Love is as much of an object as an obsession, everybody wants it, everybody seeks it, but few ever achieve it, those who do will cherish it, be lost in it, and among all, never… never forget it.

Curtis Judalet

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Enchantress
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3285 / 86
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 56
cathach đi quanh quẩn nơi vùng ngoại ô của Danu Talis quấn mình trong tấm áo chùng trắng, mái tóc đỏ chóe giấu dưới chiếc nón rơm hình chóp.
Đường phố gần như vắng tanh. Vài ông bà lão ngồi trong ngưỡng cửa tối tăm chăm chú nhìn cô vội vã ngang qua. Mấy đứa trẻ bé tí ăn mặc rách rưới chơi trên đường không có vỉa hè, ngước nhìn cô bằng những cặp mắt mở lớn rất tò mò.
Scathach dừng lại cạnh một đài phun nước đổ nát, hứng nhúm nước mằn mặn chảy nhỏ giọt vào tay. Cô thận trọng húp một ít, nghe hơi có vị muối và đăng đắng vị đất. Nhìn quanh, cô cố gắng xác định vị trí. Ở đây, ngay nơi vành đai thành phố, các vùng lân cận chỉ nhỉnh hơn khu ổ chuột một chút dần dần dẫn đến những ngôi nhà lớn, và rồi xa xa trong kia, gần với trung tâm thành phố hơn, cô có thể nhìn thấy những khối kim tự tháp, ziggurat(*) và dinh thự của giới quý tộc vươn lên trên bầu trời. Xa nữa, trỗi vượt trên mọi thứ, Kim tự tháp Thái Dương thống trị cả một vùng.
(*) Loại hình kiến trúc của người Lưỡng Hà cổ đại và Iran theo kiểu tầng bậc, bệ cao nọ đặt trên bệ cao kia, càng lên cao càng thu dần lại, có đường dốc trượt hoặc bậc thang thẳng góc hoặc men theo khối xây để lên đỉnh, trên đỉnh có đền thờ nhỏ.
Quay người, lấy tay che mắt ngăn ánh mặt trời đang lặn, cô nhìn về hướng tây. Ánh sáng chiếu xiên xiên chói lóa. Huitzilopochtli đã cố ý định giờ tấn công sao cho ánh sáng mặt trời lặn sẽ giúp che giấu đi những chiếc vimana và xe bay. Nhưng cô đã nhìn thấy chúng, những chấm mờ mờ nổi lên trên bầu trời. Chúng đến sớm mất rồi.
Có tiếng động cạo quẹt khiến cô xoay ngoắt người lại, hai bàn tay hạ xuống chỗ vũ khí giấu dưới áo chùng trắng. Một bé gái có đôi mắt nâu thật to, dường như quá lớn so với cái đầu của bé, đang đứng cạnh đài phun nước. Cô gái nhỏ tay nắm chặt một em bé nhỏ hơn. Hai đứa đi chân trần, mặc quần áo rách rưới có lẽ trước đây từng là màu trắng. Hai đứa bé nhìn Bóng Tối chằm chặp. “Cô đi lạc hả?” bé gái nói.
Scathach nhìn xuống hai đứa trẻ. Thật khó nói được tuổi của chúng bốn hay năm gì đó, còn em bé nhỏ hơn có lẽ mới lên hai. Cúi mình xuống, cô nhìn đứa bé gái, đôi mắt màu xanh lá lóng lánh. “Con biết không, cô nghĩ là thế đó. Có lẽ con có thể giúp cô được.”
“Mọi người đi tới nhà tù hết rồi,” em bé gái nói.
“Aten,” thằng bé trai nói thêm, miệng mút ngón tay cái chùn chụt.
Bé gái gật đầu trang nghiêm. “Mọi người đi cứu Aten. Ông ấy bị ở tù.”
“Mấy người xấu,” thằng bé trai nói.
“Mấy người xấu bỏ ông ấy vào đó,” bé gái nói.
“Các con có biết cái nhà lớn nào là nhà tù không?” Scathach nhẹ nhàng hỏi.
Bé gái gật đầu. Nhón chân cao, con bé chỉ tít lên trời. “Không thấy được,” nó nói.
“Có lẽ sẽ thấy được nếu cô ẵm con lên...” Scathach đề nghị.
“Cả em con nữa nhé,” đứa bé gái nói liền.
“Tất nhiên rồi.” Lòn tay dưới người cả hai đứa bé, Bóng Tối ẵm chúng lên. Ngay lập tức em bé gái quàng tay qua vai Scathach, áp mặt mình sát vào má cô. Con bé chỉ về phía khối kim tự tháp mái bằng nghiêng nghiêng dốc. “Kia kìa. Kia là cái nhà xấu đó.”
“Nhà xấu,” thằng em nhỏ của bé nói.
“Má nói nếu cô xấu, cô sẽ bị đem tới cái nhà xấu đó. Phải không cô?”
“Đôi khi thôi,” Scathach nói. Cô cúi mình đặt cả hai đứa bé xuống đất trở lại, rồi quỳ trước mặt chúng. Cô lùa ngón tay vào tóc con bé gái. Cô ước ao mình có gì cho chúng, nhưng tất cả những gì cô có, tất cả những gì cô từng có là quần áo đeo trên lưng và vũ khí đeo bên hông. “Các con có muốn nói cho cô biết tên mình không?” cô hỏi.
“Con là Brigid còn đây là em trai con Cermait. Má kêu nó bằng Milbel,” con bé nói thêm và cười khúc khích.
“Nghĩa là Cái Miệng Dẻo Quẹo,” Scathach nói khẽ. Cô nhận ra những cái tên từ thời của cô trong đất nước Ireland và Scotland cổ, cô biết mấy đứa trẻ này là ai và cũng biết chúng sẽ sống sót trong biến cố Nhận chìm của Danu Talis.
“Cô sắp đi tới nhà xấu hả cô?” Brigid hỏi.
“Đúng vậy.” Scathach gật đầu. “Cô phải gặp một người.”
“Người xấu hả cô?”
“Chưa biết nữa. Cô phải tìm hiểu xem.”
Cermait túm lấy áo chùng của Scathach và nói liên hồi một câu gì đó không hiểu được. “Nó muốn biết cô có phải là người xấu không,” con bé chị thông dịch.
“Thỉnh thoảng,” cô nói nhỏ nhẹ. “Nhưng chỉ với người xấu thôi.”
“Cô là ai vậy cô?” Brigid hỏi.
“Cô là Scathach Bóng Tối.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ