Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Enchantress
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3285 / 86
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31
ekate, Nữ Thần Ba Mặt, ngồi trong phòng thiết triều của cây sự sống.
Căn phòng nhỏ đến ngạc nhiên, chẳng hơn gì căn phòng đệm tròn khoét trong ruột cây Yggdrasill. Phòng được đánh sáp bóng loáng sáng rỡ như gương, và một cành cây cằn cỗi ú nần được đẽo gọt làm thành một cái ngai trang trí công phu. Tường để trơn, vật duy nhất trong phòng là một cây nến trắng to, cao cỡ người đàn ông trưởng thành, chiếm lấy vị trí bên phải chiếc ngai. Ngọn lửa màu vàng ấm áp được bảo vệ nhờ một quả cầu pha lê rất lớn, bên trên để hở, và một vệt khói đen mờ mờ gần như vô hình lưu lại một vòng tròn vo nơi trần nhà.
Prometheus đứng bên phải ngai, hai cánh tay khoanh trước bờ ngực đồ sộ. Scathach giữ vị trí cạnh cửa, lưng áp vào tường. Palamedes ở cạnh bên kia của cánh cửa ấy, đối xứng vị trí với cô. Shakepeare đứng bên cửa sổ, miệng há hốc nhìn xuống trung tâm thân cây. Ông đang nguệch ngoạc ghi tốc kí trên một mẩu giấy ngả vàng bằng một đụt viết chì đã bị gặm nhấm. Tay trong tay, Joan và Saint-Germain đứng phía trước ngai, nhìn Elder.
Hekate già đi theo thời gian trong ngày.
Quá trình Biến đổi của bà thật độc nhất vô nhị: cô gái trẻ vào buổi sáng, từ từ biến thành phụ nữ trưởng thành vào xế trưa, và nhanh chóng già đi thành bà lão khi ngày tàn. Người phụ nữ cổ xưa này được đặt nằm ngủ trong một phần rễ dài, hẹp, rỗng của cây Yggdrasill, rồi cùng với ánh bình minh, một lần nữa bà trẻ lại. Cô gái trẻ tỉnh giấc vào buổi sáng không biết tí gì về người phụ nữ mình từng hiện thân trong ngày hôm trước, và bà lão mà bà đã trở thành vào buổi tối quên hết những gì diễn ra suốt trong từng giờ khắc có ánh mặt trời. Chỉ có người phụ nữ trưởng thành, cai quản những giờ xế trưa, khi mặt trời nhô cao trên bầu trời, là hoàn toàn hiểu biết và nhận thức được các diện mạo của bản thân mình. Bà được kết nối chặt chẽ với cây, nó còn già hơn cả Vương quốc Bóng Tối này, nguồn gốc của nó lạc mất từ lâu trong bức màn che của lịch sử. Nhiều người còn tin rằng nó có tri giác.
“Tôi chỉ có ít thời gian, và có nhiều điều phải giữ trong lòng không nói ra được,” người phụ nữ tóc trắng ngồi trên ngai nói. “Tôi già rất nhanh, và trong ít phút nữa, thậm chí có thể tôi còn không biết các người là ai.” Bà nhoẻn cười, hàm răng trắng lóa tương phản với khuôn mặt ngăm đen, nhưng không ai bật cười cả. Họ biết lúc này không phải bà đang nói đùa.
“Các biến cố đang đi dần tới hồi kết thúc,” bà vừa nói nhanh, vừa nhìn mặt từ người này sang người kia. “Hầu hết các người tôi không biết ai là ai tuy nhiên các người đã được Abraham loan báo trước, và như thế với tôi là đủ. Pháp sư đã nói với tôi rằng giống người từ Thời Sắp Đến sẽ tới đứng cùng phe với chúng tôi, chiến đấu vì sự tồn vong cho thế giới của tôi và vì tương lai cho thế giới của họ.” Sắc cầu vồng chiếu mờ mờ ánh ngũ sắc, tỏa lên khắp chiều dài chiếc áo đầm bà đang mặc. “Chúng ta đang trong thời nguy hiểm. Tôi có nghe nói, dù bản thân không hoàn toàn nhận thức được hết, rằng trong dòng thời gian đặc biệt này tồn tại một cơ hội để định hình tương lai và tái tạo mọi thứ. Nghe có vẻ đặc biệt, ghê gớm, nhưng có thế chúng ta mới sống trong một thời đại phi thường. Từng xuất hiện những kẻ ra sức định hình lại tương lai vì các nhu cầu riêng của bọn họ. Abraham và Chronos đã bảo đảm với tôi rằng nếu những kẻ đó thành công, thì hàng tỉ tỉ sinh mạng nhất định phải chấm dứt.” Bà lắc đầu. “Tôi sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra.”
“Vậy là bà đang chuẩn bị chiến tranh,” Scathach nói. “Chúng tôi thấy quân lính duyệt binh.”
“Không phải chiến tranh. Sứ mệnh giải cứu đấy. Tuy nhiên tôi vẫn e rằng không có kết thúc tốt đẹp.” Bà lão quay sang nhìn Prometheus. “Tất cả đã sẵn sàng cả chưa?”
“Rồi, thưa quý bà.” Elder gật đầu. “Chúng tôi đang chờ lệnh của bà.”
Những vết nhăn đầu tiên xuất hiện trên mặt Hekate. Nếp gấp trên vầng trán cao, gần như không nhìn thấy được nơi nước da ngăm đen của bà. Bà cau mày, đường lằn sâu hơn. “Các người có biết món quà lớn nhất một bậc cha mẹ có thể cho con cái là gì không?” bà vừa hỏi, vừa nhìn quanh phòng.
Không ai trả lời.
“Tự lập. Cho phép chúng rời gia đình đi vào thế giới và tự quyền quyết định, bước đi trên con đường riêng của chúng. Các Elder chúng tôi đã thừa kế một thiên đường từ các Quan chấp chính và Elder Vĩ đại. Chúng tôi đã chưa xử lí thật tốt, và rõ ràng là mọi người bằng mắt thường cũng thấy rằng thế giới này đang bị lên án nếu chúng ta cứ tiếp tục là chính mình. Và chúng tôi sẽ tiếp tục không ham gì thay đổi. Các người có biết sai lầm lớn nhất mà một bậc cha mẹ có thể mắc phải là gì không?” bà hỏi.
Không ai nhúc nhích.
Elder lại nhìn khắp phòng lần nữa. “Ai đã có con?” bà hỏi.
William Shakespeare bước lùi khỏi ô cửa sổ. “Tôi có. Hai gái và một trai,” ông tự hào nói.
“Ông là người kể chuyện phải không, Đại Thi Hào?”
Shakespeare gật đầu. “Đã từng. Lâu lắm rồi.”
“Vậy thì hãy nói tôi nghe xem, người kể chuyện sai lầm lớn nhất mà một bậc cha mẹ có thể mắc phải là gì?” bà hỏi.
“Là tin rằng con cái mình sẽ giống hệt mình.”
Hekate gật đầu. “Thế giới đang thay đổi. Nó thuộc về thế hệ kế tiếp.” Bà đưa tay ra đặt trên cánh tay Prometheus. “Nó thuộc về loài người. Nhưng có các Elder được lãnh đạo bởi Isis và Osiris, hoặc những người đi theo Bastet, những kẻ không chịu chấp nhận một thế giới mà họ không thống trị. Vì thế họ đã âm mưu giữ lại quyền kiểm soát. Họ sẽ tiêu diệt chúng ta. Hết thảy chúng ta Elder cũng như con người. Và tôi sẽ không cho phép.” Người phụ nữ đang già đi rất nhanh đứng dậy. “Sớm hôm nay, ngay khi tôi chuyển sang hình thức này, tôi đã biết được rằng Bastet và Anubis đã hành động chống lại Aten. Quả thật hồi kết đã rất gần rồi. Thời điểm đã đến.”
Độ rung rất nhẹ rùng rùng dọc theo chiều dài cây Yggdrasill, tiếng vo vo rung rung truyền qua thân gỗ dày. Ngọn lửa nến nhảy nhót. Ngay lập tức Prometheus chồm qua, nhấc khối cầu bằng kính lên và dập tắt lửa giữa ngón cái và ngón trỏ.
Hekate gục đầu, giơ đứng bàn tay. “Nghe đây,” bà thì thào.
“Will, chuyện gì đang xảy ra ngoài kia thế?” Palamedes hỏi với.
“Đèn tắt ngúm,” Đại Thi Hào vừa thầm thì, vừa nhìn vào khoảng trống giữa thân cây. “Lá rơi như tuyết ấy.”
Lần lượt, tất cả mọi ngọn đèn trong Cây Thế Giới nhấp nháy rồi tắt phụt. Âm thanh tĩnh lặng.
Nghe rõ tiếng cót két, răng rắc và tiếng thở dài của Yggdrasill.
“Cái cây đang đau đấy,” Hekate lào thào.
Cơn rung thứ hai khua lanh canh khắp thân cây.
“Động đất,” Scathach nói khẽ. Cô cảm thấy độ rung lan lên đến cột sống mình.
“Mấy ngày qua những cơn động đất càng thường xuyên hơn,” Prometheus nói. Ông không làm gì để thắp ngọn nến lên lại. “Cũng trong mấy ngày qua, các Elder và thậm chí một vài Elder Vĩ đại đã quay trở lại từ các Vương quốc Bóng Tối của họ. Nhiều thế kỉ trôi qua kể từ khi có quá nhiều năng lượng tụ về với nhau trong cùng một nơi thế này.”
“Các sự kiện không thể tách rời được,” Saint-Germain nói.
“Có nhiều Elder như thế trong thành phố là việc bất thường hả?” Joan hỏi.
“Đúng. Chúng tôi...” Hekate dừng lại một chút, liếc sang Prometheus. “Bản chất của chúng tôi là cô độc mà. Đặc biệt là những người bị Quá trình Biến đổi chuyển hóa tận gốc.”
Prometheus chồm tới. “Hội đồng Cai quản của Danu Talis họp tối nay. Và lúc này Bastet đã truất phế Aten ra khỏi quyền kiểm soát của hội đồng, ai biết được sẽ xảy ra chuyện gì. Mụ ta sẽ cố gắng để Anubis được chỉ định làm Chúa tể Danu Talis. Hắn đã tạo ra và kiểm soát bọn anpu. Bọn ấy sẽ hỗ trợ hắn.”
“Chúng sẽ tuyên án Aten bị quăng vào núi lửa,” Hekate nói, giọng bà bắt đầu đứt quãng. Bây giờ gương mặt bà đầy những đường nhăn hằn sâu, hơi thở bà trở nên rời rạc. “Và hai việc đó tôi sẽ không cho phép việc nào xảy ra cả.”
“Vậy chúng ta trợ giúp Aten à?” Prometheus nói. “Giải cứu ông ấy chứ?”
Bà lão nhìn ông, cau mày. “Ai?”
“Aten,” ông nói một cách kiên nhẫn, “Chúa tể hợp pháp của Danu Talis. Chỉ bà mới có thể ra lệnh đó được.” Rõ ràng là ông ta đang cố gắng hết sức để kìm nén sự hoang mang trong giọng nói mình. “Và nếu bây giờ bà không xuống lệnh, thì lúc bà trở về với diện mạo thứ hai của bà vào xế trưa ngày mai, sẽ trễ mất.”
“Tôi e rằng đã quá trễ cho Danu Talis rồi ấy chứ,” bà lão thều thào. “Đi đi, Prometheus, đi mang Aten về nhà.”
“Và nếu việc làm đó có nghĩa là gây ra chiến tranh thì sao?”
“Thì cứ thế.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ