Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Enchantress
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3285 / 86
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
ian phòng rộng mênh mông.
Sophie Newman ngồi trên chiếc giường còn lớn hơn cả căn phòng của cô bé trong nhà dì Agnes ở San Francisco. Thực ra, cô bé nghĩ có thể nó lớn hơn toàn bộ tầng trên cùng của căn nhà ấy nữa kìa. Cô bé chắc chắn rằng gian phòng này được đặc biệt chuẩn bị dành cho cô bé. Mọi thứ từ bồn tắm chìm to tướng tới tủ quần áo sâu có thể bước vào được, tới nền đá lát dưới sàn đều hoặc là kim loại bạc, bọc bạc hoặc đánh bóng bằng bạc. Thậm chí khung giường cũng được đúc từ một khối kim loại ròng. Có ba bức tường được đánh bóng sáng lấp lóa, bức thứ tư bằng thủy tinh trượt mở vào khoảng sân trong rộng lớn. Một chiếc khung bạc được trang trí công phu nằm trên mặt bàn ngủ bằng bạc, lưu giữ một trong những tấm hình ưa thích nhất của cô bé, một bức ảnh chụp nhanh toàn bộ gia đình nhà Newman đang đứng trong tàn tích Machu Picchu cao tít trên rặng núi Peruvian. Mọi người đều cười hể hả, bởi vì Josh vừa giẫm vào một đống phân lạc đà không bướu, bắn vào cả giày vớ của cậu.
Thậm chí không nhìn, cô bé cũng biết phòng của Josh cũng được trang trí và trang bị toàn vàng ròng.
Nhưng điều thuyết phục cô bé rằng gian phòng này đã được chuẩn bị trước cho cô bé là trần nhà. Nó được sơn một màu xanh đậm, lộng lẫy. Đặt lưng xuống giường, cô bé nhìn lên. Những ngôi sao bạc tạo thành hình chòm sao Orion, và nửa vầng trăng khổng lồ rực rỡ lấp đầy một góc đối diện thẳng với giường cô bé.
Mẹ cô bé đã sơn một trần nhà giống hệt thế này trong phòng ngủ cô bé ở nhà dì Agnes.
Sophie đi dọc theo chiều dài gian phòng bạc, kéo mở cánh cửa đôi của tủ quần áo khổng lồ. Cô bé há hốc miệng hết sức kinh ngạc, xếp thành hàng ngăn nắp trên hai thanh treo đầu cắm vào hai dãy kệ là tất cả quần áo cô bé đã bỏ lại ở San Francisco: quần jeans, áo khoác, đầm, đồ lót. Nhưng khi luồn ngón tay vào chiếc quần jeans, cô bé liền khám phá ra rằng nó cứng đơ và nhận thấy là chúng chưa được mặc lần nào. Hết thảy quần áo đều còn mới toanh, một số vẫn còn nhãn đính vào đó. Bước vào tủ, cô bé đi giữa hai hàng thanh treo, rà quét mấy ngón tay trên quần áo. Cô bé nhận ra mọi thứ: từng chiếc áo chiếc quần cô bé đã mua hoặc mẹ hoặc dì tặng làm quà qua suốt những năm qua đều ở đây, cũng có cả chiếc áo khoác Oakland A màu xanh lá, trắng, vàng Josh đã tặng cô bé nữa. Bất chợt cô bé cười thành tiếng, chắc hẳn chẳng bao giờ cô bé nghĩ ra được rằng hãng chuyển giao hàng hóa UPS cũng giao hàng tới tận Danu Talis.
“Xin chào?” Có tiếng gõ nơi cửa ra vào, cô bé quay người lại ngay khi Isis hay đó chính là Sara, mẹ cô bé, trượt mở cánh cửa, săm soi nhìn vào phòng. “Con đấy ư. Mẹ chỉ hi vọng con thấy mọi thứ đều ổn.”
“Vâng, vâng, mọi thứ đều... thật khó tin,” Sophie nói, mặc dù giọng cô bé chẳng mấy nhiệt tình. “Con chỉ đang nhìn quần áo chút thôi.”
“Cha con nghĩ biết đâu việc chuyển chỗ sẽ dễ dàng hơn nếu các con có quanh mình mọi thứ đồ đạc quen thuộc.”
“Cám ơn ạ. Chỉ là hơi quá một chút. Vâng,” cô bé nói thêm, “có lẽ một chút thôi.”
“Ồ, Sophie.” Isis bước vào phòng. Bà ta đã cởi bộ giáp trắng bằng sứ và đang mặc sơ mi và quần vải lanh giản dị. Bàn chân nhỏ xíu để trần. Sophie để ý thấy móng chân bà cũng được sơn đen hợp với màu móng tay. Trước đây cô bé chưa bao giờ biết mẹ mình sơn móng chân. “Ta biết thật sự biết chuyện này phải khó khăn đối với con chừng nào.”
Tràng cười của Sophie run run. Cô bé chợt thấy tức giận. Họ mong muốn cô bé cứ chấp nhận tất cả chuyện này không một câu hỏi sao? “Trừ phi vừa mơi đây mẹ khám phá ra rằng mẹ của mình là một Elder mười ngàn tuổi ở Danu Talis được đặt tên theo một nữ thần Ai Cập, còn thì con không nghĩ mẹ biết con đang cảm thấy thế nào đâu.”
“Thật ra, không phải ta được đặt theo tên nữ thần Ai Cập, ta chính là nữ thần Ai Cập ấy.” Người phụ nữ mỉm cười, và trong chốc lát, với khóe mắt khóe miệng nhăn nhăn, trông bà ta giống hệt Sara Newman. “Nhưng ta là mẹ con, Sophie, và ta muốn con biết rằng tất cả chuyện này được thực hiện để bảo vệ con và em trai con.”
“Tại sao?” Sophie hỏi gặng.
Isis băng qua gian phòng, đôi chân trần để lại những vết chân ẩm trên mặt sàn lát bạc, bà trượt mở bức tường bằng kính dẫn ra ngoài. Một luồng hương thơm lạ lẫm tràn vào phòng. Nước nhỏ lanh canh, và xa xa vọng lại giọng nói rì rầm mơ hồ của Osiris cùng tràng cười giòn của Virginia Dare. “Con có kiến thức của Bà Phù Thủy Endor trong người mình đúng không?” Isis hỏi.
Sophie chậm rãi gật đầu. Khi mẹ cô bé còn đang nói, những hình ảnh xa lạ nhấp nháy nhảy múa ngay trên giới hạn tầm nhìn của cô bé, và Sophie biết đây không phải là kí ức của mình.... Isis và Osiris mình mặc giáp trắng dẫn đầu một đạo quân anpu, cưỡi trên lưng loài thằn lằn khổng lồ, chạy ra khỏi thành phố rực cháy. Không một thi thể nào rải rác dọc đường là người, nhưng rất giống gấu, và không ai trong chúng được trang bị vũ khí.... Isis và Osiris mình mặc y phục Ai Cập cổ, mặc dù quang cảnh là một khu rừng sum suê tươi tốt chứ không phải vùng sa mạc, từng hàng dài ngút mắt những nô lệ người đang kéo lê từng phiến đá về phía khối kim tự tháp xây dang dở.... Isis và Osiris mình mặc áo choàng trắng, đeo mặt nạ trắng đứng trong một phòng thí nghiệm ánh sáng lập lòe đang quan sát các sinh vật giống như loài chuột khổng lồ mình trụi lủi bò lúc nhúc trong những chiếc chum tròn chứa chất lỏng màu hồng hồng sền sệt.
Isis mỉm cười, môi ngậm chặt. “Và ta nghĩ tốt hơn hết là phải cảnh báo với con rằng Phù thủy Zephaniah chưa bao giờ là bạn bè của chúng ta, vì thế chắc chắn con sẽ biết được những sự thật khó ưa về chúng ta. Nhưng hãy nhớ, những gì con đang trải qua đang nhớ lại tất cả là cách hiểu của Bà Phù Thủy. Không nhất thiết đó là sự thật. Mỗi câu chuyện đều có hai mặt.” Đôi mắt người phụ nữ nhắm lại và thoáng mùi hương quế rỉ vào phòng. “Đôi khi tất cả đều cần một chút phối cảnh.”
Sophie rùng mình khi những kí ức mới đổ ào vào và xoáy tít khắp tâm trí cô bé.... Isis và Osiris mình mặc giáp trắng dẫn đầu một đạo quân anpu, cưỡi trên lưng loài thằn lằn khổng lồ, bảo vệ một ngôi làng tràn ngập những người giống như gấu có hình dáng nhỏ nhắn chống lại một quân đội to lớn gồm lũ quỷ sứ trông giống thằn lằn nước dãi nhễu nhão.... Isis và Osiris mình mặc y phục cổ Ai Cập đang quan sát từng hàng dài những người đang ca hát, cười vang khi họ tháo dỡ một khối kim tự tháp và ném đá xuống biển.... Isis và Osiris mình mặc áo choàng trắng, đeo mặt nạ trắng đứng trong một phòng thí nghiệm ánh sáng lập lòe đang quan sát các sinh vật giống như loài chuột khổng lồ mình trụi lủi bò lúc nhúc trong những chiếc chum tròn chứa chất lỏng màu hồng hồng sền sệt. Hai vợ chồng nhẹ nhàng giúp từng sinh vật một ra khỏi chum, quấn chúng trong lá bạc và mang chúng qua một cái giường. Phía trên giường, những ô cửa sổ hẹp hình chữ nhật cho thấy một thế giới nước ở đó các sinh vật giống chuột này nhào xuống và bơi lội. Xa xa loáng thoáng một thành phố trắng toát rộng bao la.
Isis choàng mở đôi mắt màu xanh lơ. “Hãy thong thả kiểm tra kĩ vùng kí ức của con, kí ức của Zephaniah và cân nhắc xem những gì ta nói với con có phải là thật không. Trong ngôi nhà này, thời điểm này, cặp song sinh huyền thoại có ít bạn bè thật tình lắm.”
Những khuôn mặt, một số là người, số khác là súc vật, và chợt thấp thoáng một vài con là sự chuyển tiếp giữa cả hai thứ, Sophie biết cô bé đang nhìn thấy kẻ thù của mình và Isis đang nói thật.
“Danu Talis được thống trị bởi các Elder và hậu duệ của các Elder Vĩ đại. Trong triều đình có nhiều phe cánh cố gắng giết chết hoặc kiểm soát con.” Isis bước đến, áp hai bàn tay lên mặt Sophie.
Cô gái nhỏ cố quay đi, nhưng người phụ nữ kia giữ quá chặt.
“Mọi thứ chúng ta có đều được dành để bảo vệ cả hai đứa con.” Người phụ nữ nhanh nhẹn chồm tới hôn vào trán Sophie, cô gái nhỏ níu lại và ôm lấy mẹ mình. Cảm giác gai gai của mùi quế khô dày đặc, đọng lại nơi cuống họng cô bé. “Thôi thay quần áo đi, rồi đến ăn. Cha con và mẹ sẽ trả lời mọi câu hỏi của tụi con, mẹ hứa đấy.”
“Mọi câu hỏi của tụi con?” Sophie hỏi.
“Mọi thứ. Thời của những bí mật đã qua rồi.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ