A book is a garden, an orchard, a storehouse, a party, a company by the way, a counsellor, a multitude of counsellors.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Walork
Dịch giả: Nguyễn Hà Ly
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4326 / 117
Cập nhật: 2016-06-04 04:56:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
lder một mắt đi qua một thế giới bằng kim loại. Ông biết rằng từng có sự sống ở Vương quốc bóng tối này, nhưng không còn có thể nhận ra gì ở đây nữa.
Cát đen vặn xoắn và hình thành những hoa văn kỳ bí dưới chân ông ta, những cồn cát lung lay và bay về khía trước khi ông đi qua. Những bong bóng thủy ngân nổi lên từ mặt hồ lấp lánh sáng bạc. Khi chúng vỡ ra, những giọt nhỏ bay về phía hình dáng rắn chắc kia. Không có bầu trời, chỉ có mái nhà bằng kim loại trên cao được bao phủ bởi những ánh sáng nhiều màu sắc. Đã từng có một nguồn năng lượng ở trung tâm mái nhà, nhưng đã lâu rồi.
Odin không biết ai tạo ra Vương quốc bóng tối kim loại này. Ông tin bừng đây từng là một thế giới sống động, và ông biết nó phải rất qun trọng – nỗ lực tạo ra nó là không tưởng tượng được, vượt trên quyền năng có hạn của ông. Thế mà nó còn không có nổi một cái tên.
Vị Elder trèo lên một đồi cát đen thấp và quay lưng lại nhìn toàn cảnh. Hàng loạt các đụng cát đen kết thúc ở đường chân trời đỏ. Vẫn có không khí, nhưng không có gió làm bay áo choàng đen xám của ông. Hàng thiên niên kỷ trước, một trong những nô bộc loài người của ông đã giết một con rồng Archon xấu xí và tặng cho ông chiếc áo choàng làm từ da sinh vật đó. Màu tự nhiên của nó là xanh dương, nhưng nó đã đổi màu tùy theo môi trường xung quanh, và theo mức nguy hiểm.
Tấm áo choàng đã trở nên cứng như sắt và nặng đè lên vai ông.
“Ai đó đó?” Odin gọi. Phong cảnh kim loại này khiến giọng ông vang vọng khắp miền cát, đập lên trần và từng ngóc ngánh những hòn đá kim loại. Bàn tay trái của vị Elder cầm chặt cây quyền trượng, thứ còn sót lại của cây Yggdrasill nguyên thủy, đã từng mọc ở trung tâm Danu Talis.
Odin đưa cây quyền trượng lên trước mắt trái. MẮt phải của ông được che bằng một mảnh da đã bạc màu; ông đã đổi nó với Archon Mimer cách đây rất lâu để có được kho kiến thức vô tận, và ông chưa bao giờ ân hận vì quyết định đó. Ngọn lửa đỏ như máu bập bùng ở đầu cây quyền trượng. Bên trong ngọn lửa là những sinh vật còn tồn tại trước khi các Chúa Đất sinh sống, những sinh vật nhó bé của pha lê và xương, của gốm và ki tin.
Odin nhìn ngọn lửa và để cho một chút luồng điện của ông chảy vào cây quyền trượng Yggdrasill. Một luồng khói xám vặn xoắn khỏi cây gậy và không khí sặc mùi dầu của kim loại bị biến mất thay vào đó là sự trong lành của tầng ozone.
Thế giới được định hình, những màu sắc xuất hiện theo – và trong một lúc ngắn ngủi – Odin nhìn thấy Vương quốc Bóng tối đã từng là: một vùng trù phú cỏ cây, nơi những kim loại định hình và được định hình cả vùng đất, tạo nên những kỳ quan đẹp tuyệt vời. Con mắt còn tinh anh của vị Elder hấp háy và hình ảnh nhòe đi và để lộ ra thế giới của ngày này... và sinh vật đang lén theo ông.
Nó trườn đi trên tay và chân. Nó giống hình dạng phụ nữ, lùn và béo lẳn. Mái tóc nhờn dày màu đen bên thành hai bím dày ở hai bên đầu. Khuôn mặt và cánh tay trần có dấu hiệu bệnh, với những đốm đen trắng. Nó ngửng đầu lên và hít không khí như một con thú.
“Ta có thể nhìn thấy ngươi,” Odin nói.
Sinh vật đứng lên, xóa bỏ kết giới xung quanh và tập tách bước về phía vị Elder. Cô ta đã từng rất xinh đẹp nhưng giờ không như thế nữa. Những đường nét trên khuôn mặt giờ giống chó, với hai răng nanh dài ở dưới môi. Đôi mắt thụt lùi hẳn trong xương sọ, từ đó chảy ra một chấy lỏng màu đen có mùi khó chịu trên mặt. Thi thoảng nó thụt thò lưỡi để đánh hơi không khí. Kể từ khi ông biết cô ta, cô ta vẫn ăn mặc như vậy: áo choàng ngắn bằng da xám, hợp với chiếc quần da và đôi bốt cao cổ đế dày.
Odin để ý thấy trong khí cát dưới chân ông hình thành những đường tròn mờ mờ, đất dưới chân cô ta lại có hình tia chớp. Cát dường như có xu hướng tiến về phía ông nhưng lại tránh xa sinh vật kia. “Cô muốn gì?” ông gọi.
Miệng sinh vật cử động, nhưng phải mất một lúc từ ngữ mới được hình thanh, như thể cô ta không biết cách nói. “Tôi muốn cái ông muốn,” cô ta nói lầm bầm. Cô ta lê chân về phía ông và suýt ngã xuống nền cát đen đang chuyển động.
Odin lắc đầu. “Không.”
Sinh vật cố trèo lên trên đụn cát nhưng đầu gối cô ta không thể cong lại khiến cô ta ngã bổ chửng về phía trước. Odin biết rằng cũng một lời nguyền tương tự đã lấy đi sắc đẹp cũng như lấy đi các cơ bắp trên chân, và giờ hầu như chỉ còn da bọc xương, dễ gẫy và hầu như không mang nổi trọng lượng cơ thể cô. Cô ta lại bò chầm chậm và đau đớn lên đồi tiến tới vị Elder. “Tôi muốn cái ông muốn,” cô ta nhắc lại. “Công bằng cho thế giới đã chết của tôi. Trả thu cho những cái đã chết.”
Odin lại lắc đầu. “Không.”
Sinh vật nằm trên cát và ngóc đầu nhìn lên. “Hắn đã hủy hoại vương quốc bóng tối của chúng ta. Hắn đã cố thả Coatlicue,” cô ta nói và thở dốc. “Có những kẻ khác đang săn đuổi hắn ta. Khi Isis và Osiris tuyên án hắn là utlaga, họ đã trao phần thưởng lớn cho ai tóm được hắn. Những Vương quốc bóng tối. Sự bất tử. NHững kho báu và tri thức không thể đong đếm nổi cho người bắt sống hắn.” Sinh vật cố đứng trên chân mình nhưng không được và cô ta lại ngã xuống. “Nhưng ông và tôi không muốn mang hắn ra vòng công lý. Cuộc tranh đấu của chúng ta với người bất tử đó là vấn đề cá nhân. Ông ta đã giết người chúng ta yêu thương... và chúng ta sẽ báo thù.”
Odin thương tiếc sinh vật kia và chìa cây trượng ra. Cô ta tóm lấy nó, những ngón tay móng đen xỉn nắm lấy cây gỗ cổ xưa. Luồng điện của cô ta lóe màu đỏ như máu và trong một nhịp đập Odin đã thấy lại hình ảnh ngày xưa của cô ta: cao, tao nhã, rất xinh đẹp, đôi mắt màu bầu trời ban sáng và mái tóc như những đám mây lúc bão. Rồi hình ảnh nhòa đi, để lại hình ảnh sinh vật đang đứng im, xấu xí trước ông. Odin đỡ cô ta đứng lên và ngồi cạnh ông. Dù đã đi bốt cao nhưng cô ta cũng chỉ đứng tới ngực ông.
“Isis và Orisis đã tới – cả hai người – và hứa sẽ trả lại tôi sắc đẹp nếu tôi đãn đường cho họ tìm ra hắn.”
“Sao họ lại hỏi cô?”
“Họ biết tôi đã gửi Torbalan – Ông Túi – theo dấu hắn.”
“Cô nói với họ cái gì?”
“Tôi nói tôi không biết chắc hắn ở đâu?”
“Nói dối à?”
“Không nói toàn bộ sự thật,” cô nói. “tôi không muốn họ là những người đầu tiên tìm ra hắn.”
“Vì hắn sẽ được xét xử.”
Sinh vật gật đầu. “Chỉ có như thế. Nếu họ có hắn, hắn sẽ nằm ngoài tầm với của tôi.”
“Hình như cả hai chúng ta đều muốn trả thù.”
“Tôi thích nói là đòi lại công bằng hơn.”
“Công bằng. Tôi cứ thấy nhột nhạt khi cô thốt ra từ đó đó.” Odin đặt tay dưới cằm cô ta và nâng lên. “Cháu thế nào, Hel?”
“Tức giận, chú ạ. Còn chú?”
“Cũng tức giận,” ông hưởng ứng.
“Cháu có thể giúp chú,” Hel nói.
“Cách nào?”
Sinh vật giơ chiếc di động lên đưa trước mặt vị Elder. Trên màn hình là hình ảnh chiếc xe đen. Khuôn mặt Tiến sĩ John Dee khó nhìn rõ qua lớp kính đen. “Cháu biết Dee đang ở đâu. Cháu có thể đưa chú tới đó.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia