Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Walork
Dịch giả: Nguyễn Hà Ly
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4326 / 117
Cập nhật: 2016-06-04 04:56:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
sis và Osiris tay trong tay như bất cứ một đôi tình nhanh nào đang thưởng ngoạn cảnh tối, hai người đi dọc theo Quai de Montebello trên bờ sông Sein thành phố Paris. Bên trái họ chính là điểm đến của họ, nhà thờ Đức bà đang tỏa ra ánh sáng vàng ấm áp.
“Đẹp,” Isis nói, sử dụng ngôn ngữ có trước khi các pha ra ông trị vì Ai Cập.
“Quá đẹp,” Osiris gật đầu, ánh lửa như một chất lỏng trên đầu ông. Ông ta tháo chiếc kính mát treo ở cổ áo phông trắng. Isis vẫn đeo kính, và hai hình ảnh thu nhỏ của nhà thơ đang phản chiếu trên chiếc kính đen.
Dù giờ đã là mười giờ tối nhưng vẫn còn rất nhiều du khách đang đi quanh các danh lam nổi tiếng – có khi còn nhiều hơn bình thường. Những bức tượng đã bị phá hủy đầu tuần rồi đã thu hút sự quan tâm của giới truyền thông thế giới. Một vài bản báo cao đã cho rằng đây là hành động của phe khủng bố hoặc bọn quá khích nào đó, một số khác nói đây là kết quả của quá trình ấm lên toàn cầu và sói mòn axit, nhưng hầu hết các tờ báo đều nêu lên một câu chuyện đơn giản. Những bức tượng đó đã được tạc vào tòa nhà hơn sáu trăm năm trước. Chỉ là vẫn đề thời gian trước khi nó lở ra.
“Em thích Vương quốc Bóng tối này,” Isis đột ngột nói. “Luôn luôn là thế giới em thích. EM rất thích được kiểm soát nó lần nữa.”
“Sớm thôi,” Osiris đồng tình. “Mọi thứ sẽ về đúng chỗ của nó.”
Isis nắm lấy tay chồng để nhấn mạnh. “Anh có nhớ lúc chúng ta làm ra thế giới này không?”
“Chúng ta á?” ông ta trêu chọc.
“À thì thực ra là anh. Nhưng em có giúp mà.” Cô thêm vào.
“Em có làm”
“Đây không phải thế giới đầu tiên của chúng ta, đúng không?” cô ta hỏi, hàng lông mày hoàn hảo của cô ta nhíu lại như kiểu đang cố nhớ ra.
“Không, Em không nhớ à... chúng ta đã tạo ra hai...ờ, chúng ta sẽ gọi chúng là sai lầm nhé?”
Isis gật đầu. “Chúng ta làm ra vài bản nháp và thiếu sót.”
“Hầu hết đều thiếu sót. Khi Danu Talis sụp đổm chúng ta không biết về thứ ma thuật đầu độc trong không khí. Phải mất vài lần chúng ta mới nhận ra nó đã làm ô uế mọi thứ chúng ta tạo ra và chúng ta phải đợi vài thế khí trước khi bắt đầu xây dựng lại thế giới.” Ông nhún vai. “Nhưng sao chúng ta biết nhỉ?” Ông dừng lại đột nhột nhìn vào bà lão với cây gậy trắng đang ngồi chên chiếc ghế sắt ở góc vỉa hè. Bà ta quay lưng với nhà thờ, đối mặt với dòng sông. “Sao bà ta tới đây trước chúng ta nhỉ?” ông ta thở hắt. “Hà ta vẫn còn trong hầm mộ với Mars Ulthor khi chúng ta rời đi mà.”
Bà lão giơ tay trái lên và, không cần quay đầu, ra hiệu cho họ tới.
“Sao bà ấy biết chúng ta ở đây?” Isis thì thầm. “Bà ta không thể nhìn thấy chúng ta, đúng không?”
“Ai mà biết bà ta có thể làm gì,” Osiris thì thầm. “Thưa lệnh bà Zephaniah,” ông ta nói lớn khi tiến tới ghế băng.
“Ngồi cạnh ta.” Zephaniah, Phù thủy xứ Endor, chuyển câu đơn giản đó thành một mệnh lệnh.
Isis và Orisis trao đổi một cái liếc mắt trước khi ngồi xuống hai bên bà lão.
“Chồng bà sẽ tham gia với chúng ta chứ, lệnh bà?” Orisis hỏi và liếc nhìn xung quanh.
“Giờ ông ấy đang bận. Ông ấy... đang bắt kịp với thế giới,” bà nói kèm một nụ cười hài hước. “Thế giới đã thay đổi kể từ lần cuối ông ấy bước đi trên trái đất này.”
“Và ông ấy sao rồi?” Isis hỏi.
“Ờ, nếu xét đến sự thử thách của ông ấy, ông ấy vẫn còn tốt lắm. Tất nhiên là giận dữ rồi... Và khi mọi thứ...” và vẫy tay trong không khí và màn đêm Paris bao trùm mùi khói gỗ. “Khi mọi thứ vui vẻ này qua đi, tôi nghĩ tôi và ông ấy sẽ có một cuộc trò chuyện khó khăn. Tất nhiên là nếu chúng tôi còn sống.” Bà Phù thủy im lặng và nhìn thẳng ra phía trước, khuôn mặt giấu sau chiếc kinh râm to quá khổ. Cả hai tay bà đang đặt trên chiếc ba toong trắng, ngay trước mặt bà.
“Sao bà lại triệu hồi chúng tôi?” Osiris chậm rãi hỏi. “Bà đã không nói chuyện với chúng tôi cả thiên niên kỷ rồi; bà không thuộc phe loài người hay phe chúng tôi. Và đột nhiên bà muốn –không, yêu cầu - gặp chúng tôi.”
“Ờ, cũng tốt thôi,” Zephaniah nói, chuyển sang ngôn ngữ cổ của Danu Talis và lờ câu hỏi đi. “Đã bao lâu rồi kể từ khi chúng ta cùng ngồi nói chuyện?”
“Chúng ta chưa bao giờ nói chuyện,” Osiris nói nở một nụ cười khoe hàm răng trắng bóng. “Bà luôn ra lênh, yêu cầu và đòi hỏi.”
“Bà đối xử như thể chúng tôi là trẻ con,” Isis nói thêm, có chút giận dữ trong giọng nói của cô ta.
“Các người đã là trẻ con. Abraham nói đúng. Các người là những đứa trẻ ngang ngạnh và cứng cổ.” Zephaniah hít một hơi sâu. “Nhưng ta cho cho rằng đáng lẽ ta nên...” bà dừng lại, cố tìm từ cho đúng.
“Tốt bụng hơn?” Isis gợi ý.
“Thông cảm hơn chăng?” Osiris nói thêm.
“Tôi đang định nói là cứng rắn hơn.” Bà quay qua người phụ nữ tóc đen ngắn. “Có vẻ có vài thứ không thay đổi.”
“Còn vài thứ thì có đấy bà Zephaniah ạ,” Isis nói. “Bà già đi, trong khi chúng tôi còn trẻ và mạnh mẽ.”
“Già à?” Bà phù thủy mỉm cười. “Nhìn thì có thể là thế.” Trong một giây ngắn ngủi, một sự biến đổi xảy ra trên toàn bộ cơ thể Phù thủy xứ Endor, da bà đột nhiên trắng, rồi đen, vàng rồi nâu. Người phụ nữ đang ngồi trên ghế đột ngột cao, thấp, béo, gầy, già rồi trẻ, rồi trung niên. “Ta – như ta vẫn thế - là nhiều thứ. Dù hai người ở đâu,” ba nói thêm, giọng đanh lại. “vẫn chỉ luôn đang chập chững thôi.”
“Và bà luôn là nữ bạo chúa...” Isis bắt đầu.
“Đủ rồi,” Osiris nạt. “Tất cả chỉ là quá khứ. Quá lâu rồi. “
Bà Phù thủy gật đầu. “Quá lâu rồi. Những gì làm đã làm rồi và không thể rút lại được.” Những ngón tay xưng vù vì khớp của bà nắm chặt lấy đầu gậy trắng. “Trừ khi hai người đang cố làm lại quá khứ.”
Isis định mở miệng nói nhưng Orisis lắc đầu.
“Đừng có chối,” Zephaniah nói. “Tôi biết kế hoạch của hai người cả thiên niên kỷ rồi.” Bà với lấy chiếc kính đen, đẩy xuống dưới mũi rồi quay qua nhìn từng người một. PHù thủy xứ Endor không có mắt thay vào fđó là hai mảnh gương. “Ờ, những thứ ta nhìn thấy,” bà nói. “Vô số những tương lai, những quá khứ đã có thể xảy ra, những hiện tại không thể đếm được.”
“Bà muốn gì hả Zephaniah?” Isis lạnh lùng hỏi.
Một lần nữa Phù thủy lờ câu trả lời. “Đầu tiên tôi phản đối kế hoạch của mấy người và làm mọi thứ để phá hoại nó. Tôi muốn Vương quốc bóng tối này được yên ổn. Thế nên tôi đã chọn không dính líu tới mấy người khi mấy người chiến đấu với Thế Hệ Kế Tiếp. Tôi cũng không động chạm gì khi các người tạo ra động đất và lũ lụt vì tôi biết cuối cùng mọi thứ sẽ cân bằng. Các người thắng vài hiệp, những kẻ thù của các người thắng vài hiệp và những trật tự cũ sẽ được giữ nguyên.”
“Như thế trong cả thiên niên kỷ,” Osiris nói.
Bà PHù thủy gật đầu đồng tình. “Đến khi các người tìm ra Tiến sĩ John Dee.
“Một tay sai đắc lực. Xảo quyệt, hiểu biết, tham vọng, tò mò và rất, rất mạnh,” Isis nói ngay lập tức.
“Và giờ thì nằm ngoài tầm kiểm soát. Giờ những ưu điểm của hắn – xảo quyệt, hiểu biết, có tham vọng, tò mò và quyền năng – đang chống lại hai người. “
“Chúng tôi đang dần trung lập hắn,” Isis tự tin nói. “HẮn sẽ không thoát được đâu.”
“Tới giờ hắn vẫn thoát đấy chứ,” Zephaniah trả lời. “Các người nên hành động ngay khi biết hắn định triệu hồi Archon Coatlicue.”
Isis bắt đầu lắc đầu nhưng Orisis nói. “Tất nhiên rồi. CHúng tôi đáng ra nên thế. Chúng ta có được Machiavelli chúng ta sẽ cô lập được hắn.”
“Nhưng giờ hành động của hắn đang không chỉ đe dọa thế giới này mà tất cả các Vương quốc bóng tối khác.” Zephaniah đột ngột đứng dậy và Isis và Osiris cũng đứng lên theo. “Đi cùng tôi,” bà nói.
Bà gấp cây gậy lại và nhét vào trong túi rồi vòng tay qua tay hai người kia. “Đừng sợ,” bà nói nhẹ, đập vào bàn tay cơ bắp săn chắc của Osiris.
“Bà không dọa được tôi đâu bà già,” Isis quát.
“Ờ, tôi nên thế đây con gái. Đúng là ta nên thế. Đưa ta tới nhà thờ và để ta kể cho hai người nghe về tương lai ta đã nhìn thấy, tương lai mà khi Coatlicue được thả ra, tương lai mà Archon đó chạy khắp các Vương quốc bóng tối, không để lại gì ngoài tro bụi. Tương lai mà chúng ta không còn nữa. Không còn các Elder, Thế hệ Kế tiếp, không còn. Và khi chúng ta tiêu tùng hết, bà ta bắt đầu chuyển sang giống người. Ờ, và cả hai người thuộc những người đầu tiên ra đi đó – và hai người chết rất kinh khủng,” bà nói thêm.
“còn Dee ở đâu trong tương lai của bà?” Osiris hỏi.
“An toàn,” Zephaniah nói. “Hắn phong ấn thế giới nayf khỏi các Vương quốc Bóng tối khác, sử dụng thanh kiếm quyền năng để hủy diệt cánh cửa tới Xibalba. HẮn sẽ trị vì Vương quốc Bóng tối này như một đế vương.”
“Và Dare, kẻ giết người, ở bên hắn ta à?” Isis hỏi.
“Trong tương lai, cô ta chết. Bị Dee phản bội, làm thức ăn cho Archon.”
“Đó là tương lai có thể hay rất khả dĩ?” Osiris cẩn trọng hỏi.
“Không phải cả hai. Các sự kiện tiếp nối nhau. Dòng thời gian đã thay đổi và chuyển sang chương khác. Dee có kế hoạch mới, một cái gì đó còn lớn hơn nhiều.” Bà Phù thủy buộc hai người dừng lại. “Đợi chút.”
Cả ba dừng lại trước nhà thờ theo kiểu Gothic và Zephaniah ngửng đầu, gần như thể bà có thể nhìn thấy tòa nhà. “Hmm, đây là nơi họ đã đánh nhau...” Khuôn mặt bà quay sang trái rồi sang phải khi bà đánh hơi không khí. “Vẫn còn mùi ma thuật.”
“Mùi va ni,”
“Mùi cam,” Osiris thêm vào.
“Và mùi bạc hà của Flamel.” Zephaniah lẩm bẩm. “có mùi hôi của Dee và Machiavelli.”
Một bảo vệ trông có vẻ kiệt sức đi qua đám khách du lịch đang dừng lại chụp những chỗ tòa nhà hư hỏng, cố đẩy họ ra chỗ khác đề phòng đá rơi xuống tiếp. Anh ta đi thẳng tới chỗ ba người, hiện giờ đang đứng quá gần lối ra vào. Ngay khi bảo vệ tới gần họ, người đàn ông trọc đầu quay qua cười. Người bảo vệ rõ ràng là trắng bệch ra như thể nhìn thấy bóng ma. Anh ta bỏ di không thèm nhìn lại.
“Đưa ta về lại chỗ ngồi,” Zephaniah ra lệnh.
Isis và Osiris quay lại và đưa Bà phù thủy lại chỗ ghế băng. “Hai người chưa từng thích Nhà thông thái Abraham, đúng không?” Zephaniah hỏi.
“Không,” Isis đáp luôn.
Osiris nghĩ một lúc mới trả lời. “Tôi nghỉ chúng ta đều sợ ông ấy,” cuối cùng ông ta nói.
“Tôi đã làm việc ông ấy khá lâu và tôi nghĩ tôi đã hiểu ông ấy hơn hết thảy mọi người, nhưng tôi cũng không chắc ông ấy là gì. Người Cổ đại, có thể; cũng có thể là Archon. Tất nhiên trong dòng máu ông ấy có dòng máu các Elder vĩ đại. Prometheus và tôi đã ở bên ông ấy khi Cuộc biến đổi đến với cơ thể ông ấy. Tôi đã quan sát ông ấy làm việc cả ngày lẫn đêm không hề ngơi nghỉ để tạo ra cuốn Codex.” Bà cười nghe có vẻ đau đớn và cay đắng. “Các người biết vì sao ông ấy tạo ra cuốn Codex không?”
“Làm nơi ghi chép lại kiến thức của thế giới à?” Osiris nói.
“Cuốn sách được tạo ra vì một mục đích duy nhất. Abraham biết rằng sẽ đến lúc này.”
“Lúc nào?” Isis hỏi.
“Khi các người bỏ mặc Dee, khi các người tuyên án hắn là utlaga, các người ta tạo ra một kẻ thù nguy hiểm. Hắn định hủy diệt tất cả các người.”
“Bằng cách nào?” Osiris hỏi. “Dee có quyền năng, nhưng không quyền năng tới thế.”
“Giờ là thế. Hắn có cuốn Codex. Nó chứa đầy kiến thức của nhân loại. Và hắn có Nguồn điện vàng song sinh để giúp hắn dịch. Hắn đang tiếp cận với nguồn ma thuật cổ xưa nhất, chết người nhất. Dee định quay ngược quá khứ và hủy diệt các Elder ở Danu Talis.” Bà cười gằn. “Hắn muốn chắc rằng tất cả chúng ta đều chết vào ngày hòn đảo chìm.”
Isis định cười, âm thanh cao và trong vắt trong màn đêm. Khách du lịch quay lại nhìn, cười vì âm thanh đó, nhưng mắt chồng cô vẫn lạnh như đá, mắt mở lớn vì choáng váng. Cuối cùng tiếng cười của Isis chết trong im lặng. Osiris gật đầu. “Đúng...đúng, hắn có thể làm thế. Và quan trọng hơn là,hắn sẽ làm thế.”
“Làm sao chúng ta chặn được hắn?” Isis hỏi.
“Vậy là cuối cung các người cũng xin ta lời khuyên?”
“Làm ơn đi mà, Zephaniah,” Osiris năn nỉ.
Bà lão vươn tay ra nắm lấy tay Osiris. “Các người nghĩ tại sao ta lại giải thoát cho chồng ta khỏi lời nguyền?” Zephaniah cẩn trọng nói. “Các người nghĩ tại sao ta giam ông ấy ở đó? Ta cần ông ấy an toàn và khỏe mạnh cho ngày này.”
“Bà biết chuyện này sẽ xảy ra?” Isis ngờ vực hỏi.
“Ta biết nó có thể xảy ra,” Bà hạ cặp kính xuống để lộ hai mảnh gương trên khuôn mặt. “Ta đánh đổi đôi mắt vì điều đó.”
“Giờ Mars Ultor ở đâu?” Osiris hỏi.
“Tới San Francisco để giết Ts. John Dee.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia