It is what you read when you don't have to that determines what you will be when you can't help it.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Walork
Dịch giả: Nguyễn Hà Ly
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4326 / 118
Cập nhật: 2016-06-04 04:56:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
“Ôi mèn ơi, dưới này hôi quá.” Billy the Kid khịt mũi. “Ý tôi là hôi thực sự ấy.” Cậu ta ấn hai đầu ngón tay vào hốc mắt đang chảy nước và lại hắt hơi lần nữa.
“Thật ra cũng không phải quá tệ đau. Tôi còn ngửi thấy tệ hơn,” Niccolo Machiavelli nhẹ nhàng nói.
Hai người đàn ông đang đứng trong đường hầm bên dưới nhà tù Alcatraz. Nước nhỏ giọt từ xà lim và những những con sóng nhỏ đập nhè nhẹ vào mặt cá chân họ. Không khí có mùi cá ươn và mùi rong biển hôi hám, trộn với mùi phân chim hăng hăng và mùi a xít của phân dơi. Ánh sáng duy nhất chiếu từ trên đầu họ, chỉ là một vùng màu xanh đối nghịch với màu đen thăm thẳm.
Người đàn ông đẹp mã cao ráo mặc bộ đồ dính đầy bụi hít một hơi sâu. “Thật ra nó gợi cho tôi nhớ tới nhà tôi.”
“Nhà á?” Billy ho. Cậu ta lôi chiếc khăn tay họa tiết đỏ ra khỏi túi quần sau đặt lên mũi và miệng. “Nhà ông thường có mùi như là phòng vệ sinh của lũ động vật hoang dã à?”
Hàm răng của Machiavelli sáng lên khi ông cười. “À, Rome và Venice – à, Venice xinh đẹp – thời thế kỷ mười lăm và mười sáu rất bốc mùi.. nhưng không tệ bằng Paris thế kỷ mười tám hay Luân Đôn giữa thế kỷ mười chín. Tôi đã ở đó vào năm 1858; không khí có mùi rất kinh đến nỗi khó mà thở nổi. Được gọi là thời kỳ Đại Ô Nhiễm đấy.
“Chắc chắn tôi sẽ không thích ở đó,” Billy nói. “Tôi thích không khí trong lành, nhiều.” Cậu ta búng ngón tay và không khí có mùi ớt đỏ. Một cột khói cuộn màu tím đỏ bao lấy ngón tay cậu và sau đó một khối cầu lửa.
“Đảo Danu Talis,” Marethyu nhỏ nhẹ nói, quấn chặt chiếc áo choàng dài quanh người. “MỘt trong những kỳ quan đã mất của trái đất.”
Scathach, Joan of Arc, Saint-Germain, Palamedes và William Shakespeare đang đứng trên một ngọn đồi nhìn xuống thành phố trên đảo bằng vài trải dài ngút tầm mắt. Thành phố được xây dựng theo kiểu một mê cung hình tròn, với những lạch sông xung quanh. Ánh sáng mặt trời khiến mặt nước lấp lánh ánh bạc, bản chiếc những tòa nhà bằng vàng. Vài nơi còn quá sáng khiến người ta khó có thể nhìn được.
Saint-Germain ngồi trên thảm cỏ xanh rì và Joan ngồi xuống bên anh. “Danu Talis không còn nữa,” anh nói đều đều. “Anh nhớ nó đã chìm rồi mà nhỉ.”
“Chúng ta đã quay ngược lại mười ngàn năm,” người đàn ông đội mũ trùm giải thích. Làn gió ấm áp thổi bay áo choàng của ông ta, thổi tung nó ra phía sau và để lộ cái móc câu bằng kim loại thay cho tay trái. Đây là Danu Talis, trước khi Sụp Đổ.
“Trước Sụp Đổ,” Scathach thì thầm. Nữ chiến binh bước đi trên ngọn đồi nhỏ và lấy tay che mắt. Cô không muốn những người khác thấy đôi mắt cô đang chan chứa nước mắt. Cô hít một hơi sâu, cố - nhưng thất bại – để giữa giọng không rung. “Bố mẹ và anh em tôi có ở đó không?”
“Mọi người đều ở đó,” Marethyu nói. “Tất cả các Elder đều trên hòn đảo này – họ vẫn chưa ẩn vào trong các Vương quốc bóng tối. Một số - như Prometheus và Zephaniah – cô đã gặp ở thời cô đó – nhưng ở đây họ còn trẻ. Họ sẽ không biết cô, tất nhiên vì họ chưa từng gặp cô. Cô sẽ gặp bố mẹ cô, Nữ chiến binh ạ, nhưng họ không nhận ra cô, bởi vì lúc này cô chưa được sinh ra.”
“Nhưng tôi có thể gặp lại họ,” Scathach lẩn bẩm, những giọt nước mắt đỏ như máu chảy xuống gương mặt.
“Có thể. Dù có lẽ không phải lúc.”
“Vì sao?” Saint Germain nhanh nhảu nói.
“Danu Talis đã tới hồi kết. Chuyện đó có thể xảy ra trong một, hay hoặc ba ngày. Tôi không biết. Tôi chỉ biết nó sẽ sớm chìm thôi.”
“Nếu không thì sao?” Saint- Germain hỏi. Anh ta gạt những sợi tóc đen dài ra khỏi mặt. “Nếu hòn đảo này sống sót và phát triển thì sao?”
“Thì thế giới anh biết sẽ bị xóa sổ,” Marethyu vui vẻ nói. “Hòn đảo này phải nằm sâu dưới đáy đại dương và các Elder phải tản ra khắp thế giới. Phép thuật cần hủy diệt Danu Talis, làm nhiễm độc đất đai, không khí, nước biển và núi lửa. Để sau đó, những đứa trẻ được các Elder sinh ra sau thảm họa Danu Talis, Thế hệ Kế tiếp, sẽ khác với bố mẹ chúng cũng như bố mẹ chúng khác với giống người Cổ đại.” Người đàn ông tay móc câu quay lại với Scathach. “Nếu hòn đảo này không sụp đổ, thì cô hay chị cô cũng không tồn tại.”
Scathach lắc đầu. “Nhưng tôi đang ở đây, và vì thế hòn đảo phải chìm.”
“Theo chu trình thời gian, tất nhiên...” Marethyu dợm lời, nhưng Shakespeare ngắt lời ông.
“Nói cho tôi nghe về chu trình thời gian đi,” đại văn hào nói.
Người đàn ông tay lưỡi câu kéo áo choàng lại và quay qua đối mặt với cả nhóm. “Có nhiều chu trình thời gian. Elder Chronos có thể quay ngược hay đi vào tương lai nhưng chỉ như một người quan sát. Một sự thay đổi nhỏ có thể ảnh hưởng tới toàn bộ chu trình thời gian và toàn bộ chu trình sẽ đi theo cách đó.”
“Chủ nhân của tôi, Tammuz, có thể di chuyển qua thời gian,” Palamedes nói.
Marethyu gật đầu. “Nhưng ông ta chỉ có thể đi vào quá khứ và xem chuyện gì xảy ra. Chronos có thể đi tới tương lai xem chuyện gì sẽ xảy ra.”
Saint-Germain ngước nhìn Marethyu. “Tôi đã từng đàm phán với lão điên Chronos rồi. Ông ta không đáng tin cậy.”
Đôi mắt xanh của Marethyu nhấp nháy khi ông ta cười. “Ông ta không yêu quý gì anh. Chúng tôi hy vọng anh không gặp người nào khác nữa.”
“Thế vì sao chu trình thời gian này lại đặc biệt thế?” Saint- Germain hỏi.
Marethyu quay lại nhìn thành phố vàng. “THời nào cũng có những sự kiện vĩ đại, có nhưng khả năng và những điều nếu như.” Ông ta vẫy tay. “Anh có thể tưởng tượng rằng sự hủy diệt nơi này sẽ tạo ra hàng vô số những dòng thời gian khác nhau.”
“Vâng...Và?” Saint-Germain sắc bén nói.
“CHúng ta đã nhảy qua mười ba cổng vào các Vương quốc bóng tối để tới đây. Chronos tặng nó cho tôi nên chúng ta không chỉ đi ngược lại thời gian mà còn đi qua các dòng chảy thời gian. Ở đây, lúc này, chúng ta ở dòng thời gian chính trước khi thế giới sụp đổ và các dòng thời gian rẽ nhánh.”
“Nhưng vì sao?” Will hỏi. “Nếu chúng ta không làm gì, vậy thế giới có chìm và mọi thứ có theo đúng trình tự không?”
“Ờ, nhưng các Elder, dưới sự lãnh đạo của Osiris và Isis sẽ làm theo kế hoạch và thay đổi mọi thức. Họ sẽ làm điều gì đó để chắc rằng Danu Talis không bao giờ chìm.”
Saint-Germain gật đầu. “Tôi cũng làm thế nếu tôi ở vị trí của họ, và tôi đoán họ đã mất hàng thiên niên kỷ để vạch ra một kế hoạch hoàn hảo.”
“Chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ thành công?” Joan hỏi.
“MỌi thứ cô biết sẽ biến mất,” Marethyu lặp lại. “Không chỉ ở thế giới này mà còn ở tất cả các Vương quốc bóng tối phụ cận. Hàng tỷ sinh mạng, hàng chục tỉ, sẽ không còn. Nhưng mọi người – tất cả các bạn ở đây – có sức mạnh để tránh điều đó xảy ra.”
Ngồi trên ngọn đồi và nhìn khắp hòn đảo, Joan of Arc vươn tay ra và nắm lấy tay chồng. Bá tước Saint-Germain nắm lấy tay cô bằng cả hai tay và cô bóp tay anh thật chặt. Anh quay qua và hôn lên má cô. “Em cứ nghĩ đây là một chuyến phiêu lưu khác đi,” anh thì thầm. “CHúng ta có nhiều chuyến như thế mà.”
“Không chuyến nào giống chuyến này,” cô lẩm bẩm bằng tiếng Pháp/
Shakespeare dịch lại gần Palamedes, hiệp sĩ Saracen. “Tôi ước răng tôi vẫn đang viết,” ông lầm bầm nói. “Đây sẽ trở thành một huyền thoại.”
“Nhưng cách câu chuyện kết thúc khiến tôi lo lắng,” Palamedes nói. “Tôi không muốn gì hơn một cuộc đời yên tĩnh. Nhưng tôi luôn luôn phải sống trong chiến trận và đánh nhau.” Ông lắc đầu.
“Thành phố này bao tuổi rồi?” Saint-Germain phân vân hỏi lớn. Anh nhíu mắt nhìn những đường phố và các rạch nước như mê cung. “Nó làm tôi hơi nhớ tới Venice.”
Marethyu nhún vai. “Thành phố này trẻ hơn hòn đảo và hòn đảo này trẻ hơn trái đất. Nghe đồn là các Elder Vĩ đại đã nâng hòn đảo lên chỉ trong một ngày nhờ vào tất cả Những Phép thuật cơ bản. Đó là đỉnh cáo của phép thuật mà thế giới từng biết tới.”
“Ở đây có thư viện không?” Shakespeare hỏi.
“Có, Đại thi hào ạ. Một trong những thư viện hoành tráng nhất thế giới. Đại Thư viện của Danu Talis gồm hàng tá phòng nối với nhau năm ở chân kim tự tháp. Anh có thể giành thời gian còn lại của đời mình chỉ để đọc sách trong một kệ sách thôi. Và có hangf trăm dặm kệ sách. Hòn đảo này khá là hiện đại, nhưng những cư dân của Danu Talis thì già, già hơn rất nhiều. Các Elder vĩ đại trị vì nơi này trước các Elder, có Danh sách các Vị Vua khắc trên các bậc thang kim tự tháp có niên đại cách đây hàng trăm nghìn năm. Và trước các Elder Vĩ đại còn có những giống loài khác: Archon, Người Cổ đại, và trong quá khứ là Chúa Đất. Những nền văn minh này xây dựng trên tàn tro của những nền văn minh khác.” Marethyu dùng móc câu chỉ vào kim tự tháp bậc thang khổng lồ. “Đây là Kim tự tháp MẶt trời, không chỉ là trái tim của hòn đảo mà còn của cả đế chế. Trận Chiến cuối cùng sẽ thắng lợi hoặc thất bại ở đó.”
“Và ông biết tát cả vì nó đã xảy ra,” Scathach nói.
“Trong một chu trình thì gian thì là đúng.”
“CÒn trong một chu trình khác?”
Marethyu nhún vai. “Có nhiều chu trinh, nhiều khả năng, nhưng chúng ta đã về điển trước khi các chu trình phân tán, nơi hành động của chúng ta có thể định hình tương lai.”
“Sao ông biết chúng ta làm đúng?” Scathach thách thức hỏi.
“Vì Nhà thông thái Abraham nói với tôi vậy.”
“Tôi nghĩ chúng ta nên đi gặp ông Abra...” Scatty dừng lại, mắt tóe lửa.
Buổi sáng trong lành bỗng có những tiếng vỗ cánh nhỏ, âm thanh của một đàn ông tới từ xa.
“NẰm xuống...” Marethyu mở lời, và rồi một luồng điện trắng xanh bốc lên từ ngực ông, phát sáng và tụ lại ở móc câu. Ông đổ sụp xuống mặt đất, khói nhạt bay lên từ người ông, phát sáng trên móc câu.
Joan định đến cạnh Marethyu, nhưng Saint-Germain nắm tay giữ cô lại. Anh lắc đầu nhè nhẹ. “Không. Em đợi đi.”
Shakespeare và Palamedes lập tức tách ra, đại thi hao đứng đằng sau bên trái người bạn. Nếu đây là một trận chiến, Will sẽ bọc hậu cho bạn mình.
“Vimanas đang tới,” Scathach gầm gừ. Cô thu mình lại nhưng không động tới thanh kiếm sau lưng. “Đứng yên, không động vào vũ khí.”
“Vim là cái...” Joan định nói nhưng cô nhìn thấy ngón tay của Scathach. Ngón tay chỉ lên trời.
Không khí ấm áp rung lên và chuyển lạnh, những chiếc đĩa bay lớn rơi xuống tờ bầu trời và rú lên trên đầu họ, rung lên nho nhỏ. MỌi người nhìn lên. Ở mặt dưới của cái đĩa bằng kim loại là bản đồ của Danu Talis.
“Vimanas,” Scathach giải thích. “Đĩa bay. Một vài người sống sót sau khi Danu Talis sụp đổ và tạo ra nó để đi tới Trái đất. Cha chị có một cái... tới khi Aoife phá hỏng nó. Chị ấy đổ tội cho chị,” cô nói thêm một cách cay đắng.
Chiếc đĩa lớn nhất – ít nhất phải có đường kính 12 feet – hạ xuống thấp hơn nhưng không dừng hẳn trên mặt đất, và một lớp băng mỏng xuống hiện trên lớp cỏ bên dưới. Từ dưới nắp bằng pha lê trên đỉnh đĩa, hai sinh vật đầu chó đen với đôi mắt đỏ sọng nhìn họ chằm chằm.
“Tôi ghết mấy con nay,” Saint-Germain lẩm bẩm.
“Anpu,” Scathach thì thầm. “Tôi nghĩ chúng ta gặp rắc rối rồi. Rắc rối to.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia