Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Walork
Dịch giả: Nguyễn Hà Ly
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4326 / 117
Cập nhật: 2016-06-04 04:56:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
ó là Nereus,” Niccolo Machiavelli nói nhanh với Billy the Kid. Tay trái ông ta đặt nhẹ trên vai chàng trai trẻ, nhưng những ngón tay bấu chặt lên cổ cậu ta. Mỗi lần Billy định mở miệng nói gì, Machiavelli nắm chặt lấy buộc cậu ta câm họng. “Billy, Đó là ông già của Biển cả, một trong những Elder quyền năng nhất.” Ông ta giảm áp lực trên cổ người Mỹ bất tử trong một lúc.
“ tôi rất vui được biết ông,” Billy cau có.
Ánh sáng trắng sáng Machiavelli tạo ra vẫn chiếu sáng đường hầm. Nó chiếu tỏ một người đàn ông to bè với máu tóc dày dài tới vai và bộ râu xoăn tít. Có vết bỏng trên trán nâu sạm của ông ta, có vài vết tương tự trên ngực và vai. Áo chẽn không tay của ông phủ đầy tảo biển cùng rong rêu trên ngực, tay trai ông cầm một cây ba chia. Ông tiến lên và ánh sáng trắng lập lòe chiếu sáng nửa dưới người ông. Machiavelli thấy Billy hít một hơi vì choáng và một lần nữa ngón tay ông ta nắm chặt lấy cổ người Mỹ để tránh hắn mở miệng nhận xét linh tinh. Ông già của Biển cả chỉ có nửa trên giống người; nửa dưới là những chiếc chân bạch tuộc bên dưới.
“Thật hân hạnh được gặp ông,” Michavelli rào đón.
“Và anh là người Ý bất tử,” giọng của Nereus giống như một bọng nước bị vỡ ra. “Người được họ gọi là Người tạo ra các Vị vua.”
Machiavelli cúi người. “Tôi đã lâu không nghe thấy cái tên hiệu đó rồi.”
“Đấy là cách chủ nhân anh gọi anh,” ông già của Biển cả nói tiếp.
“Chủ nhân tôi thật là hào phóng,” người bất tử nói không ngượng mồm.
“Chủ nhân của anh rất nguy hiểm. Và không hài lòng với anh. Tuy nhiên, tôi không quan tâm. Nhiệm vụ của ta là hỗ trợ anh, Người tạo ra Vua ạ. Anh muốn gì?”
“Tôi tới đây để thả lũ quái vật vào San Francisco. Chỉ dẫn của tôi là trước hết thả loài lưỡng cư vào vịnh. Họ nói với tôi là ông hoặc các cô con gái của ông sẽ dẫn chúng vào thành phố.
Giọng nói của Nereus nghe ướt át và nhớp nháp. “Anh biết cách đánh thức chúng chưa.”
Michavelli giơ tấm ảnh màu độ phân giải cao lên. “Chủ nhân tôi gửi cho tôi cái này. Từ Kim tự tháp Unas.”
Nereus gật đầu. Ba cái chân của ông ta giơ lên trong không khí và vẫy trước mặt người Ý. “Đưa ta xem.”
Machiavelli bước lùi lại khỏi tầm với của vị Elder.
“Anh không tin tôi phải không, người bất tử?” Nereus gầm ghè.
Machiavelli quay tấm ảnh ra trước mặt sinh vật. “Tôi không muốn bức ảnh bị ướt,” ông giải thích. “Tôi đã tin bằng máy in màu. Nếu bị ướt thì mực sẽ nhòe. Và tôi không muốn làm chủ nhân tôi thất vọng thêm chút nào nữa hết.”
“Giữ nó đó cho ta xem.” Nereus nhoai người ra nhíu mắt nhìn. Rồi, một cách lưỡng lự, ông ta cho tay vào túi áo và lấy ra một chiếc túi nhựa trong suốt. Bên trong túi là một hộp đựng kính. Nerus mở nó ra và lấy ra một chiếc kính nửa vầng trăng đeo trên sống mũi và nhìn bức ảnh thêm lần nữa. “Vương quốc cổ,” ông ta thì thầm, rồi gật đầu. “Đây là những Phát ngôn. Người Ý à, anh cần phải cẩn thận: những câu đó chứa quyền năng vĩ đại. Anh muốn thả con gì trước?”
Machiavelli thả Billy ra và lấy trong túi ra một tập giấy. “Chủ nhân của tôi cũng đưa cho tôi bản hướng dẫn,” ông nói, mở tờ giấy ra để lộ hàng dòng những chấm chấm, phẩy.
“Ở đây có thủy quái không?” Billy nhanh nhảu hỏi. “Chúng ta có thả thủy quái không?” Nereus và Machiavelli quay lai nhìn anh chàng người Mỹ. “Làm sao thế?” anh ta hỏi, hết nhìn người này rồi người kia. Anh quay qua Machiavelli. “Làm sao?”
Đôi mắt người Ý ảnh lên tia nhìn cảnh báo.
“Chúng ta không có thủy quái,” Nereus nói. “Ngoài ra, nếu ta có thủy quái đi chẳng nữa, chúng chỉ lớn thế này,” ông ta dùng ngón cái và ngón trỏ để so ra khoảng cách 1 inch.
“Tôi cứ nghĩ là nó lớn hơn cơ.”
“Những thần thoại của người đi biển. Và cậu biết đấy những thủy thủ là những tay nói dối tệ hại.”
“Thế ông có những gì?” Machiavelli hỏi. “Tôi muốn cái gì đó ấn tượng. Tôi nghĩ chúng ta nên bắt đầu với cái gì đó phô trương, cái gì đó gây ấn tượng với cả thành phố, cái gì đó thu hút được sự chú ý của họ.”
Nereus cân nhắc một lát rồi mỉm cười, để lộ ra hàm răng xấu xí. “Tôi có con Lotan.”
Machiavelli và Billy nhìn ông ta không hiểu.
“Lotan ấy,” Nereus nói.
Cả hai người bất tử lắc đầu. “Tôi không biết đấy là gì,” Machiavelli thừa nhận.
“Nó không khiến tôi thấy sợ,” Billy nói.
“Nó là con rồng biển bảy đầu ấy.”
Machiavelli gật đầu. “Có lẽ được đấy.”
“Chắc chắn nó sẽ thu hút được sự chú ý đấy chứ,” Billy lẩm bẩm.
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia