Some books are to be tasted, others to be swallowed, and some few to be chewed and digested.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Walork
Dịch giả: Nguyễn Hà Ly
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4326 / 117
Cập nhật: 2016-06-04 04:56:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13
Ở bờ biển Đông Bắc đảo Danu Talis, một tháp cao không tưởng, thanh mảnh không ngờ nâng lên từ dưới biển. Đó chính là thành phố Murias. Thành phố đó cổ cưa nhưng tháp đó còn hơn thành phố cả thiên niên kỷ. Khi các Elder vĩ đại tạo ra hòn đảo Danu Talis bằng cách nâng đáy biển lên nhờ vào những Phép thuật cơ bản, tòa tháp bằng kính này và phần còn lại của thành phố của các Chúa Đất đã nằm ở đó. Hâu hết các thành phố cổ đại chỉ còn lại những mảnh kính vỡ và vàng vụn, băng chứng của trận chiến kinh khủng giữa các Chúa đất với các Archon và các Elder Vĩ đại thời khởi thủy.
Nhưng tòa tháp pha lên đó vẫn ở đó, không bị động chạm hay ảnh hưởng bởi nhiệt độ đã làm nóng chảy những tòa nhà xung quanh. Nó trở thành một điểm. Bình thường nó là một đỉnh núi nhưng khi thủy triều lên cao nó trở thành đảo. Ngọn tháp pha lên trắng có thể chuyển màu theo thời tiết và thủy triều, từ màu xám đậm tới xanh đậm, từ màu trắng của núi tuyết tới màu xanh của băng cực. Khi những đợt thủy triều xô sóng vào bức tường phẳng, nước biển sùi lên và bị đun nóng, vì thế tòa tháp có hơi bốc lên dù bản thân đá làm tường mát lạnh. Buổi tối, tòa tháp lập lòe ánh sáng lân tinh màu chữa chua, sáng lên từng đợt theo nhịp đập chầm chậm như của một trái tim vĩ đại, tỏa ra những tia sáng – đỏ và tím – như một sợi chỉ. Trong những tháng mùa đông, khi những cơn mưa đá phủ trắng Đại Băng trên ĐỈnh của Thế giới và phủ trắng Murias, ngọn tháp vẫn đứng nguyên không bị động đến.
Các Elder và các Elder vĩ đại sống tại Murias vừa sợ hãi vừa ngưỡng mộ tòa tháp. Dù ai xây dựng tòa tháp, họ cũng là những Chủ nhân của Phép thuật cơ bản, và hầu như không có gì có thể nằm ngoài quyền năng của họ. Họ biết rằng họ sống ở một thế giới cổ xưa, một thế giới cổ đại, và những phần của bí mật xa xưa vẫn còn năm yên trong bóng tối. Qua nhiều thế hệ, những Elder Vĩ đại và các Elder tới sau họ đã chiến đấu với các Archon và đánh bại họ, đã xóa sổ những Chúa đất xấu xí cuối cùng. Quyền năng của các Elder – hòa hợp của khoa học và năng lượng luồng điện – đã giúp họ đầu như không thể bị tổn thương. Nhưng đến họ cũng sợ tòa tháp. Truyền thuyết gọi hòn đảo đó là Tor Ri. Theo ngôn ngữ cổ của Danu Talis từ đó có nghĩa là “Tòa tháp của Nhà Vua,” – nhưng không có vị vua nào sống ở đó.
Tòa tháp pha lê đó là ngôi nhà của Nhà thông thái Abraham.
Chiếc binh tóc đỏ mặc bộ giáp sáng loáng loạng choạng bước qua cánh cửa nhỏ hẹp và vươn người ra phía trước, tay chống hông, thở dốc. “Abraham, những bậc thang này giết tôi mất,” ông thở hổn hển. “Cứ như thể chúng dài vô tận và luôn luôn khiến tôi không thở nổi. MỘt ngày nào đó tôi sẽ tính xem có bao nhiêu bậc.”
“Hai trăm bốn mươi tám,” một người đàn ông cao và góc cạnh đứng ở giữa phòng lơ đãng nói. Ông đang tập trung vào quả địa cầu màu xanh trắng đang xoay quanh ông trong không khí.
“Tôi nghĩ có nhiều hơn cơ. Tôi luôn thấy như thể mình leo hàng năm trời.”
Abraham nửa quay lại, ánh sáng từ quả địa cầu đang quay hắt ánh sáng lên nửa mặt bên phải của ông, khiến lớp da trắng của ông có màu xanh bệnh tật. “Anh đã đi vào và ra ít nhất cả tá các Vương quốc bóng tối trên đường tới đây mà, Prometheus. Tại sao anh lại nghĩ tôi đã bảo anh không bao giờ được nán lại ở một bậc thang?” ông nói thêm kèm một nụ cười tinh khôn. “Anh có tin gì cho tôi à?” Nhà thông thái Abraham quay cả người đối diện với người chiến binh cao lớn.
Prometheus đứng thẳng người, kỷ luật của người chiến binh cho ông biết rằng khi ông nhìn vào Nhà thông thái, khuôn mặt ông không biểu cảm gì. Trước khi ông nói, quả địa cầu xanh trôi xuống và bay thẳng về phía ông, ở giữa hai người.
“Anh nhìn thấy gì hả anh bạn già?”
Prometheus chớp mắt và tập trung vào quả cầu. “Thế giới...,” ông dợm lời, rồi nhíu mày. “Nhưng có gì đó không đúng. Có quá nhiều nước,” ông chậm rãi nói khi theo dõi khối cầu xoay vần. Ông nhận ra quê hương mình khi ông nhìn thấy các lục địa hình thành. “Không còn Danu Talis nữa.”
Abraham đưa bàn tay đeo găng kim loại ra và chỉ ngón tay trỏ vào quả cầu: nó nổ như bóng bóng. “Danu Talis không còn,” ông đông tình. “Đây là thế giới không giống như nó sẽ thế, nhưng như nó có thể thế.”
“Gần không?” Prometheus hỏi.
“Gần thôi.”
Prometheus nhìn thẳng vào Nhà thông thái Abraham. Từ trước khi gặp ông ta, vị Elder đã nghe những huyền thoại vầ một bậc hiền triết lang bạt, người được truyền tụng là không phải Elder cũng chẳng phải Archon nhưng già hơn cả hai, thậm chí còn hơn cả Chúa Đất. Người ta nói rằng ông sống từ thời Khởi thủy, nhưng Abraham chưa bao giờ nói về tuổi của mình. Chị gái của Prometheus, Zephaniah, đã nói với ông rằng lịch sử của mọi loài đều nói tới một hiền triết, một học giả thông thái, người đã mang những kiến thức và trí khôn tới cho những con người từ thời xa xưa của lịch sử. Có rất ít miêu tả về nhà hiền triết...nhưn rất nhiều câu chuyện kể về một người có thể là Nhà thông thái Abraham.
Nhà thông thái có mái tóc màu vàng nhạt, mắt xám, da xạm đi chứng tỏ ông tới từ vùng đất phía bắc xa xôi, nhưng ông cao hơn những người Miền Bắc rất nhiều, và đặc điểm trên khuôn mặt ông đẹp hơn, với gò má cao, và đôi mắt hơi xếch. Những ngón tay của ông thì dài khác thường.
Trong những thập kỷ gần đây, Sự thay đổi đã bắt đầu tác động lên Abraham.
Prometheus biết rằng có những điều tương tự đối với các Elder Vĩ đại – thê nên có thể Abraham thuộc giống loài đó – nhưng vì còn rất ít người trong số họ sống sót và không ai xuất hiện công khai, nên không ai biết sự thực như thế nào. Zephaniah từng giải thích với ông rằng khi những Elder Vĩ đại có thể cực kỳ già, một căn bênh hoặc đột biến gì đó, thậm chí có thể là tái cấu trúc, bắt đầu xảy ra trên DNA của họ.
Các Elder Vĩ đại thay đổi. Và các Thay đổi lại khác nhau.
Có vài người chuyển hóa hoàn toàn thành quái vật, mọc lông và răng nanh; một số khác trở thành những sinh vật lai mọc cánh hoặc vẩy trên người. Một số lùn đi, trong khi số khác cao lớn đồ sộ. Rất nhiều người phát điên.
Abraham đang dần dần chuyển hóa thành một bức tượng mỹ miều. Nguồn điện vàng của ông không còn tỏa sáng trên người ông nữa. Nó đóng vẩy trên da thịt ông, khóac lên mình ông, biến da thịt ông thành kim loại. Phía mặt trái từ trán tới cằn và từ mũi tới tai đã biến thành một mặt nạ vàng cứng. Chỉ có con mắt của ông là không bị động tới dù phần lòng trắng đã chuyển sang màu nghệ tây nhạt với những sợi chỉ vàng xoắn vặn vào mống mắt màu xám. Hàm răng trên và dưới bên nửa trái khuôn mặt ông biến thành vàng còn tay trái như thể đeo găng tay vàng, dù Prometheus biết đó thực ra là lớp da của ông.
Prometheus chợt nhận ra Abraham đang nhìn mình chằm chằm. Ông cười nhếch môi. “Hôm qua anh thấy tôi rồi đấy,” Nhà thông thái chậm rãi nói. “Tôi không thay đổi gì cả.”
Vị Elder gật đầu, má ông đang chuyển sang cùng màu với tóc.
Quá trình biến đổi vừa kinh khủng mà vừa đẹp. Và dù Abraham không nói gì nhưng cả ông và Prometheus đều biết nó sẽ kết thúc ra sao: Thay đổi sẽ khiến nhà Thông thái thành một pho tượng sống, không thể nói hay cử động, dù đầu óc ông vẫn hoạt động. Prometheus chưa từng hỏi nhưng ông nghi ngờ rằng Abraham biết chính xác mình còn bao nhiêu thời gian.
“Nói cho tôi có gì mới nào,”Abraham nói.
“Tin không tốt,” Prometheus cảnh báo. Ông nhìn thấy sự đau đớn trên nét mặt Nhà thông thái nhưng vẫn tiếp tục nói tiếp. “Những người lạ đã xuất hiện – nhưng ông nói – trên ngọn đồi phía nam thành phố. Nhưng những anpu đã đón lõng họ. Họ bị bắt và đưa tới kim tự tháp. Tôi không biết giờ họ ở đâu, nhưng tôi đoán họ ở ngục thất bên dưới tòa án đế chế.”
“Vậy là chúng ta đã lạc mất họ và chúng ta đi tong.” Abraham quay đi. Ông giơ cả hai tay lên và một lần nữa quả cầu xanh lại xuất hiện trong không khí. Những cụm mây trắng bao quanh khối câu, lững lờ trôi trên vùng đất màu xanh và nâu. Giữa khối câu là Danu Talis.”
“Giờ sao rồi?” Prometheus hỏi.
Abraham giơ cả hai tay, bằng kim loại và bọc da lên tới gần thế giới đang trôi nổi. RỒi ông nắm chắt lấy. Những hạt bụi màu xanh và trắng, xanh lơ và nâu biến thành những hạt cát trên tay ông. Ông quay qua vị Elder, ánh sáng tắt hẳn tren nửa mắt kim loại hóa của ông. “Giờ thế giới kết thúc.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia