Nếu bạn không đủ sức để chịu thua, bạn cũng sẽ không đủ sức để chiến thắng.

Walter Reuther

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Enchantress
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3285 / 86
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
sagaglalal di chuyển dễ dàng ngang qua đường phố hôi hám dày đặc sương mù.
Mặc dù trời chỉ mới ngả tối, tương đối còn sớm, nhưng San Francisco đã gần như hoàn toàn vắng vẻ. Tình trạng mất điện đã đóng cửa cả thành phố yên tĩnh này. Những hồi còi an ninh đầu tiên đùng đục vang rền khắp thành phố đang dần nhạt đi khi pin cạn. Tiếng còi khẩn cấp nghe rất xa và rất nhỏ, các giác quan được nâng cao của Tsagaglalal bắt được mùi cao su cháy và khí gas trong không khí. Đã có tai nạn. Một tai nạn trầm trọng. Có lẽ phải hơn một. Các Elder Đen tối đang đến rất gần thành phố.
Mọi con đường dẫn đến đường Jackson đều lên dốc, sau đó đường phố xuôi xuống và nhô lên trở lại. Bà rẽ phải ra khỏi đường Scott đi lên Broadway, tất cả cây cối ở đó đều nhỏ nước.
Đèn đường nơi mỗi góc phố đều tắt ngấm, đèn xe trên Gough nhấp nháy một màu đỏ nghèn nghẹn. Vài chiếc xe vẫn cố đi trên đường, bật sáng đèn, và đó là nguồn sáng duy nhất. Trên Van Ness, taxi và xe buýt bò rề rề trong làn ánh sáng mờ mờ phát ra từ những bóng đèn tròn và những chiếc xe tuần của Sở Cảnh sát San Francisco chậm rãi lăn xuống phố, ánh đèn gay gắt chói loa lóa. Cảnh sát dùng loa phát thanh khuyên mọi người rời khỏi đường phố, ở lại trong nhà cho tới khi sương mù tan.
Bộ giáp của Tsagaglalal hòa hợp được với môi trường xung quanh, thay đổi màu, làm cho bà ta hầu như vô hình trong màn đêm. Bà có thể ngửi thấy mùi hôi của thịt trong không khí và nhận ra luồng điện của Quetzalcoatl và của Bastet. Một mình Rắn Lông đã đủ nguy hiểm rồi, mà sự trở lại của nữ thần Elder quả là mối lo thật sự: như thế có nghĩa là các biến cố đang đi dần đến điểm khởi đầu. Và Bastet, cũng như Dee, không hề biết ý nghĩa của sự tinh tế. Mụ ta cũng chẳng có gì ngoài việc khinh rẻ loài người.
Rẽ trái lên đường Hyde, Tsagaglalal phóng về phía công viên Russian Hill. Chưa đầy một tuần trước, Bastet, Morrigan và Dee đã dính líu vào cuộc tấn công cây Yggdrasill mới trong Vương quốc Bóng Tối Mill Valley của Hekate. Trong trận chiến ngắn ngủi và cay đắng ấy, cái cây cổ xưa, mọc lên từ những hạt giống cứu được trong biến cố Nhận chìm của Danu Talis, đã bị John Dee phá hủy khi sử dụng thanh Excalibur. Nữ thần Ba Mặt đã ngã gục theo cây, và kiến thức bao la của bà ta cũng chết theo. Dee và Morrigan tiếp tục truy đuổi cặp song sinh, nhưng Bastet đã biến mất. Tsagaglalal biết mụ ta có một ngôi nhà ở Bel Air.
“Khi nào mọi chuyện này kết thúc,” Tsagaglalal thì thầm với bầu không khí ẩm ướt, “và nếu ta còn sống ta sẽ coi như mình có nhiệm vụ săn lùng mụ đến cùng.”
Bà đang băng qua sân quần vợt thì ba hình dáng đầu cạo trọc ăn mặc bê bối xuất hiện trong vùng tối ngay phía trước, những đôi bốt chiến đấu đế cao su im lặng trên vỉa hè khi bọn chúng đến gần. Chúng ríu ra ríu rít có vẻ phấn khích, âm thanh gần như quá cao không nghe được, từng sợi luồng điện màu xam xám của chúng, bắn vọt ra thành những sọc vằn vện màu thâm tím, rỉ ra từ da thịt. Hai tên thậm chí còn chẳng thèm giấu đi cái đuôi của mình. Chúng là bọn cucubuth đang trên đường đi đánh chén.
“Mình ghét bọn cucubuth,” Tsagaglalal thì thào. “Bẩn thỉu, hôi hám, nặng mùi.”
Bà Canh Giữ rút thanh kopesh, phạt ngang người chúng không gây một tiếng động, bỏ mặc thân thể chúng tan rã thành bụi cát.
Tsagaglalal biết lí do duy nhất khiến nữ thần đầu mèo trở lại thành phố này là bởi vì mụ ta muốn quanh quẩn gần chiến thắng của các Elder.
Nhiều lần, chồng Tsagaglalal, Abraham, đã bảo bà rằng ông xem Bastet là một trong những sinh vật nguy hiểm nhất ông từng gặp. “Tham vọng của mụ ta sẽ phá hủy thế giới này,” ông ấy đã cảnh báo như thế.
Tsagaglalal dừng lại một chút trên đỉnh đồi. “Rẽ phải hay đi thẳng đây ta?” bà thốt ra thành tiếng, cố tìm ra đường ngắn nhất.
Bên phải là đường Lombard, nổi tiếng vì tám khúc quanh gay gắt. Có thể rẽ ở đây, nhưng bà biết nếu tiếp tục đi thẳng, vẫn có thể quẹo phải trên Jefferson, con đường sẽ mang bà tới ngay Bến Tàu Người Câu Cá.
“Cứ đi thẳng.” Bà thong thả băng qua con đường cong cong.
Bastet lúc nào cũng lắm hoài bão, lại tham lam. Cùng chồng, Amenhotep, mụ ta đã thống trị Danu Talis nhiều thế kỉ. Khi Quá trình Biến đổi bắt đầu có tác dụng theo cách của nó trên Amenhotep trước, rồi sau mới đến Bastet, chúa tể Danu Talis đã lui bước, trao quyền lực cho con trai, Aten. Bastet rất điên tiết: mụ đã trải qua nhiều thập kỉ vận động hậu trường để người con trai khác của mụ, đứa con mụ sủng ái, Anubis, được trị vì đế quốc đảo. Mụ ta có thể kiểm soát đứa con này, chứ không thể kiểm soát được Aten.
“Còn thừa chút tiền lẻ nào không, cô?”
Mờ mờ trong làn khí ẩm, hai người đàn ông ló ra khỏi màn đêm, một gầy gò thiếu tự nhiên, vết xăm hình mạng nhện vắt ngang qua tai, một cao lớn hơn, dáng ngực nở eo thắt của vận động viên thể hình. Có thể thấy họ đang ngồi uể oải trên một bức tường nơi góc đường Lombard và Hyde. Khi tới gần, bà để ý thấy gương mặt của người đàn ông to cao bầm tím và bị nhiều vết cào xước.
“Đâu phải là một đêm thích hợp để đi bộ thể dục,” người gầy nói.
“Sương thế này không khỏe đâu,” người cao lớn bật cười.
“Có thể bị trượt. Có thể bị ngã. Có thể làm đau mình đấy.” Người gầy nhấn mạnh từ làm đau.
Bàn tay Tsagaglalal nắm chặt thanh kopesh, nhưng bà có thể ngửi thấy mấy tên này là người thật. Bà cứ bước đi và nhìn thấy trong ánh mắt thô bỉ của người đàn ông to cao có gì đó lóe lên thảng thốt. “Ồ không, đừng một lần nữa chứ,” anh ta thều thào.
Bờ vai phải của bà đụng vào giữa ngực người đàn ông gầy gò. Nghe kêu rắc một tiếng khi anh ta bay vèo tuốt bên kia con dốc nghiêng nghiêng của đường Lombard. Anh ta kêu oai oái, bắt đầu lăn xuống con đường quanh co nhất thế giới. Cẳng chân phải của bà đá vào người đàn ông to cao vừa lúc anh ta bò toài tránh né. Xương hông giật nảy, anh ta ngã giộng xuống đất đủ mạnh để bị gãy thêm cái gì đó nữa.
Tsagaglalal cứ bước đi, không dành cho bọn họ đến một giây suy nghĩ.
Aten không phải là không có thiếu sót. Bà đã gặp ông ta khi ông đến thăm Abraham. Chúa tể Danu Talis cao ngạo vì thế rất nguy hiểm và bốc đồng, nhưng không như nhiều Elder khác, ông ta nhận ra rằng thế giới này đang thay đổi và nếu Danu Talis và quả thật, bản thân các Elder muốn tồn tại, cũng phải thay đổi. Thế giới này thuộc về giống loài mới, đặc biệt là giống người. Aten đã làm việc với Abraham, Prometheus, Huitzilopochtli và Hekate chuẩn bị một tương lai trong đó các Elder và loài người có thể cùng nhau chung sống. Chronos đã cho họ thấy nhiều phiên bản khủng khiếp trong tương lai, nhưng cũng cho họ thấy nhiều điều kì lạ.
Hết sức sinh động Tsagaglalal nhớ lại một khả năng đặc biệt. Trong tuyến thời gian đó, một nền văn minh tiên tiến không thể tin nổi của con người và các Elder đã khám phá ra và sau đó còn vượt xa kiến thức của các Thần Đất. Họ đã biến mất phía bên kia hành tinh và bắt đầu chiếm đóng các thế giới chung quanh họ. Đế chế Danu Talis trải rộng không chỉ một hành tinh này, mà là toàn bộ dải ngân hà. Và tại trung tâm ngân hà khổng lồ đấy, đế chế chính là thành phố hình tròn Danu Talis trên một hành tinh nhỏ bé hai màu xanh lơ và xanh lá nằm nơi bờ rìa dải ngân hà.
“Một thời hoàng kim,” Abraham đã nói, vô thức gõ gõ lên lớp da lúc đó đã bắt đầu xâu dệt thành lớp vàng cứng.
“Buồn chưa, nó sẽ chẳng bao giờ đến để rồi qua đi,” Chronos nói lùng bùng trong miệng. “Đây đơn giản là bóng dáng của những gì có thể đến.”
“Mà tại sao lại không?” Abraham hỏi.
“Bởi vì Bastet và những kẻ như mụ ta, những người sống trong vùng quá khứ đen tối, sẽ không cho phép. Bọn họ tin rằng bằng việc ban khả năng cho loài người, họ sẽ trở nên yếu đi.”
“Các Elder Đen tối,” Abraham lẩm bẩm.
Đây là lần đầu tiên Tsagaglalal nghe được thuật ngữ ấy.
Một chiếc bóng di chuyển ra khỏi công viên bên trái bà và băng qua đường. Cái bóng rập rờn và rũ xuống, từng giọt nước chiếu mờ mờ trên lớp lông thú màu đen dơ bẩn và những cái đuôi rắn dài thượt. Miệng Tsagaglalal xoắn vặn kinh tởm. Bà không có cảm nhận cách này hay cách khác về chuột, nhưng mấy thứ này rõ ràng nằm dưới sự kiểm soát của một Elder Đen tối. Bà lội vào giữa đám đông nhung nhúc kia, bất thình lình chúng tụ lại quanh bà, bò lên bàn chân bà, cố trườn lên tới cẳng chân, nhưng có thể thấy là không bám lên bộ giáp của bà được. Những hàm răng nghiến ken két trên phần giáp che ống chân như những chiếc móng tay cào trên bảng đen.
Luồng điện của Tsagaglalal lóe lên, một màu trắng sáng lóa. Nó đập từng nhịp quanh người bà thành những đường tròn đồng tâm và lũ chuột biến thành những xỉ than đen và đỏ, theo đường trôn ốc xoáy lên trên chìm vào đám sương mù. Thình lình một sức mạnh đến bất chợt cũng phá bỏ được câu thần chú kiểm soát, và lũ sâu mọt sống sót kêu ré lên biến mất vào cống rãnh.
Không ngơi sải bước, Tsagaglalal quay sang phải và tiếp tục xuống phố, hướng về phía làn nước.
Danu Talis hẳn đã có thể tiếp tục thời hoàng kim của nó, nhưng sự tham lam của Bastet đã áp đảo chế ngự mọi lương tri. Và vào một buổi chiều tối khủng khiếp, Anubis và một đạo quân anpu đã thực hiện một cuộc nổi dậy và bỏ tù Aten. Chúa tể Danu Talis bị buộc tội âm mưu phá hoại đế quốc đảo.
Tsagaglalal bất chợt dừng lại giữa Jefferson và ngoái đầu lui. Có mùi hôi mới trong không khí. Một thứ cổ xưa, đáng kinh hoảng trôi dạt trên phía vai trái của bà. Bà quay đầu lại: nó đang ra khỏi cầu Cổng Vàng. Bà ngửi thấy mùi men cháy khét, đất mục và máu, cùng với mùi hôi thối không lầm lẫn đâu được của một con Rồng.
“Spartoi,” bà nói, từ ngữ đó làm miệng bà cũng hôi lây.
Bằng bản năng, bà biết đây là lí do vì sao Bastet trở lại.
“Phải làm gì đây ta?” bà nói lớn tiếng.
Nhà Flamel cần bà giúp cầm giữ lũ quỷ sứ trên hòn đảo, nhưng ngay tức thì mối đe dọa trên cây cầu kia còn nguy hiểm hơn. Nếu con Spartoi vào tới thành phố, sẽ có lộn xộn. Trước đây bà đã từng nhìn thấy tác phẩm của chúng rồi. Mỗi sinh vật sẽ giết đến hàng trăm hàng ngàn và những gì chúng không ăn sẽ tròng trành trở lại thành một sinh vật sống giống như thây ma trỗi dậy, với thêm hai mươi bốn tiếng đồng hồ di chuyển lê lết trước khi thân xác chúng rã ra từng mảnh. Các sinh vật khốn khổ này vô hại, nhưng sự xuất hiện của chúng gây bàng hoàng và hết sức khủng khiếp. Tất cả sẽ bị mất hết tinh thần.
Với trái tim đập nặng trịch, Tsagaglalal quay trở lại phía cầu Cổng Vàng. Có thể bà chẳng giúp đỡ gì nhà Flamel được. Lâu nay họ vẫn tự chịu trách nhiệm kia mà.
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ