When you're young, you want to do everything together, when you're older you want to go everywhere together, and when you've been everywhere and done everything all that matters is that you're together.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Enchantress
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3285 / 86
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26
sis buông một tràng cười nhẹ nhàng, trầm bổng đến nỗi âm thanh nghe có vẻ giả tạo một cách kì lạ và giống như đã được luyện tập trước. “Các con không bao giờ lâm vào nguy hiểm trong tình huống đó. Các con là Vàng là Bạc mà,” bà nói. “Vàng ròng, bạc thuần khiết. Chỉ những gì pha tạp mới bị hủy hoại bởi quá trình Đánh thức thôi.”
“Còn khi bị bọn xác chết tấn công ở Ojai thì sao?” Josh nhấn mạnh.
Isis lại cố bật ra một tràng cười nữa. Nghe giả tạo y như lần trước. “Dee đâu có đủ sức mạnh để giữ được chúng lâu hơn. Các con đã tiêu diệt bọn chúng chỉ ít phút trước khi chúng tự nguyện đổ sụp xuống thôi.”
“Còn Coatlicue?” Sophie hỏi. “Mụ ta đã sẵn sàng ăn thịt Josh đấy.”
“Con thì chỉ vừa vặn thoát khỏi tòa nhà đang bốc cháy,” Josh nói thêm. “Và sau đó có một thứ có sừng ở London nữa.”
“Đủ rồi!” Isis vỗ hai tay vào nhau, nhẫn trên mấy ngón tay tóe lửa. “Tất cả những biến cố này đều đã được hoạch định.”
“Kể cả việc Dee phản bội hai người sao?” Sophie bướng bỉnh hỏi. “Bởi vì con có ấn tượng rõ rằng việc đó không nằm trong những quân bài.”
Cả bàn ăn rơi vào im lặng.
Josh nhìn kĩ cô chị sinh đôi. “Dee đã tự ý rút lui, phải không?” Cậu không biết chắc điều đó cho tới khi cô bé buột miệng nói ra.
Sophie gật đầu. “Hắn đã chán ngán phải làm một tên phục vụ. Hắn muốn làm chủ.”
Osiris giơ đứng bàn tay. “Không có kế hoạch nào hoàn toàn là hết sức rõ ràng. Luôn có những yếu tố nhỏ nhặt không ngờ trước. Những biến số. Về sau, Dee đã trở thành một biến số.” Ông lóe ra một nụ cười, và cũng y như tràng cười của vợ, đã được luyện tập trước và thật giả tạo. “Nhưng chúng ta nên cân nhắc việc làm đó với thực tế hắn đã là một người phục vụ chân chính và trung thành suốt bao nhiêu thế kỉ.”
“Nhưng hắn là thuộc hạ của hai người trên trái đất,” Josh phản đối. “Đó không phải là một yếu tố nhỏ nhặt. Đó là sai lầm khá chủ yếu.”
“Đủ rồi,” Osiris gắt. “Hắn ta đã phải trả giá. Như mọi kẻ không tuân theo chúng ta. Hắn đâu phải là người phục vụ đầu tiên của chúng ta. Hắn cũng sẽ không phải là người cuối cùng. Thật vậy, ta tin cô Dare cũng đã vào vị trí thay thế hắn. Ta đã đưa ra đề nghị mà cô ả thật sự không cách gì từ chối.”
“Và cô ta đã chấp nhận đề nghị đó?” Josh gặng hỏi.
“Đúng.”
Josh không thể tin những gì Elder vừa nói. Virginia Dare? Một người phục vụ cho Isis và Osiris? Cho bất cứ ai? “Con nghĩ hai người sẽ thấy là Virginia Dare không phải là John Dee,” cậu nói khẽ.
“Ta biết cô ấy là gì mà,” Osiris cằn nhằn.
Isis nhoài người đặt một bàn tay mình lên cánh tay chồng, ngăn ông trước khi ông có thể nói ra điều gì đó nữa. “Josh nói đúng đấy.” Bà cẩn thận nhìn chồng. “Dare nguy hiểm lắm. Và cây sáo khiến cô ả khó sử dụng. Tôi nghĩ mình nên rút lại lời đề nghị. Chúng ta có thể dễ dàng tìm một tên bộ hạ khác thuộc giống người.”
“Tất nhiên,” ông đồng ý ngay.
“Nhưng hai người sẽ làm gì với cô ta?” Sophie hỏi.
“Còn tùy,” Isis nói.
“Tùy vào cái gì ạ?” Sophie hỏi dồn. Những ý tưởng lung linh nơi góc tâm trí cô bé, và bất chợt cô bé thấy hình ảnh Virginia đang rơi từ một nơi rất cao xuống miệng núi lửa sùng sục sủi bọt.
“Vào việc cô ả hợp tác thế nào.”
“Mà nếu cô ta không chịu?” Josh hỏi tới.
Nụ cười uốn cong đôi môi Osiris lần này rất thật. “Chúng ta sẽ biến cô ả thành mồi ngon cho núi lửa như chúng ta đã từng làm thế đối với tất cả những kẻ phản bội và tội phạm.”
Một cánh cửa ra vào bật mở, phá tan sự im lặng đang bao trùm bàn ăn. Một tên anpu mắt đỏ xuất hiện. Một trong những cô gái đầu mèo đi qua phía sinh vật to lớn ấy và nhón chân đưa đầu cạnh bên đầu hắn. Họ nói gì không nghe thấy, nhưng sinh vật mảnh khảnh đột nhiên quay người chạy trở lại bàn ăn, cái đuôi đánh qua đánh lại. Isis và Osiris đứng lên.
Josh chồm qua bàn tới cô chị. “Em cược là Virginia đi rồi.”
Sophie gật đầu.
Osiris và Isis lắng nghe người hầu báo cáo, và ngay khi cô ta nói xong, Osiris quay người vội vã đi mất.
Isis quay lại. “Dường như rốt cuộc cô Dare đã quyết định không cần ngủ nghỉ gì cả,” bà nói. “Nhưng đừng lo, chúng ta sẽ tìm được ả. Một đứa bé cũng có thể bám theo mùi hôi thối của ả khắp thành phố này. Bây giờ, cả hai đứa, đi thay quần áo. Lần này thật phù hợp. Trang phục phù hợp cho cả thời gian lẫn nơi chốn.”
Josh mở miệng định phản đối.
Isis dựng đứng bàn tay. “Không cãi, Josh. Con sẽ thấy có bộ giáp vàng trong phòng mình, có bộ giáp bạc trong phòng con nữa, Sophie. Mặc vào đi.”
“Tại sao ạ?” Josh gặng.
“Hai con sẽ được giới thiệu với Hội đồng Cai quản Danu Talis vào ngay tối nay.”
Sophie phóng ánh mắt thật nhanh tới cậu em trai. “Tại sao gấp thế ạ?” cô bé hỏi.
“Dường như Danu Talis đang cần một nhà cai trị. Aten, nhà cai trị trước đây của chúng ta đúng vậy, nghiêm túc mà nói, nhà cai trị đương thời, cho tới khi ông ta bị quăng vào núi lửa, đã bị tước mất quyền lực. Bastet có thể nghĩ mụ ta thông minh và đã hành động trong khi chúng ta đi vắng. Mụ ta sẽ giới thiệu con trai Anubis của mụ cho hội đồng, ủng hộ ông ta như một người kế vị hợp pháp của Amenhotep và là người cai trị kế tiếp của hòn đảo này.” Miệng Isis uốn vặn thành một nụ cười chế nhạo.
Mụ tin chúng ta sẽ hỗ trợ mụ. Đương nhiên là mụ đâu biết chúng ta có hai con, những người thừa kế hợp pháp của Danu Talis.”
Sophie lắc đầu. “Con không biết mẹ đang nói gì.”
“Con, cả hai đứa con, Vàng và Bạc là những nhà cai trị hợp pháp của Danu Talis.” Isis chồm tới trước, bọc hai đứa nhỏ trong mùi hương quế của bà. “Trong một giờ tới, Hội đồng Cai quản sẽ thừa nhận các con. Vào bình minh ngày mai, các con sẽ là những nhà cai trị được phong vương của đế chế vĩ đại nhất từng hồi sinh trên trái đất này.”
Sophie bước lùi tránh người phụ nữ trông giống mẹ mình. Cô bé lắc đầu. “Không, không đúng. Không thể đúng được.” Cô bé cau mày khi kí ức của Bà Phù Thủy nhảy múa trong đầu. “Đó không phải là những gì trước đây đã xảy ra.”
“Một phiên bản đấy,” Isis nói nhanh. “Ta đã ở đó vào thời ấy và đã nhìn thấy tất cả. Ta đã quan sát cặp song sinh chiến đấu và đã nhìn thấy Danu Talis bị nhấn chìm.”
“Chờ một chút. Cặp song sinh nào?” Josh hỏi dồn.
“Chúng ta đấy,” Sophie cay đắng nói.
“Tụi mình?”
“Trong một dòng thời gian khác, chúng ta đã chiến đấu. Chỉ một cặp song sinh thật từng có: chúng ta. Chúng ta là cặp song sinh huyền thoại nguyên thủy.”
Josh có cảm giác thế giới biến đổi và xoáy tít quanh mình. Đầu cậu bắt đầu đập thùm thụp. “Chờ đã, chờ đã. Chúng ta là cặp song sinh nguyên thủy. Người Vàng người Bạc đầu tiên.”
“Đúng vậy,” Isis nói.
“Và trong một dòng thời gian khác, chúng ta đã chiến đấu. Chuyện gì đã xảy ra sau đó?”
Cậu cố nhớ lại một cách tuyệt vọng những mảnh rời rạc cậu đã khám phá ra trong mấy ngày qua. “Đã xảy ra chuyện gì cho chúng ta, hả Sophie?”
Isis trả lời. “Trong dòng thời gian khác, cặp song sinh đã chiến đấu trên Kim tự tháp Thái Dương. Họ đã chết trên kim tự tháp ấy và Danu Talis bị chìm,” bà ta nói hết sức lạnh lùng, “Sự việc đó lại sắp xảy đến một lần nữa. Dòng thời gian đặc biệt này là một trong những Dải Thịnh vượng hiếm hoi, những thời khắc khi mà tương lai chưa được ấn định. Có một ô cửa sổ một ô cửa nho nhỏ ở đó chúng ta có thể thay đổi mọi thứ. Chúng ta sẽ không lặp lại sai lầm trước đây đã mắc phải. Hai con là cặp song sinh huyền thoại, huyền thoại nguyên thủy, được tạo ra bởi cha con và mẹ đây: một giải cứu thế giới, một hủy diệt nó.”
“Ai giải cứu thế giới, ai hủy diệt?” Josh hỏi. “Mẹ không biết sao?”
“Câu nói đó không có ý chỉ đến hai con với tư cách là những cá nhân, nó có nghĩa là thế giới,” Isis giải thích. “Cùng nhau, chúng con sẽ cứu một thế giới: Danu Talis.”
“Nhưng chỉ bằng việc hủy diệt một thế giới khác: trái đất,” Sophie thì thầm.
“Mọi thứ đều có cái giá của nó. Bây giờ thì đi đi, đi lấy quần áo. Chúng ta sẽ lên đường ngay khi cha con trở lại.” Isis dạm bỏ đi, rồi dừng lại, ngoái lui. “Một tuần trước, hai đứa con chẳng là gì ngoài những thiếu niên bình thường. Bây giờ, chúng con đang trên điểm lùi để trở thành những vị thần. Sức mạnh của chúng con là vô hạn”.
“Con không muốn làm một vị thần,” Sophie bướng bỉnh nói với đằng sau bà.
Cánh cửa ra vào đóng sầm, bỏ lại cặp song sinh một mình trong khu vườn. Hai đứa đứng im lặng một lúc lâu, cố gắng làm cho mọi chuyện chúng vừa khám phá mặc một ý nghĩa nào đó. Cuối cùng khi Josh quay sang nhìn cô chị gái, cô bé đang khóc, từng giọt nước mắt lớn lặng lẽ lăn xuống hai bên má.
“Ê... ê... ê,” cậu bắt đầu nói. “Mọi chuyện sẽ xảy ra theo một cách nhất định nào đó. Tụi mình sẽ ổn thôi mà.”
“Tụi mình sẽ không ổn đâu!” cô bé cáu kỉnh. “Josh, chị không khóc vì buồn mà bởi vì ngay lúc này đây chị muốn hóa điên lên. Họ...” Cô bé chỉ vào cánh cửa đóng. “Bất kể họ là ai, họ cứ nghĩ đã tìm được giải pháp, cứ tưởng tụi mình chỉ là những bộ phận họ có thể di chuyển lòng vòng trên bàn cờ rộng lớn và mọi thứ sẽ diễn ra đúng theo cách họ đã hoạch định, cứ nghĩ tụi mình sẽ đồng ý mọi thứ, không thắc mắc và chỉ thực hiện đúng những gì họ bảo như những đứa trẻ ngoan. Họ nghĩ tụi mình sẽ chịu phá hủy trái đất sao!” Cô bé lắc đầu và khu vườn tràn ngập mùi hương vanilla. “Việc đó sẽ không xảy ra được đâu.”
“Không ư?” Josh hỏi. Cậu thích lúc cô chị gái mình phát điên lên.
“Không, nếu tụi mình là cặp song sinh huyền thoại,” cô bé kiên quyết nói.
“Em không muốn chiến đấu với chị, Sophie,” Josh nói nhanh. Cậu đổi chân. “Mấy ngày qua, em không biết đã diễn ra chuyện gì nữa. Dee... ừm, đúng là Dee làm em hoang mang. Nhưng em nhớ chị lắm. Em thật sự rất nhớ chị.”
“Chị biết mà.” Sophie mỉm cười qua làn nước mắt. “Em phải biết chị đã làm gì để đòi lại được em.”
“Khởi đầu là đã theo em tới Alcatraz. Sao chị làm vậy được?”
“Phức tạp lắm. Nhưng chuyện đó nhắc chị nhớ phải kể cho em nghe về dì Agnes.”
Josh nhấp nháy mắt. “Em đang đoán dì ấy không phải là dì Agnes.”
“Ồ, chị nghĩ đúng là dì. Và dì ấy còn hơn thế nữa, hơn nhiều, rất nhiều. Dì đã dạy chị rằng tất cả các pháp thuật đều như nhau, không có pháp thuật nào mạnh hơn pháp thuật nào.”
“Virginia đã dạy em Pháp thuật Không khí rồi,” Josh bẽn lẽn nói.
“Em thích cô ta, đúng không nào?”
“Cô ấy cũng được.”
“Em có thích cô ta!” Nụ cười của Sophie nhạt đi. “Chị ước gì bây giờ cô ấy ở đây chị ước có ai đó ở đây để khuyên tụi mình nên làm gì.”
“Tụi mình không cần ai hết, bà chị ơi,” Josh nói. “Hai đứa mình không bao giờ cần tới ai khác nữa. Tụi mình sẽ làm những gì mình nghĩ là đúng. Không phải những gì Isis và Osiris muốn hay nghĩ là họ có thể buộc tụi mình phải làm. Tụi mình mạnh mẽ mà có lẽ thậm chí còn mạnh mẽ hơn họ tưởng nữa kia.”
Sophie gật đầu tán thành. “Đó là những gì Osiris gọi chúng ta: trong thời gian và không gian này, những người giá trị nhất và quan trọng nhất trên thế giới này.”
“Ô, em nghĩ tụi mình quan trọng hơn cả mấy người đó.” Josh cười toe. “Em nghĩ tụi mình là biến số khác trong các biến số họ quên tính đến.”
“Là biến số và không thể điều khiển.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ