I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Enchantress
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3285 / 86
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 43
im tự tháp mái bằng có nhiều bậc thang đi lên thật là một công trình vĩ đại.
Công trình nằm chính giữa đảo Danu Talis, bao xung quanh bởi một vùng đồng bằng vàng rực bao la bát ngát, rồi đến lượt mình, vùng đồng bằng lại được bao quanh bởi một vòng tròn nước. Từng dòng kênh xòe ra từ vòng tròn này như những chiếc nan hoa trên bánh xe.
“Kim tự tháp Thái Dương,” Osiris nói. “Trái tim của Danu Talis.” Ông đánh nghiêng chiếc vimana để hai đứa nhỏ sinh đôi có thể nhìn qua công trình xây dựng phi thường này.
Josh cố ước lượng kích thước. “Nó có đến mười khối hay mười hai?”
“Nhớ hồi chúng ta đưa các con đến tham quan Kim tự tháp Lớn ở Giza không?”
Cặp song sinh gật đầu.
Isis quay người ra lỗ cửa sổ chiếc vimana, chiêm ngưỡng công trình kiến trúc đồ sộ. “Đó là một công trình bé nhỏ chỉ dài hai trăm ba mươi mét. Kim tự tháp Thái Dương dài gấp mười lần như thế.”
Josh cau mày, thử làm bài tính, chuyển đổi mét thành ki lô mét. “Gần hai cây số rưỡi,” Sophie nói kèm theo một nụ cười mỉm, cứu cậu khỏi cơn khốn khổ tội nghiệp.
“Và nó cao hơn một cây số rưỡi đấy,” Isis nói tiếp.
“Ai đã xây dựng nên nó ạ?” Josh hỏi. “Hai người ư?”
“Không,” Osiris nói.”Những người có trước chúng ta, các Elder Vĩ đại, đã nâng hòn đảo này từ đáy biển và tạo dựng kim tự tháp đầu tiên. Khối kim tự tháp nguyên thủy còn lớn hơn. Tuy nhiên, hầu như phần còn lại của hòn đảo này là tạo dựng của chúng ta.”
Đang ngồi sau lưng Osiris, Sophie chồm tới. “Vậy thật sự hai người bao nhiêu tuổi rồi ạ?”
“Khó nói được,” Osiris nói. “Chúng ta đã lang thang qua các Vương quốc Bóng Tối suốt hàng ngàn năm, thời gian ở đây trôi qua khác lắm. Chúng ta đã sống ở đây nhiều thiên niên kỉ rồi và tất nhiên, chúng ta đã trải qua mười lăm năm trên trái đất nữa, để nuôi các con lớn lên.”
“Vậy mỗi khi hai người nói mình phải đi xa để đào bới tìm tòi, là lúc hai người chuồn vào một Vương quốc Bóng Tối nào đó?” Josh hỏi.
“Thỉnh thoảng thôi,” Isis nói. “Không phải luôn luôn. Đôi khi chúng ta đi đào bới thật sự đấy chứ. Lịch sử là quá khứ của chúng ta mà.”
“Còn dì Agnes - Tsagaglalal - hai người biết bà ấy là ai chứ ạ?” Sophie hỏi.
Josh nhìn cô chị gái. “Dì Agnes?” cậu múa miệng.
Hai vợ chồng cười y hệt nhau. “Đương nhiên chúng ta biết chứ,” Isis nói. “Bộ các con nghĩ chúng ta bỏ các con cho một người nào đó hoàn toàn xa lạ sao? Chúng ta biết rõ Bà Canh Giữ. Bà ấy bước ra bước vào lịch sử con người, nhưng chỉ với tư cách một quan sát viên trung lập, không bao giờ đứng về phe nào. Khi bà ấy đề nghị chăm sóc hai con, chúng ta đã khá ngạc nhiên. Chính bà ấy là chọn lựa hoàn hảo: không phải Elder mà cũng không phải Thế hệ Kế tiếp. Và cũng không thật sự là giống người.”
“Dì Agnes ư?” Josh lại múa miệng, nhìn Sophie.
Cô bé lắc đầu với cậu em trai. “Để sau,” cô bé múa miệng đáp.
Chiếc vimana đánh vòng khỏi kim tự tháp, nghiêng cánh bay là là trên một tòa nhà khối khổng lồ nằm trong vùng bóng tối của kim tự tháp. Phần mái chia ra một khu vườn thật ngoạn mục với bảy vòng tròn phân biệt, mỗi vòng đều bừng sáng những bông hoa. Nơi rìa mái, dây leo và những đóa hồng leo rũ qua bờ tường. “Ngôi đền này là Cung điện Thái Dương, nhà của các đấng bậc cai trị Danu Talis,” Isis nói. “Và bắt đầu hôm nay, là nhà của các con.”
“Con hi vọng chúng ta có nhiều thợ làm vườn,” Josh lầm bầm.
“Josh, con sẽ có mọi thứ,” Isis nói với vẻ chân thành. “Trên hòn đảo này, cả hai con đều sẽ là những nhà cai trị chuyên chế. Giống người sẽ tôn sùng hai con như những vị thần.” Bà ngồi tại chỗ, xoay người nhìn cặp song sinh. “Hai con đã được Đánh thức, luồng điện đã có chút tầm mức, và sẽ phát triển trong vài tháng sắp tới. Chúng ta sẽ tìm kiếm những vị thầy tài giỏi nhất huấn luyện các con. Bà mỉm cười và cái lưỡi đen thui ngoe nguẩy như con sâu trong miệng bà. Chẳng bao lâu các con sẽ có thể tạo ra Vương quốc Bóng Tối cho riêng mình. Hãy nghĩ đến điều đó: các con có thể tạo ra một thế giới và làm cho nơi đó đông đúc bất cứ thứ gì các con muốn.”
Josh cười toe. “Chắc sẽ tuyệt lắm. Sẽ không có con rắn nào trong các thế giới của con.”
“Một khi đã trở thành các vị cầm quyền của Danu Talis, các con có thể có bất cứ thứ gì mọi thứ các con muốn,” Osiris nói thêm.
“Thật sự hai người chưa bao giờ giảng giải xem tụi con phải làm gì để trở thành các nhà thống trị,” Sophie ngập ngừng nói.
Isis quay người lại. “Sao, con chẳng phải làm gì cả. Đơn giản chúng ta chỉ cần giới thiệu các con là người Vàng người Bạc mà thôi.”
“Chúng con chẳng làm gì hết sao?” Sophie dai dẳng. Nghe như không được đúng lắm.
“Không gì cả,” Isis vừa nói, vừa quay đi.
Cặp song sinh liếc nhìn nhau. Không ai tin lời bà.
“Các Elder đến họp sẽ biết các con là người cai trị đích thực của hòn đảo này,” Osiris nói. “Suốt nhiều thiên niên kỉ gần đây, một gia đình duy nhất đã cai trị Danu Talis, nhưng không phải lúc nào cũng thế. Khởi đầu, thậm chí còn trước cả khi hòn đảo này từ dưới biển nổi lên lần đầu, các Elder, cũng như các Elder Vĩ đại, được cai trị bởi người Vàng người Bạc, các cá thể có luồng điện phi thường.”
“Các cá thể?” Sophie vừa nói, vừa nhìn nhanh sang cậu em trai, tự hỏi không biết cậu có nhận ra quan hệ mật thiết của những gì ba chúng, Osiris chứ, cô tự chỉnh mình, đang nói không. “Không phải cặp song sinh sao?”
“Thường thường là các cá thể,” Osiris nói. “Hiếm khi nào, rất, rất, rất hiếm khi, là cặp song sinh. Trong toàn bộ lịch sử hòn đảo này, chỉ có rất ít cặp song sinh Vàng và Bạc. Sức mạnh của họ hầu như vượt quá tầm nhận thức. Nghe nói chính cặp song sinh nguyên thủy đã tạo ra các Vương quốc Bóng Tối đầu tiên, họ có thể di chuyển xuyên cả thời gian. Thậm chí còn có chuyện kể rằng,” ông bật cười, “thế giới này là một Vương quốc Bóng Tối do họ tạo ra. Nhưng cặp song sinh Vàng và Bạc luôn là những nhà cai trị đích thực của hòn đảo này.”
“Vậy thì các con thấy đấy,” Isis nói, “các Elder của Danu Talis sẽ phải chấp nhận hai con làm thủ lĩnh của họ thôi.”
Sophie ngồi vào ghế trở lại. “Sẽ phải có người chống đối chứ.”
“Tất nhiên,” Isis nói rất dịu dàng, “và chúng ta sẽ thỏa thuận với những người chống đối ấy khi đến thời đến buổi.” Mặc dù giọng bà nhẹ nhàng và không lộ cảm xúc như vẫn thấy từ khi hai đứa tới đây, nhưng trong lời nói ấy rõ ràng là đầy đe dọa.
“Nhiều người đổ ra đường như thế có bình thường không?” Josh hỏi. Cậu chồm bên phải, qua hông con tàu nhìn xuống thành phố và hệ thống kênh rạch bên dưới.
Sophie thấy Isis và Osiris liếc nhìn nhau, nhưng không nói gì. Cô bé nhìn bao quát khắp Danu Talis. Từng chùm khói xoắn theo hình trôn ốc bốc lên bầu không khí đêm yên tĩnh và nhịp tim của cô bé đập nhanh. “Nhìn kìa! Lửa cháy! Có vẻ như các tòa nhà đang cháy.”
“Có vài vụ náo động,” Osiris cáu kỉnh, giọng cất cao gay gắt. Sau đó ông hít vào một hơi thật sâu đến rùng mình và lại nói tiếp bằng một giọng đều hơn. “Dân chúng có chút náo động. Thành phố nào cũng vậy, thời nào cũng vậy, luôn có sự bất mãn ấy mà.”
“Cũng sẽ được giải quyết thôi,” Isis nói thẳng thừng. “Nhưng không phải hôm nay và không phải tối nay. Đây là thời điểm tán dương ca tụng!”
Chiếc vimana rung lắc đánh vòng rồi hạ thấp xuống phía kim tự tháp, cái bóng tròn tròn của nó bay sát qua các dòng kênh và những con phố màu vàng kim.
Sophie để ý thấy tất cả hệ thống kênh rạch dẫn đến kim tự tháp đều có bọn anpu canh gác. Có nhiều đám đông người mặc áo choàng trắng ở phía bên kia dòng nước. Dường như họ đang la lét và vung nắm đấm lên, Sophie nghĩ hình như mình nhìn thấy trái cây và vật gì đó phóng ra bay vèo qua dòng kênh rơi xuống hàng ngũ bọn anpu đang tụ tập.
“Con nghĩ chúng ta đang đáp xuống trên đỉnh kim tự tháp,” Josh nói.
“Không đáp trên, mà là trước. Đó là chỗ trũng sâu,” Isis nói. “Chúng ta sẽ đi vào đó.”
Osiris chúi nhẹ mũi con tàu và một quảng trường khổng lồ vàng rực nằm trước kim tự tháp hiện rõ. Khi tiến tới gần hơn, cặp song sinh có thể thấy quảng trường đông nghẹt người ta và xe ngựa. Sáu chiếc vimana trong các tình trạng hư nát khác nhau đậu rải rác dọc theo những chiếc xe ngựa và toa hàng không chiếc nào có ngựa kéo. Toàn bộ khu vực nhung nhúc các chiến binh đầu heo, đầu bò, đầu chó rừng, chó nhà, hết thảy đều mặc giáp che toàn thân. Có vài chiến binh đầu mèo, nhưng chúng đứng cách xa các nhóm khác, đặc biệt là quân lính chó nhà.
“Người ta đang chuẩn bị cho những rắc rối,” Sophie nói.
“Ô, chỉ hoàn toàn là nghi lễ thôi mà,” Isis nói ngay. “Đây là một dịp hiếm hoi: ta không nhớ lần gần đây nhất các Elder tề tựu trong cuộc họp hội đồng là hồi nào.” Bà lại xoay người ra sau, và đột nhiên Josh nhớ đến những chuyến đi bất tận bằng đường bộ xuyên khắp nước Mỹ vào mùa hè, ba cậu lái xe còn mẹ thì quay người ra sau hướng dẫn hoặc chỉ trỏ một địa phương quan trọng nào đó, hoặc thường xuyên hơn là để ngăn tách một cuộc cãi vã giữa hai đứa. “Đây có lẽ lần cuối cùng chúng ta được thấy tất cả các Elder của Danu Talis tụ tập lại một nơi. Quá trình Biến đổi đã tấn công nhiều người trong số họ và làm cho những người đó thành...” Bà dừng lại một chút, lục tìm từ ngữ.
“Gớm guốc,” Sophie nói.
“Gớm guốc,” Isis đồng ý.
“Nhưng mẹ thì không Biến đổi,” Josh nói. “Phải không ạ?”
“Không, chúng ta không bị,” Isis nói kèm theo một nụ cười mím chặt môi.
“Nhưng mà đâu phải mọi biến đổi đều ở bên ngoài,” Sophie lẩm bẩm.
Con tàu đột ngột hạ độ cao, sau đó giật nảy lên rồi nhẹ nhàng dừng lại trên quảng trường trước kim tự tháp. Bọn anpu mặc bộ giáp đỏ bằng gốm nhào ra xếp thành hai hàng bên ngoài con tàu. “Bây giờ, đừng nói gì cả cho tới khi ta bảo,” Isis nói kiên quyết.
Josh hụp đầu xuống giấu một nụ cười. Thật y hệt như một chuyến đi chơi bằng đường bộ trong ngày Chủ nhật.
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ