There are very few people who are not ashamed of having been in love when they no longer love each other.

Francois

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Walork
Dịch giả: Nguyễn Hà Ly
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4326 / 117
Cập nhật: 2016-06-04 04:56:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 50
ẽ có những người nói với cháu,” Tsagaglalal bắt đầu, “rằng Hỏa thuật, Thủy thuật hoặc thậm chí Khí thuật là ma thuật mạnh nhất. Sẽ có một số người không đồng ý – họ sẽ nói Thổ thuật là mạnh hơn cả. Họ đều nhầm.”
Sophie vẫn ngồi dựa lưng vào cây táo, lòng bàn tay đặt lên lớp cỏ.
Tsagaglalal thở dài. “Thật ra,” bà lão nói tiếp “Ta nghĩ tất cả các ma thuật đều tương đương nhau và có mặt mạnh mặt yếu nhất định. Cả một đời nghiên cứu đã giúp ta tin rằng chúng giống nhau cả mà thôi.”
“Nhưng các nguyên tố,” Sophie nhấn mạnh, “không khí, nước, lửa và đất khác nhau mà.”
Tsagaglalal gật đầu. “Nhưng những nguồn lực giống nhau kiểm soát các nguyên tố đó. Năng lượng cháu dùng để dụng lửa cũng giống năng lượng cháu dùng để định hình nước và tạo khuôn cho không khí.” Bà vỗ vào mặt đất. “Cả đất cũng thế. Năng lượng đó đến từ bên trong: nó đến từ nguồn điện của cháu.”
Khu vườn tràn ngập mùi hoa nhài. Tsagaglalal xoa tay xuống mặt đất. Những bông cúc dại màu sắc tươi sáng xuất hiện. “Đây có phải thổ thuật không?”
Sophie không chắc lắm nhưng vẫn gật. “Có...”
Tsagaglalal mỉm cười. “Cháu chắc chứ? Sao lại không phải thủy thuật? Những cây này cần nước để sinh trưởng. Cũng có thể là khí thuật lắm chứ - chúng cần oxi nữa, đúng không?”
“Và lửa nữa?” Sophie hỏi và mỉm cười.
“Chúng cần hơi ấm để lớn lên.” Tsagaglalal nói.
“Cháu thấy rối quá. Vậy thì Thổ Thuật là gì? Hay dì đang nói là không có thứ đó?”
“Không, dì đang nói là không có một loại ma thuật độc lập. Đúng là có sự khác biệt giữa đất, không khí, lửa và nước. Nhưng sao chúng ta chỉ dừng ở bốn loại đó? Vì sao không có lâm thuật hay ngư thuật?”
Sophie nhìn dì không hiểu.
“Để dì nói cho cháu bí mật chồng dì đã nói cho dì nghe.” Bà lão liến tới gần hơn, mùi hoa nhài bao lấy Sophie. Đó là vấn đề từ ngữ thôi. Đó chỉ là những từ ngữ ngu ngốc. Tất cả chỉ do luồng điện của cháu...hoặc người Trung quốc có một từ hay hơn: qi: năng lượng sống. Một loại năng lượng. Năng lượng đó đang chảy trong cháu. Nó có thể định hình, tạo khuôn hay vẽ ra đường hướng.” Bà nhổ một cọng cỏ lên và hỏi. “Cháu thấy gì?”
“Cọng cỏ.”
“Gì nữa?”
“Nó...màu xanh?” Sophie ngập ngừng đáp.
“Nhìn lại đi. Nhìn sâu hơn đi. Sâu hơn,” Tsagaglalal yêu cầu.
Sophie nhìn những lá cỏ, những đường gân chạy bên dưới, nhìn phần đầu lá úa vàng...
“Sử dụng luồng điện của cháu, Sophie. Nhìn lá cỏ đi.”
Sophie để cho luồng điện bao quanh ngón trỏ như một ngón găng tay bạc.
“Nhìn vào trong nó,” Tsagaglalal giục. “Nhìn đi.”
Sophie chạm vào nhánh cỏ và cô lập tức thấy.......cấu trúc cây cỏ, lớn lên, bao lấy cả khu vườn...những đường nét ngoài để lộ ra những đường gân chỉ bên dưới...và rồi chúng phân hủy thành những mô tế bào, phân tử, và nguyên tử....
Đột nhiên cổ cảm thấy mình rơi xuống nhưng là từ trên rơi xuống hay chui xuống dưới? Cô đang bay hay đang rơi xuống sâu hơn......vào những hạt protons to cỡ...và neutron và electron như những vệ tinh xoay quanh...và nhỏ hơn nữa là những hạt vi lượng và hạt lepton như những ngôi sao chổi bay xẹt qua...
“Dì không thể dạy cháu thổ thuật,” Tsagaglalal nói. Giọng bà nghe xa xăm nhưng đột nhiên Sophie quay trở lại với âm thanh đó, nhìn thấy mọi thứ theo hướng ngược lại từ nhỏ li ti thành rất nhỏ, từ rất nhỏ thành nhỏ...tới khi cô lại nhìn thấy nhánh cỏ. Trong một thoáng nó dường như to bằng cả một tòa nhà. Tới khi Tsagaglalal để nó lui xa khuôn mặt cô, cô mới thấy nó về kích cỡ bình thường.
“Cháu đã nhìn thấy những thứ tạo nên chúng ta, một và tất cả. Kể cả ta, con người được tạo nên từ bùn đất và luồng điện của Prometheus cũng có cùng cấu trúc như thế.”
Đầu Sophie quay mòng mòng khiến cô phải đặt hai tay lên thái dương. Khi cô nghĩ cô vừa nhìn thấy mọi thứ, cô đã gặp một cái mới, cô thấy khó có thể tiếp cận quá nhiều.
“Nếu cháu muốn sử dụng thủy thuật, cháu có thể định hình các nguyên tử hidro và oxi nhờ vào trí tưởng tượng và áp đặt ước muốn của cháu vào đó.” Tsagaglalal nhoài người nắm lấy tay Sophie. “Ma thuật không là gì ngoài trí tưởng tượng. Hãy nhìn xuống,” bà ra lệnh.
Sophie nhìn xuống mặt đất.
“Hãy nghĩ tới mặt đất trải hoa xanh,”
Sophie định lắc đầu nhưng Tsagaglalal nắm chặt đến nỗi làm đau tay cô. “Làm đi.”
Cô gái cố gắng tạo nên hình ảnh những bông hoa xanh trong đầu.
Hai bông hoa chuông xanh nhỏ xíu xuất hiện.
“Tuyệt vời,” Tsagaglalal nói. “Giờ cháu làm lại đi. Nhìn rõ vào. Định hình nó. Tưởng tượng nó tồn tại.”
Sophie tập trụng. Cô biết hoa chuông thế nào. Cô nhìn thấy nó rõ bằng con mắt của trí óc.
“Giờ tưởng tượng cỏ chuyển thành hoa chuông. Chuyển biến nó trong đầu cháu...bắt nó thay đổi...tin nó sẽ biến đổi. Cháu phải tin, Sophie Newman ạ. Cháu cần phải tin tưởng, để sống sót.”
Sophie gật đầu. Cô chắc chắn rằn cỏ giờ đã phủ hoa chuông.
Và khi cô mở mắt, nó đã là như thế.
Tsagaglalal vui sướng vỗ tay. “Thấy chưa. Tất cả những gì cháu cần làm là tin tưởng.”
“Đó chính là thổ thuật hả dì?” Sophie hỏi.
“Đó là bí mật của tất cả các phép thuật. Nếu cháu có thể tưởng tượng, nếu cháu có thể nhìn thấy nó, và nếu luồng điện của cháu, qi của cháu đủ mạnh mẽ, cháu sẽ làm được.”
Tsagaglal định đứng lên. Sophie dễ dàng đỡ bà đứng dậy. “Giờ sao cháu không chạy lên nhà thay đồ đi. Bỏ chiếc quần bò với giày đi bộ kia đi và mặc cái gì đó ấm vào.”
“Cháu sẽ đi đâu ạ?”
“Tới gặp em cháu,” Tsagaglalal nói.
Lúc đó cô không còn nghe được gì hay hơn thế. Cô hôn phớt lên má dì trước đi phóng ra khỏi vườn.
“Nhưng dì không nghĩ đó là cuộc trùng phùng hạnh phúc đâu,” Tsagaglalal thì thầm.
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia