Thất bại đến với ta không phải làm ta buồn mà giúp ta thêm tỉnh táo, không làm ta hối tiếc mà khiến ta trở nên sáng suốt.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Walork
Dịch giả: Nguyễn Hà Ly
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4326 / 118
Cập nhật: 2016-06-04 04:56:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26
ai thanh niên tóc bóng dầu đang đứng dựa người vào bức tường tòa nhà Esmiol San Francisco quan sát người đàn ông to lớn lảo đảo đi từ con phố hẹp đối diện rồi ông ta đi đứng bình thường lại, trước khi quẹo trái và đi thẳng xuống phố Broadway. Thường chúng sẽ né những người to lớn hay những gã trai trẻ khỏe mạnh,chúng thích trộm đồ của phụ nữ, những ông lão hoặc trẻ em hơn, nhưng hôm nay chọn gã say này như một ngoại lê. Những gã say bao giờ chẳng dễ. Không thèm liếc nhìn người còn lại, chúng đứng thẳng dậy và bám theo người đàn ông xuống phố.
“Thấy cách lão ta đi chứ. Chắc ông ta phải phẫu thuật gì đó ở hông rồi,” Larry nói. Gã là một thanh niên gầy gò bất thường có hình xăm mạng nhện ở bên tai. “Bà tao cũng đi như thế.”
“Hoặc phải thay đầu gối,” bạn gã Moo nói. Mo cơ bắp và chắc nịch, ngực nở và eo nhỏ. Hắn đeo khuyên tai hình dao cạo màu vàng ở tai phải. “Ông ta không đi thẳng chân nổi. Nhìn kích cỡ của lão ta đi; tao cá lão ta từng chơi bóng đá. Có thể bị gẫy chân.” Gã cười toe nhe những chiếc răng xấu xí. “Thế nghĩa là lão ta không chạy nổi đâu.”
Larry và Mo đi nhanh, lách qua dòng người một cách nhẹ nhàng. Hầu hết những người đi bộ ở khu này đều biết tiếng hai gã.
Hai gã thanh niên đuổi theo đối tượng và dừng lại trước một cửa hiệu làm đẹp nhỏ, nhìn qua đường đánh giá đối tượng. Chúng làm trò này lâu rồi, nên chúng chỉ nhằm vào những người có gì đó giá trị mà trộm. Những người khác chỉ tốn thời gian vô ích.
“Lão ta to đấy,” Larry nói.
Mo gật. “Rất to con,” gã đồng tình. “nhưng già rồi...”
“Ông già đó có cái áo khoác đẹp đó,” Larry nói tiếp. “dạng những tay đua xe ngày xưa.”
“Rất đẹp. Đáng một món tiền nhỉ.”
“Đôi giày cũng được. Trông còn mới đó.”
“Thắt lưng da ổn, mặt thắt lưng quá ổn,” Mo nói. “Giống mẫu thiết kế của hãng helmet. Tao sẽ lấy nó.” Hắn nói thêm.
“Này, thế không công bằng, mày đã lấy đồng hồ của gã lần trước rồi.”
“Còn mày lấy cái ví của bà nào đó làm quà sinh nhật cho bà mày. Chúng ta hòa rồi.”
Đột nhiên người đàn ông ngoặt hướng đi loạng choạng qua đường, không để ý gì tới những chiếc xe đang lao đến, tiên thẳng tới chỗ Larry và Mo. Hai gã thanh niên quay người lại nhìn vào cửa sổ hiệu làm đẹp, quan sát hình ảnh phản chiếu của người say trên kính cửa. Giờ lão ta đã đi gần hơn, chúng có ấn tượng sâu sắc hơn về kích cỡ của lão. Ông ta khổng lồ, còn to hơn vì đống quần áo quá khổ của mình: quần bò xanh, áo phông rộng từng là màu trắng nhưng giờ chuyển sang màu xám khó xác định, khoác ngoài chiếc áo khoác màu kim loại của những tay đi mô tô. Một chiếc khăn lớn màu trắng đen cột khít quanh đầu lão, còn đôi mắt giấu dưới cặp kính râm kiểu phi công.
“Của hãng Ray-Bans à?” Larry hỏi, cố gắng quan sát xem cặp kính của người đàn ông kia có lô gô của hãng ở bên gọng kính phải không.
“Tao cá là của Knockoffs. Nhưng chúng ta sẽ lấy chúng đi rồi bán cho khách di lịch lấy tý tiền.”
Chúng quay lai khi gã đàn ông lê bước qua với đôi chân thẳng đơ. Hình đằng sau áo khoác ông ta là hình chiếc mũ trụ giống với trên mặt thắt lưng. Hai chiếc đinh tán màu xanh và đỏ khiến đôi mắt hình người chiến binh lồi ra từ trong chiếc mũ trụ.
“Lão là dân đua xe,” Larry nói và lắc đầu. “Dân đua xe lắm chuyện lắm. Tao nghĩ chúng ta nên để lão đi.”
“Thế xe lão đâu?” Mo hỏi. “Tao không nghĩ hắn chỉ là một lão già béo thích ăn mặc bảnh chọe thôi.”
“Có thể lão vẫn là một tay đua. Dù một tay đua có già đi nữa vẫn gây được khó khăn đấy.”
“Đúng, nhưng chúng ta còn gây khó dễ hơn.” Mo lôi từ dưới áo ra một đọng ống đeo ở cạp quần. “Không ai hơn chúng ta khi chúng ta có anh bạn kim loại này ở đây.”
Larry gật đầu hoài nghi. “Chúng ta sẽ đi theo, nhưng chúng ta chỉ tấn công lão ta nếu chúng ta có cơ hội từ đằng sau. Đồng ý không?”
“Đồng ý.”
Họ quan sát người đàn ông đột ngột rẽ trái vào hẻm Turk Murphy Lane, một con hẻm nhỏ nối phố Broadway và Vallejo.
“Ôi mèn ơi, có người sẽ mong chờ được như thế này.” Mo cười. “Hôm nay là ngày may mắn của chúng ta.” Gã đập tay với Larry và đi xuống đường Broadwa theo người đàn ông mặc áo da. Chúng thậm chí còn chẳng vạch ra kế hoạch. Chúng sẽ tấn công lão già ở một đoạn đường vắng, lấy áo khoác, giày, thắt lưng và tiền nếu có, sau đó bỏ chạy. Chúng đi chậm lại trước khi rẽ vào đường Vallejo, kệ cho Turk Murphy Lane đối diện với sở cảnh sát trung tâm. Larry và Mo biết những con phố và khu phụ cận Chinatown như lòng bàn tay, và chúng sẽ cao chạy xa bay nếu ai đó phát hiện ra lão ta và báo động.
“Hãy nhớ,” Mo nói. “mặt thắt lưng là của tao.”
“Được rồi – Lần sau đến lượt tao chọn, dù có...”
Nhưng khi hai gã rẽ vào góc khuất, chúng thấy người đàn ông to lớn kia đang đứng trên vỉa hè chờ chúng.
Một cú đấm hạ thẳng vào bụng Larry. Người đàn ông nhấc hắn lên và ném hắn bay hai mươi foot vào một chiếc xe. Kính chắn gió vỡ nứt và còi chống trộm hú lên ầm ĩ.
Không một người qua đường nào bận tâm nhìn xuống.
Mo lôi ống sắt ra nhưng đột nhiên một bàn tay to lớn túm lấy đầu gã. Và bóp mạnh. Cơn đau quá sức chịu đựng. Các chấm đen nhảy nhót trước mắt gã và chân hắn run lên. Hắn đáng lẽ đã rơi nhưng người đàn ông vẫn nắm lấy đầu hắn. Mo quan sát lão già – và đột nhiên trông lão không già đến thế nữa – cầm thanh sắt lên, ngửi và liếm nó bằng cái lưới đen như than và bóp nó như bóp một lon nhỏ rồi ném sang một bên. Người đàn ông mở miệng nói nhưng dù ông ta nói gì đều không thể hiểu nổi. Ông ta nói đi nói lại, sử dụng vài thứ ngôn ngữ cho tới khi... “giờ ngươi nghe ra chưa?”
Mo cố lắm mới quang quác được vài tiếng.
“Ngươi nên lấy làm hạnh phúc vì hôm nay tâm trạng ta tốt,” người đàn ông nói. “Ta đang tìm đường.”
“Đường á?” Mo thều thào.
“Đường.” Người đàn ông thả tay và Mo rơi trúng tường. Gã ấn hai tay vào sọ chắc rằng hắn có thấy những dấu tay to lớn hằn trên đó.
“Đường hướng,” người đàn ông nhắc lại. “Ta cần tìm một địa chỉ gần đây,” ông ta lẩm bẩm rồi lôi ra tờ giấy từ túi áo khoác. Mo bất ngờ tấn công, định dùng một cú karate hạ thẳng vào cổ họng lão. Nhanh như chớp, người đàn ông tóm lấy tay Mo, nắm lấy và ném trả cánh tay đập vào ngực gã. Lực đập khiến Mo đập lại vào tường, đầu đập vào gạch. “Đừng ngu ngốc thế,” người đàn ông lớn nói tiếng rền vang. Ông ta đưa ra một mẩu giấy trước mặt cậu thanh niên. “ngươi có biết chỗ này ở đâu không?”
Mo mất vài giây mới tập trung, mãi những con chữ viết bằng nét chữ trẻ con mới rõ hình rõ chữ. “Có.” Giọng gã chỉ còn là những tiếng thì thầm sợ hãi. “Có.”
“nói.”
“Đi bộ hay đi xe?”
“Ta có giống đi xe không?” người đàn ông gầm lên. “Ngươi có thấy chiếc xe ngựa nào quanh đây không?”
Mo khó khăn nuốt nước bọt. Ngực gã đau, gã thấy khó thở và đầu vẫn ong ong vì cú đập vào tường. Nhưng gã thề đã nghe thấy người đàn ông nói “xe ngựa”.
“Chỉ đường đi.”
“Ông đi theo con phố Broadway này, tới đường Scott – nó ở bên trái ông. Địa chỉ của ông ở gần khu đó.
“Xa không?”
“Cũng không gần lắm,” Mo nói cố mỉm cười. “Thưa ngài, ngài sẽ cho tôi đi chứ? Tôi không làm gì ngài cả.”
Người đàn ông gấp tờ giấy lại nhét vào túi quần. “Không làm gì ta, nhưng cậu và cậu bạn của cậu đã đánh căp vài thứ của người khác. Các ngươi là mối nguy hại cho những người xung quanh.”
Cậu thanh niên định mở mồm nói dối nhưng người đàn ông tháo kính Ray Bans ra cho vào trong túi áo. Đôi mắt xanh đến kinh ngạc khóa vào khuôn mặt gã thanh niên. “Ngươi nói các bạn ngươi – hay những người giống ngươi, bởi vì ta không chắc ngươi có bạn – rằng ta đã trở lại, và ta sẽ không tha thứ cho mấy trò tấn công này.”
“Quay lại? Ông là ai? Ông điên rồi..”
“Không đâu.” Người đàn ông cười, Mo nhận ra hàm răng ông ta sắc lẹm như răng nanh ma cà rồng. Lưỡi ông ta đen sì thò thụ ra ngoài những chiếc nanh. “Nói với bạn ngươi là Mars Ultor đã trở lại.” Rồi ông ta nắm lấy áo Mo, nhấc hắn lên khỏi mặt đất và ném hắn lên trên người thằng bạn. Còi báo động ô tô chết ngấm.
Mars Ultor quay ngược lại đường Broadway, tìm kiếm đường Scott và Tsagaglalal.
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia