One does not fall “in” or “out” of love. One grows in love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Walork
Dịch giả: Nguyễn Hà Ly
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4326 / 117
Cập nhật: 2016-06-04 04:56:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25
ten, Chúa tể của Danu Talis đã đứng trên nóc Lâu Đài Mặt Trời quan sát chiếc vimana bay lên khỏi Huracan, nhà tù trên miệng núi lửa.
“Không ai thoát được chứ?” ông ta hỏi, hơi ngước nhìn lên.
“Không ai thoát được đâu anh. Những anpu của em đã bắt được chúng dễ dàng.”
“Còn người đàn ông tay móc câu?”
“Bị tách ra khỏi những người còn lại, theo như lệnh của anh.”
Aten quay mặt đối diện với bạn. Từng có thời người ta không thể phân biệt họ, nhưng gần đây, sự Biến đổi đã xảy ra với các Elder đã xảy ra với Aten,kéo dài sọ, mũi và hàm ông, làm môi ông dày hơn, mắt sâu hơn, khiến cho khuôn mặt ông không cân đối. Giờ ông phải mặc áo choàng mũ rộng, tay dài để che đi sự dị dạng của mình.
“Chúng ta nên giết chúng đi cho xong chuyện,” Anubis nói. Sự biến đổi cũng đã xảy ra trên cơ thể ông ta. Giống như anh mình, Anubis từng đẹp vô cùng, nhưng giờ răng ông dài ra như những sinh vật ông tạo ra ở phòng thí nghiệm dưới lòng đất, màu sắc làn da màu đồng của ông giờ lốm đốm đen, vằn lên những mạch máu đỏ nhỏ li ti. Đối với họ giờ việc nói năng cũng khó khăn và cả hai biết họ sẽ sớm không còn nói được nữa. Không giống Aten, luôn cố giấu những Biến đổi đi, Anubis - giống như đa số các Elder khác – lại trưng nó ra như một biểu tượng của lòng kiêu hãnh.
“Giết họ à?” Aten ngạc nhiên nói.
Giết chúng. Cách giải quyết nhanh nhất cho một vấn đề luôn là loại bỏ nó đi.”
“Nhưng em trai ạ, nếu chúng ta giết họ,” Aten nói. “chúng ta sẽ mất đi cơ hội quý giá nhất cho mạng sống của chúng ta. Abraham nói họ tới từ tương lai.”
Anubis cố nhổ nước bọt nhưng không được. Cuối cùng ông ta đành nghiến răng nói. “Chúng ta cũng nên giết cả hắn ta nữa.” Ông ta đứng cạnh anh trai nhìn về thành phố và ngọn nũi lửa.
“Niềm ham mê khoa học của em ở đâu rồi?” Aten nhẹ nhàng hỏi. “Anh nhớ là khi em còn nhỏ, niềm đam mê của em là không có giới hạn cơ mà.”
Anubis xòe bàn tay. Những ngón tay của ông cong queo lại thành những móng vuốt, những móng tay dài và đen. “Anh xem nó dẫn em tới đâu đây này. EM đang trở thành quái vật. Chắc những thí nghiệm em theo một cách nào đó đã đầu độc em và ảnh hưởng tới sự Biến đổi của em. Đáng ra chúng ta phải giống nhau, đúng không anh trai?”
“Abrahm nói rằng sự Biến đổi đơn giản chỉ là cho chúng ta thấy chúng ta thực sự là gì,” Aten ôn tồn nói.
“Vậy em thực sự là thế này hả?” Anubis càu nhàu.
Aten bước ra khỏi bức tường thấp chạy từ nóc lâu đài và đi vào tầng một của khu vườn treo khổng lồ của cung điện hoàng gia. Ông không định nói với Anubis rằng ông ta đang biến thành con quái vật đầu chó ông ta đã tạo ra một ngàn năm về trước. “Đi dạo với anh,” ông ra lệnh.
Nóc vườn – Nguyệt Uyển – được chia thành bảy vòng tròn riêng biệt, mỗi vòng có một màu riêng biệt và một loại hoa riêng biệt. Aten bước vào vòng tròn đầu tiên, kéo chặt áo choàng vào người, nhắm mắt và hít một hơi sâu. Đứng trong vòng tròn, cái đã tạo nên mái lâu đài, là những bông hoa sưn – hơn một ngàn loài hoa khác nhau đã tụ tập về đây từ khắp nơi trên trái đất – và ông có thể phân biệt từng loài nhờ mùi hương đặc trưng của chúng.
“Em trai à, đừng làm gì với những vị khách của chúng ta,” ông nói, phảng phất chút quyền uy trong đó. Ông biết Anubis thừa khả năng lộng hành sau lưng ông. “Em phải cho họ ăn uống. Không được thẩm vấn họ - anh sẽ tự làm.”
“Aten, liệu thế có sáng suốt không?”
Vị chúa tể của Danu Talis không hề quay lại, nhẹ nhàng nói. “Em trai, đừng thách thức anh lần nữa. Hãy nhớ những gì đã xảy ra cho những người anh em khác của chúng ta. Em hãy làm những gì anh nói, không hỏi nhiều. Nếu có gì xảy ra với khách của chúng ta, em sẽ là người chịu trách nhiệm.” Ông quay lại và bắt gặp cái nhìn hỗn xược trên khuôn mặt cậu em. “Em nghĩ anh đang yếu đi, đúng không?” Aten từ tốn hỏi.
Anubis bước lên. Ông đang mặc áo choàng lưới tay dài tới mắt cá chân. Nó bay ra sau khi ông đi, cạnh sắc của chiếc áo choàng chém qua những bông hoa xung quanh, hủy hoại chúng. Ông quỳ một chân trước Aten và cúi người. “Em đã quan sát anh chiến đấu với Những Người Cổ đại và những Archon. EM đã săn đuổi Chúa Đất cùng anh. Anh đã trị vì toàn bộ đế chế này. Chỉ có kẻ ngốc mới dám nghĩ anh hèn nhát hay yếu đuối.”
“Thế em đừng làm kẻ ngốc!” Aten cúi người, ấn tay lên bả vai rắn chắc của cậu em ấn xuống. Con ngươi đôi mắt vàng dẹt của ông nhíu lại nhìn về đường tròn cuối chân trời. “Nhưng những gì em không nói cũng là những gì ta đã làm cách đây lâu rồi. Anh đã không chinh chiến trong tám trăm nay rồi.”
“Sao chúng ta phải xông trận khi chúng tôi có lũ anpu chiến đấu cho chúng ta?” Anubis hỏi, cố gắng giữ cho giọng đều đều, dù cho trong mắt ánh mắt vẫn ánh lên nỗi sợ.
“Em nghĩ rằng anh sống ở đây đã làm anh yếu mềm hơn,” Aten nói như thể không nghe em trai nói. “Em nghĩ sự Biến đổi đã làm anh yếu đuối,” ông nói thêm, những ngón tay bám chắc vào vai người anh em, ấn mạnh ông ta xuống nền đá cẩm thạch. “Và một vị vua trị vì yếu đuối có thể dễ dàng bị thay thế và tiếm quyền bởi người mạnh hơn. Một người nào đó giống em. Nhưng em đã quên, em trai ạ, rằng anh có rất nhiều tai mắt trong thành phố này như hoa trên mái này. Anh biết em đã nói cái gì, anh biết em âm mưu gì.” Aten lôi Anubis xuống mái dưới và ấn ông ta xuống. “Em nhìn xuống đi,” ông ra lệnh. “Em thấy gì?”
“Không thấy gì...”
“Không thấy gì? Vậy em mù rồi. Em nhìn lại đi.”
“EM thấy người, bé nhỏ khi nhìn từ khoảng cách này. Những con người chẳng chẳng có gì xuất chúng.”
“Những người bình thường, đúng, nhưng họ là thần dân của anh, những người anh phải lo lắng. Không phải của em. Không bao giờ là của em.” Aten ấn em trai gần hơn xuống vách tường. “Nếu em hỏi anh lần nữa, anh sẽ giết em. Nếu anh thấy em âm mưu gì chống lại anh, anh sẽ giết em. Nếu em nói về anh hay hoàng hậu của anh trước công chúng lần nữa, anh sẽ giết em. Anh nói thế em hiểu chưa?”
Anubis gật đầu. “Anh sẽ giết em,” ông ta lẩm bẩm.
Aten ném Anubis vào hồ sen trắng. Hương thơm của nó khiến người ta phát ốm. “Em là em trai anh. Anh biết anh nói câu này sẽ khiến em ngạc nhiên, nhưng anh yêu em. Đó cũng là lý do duy nhất khiến em sống sót tới tận hôm nay. Giờ mang người đàn ông tay móc câu tới đây.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia