Có 04 bước để đạt thành tựu: lên kế hoạch một cách có mục đích, chuẩn bị kỹ lưỡng, tích cực thực hiện, và kiên trì theo đuổi.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Magician
Dịch giả: Thanh Tuyền
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 60
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4808 / 155
Cập nhật: 2015-11-05 12:31:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31
achiavelli đang ngồi ở băng ghế sau chiếc xe hơi của hắn bên cạnh là Tiến sĩ John Dee. Đối diện là ba Disir. Dagon ngồi ở ghế tài xế, đôi mắt không ai nhìn thấy ẩn sau cặp kính râm ôm sát quanh mắt. Chiếc xe nghe thoang thoảng mùi cá chua chua của hắn
Một chiếc điện thoại cầm tay rung lên, phá vỡ sự im lặng nặng nề. Machiavelli búng ngón tay mở nắp điện thoại ra mà không nhìn vào màn hình. Gần như hắn đóng điện thoại ngay tức thì. "Tất cả đã rõ. Người của tôi đã kéo lại và có một hàng rào an ninh trong khu vực chung quanh tất cả các khu phố liên kết. Sẽ không một ai tình cờ lang thang vào vùng cấm."
"Bất kỳ chuyện gì xảy ra, không ai được vào nhà," Disir mắt tím nói. "Một khi chúng tôi thả Nidhogg, chúng tôi sẽ có rất ít quyền kiểm soát cho tới khi chúng ăn no."
John Dee chồm người về phía trước, và trong chốc lát, trông như thể hắn sắp sửa khều vào đầu gối cô gái trẻ. Ánh nhìn trên gương mặt cô ả đã ngăn hắn lại. "Không được để thoát Flamel và mấy đứa nhỏ."
"Câu đó như một lời đe dọa, Tiến sĩ," chiến binh ngồi bên trái nói. "Hoặc là một mệnh lệnh."
"Chúng tôi không thích những lời đe dọa," cô chị đang ngồi bên phải nói thêm. "Và chúng tôi không làm theo lệnh."
Dee chớp mắt chầm chậm. "Đây không phải là lời đe dọa mà cũng không phải mệnh lệnh. Đơn giản chỉ là một...ời thỉnh cầu," rốt cuộc hắn nói.
"Chúng tôi ở đây chỉ vì Scathach," chiến binh mắt tím nói. "Những người còn lại không phải là mối quan tâm của chúng tôi."
Dagon bước ra khỏi chiếc xe và mở cửa. Không hề liếc nhìn ra sau, các Valkyrie bước ra và đi vào vùng sáng lờ mờ đầu tiên của vùng sáng trước rạng đông, họ dàn ra và di chuyển chậm xuống con phố hẹp. Trông họ như ba cô gái trẻ trở về nhà sau một bữa tiệc thâu đêm.
Dee chuyển vị trí, ngồi đối diện Machiavelli. "Nếu họ thành công, tôi bảo đảm các chủ nhân của chúng ta sẽ biết rằng Disir là Ý tưởng của ông," hắn vui vẻ nói.
"Tôi chắc chắn ông sẽ làm vậy." Machiavelli không nhìn Pháp sư người Anh và tiếp tục dõi theo hành trình của ba cô gái trẻ khi các cô đi bộ xuống con phố. "Và nếu họ thất bại, ông có thể nói với các chủ nhân rằng Disir là Ý tưởng của tôi, và ông có thể tự mình phủi sạch mọi khiển trách," hắn nói thêm. "Đỗ lỗi: tôi tin tôi đã bắt đầu cái khái niệm đó khoảng hai mươi năm trước khi ông chào đời."
"Tôi tưởng ông nói họ đang mang theo Nidhogg?" Dee hỏi, tảng lờ những gì hắn nói.
Niccolo Machiavelli gõ nhẹ và cửa sổ bằng những cái móng tay đã được cắt giũa. "Đúng vậy."
Khi Disir di chuyển xuống ngõ hẻm hẹp lát sỏi cuội và có tường cao hai bên, chúng biến hình.
Việc biến hình được chúng thực hiện khi chúng đi ngang qua một mảng tối. Chúng vừa vào vai những cô gái trẻ, mặc áo khoác da mềm, quần jeans và giày bốt... và chỉ trong chớp mắt đã thành các Valkyrie: các trinh nữ chiến binh. Áo choàng dài làm bằng những vòng xích trắng như băng tuyết buông ngang đầu gối, bao phủ bàn chân là đôi giày bốt bằng kim loại cổ cao đến gối với mũi giày được đóng đinh nhọn, găng tay da dát kim loại nặng nề. Nón sắt tròn bảo vệ đầu và mặt nạ che mắt mũi nhưng để hở miệng. Ngang hông quấn một thắt lưng da màu trắng treo bao kiếm và dao. Các Valkyrie mỗi ả một thanh kiếm rộng bản trông một tay, còn có một thứ vũ khí thứ hai dắt sau lưng: một cái giáo, chiếc rìu hai đầu và búa chiến.
Chúng dừng lại trước cánh cổng màu xanh lục mục nát chìm sâu vào bức tường. Một trong số Valkyrie quay lại nhìn chiếc xe hơi và chỉ vào chiếc găng tay cánh cổng.
Machiavelli bấm nút cuốn cánh cửa xuống. Hắn chĩa ngón tay trái lên trời và gật đầu. Mặc cho vẻ bề ngoài hư nát, nó đúng là cánh cổng sau ngôi nhà của Saint-Germain.
Từng Disir đều với tay vào cái túi da treo ở thắt lưng. Lấy ra một nắm những vật giống như những miếng đá phẳng bẹt, chúng ném tung vào cánh cửa.
"Chúng đang Đúc Dấu Ma Thuật," Machiavelli giải thích. Chúng đang gọi Nidhogg... sinh vật ông đã phóng thích, một loài mà chính các Elder đã giam giữ cẩn thận."
"Tôi không biết nó bị nhốt trong Cây Thế giới," Dee lẩm bẩm.
"Thật ngạc nhiên. Tôi tưởng ông biết mọi chuyện." Machiavelli xoay chuyển trong chỗ mình để nhìn thẳng vào Dee. Trong ánh lờ mờ tranh tối tranh sáng, hắn có thể nhìn thấy Pháp sư trông thật xanh xao và những giọt mồ hôi lấm tấm rịn ra lấp lánh trên trán. Nhiều thế kỷ kiềm chế cảm xúc đủ bảo đảm để Machiavelli không mỉm cười. "Tại sao ông phá hủy Yggdrasill?"
"Đó là vì nguồn năng lượng của Hekate," Dee nói ngay, đôi mắt dán chặt vào các Valkyrie, chăm chú nhìn chúng. Chúng đã bước lùi khỏi những miếng đá mà chúng vừa ném xuống đất và đang khẽ khàng bàn tính với nhau, tay chỉ về những viên ngói xếp lớp.
"Nó có số tuổi bằng với tuổi của hành tinh này. Vậy mà ông phá hủy nó không một giây suy nghĩ. Tại sao ông lại làm vậy?" Machiavelli lấy làm lạ bật hỏi.
"Tôi nghĩ đó là những gì cần thiết." Những lời của Dee lạnh băng. "Tôi sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để mang các Elder trở lại thế giới."
"Nhưng ông không cân nhắc hậu quả," Niccolo Machiavelli nói nhẹ nhàng. "Mỗi hành động đều có một hậu quả. Yggdrasill mà ông đã phá hủy trong vương quốc của Hekate kéo dài đến tận Vương quốc Bóng tối khác. Những nhánh cao nhất vươn đến Vương quốc Bóng tối của Asgard, và rễ cắm sâu vào Nifheim, Thế giới Đen tối." Hắn thấy Dee cứng người lại. "Khi phá hủy Cây Thế giới, không những ông đã phóng thích Nidhogg, mà còn phá hủy ít nhất ba Vương quốc Bóng tối-có lẽ còn hơn thế nữa."
"Tôi không biết..."
"Ông đã gây thù chuốc oán với nhiều người," Machiavelli phớt lờ hắn, cứ nói như tuôn ra, "những kẻ thù nguy hiểm. Tôi nghe nói rằng Elder Hel đã trốn thoát khỏi cuộc sụp đổ vương quốc của bà. Tôi nghĩ bà đang săn lùng ông."
"Tôi không sợ bà ta đâu," Dee đốp chát, nhưng tiếng nói của hắn thoáng run rẩy.
"Ồ, phải không đó," Machiavelli thì thào. "Bà ta làm tôi chết khiếp."
"Chủ nhân của tôi sẽ bảo vệ tôi," Dee nói đầy tin tưởng.
"Ông ta phải là một Elder mạnh thật sự mới bảo vệ được ông khỏi Hel; không ai ch lại bà ta mà còn sống sót."
"Chủ nhân của tôi có mọi sức mạnh." Dee ngắt lời.
"Tôi mong được biết nhân dạng của vị Elder bí ẩn này."
"Khi mọi chuyện này qua đi, có lẽ tôi sẽ giới thiệu ông," Dee nói. Hắn nói hất đầu xuống con hẻm. "Và có thể rất sớm thôi."
Những miếng đá ma thuật rít lên và kêu xèo xèo dưới đất.
Chúng là những miếng đá dẹp đen thui không bình thường, mỗi cạnh là một dãy đường kẻ đầy góc cạnh, hình vuông và vạch xiên. Bây giờ những đường kẻ đó bừng bừng đỏ, bốc ra những làn khói đỏ cuốn xoắn tan vào bầu không khí yên tĩnh trước rạng đông.
Một Disir lấy mũi kiếm xê dịch ba miếng đá ma thuật vào với nhau. Disir thứ hai hất một miếng đá nằm trệch đường bằng đầu mũi thép của giày bốt, rồi kéo rê một miếng khác vào đúng chỗ. Disir thứ ba lấy một miếng đá ma thuật nằm lẻ loi ở cạnh trụ cửa và lấy thanh kiếm đó dích nó vào vị trí cuối của dãy ký tự.
"Nidhogg," Disir thì thầm, gọi cơn ác mộng mà họ đã niệm chú tên của nó trong các phiến đá cổ xưa.
"Nidhogg," Machiavelli nói rất khẽ. Hắn nhìn chéo qua vai Dee đến chỗ Dagon đang ngồi chằm chằm nhìn thẳng đằng trước, có vẻ không quan tâm đến những gì đang diễn ra phía bên trái nó. "Tôi biết những gì huyền thoại đã nói về nó, nhưng Dagon, chính xác nó là cái gì vậy?"
"Dân tộc tôi gọi nó là Kẻ Nuốt Tử thi," tay tài xế nói, tiếng nói dính nhớp nháp và sôi sung sục. "Nó đã ở sẵn đây rồi trước cả khi giống loài tôi giành quyền trên biển, mà chúng tôi lại nằm trong số những loài đầu tiên đặt chân lên hành tinh này."
Dee nhanh nhẹ xoay người trên ghế để nhìn thẳng vào tay tài xế. "Anh là ai?"
Dagon phớt lờ câu hỏi. "Nidhogg quá nguy hiểm đến nỗi hội đồng Giống loài Elder phải tạo ra một Vương quốc Đen tối, để chứa nó, và rồi họ dùng những cái rễ không gì có thể phá vỡ được của Yggdrasill quấn quanh sinh vật này, hầu khóa chặt chúng vĩnh viễn."
Machiavelli giữ mắt dán chặt vào làn khói đen đỏ cuộn bốc lên khỏi những miếng đá ma thuật. Hắn tưởng là hắn nhìn thấy đường viền của một hình hài đang bắt đầu được hình thành. "Tại sao các Elder lại không giết chết nó đi?"
"Nidhogg là một thứ vũ khí," Dagon nói.Các Elder cần một thứ vũ khí để làm gì?" Machiavelli kinh ngạc nói lớn. "Sức mạnh của họ hầu như không có giới hạn rồi. Họ đâu có kẻ thù."
Dù ngồi với hai bàn tay buông lỏng trên tay lái thép, nhưng vai Dagon xoay sở và cái đầu của nó xoay gần như thành vòng tròn để đối diện với Dee và Machiavelli. "Các Elder không phải là loài đầu tiên trên trái đất," nó nói đơn giản. "Đã có những loài khác." Nó nói ra những lời này một cách chầm chậm và cẩn trọng. "Các Elder đã sử dụng Nidhogg và một vài sinh vật nguyên thủy khác làm vũ khí trong cuộc Chiến tranh Vĩ đại để tiêu diệt hoàn toàn bọn kia."
Machiavelli sửng sờ nhìn Dee, trông hắn cũng bang hoàng không kém trước sự tiết lộ này.
Miệng Dagon hé mở thành một cái gì đó có thể là một nụ cười, để lộ cái họng đầy răng của nó. "Chắc các ông biết rằng lần cuối cùng Disir sử dụng Nidhogg, bọn chúng mất kiểm soát sinh vật này. Nó đã ăn sạch bọn chúng. Trong thời gian ba ngày dùng để bắt nó lại và xích nó vào rễ cây Yggdrasill, nó đã tiêu diệt toàn bộ dân tộc Anasazi sống đâu đó trong vùng đất mà ngày nay là New Mexico. Người ta nói răng Nidhogg đã chén sạch hàng vạn con người mà còn đói muốn ăn thêm."
"Liệu những Disir này có kiểm soát được nó không?" Dee gặng hỏi.
Dagon nhún vai. "Mười ba chiến binh Disir tinh nhuệ đã không thể kiểm soát nó ở New Mexico."
"Có lẽ chúng ta nên-" Dee bắt đầu.
Machiavelli bỗng cứng đờ. "Quá trễ," hắn thì thào. "Nó kia rồi."
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư