We don’t believe in rheumatism and true love until after the first attack.

Marie E. Eschenbach

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Magician
Dịch giả: Thanh Tuyền
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 60
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4808 / 155
Cập nhật: 2015-11-05 12:31:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 48
"Ối, dừng lại!" Perenelle đập mạnh vào đỉnh đầu nhện Elder bằng cạnh cùn của ngọn giáo trong tay bà. Biểu tượng quyền lực cổ xưa rức chiếu một luồng ánh sáng trắng lóa nóng bỏng và con nhện văng mạnh trở lại vào xa lim, đỉnh sọ nó kêu xèo xèo, khói xám xịt cuồn cuộn bóc lên.
"Đau!" Areop-Enap cáu cẳn, vì tức hơn là đau. "Bà lúc nào cũng làm tôi đau điếng. Bà su Ýt chút nữa giết chết tôi trong lần cuối cùng tôi gặp bà còn gì."
"Và tôi có thể nhắc cho bà nhớ rằng lần cuối cùng mình gặp nhau, những tên đi theo bà định hiến tế tôi để làm cho ngọn núi lửa đã tắt hoạt động trở lại. Cố nhiên tôi phải cảm thấy khó chịu rồi."
"Bà phang nguyên ngọn núi vào đầu tô" Areop-Enap nói bằng một giọng ngọng nghịu rất kỳ dị do những cái chân dài qua khổ. "Bà muốn giết tôi chắc."
"Chỉ là một ngọn núi nhỏ thôi," Perenelle nhắc. Bà nghĩ Areop-Enap là giống cái nhưng cũng không chắc chắn lắm. "Bà sống sót được trong hoàn cảnh còn tệ hơn vậy nữa mà."
Tất cả những con mắt của Areop-Enap dòm vào ngọn giáo trong tay Perenelle. "Ít nhất bà có thể cho tôi biết tôi đang ở đâu không?"
"Ở Alcatraz. Hoặc đúng hơn, bên dưới Alcatraz, một hòn đảo nằm trong vịnh San Francisco trên bờ Tây của nước Mỹ."
"Tân Thế giới à?" Areop-Enap hỏi.
"Phải, Tân Thế giới," Perenelle nói, mỉm cười. Nhện Elder ẩn dật này thường ngủ đông hàng mấy thế kỷ và đã bỏ lỡ những giai đoạn lịch sử vô cùng lớn lao của loài người.
"Bà làm gì ở đây?" Areop-Enap hỏi.
"Tôi là tù nhân-giống như bà vậy." Bà bước lùi. "Nếu tôi hạ ngọn giáo xuống, bà có Ý định làm điều gì ngu ngốc.
"Ví dụ như cái gì?"
"Như nhảy vào tôi."
Tất cả lông trên mấy cái chân của Areop-Enap dựng lên và buông xuống cùng một lúc như trông giàn hợp xướng. "Thỏa ước ngừng chiến nhé?" nhện Elder đề nghị.
Perenelle gật đầu. "Thỏa ước ngừng chiến," bà đồng Ý. "Dường như chúng ta có một kẻ thù chung."
Areop-Enap di chuyển đến cánh cửa xà lim. "Bà có biết tôi đến đây bằng cách nào không?"
"Tôi phần nào hi vọng bà có thể kể cho tôi nghe chuyện đó," Perenelle nói.
Vài con mắt cảnh giác nhìn ngọn giáo đang bừng sáng, con nhện ngập ngừng bước ra xà lim đi vào hành lang. "Nơi cuối cùng tôi còn nhớ là đảo Igup. Nó là một phần của Polynesia," nó nói thêm.
"Micronesia," Perenelle nói. "Tên này được đổi hơn một trăm năm mươi năm trước. Chính xác là bà ngủ bao nhiêu năm rồi, Lão Nhện?" bà hỏi, gọi sinh vật này bằng cái tên thườ
"Tôi không rõ... Lần cuối chúng ta gặp nhau và có chút hiểu lầm là khi nào? Tính theo năm loài người ấy, Bà Phù thủy," nó nói thêm.
"Khi tôi và Nicholas ở Pohnpei điều tra tàn tích của Nan Madol," Perenelle nói ngay. Bà có một trí nhớ gần như hoàn hảo. "Lúc đó khoảng hai trăm năm trước," bà nói thêm.
"Vậy thì tôi tranh thủ chợp mắt đâu khoảng thời gian đó," Areop-Enap vừa nói vừa bước ra xà lim đi vào hành lang. Đằng sau nó, xà lim trở nên sống động với hàng triệu con nhện. "Tôi như mình vừa thức dậy sau một hồi chợp mắt rất ngon lành," nó chậm rãi nói. "Tôi nhìn thấy Pháp sư Dee... nhưng hắn không ở một mình. Có ai đó nữa- một thứ gì đó nữa-với hắn. Chỉ đạo hắn."
"Ai vậy?" Perenelle hỏi dồn. "Cố nhớ lại đi, Lão Nhện, chuyện này rất quan trọng."
Areop-Enap nhắm từng con mắt lại và nó cố khơi gợi lại xem chuyện gì đã xảy ra. "Cái gì đó ngăn tôi lại," nó nói, tất cả con mắt của nó mở ra cùng một lúc. "Cái gì đó rất mạnh. Ai đó cùng với hắn đã được bảo vệ bằng một tấm chắn ma thuật cực kỳ mạnh." lên rồi nhìn xuống hành lang. "Đường đó hả?" nó hỏi.
"Đường này." Perenelle chỉ bằng ngọn giáo. Dù Areop-Enap đã kêu gọi ngưng chiến, nhưng Perenelle không muốn đừng trước một trong những Elder mạnh nhất mà không có thứ vũ khí gì. "Tôi ngạc nhiên tại sao hắn muốn bà trở thành tù nhân." Một Ý nghĩ bất chợt hiện đến và bà đột ngột ngừng lại đến nỗi Areop-Enap va phải bà, gần như úp nguyên phần mặt lên cái sàn đầy bùn. "Nếu bà phải chọn lựa, Lão Nhện, nếu phải chọn giữa việc các Elder trở lại thế giới này với việc để nó lại trong bàn tay của loài người, bà sẽ chọn ai?"
"Nữ Phù thủy," Areop-Enap nói, mồm hé ra như tạo một nụ cười để lộ những cái răng kinh khủng, "tôi là một trong những Elder cổ vũ việc chúng ta nên để lại trái đất này cho dòng dõi loài vượn. Tôi nhận thấy rằng thời của chúng ta trên hành tinh này đã qua rồi; chúng ta hầu như đã hủy hoại nó bằng chính tính ngạo mạn của mình. Đã đến lúc nhường bước và để nó lại cho loài người."
"Vậy bà không ưa thích gì việc trở lại của các Elder?"
"Không."
"Và nếu có một cuộc chiến, bà sẽ đứng về phe ai-các con người?"
"Nữ Phù thủy," Areop-Enap nói rất nghiêm túc. "Trước đây tôi đã từng sát cánh với loài người. Cùng với họ hàng của mình, Hekate và Bà Phù thủy Endor, tôi đã giúp mang lại văn minh cho hành tinh này. Mặc cho dáng vẻ bề ngoài tôi thế nào, nhưng lòng trung thành của tôi luôn dành cho con người."
"Và đó là lý do vì sao bây giờ Dee phải nhốt bà. Hắn không thể để cho một người mạnh như bà kề vài chiến đấu cùng loài người được."
"Vậy thì cuộc đối đầu quả thực đã phải gần lắm rồi," Areop-Enap nói. "Nhưng Dee và các Elder Đen tối không thể làm gì được cho tới khi chúng chiếm được Cuốn sách của..." Tiếng Areop-Enap kéo dài ròi mất hút. "Chúng đã có cuốn sách rồi hả?"
"Hầu như là vậy," Perenelle khốn khổ xác nhận. "Và bà nên biết phần còn lại của câu chuyện. Bà có thường nghe nói đến lời tiên tri về cặp sinh đôi không?"
"Tất nhiên. Lão già vớ vẩn, Abraham, cứ luôn mồm ra rả về cặp sinh đôi và viết quàng xiên những lời tiên tri không thể giải đoán được của lão ấy lên cuốn Codex. Bản thân tôi không bao giờ tin một lời nào trong đó. Và trong ngần ấăm quen biết lão ta, tôi thấy lão chưa bao giờ có lấy được một điều đúng."
"Nicholas đã tìm thấy cặp sinh đôi."
"Chà." Areop-Enap im lặng một lúc, rồi nhún cái gì đó như cái vai, những con mắt cùng lúc nhấp nháy đóng lở như một dàn hợp xướng. "Vậy là Abraham cũng đúng được một điều; giỏi, đó là điều đầu tiên."
Trong lúc vất vả bước trong lớp bùn ngập đến mắt cá chân, Perenelle thuật lại những chi tiết những gì bà đã khám phá trong những xà lim bên trên, bà để Ý thấy dù kích thước to lớn, nhưng nhện Elder lại đi như lướt trên bề mặt lớp nhớp nhúa đó. Phía sau họ, trên tường và trần là rung rung hàng triệu con nhện theo Elder. "Tôi tự hỏi tại sao Dee không giết chết bà đi."
"Hắn không thể," Areop-Enap nói một cách đơn giản. "Cái chết của tôi sẽ lay động đến vô số những Vương quốc Bóng tối. Không như Hekate, tôi có nhiều bạn bè, và rất nhiều trong số họ sẽ đến điều tra. Dee không muốn chuyện đó." Areop-Enap im bặt, nó bước đến cây giáo đầu tiên trong số những cây giáo mà Perenelle đã đẩy xuống. Một cái chân khổng lồ lật nó lên, con nhện xem xét những vệt mờ nhạt của nét chữ tượng hình được vẻ trên đầu ngọn giáo. "Tôi tò mò," nó ngọng nghịu. Những Ngôn từ Quyền Năng này. Chúng đã cổ xưa lắm rồi từ khi Elder còn thống trị trái đất. Và tôi nghĩ chúng tôi đã phá hủy chúng lẫn tất cả những gì ghi nhận về chúng. Làm thế nào mà tay Pháp sư người Anh kia khám phá ra chúng được?"
"Tôi không ngạc nhiên vì nhưng thứ tương tự như vậy," Perenelle lật ngọn giáo trong tay bà để nhìn vào những nét tượng hình vuông vức. "Có lẽ là hắn sao chép được cậu thần chú ở đâu đó.
"Không," Areop-Enap nói. "Những từ đặt riêng lẻ vẫn có sức mạnh, điều đó đúng, nhưng Dee đã sắp xếp chúng thành một kiểu mẫu đặc biệt để nhốt được tôi trong xà lim. Mỗi lần tôi cố trốn thoát, là cứ như thể là tôi đâm đầu vào một bức tường cứng ngắc. Trước đây tôi đã từng nhìn thấy kiểu mẫu đó, nhưng đó là vào những ngày trước cả cơn sụp đổ của Danu Talis. Thực ra, bây giờ nghĩ lại, tôi mới nhớ lần cuối cùng tôi thấy kiểu này lúc ấy trước khi chúng tôi tạo ra lục địa đảo và kéo nó từ đáy biển lên. Một người nào đó đã chỉ dẫn cho Dee; một người biết cách tạo ra Thần chú Canh giữ đầy ma thuật này, người nào đó đã từng nhìn thấy chúng."
"Không ai biết Elder của Dee là ai, hắn phục vụ cho ai," Perenelle tư lự nói. "Nicholas đã hoài công hàng thập kỷ cố khám phá xem rốt cuộc ai điều khiển tay Pháp sư
"Một ai đó già," Areop-Enap nói. "Già như tôi hoặc thậm chí còn già hơn. Một trong những Elder vĩ đại, có lẽ vậy." Tất cả những con mắt của nhện Elder nhấp nháy. "Nhưng điều đó không thể; không ai trong số họ sống sót sau Sụp đổ của Danu Talis cả."
"Bà sống sót."
"Tôi không phải là một trong những Elder vĩ đại," Areop-Enap nói đơn giản.
Họ đến đầu bên kia của đường hầm và de Ayala chớp mắt hiện hữu trước mắt họ. Ông đã là hồn mà hàng mấy thế kỷ và đã nhìn thấy những điều kỳ diệu cũng như những loài quỷ sứ, nhưng ông chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ thứ gì như Areop-Enap, và việc trông thấy sinh vật khổng lồ này đã làm ông bang hoàng không nói nên lời.
"Juan," Perenelle nói nhẹ nhàng. "Nói tôi nghe xem."
" Nữ thần Quạ ở đây, " cuối cùng ông ta mới nói. " Mụ ta gần như ở phía trên chúng ta, đậu trên đỉnh tháp nước hệt như một con kền kền khổng lồ. Mụ ta đang chờ bà bước ra. Mụ ta đã tranh cãi với con nhân sư, " hồn ma nói thêm. " Con nhân sư nói rằng các Elder đãho nó; Morrigan lại tuyên bố rằng Dee bảo bà là của mụ ta. "
"Thật vui vì được nhiều người ưa chuộng," Perenelle vừa nói vừa nhìn theo chiều dài của ống thông gió vào vùng tối. Bà liếc xéo sang Areop-Enap. "Tôi tự hỏi không biết mụ ta có biết bà đang ở đây không."
"Không chắc," Lão Nhện nói. "Dee chắc hẳn chẳng có lý do gì phải cho mụ ta biết, và với quá nhiều sinh vật thuộc thần thoại đầy ma thuật trên hòn đảo này, mụ ta sẽ không thể phân biệt được luồng điện của tôi đâu."
Perenelle xoắn môi bật ra một nụ cười làm bừng sáng khuôn mặt bà. "Chúng ta sẽ làm mụ ấy ngạc nhiên chăng?"
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư