi bà rút thanh kopesh thứ hai ra khỏi vỏ và đứng đối diện với ba tên quỷ ám. Bọn người thú kia đột nhiên trông thật mất tự tin.
“Ai trong các ngươi muốn chết trước?” bà hỏi. “Ngươi hả?” Bà chỉ vào tên quỷ ám cao to nhất. “Hay là ngươi? Hoặc ngươi?”
“Vụ tranh chấp của chúng tôi đâu có liên quan gì tới bà. Chúng tôi được sai tới để giết giống người kia mà.”
“Vậy thì vụ tranh chấp của các ngươi chính là tranh chấp với ta rồi còn gì,” bà ta đáp. “Bọn trẻ thuộc trách nhiệm của ta đấy. Ta canh giữ chúng mà.”
“Bà là ai vậy?” Josh và tên quỷ ám kia đồng thanh nói.
“Ta là Bà Canh Giữ. Ta là Tsagaglalal.”
Ngay khi bà còn đang nói, Sophie đã nhận ra bà là ai. “Dì Agnes,” cô bé thì thào.
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ