A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Walork
Dịch giả: Nguyễn Hà Ly
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4326 / 118
Cập nhật: 2016-06-04 04:56:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
húng ta đang bị theo đuôi,” Josh nói.
John Dee và Virginia Dare quay lại nhìn qua cửa kính sau. Năm tay cua rơ đang đạp nhanh sau họ, lạng lách đánh võng ở dưới cầu Oakland Bay. “Tôi không nghĩ là xe đạp được đi lên cầu,” Dee nói, chạm vào thanh gươm dưới chân.
“Sao anh không ra đó mà nói với chúng đi,” Virginia Dare gợi ý.
“có hai tên phi xe máy đang tiến tới rất nhanh, bên phải và bên trái.” Josh nói. Trong những thời điểm khác cậu sẽ rất sợ hãi nhưng tuần rồi đã làm thay đổi cậu. Đã khiến cậu mạnh mẽ và tự tin. Và cậu có thể tự bảo vệ mình, cậu nghĩ, khi nhìn xuống những thanh kiếm đá trên sàn xe bên cạnh cậu.
“Có thể chúng chẳng là gì..” Dee dợm lời.
“Chúng đeo ba lô,” Josh nói thêm.
“Ông Túi,” Dare tự tin nói.
Josh liếc nhìn cả hai bên gương và tim đập rộn lên. NHững tay lái mô tô đầu đội mũ bảo hiểm đen dễ dàng nhìn thấy được từ hai hướng. Chúng ở ngay sau chúng ta.”
“Cậu nên tập trung lái xe đi,” Dee nói. “Virginia và tôi sẽ lo chuyện này.”
“Đằng trước đang ùn tắc,” Josh đều đều nói, quan sát những đèn pha lóe lên từ phía chân cầu. Cậu vẫn bình tĩnh và tự chủ.
Dee nhoai người ra giữa hai ghế. Rồi hắn ta chỉ sang bên trái. “Đi theo đường Treasure Island đi. Không cần xi nhan.”
Josh quay vô lăng và chiếc xe nặng nề xoay tròn giữa hai làn đường. Gã lái mô tô bên trái nhấn phanh sau để lại một đống khói bụi dài phía sau. Chiếc xe đổ ra khiến gã lái xe lăn đùng xuống đất. Hàng xe dài phải dừng lại.
“Hay lắm,” Virginia nói. “Lái xe lâu rồi hả?”
“Không lâu tới thế,” – Josh cười toe toét. – “nhưng tôi đã phải thực hành nhiều trong suốt tuần qua.” Đoạn đường ngoằn sang trái và Josh trào nước mắt do đi từ trong bóng râm của cây cầu ra ngoài ánh sáng rực rỡ. Rồi đột nhiên cả khoảng trời của Vịnh San Francisco và thành phố mở rộng trước mặt. Từ xa, phía trước mặt cậu, chính giữa vịnh chính là hòn đảo Alcatraz.
“Virginia. Tên lái xe ở bên phía cô kìa!” Josh gọi.
Người phụ nữ nhấn nụt hạ cửa sổ xuống. Gã lái xe còn lại đang tăng tốc theo kịp chiếc limo và đang cố lấy trong ba lô cái gì đó ra bằng tay phải trng khi tay trái điều khiển xe. “Xin chào,” cô ta nói. Bên trong xe nháy lên luồng sáng xanh ấm áp và mùi gỗ cây xương tràn ngập không khí. Virginia xoa ngón cái và ngons trỏ, qua gương Josh thấy một quả cầu xanh xuất hiện. Cô ta ném quả cầu vào gã lái mô tô.
“Trật rồi!” Dee quát. “Đây, để tôi...”
“Bình tĩnh nào Tiến sĩ, bình tĩnh,” Virginia nói.
Cao su bánh xe trước đột ngột chảy thành nhựa đen. Nan hoa gẫy còn bánh xe long ra và yên xe bay tít sang bên kia đường, phuộc bánh trước đập thẳng xuống nền đường. Sau đó chiếc xe đập xuống dải phân cách thấp dọc bờ vịnh. Gã lái xe bay khỏi xe và biến mất không một tiếng động.
“Luôn luôn khốn khéo, Virginia,” Dee đáp.
Josh đạp chân ga và phóng trên đường Treasure Island. Đằng sau họ xe cộ ùn tắc lại vì những tài xe đã bỏ xe lại và chạy đi giúp người lái mô tô. Josh đi chậm lại kh con đường hướng thẳng đến hòn đảo. Cậu có thể nhìn thấy một bên du thuyền ở bên tay phải. Qua khóe mắt cậu nhìn thấy một vật chuyển động khi đi qua đường Macalla và không cần suy nghĩ, cậu đạp ga. Chiếc xe dồ lên phía trước, khiến Virginia và Dee phải ngồi lại vào ghế. “Mấy gã lái xe quay lại rồi,” Josh nói. Mặc dù tim cậu đang đập thùm thụp nhưng cậu không hề sợ Cậu nhận ra mình đã tự mình vạch ra kế hoạch trốn thoát. Cậu làm một bài tính nhanh. “Có nhiều đấy.”
Mấy tay cua rơ xuất hiện ở bên kia đường và đạp nhanh theo chiếc xe. Cả tám tên đeo kính và mũ bảo hiểm khí động lực làm cho họ trông họ giống như sâu bọ.
“mọi việc càng lúc càng mệt mỏi,” Dee lẩm bẩm. “Lái xe đi. Rẽ vào câu lạc bộ du thuyền ấy. Tôi có ý kiến này.” Hắn quay qua nhìn Virginia. “Cô có thể cản đường chúng không?” hắn chỉ ngón cái về những tay cua rơ.
Virginia nhìn hắn khinh miệt. “Tôi có thể chặn đứng cả một đội quân ấy chứ. Hay anh quên rồi?”
“Anh nghĩ là em chưa bao giờ làm anh quên,” hắn thở dài rồi nhét ngón tay vào tai.
Virginia hạ cửa kính xuống một nữa rồi đặt cây sáo lên mép tấm kính, hít một hơi sâu, nhắm mắt lại và nhẹ nhàng thổi sáo.
Âm thanh thật quyến rũ.
Josh cảm thấy nó lan truyền vào tận xương tủy. Giống như lưỡi khoan của nha sĩ...nhưng tệ hơn, rất rất nhiều. Răng và xương gò má của cậu đau ê ẩm, và cậu còn cảm thấy âm thanh lan vào tận trong màng nhỉ. Nguồn điện vàng kim của cậu lóe lên xung quanh đầu để tự vệ, và trong một tích tắc quanh đầu cậu hình thành một chiếc mũ trụ. Âm thanh đột ngột giảm cường độ và Josh cứ mở rồi lại ngậm miệng để thư giãn quai hàm mỏi nhừ. Tốc độ hình thành bộ giáp thật đáng kinh ngạc và cậu còn không ý thức được việc triệu hồi nó. Cậu duỗi những ngón tay đang đeo găng. Điều này có ám chỉ rằng cậu đang hình thành và kiểm soát luồng điện dễ dàng hơn không?
Một con hải âu xuất hiện. Nó bay lên từ mặt nước, đập thẳng vào kính chắn gió, và trong một tích tắc Josh nghĩ nó sẽ làm vỡ lớp kính. Nhưng đến phút cuối, nó lại lượn lên và đâu trên đầu tay cua rơ thứ nhất. Chiếc xe chòng chành như điên vì gã lái xe đang cố đuổi con chim bay ra khỏi đầu gã
Lại con thứ hai rồi con thứ ba và cả bầu trời kín những cánh chim trắng. Chúng tấn công những tay lái xe, ị xuống đầu chúng, đậu trên chúng. Tay thứ nhất ngã xuống đường và tên thứ hai ngã đè lên. Tên thứ ba và thứ tư chồng chất lên chúng. NHững tên còn lại phanh xe và quay lại, vô vọng xua đi đàn chim đang lượn tròn và kêu ầm ĩ.
Virginia ổn định lại chỗ ngồi và đặt cây sáo vào lòng rồi kéo cửa sổ lên. “Hài lòng rồi chứ?” cô ta hỏi Dee.
Dee thả ngón tay ra khỏi tai. “Đơn giản mà hiệu quả, như mọi khi.”
Qua kính chiếu hậu. Josh quanh sát cả bầy hải âu lớn lao vào đám hỗn độn người và xe trên đường. NHững con chim mổ vào những tên ngã xe. Một tên tháo mũ bảo hiểm ra và ném vào chúng, tên khác tháo cả yên xe nhưng tên nào tên nấy đều dính đầy phân chim từ đầu tới chân. Giao thông trên đường Treasure Island rơi vào ách tắc, hầu như các tài xế đều cầm điện thoại hoặc máy ảnh trên tay ghi lại cảnh tượng kỳ lạ này.
“Tôi cá là cảnh này sẽ được đăng trên YouTube ngay đấy,” Josh lẩm bẩm. “Trong ba lô của chúng có gì thế?” cậu lại hỏi.
“Tôi đã nói rồi,” Virginia mỉm cười. “Cậu không muốn biết đâu!”
“Thực sự thì, tôi muốn đấy,” Josh cự nự.
“Rẽ ở chỗ này,” Dee ra lênh, chỉ sang bên phải. “Tìm chỗ đỗ xe đi.”
Josh quay xe vào Clipper Cove Way và đỗ xe vào chỗ trống giữa hai chiếc xe thể thao đắt tiền. Cậu đừng xe lại và quay qua nhìn hai người bất tử. “Giờ thì sao?”
Dee mở cửa bước ra. RỒi hắn chui lại vào trong vớ lấy hai thanh kiếm đá, nhét vào hai bên sườn. “Chúng ta đi,” hắn nói.
Cả Josh lẫn Virginia đều đứng yên. “Tôi không đi chừng nào tôi biết chúng ta làm gì ở đây,” Virginia quát.
Pháp sư chui lại vào trong xe. “Như em đã chỉ ra thì chúng ta đang bị kẹt lại San Francisco. Và giờ chúng ta mắc kẹt ở trên đường Treasure Island. Đây là đường độc đạo để tới và ra khỏi hòn đảo mà chúng ta thì bị theo dõi.” Ông ta quay ra nhìn đàn hải âu khổng lồ vẫn đang lượn vòng quanh đám cua rơ thất trận. “Chúng ta cần có một chiến lược...”
“Một con thuyền,” Josh nói ngay.
Dee nhìn cậu ngạc nhiên. “ĐÚng, chính xác. Chúng ta sẽ thuê nếu có thê, trộm nếu chúng ta phải làm thế. Khi có ai tới đây thì chúng ta đã cao chạy xa bay rồi.”
“Tới đâu?” Virginia hỏi.
Dee xoa tay là nhau phấn chấn. “Nơi cuối cùng họ tìm chúng ta,”
“Alcatraz,” Josh đáp.
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia