Có 04 bước để đạt thành tựu: lên kế hoạch một cách có mục đích, chuẩn bị kỹ lưỡng, tích cực thực hiện, và kiên trì theo đuổi.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Alcachemyst
Dịch giả: Hoàng Dạ Thi
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 42
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6652 / 260
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 35
huông cửa lanh lảnh reo lên và Nicholas Flamel ấn mở cửa và khẽ lùi lại nhường bước cho một bà già trông rất bình thường trong một chiếc áo choàng màu xám và váy xám bước vào bên trong cửa tiệm. Lùn và mập, mái tóc của bà uốn dợn sóng với màu xanh da trời nhạt, chỉ có đôi kính màu đen to quá cỡ choàn gần hết khuôn mặt bà làm cho bà trở nên nổi bật, khác hẳn so với người bình thường khác. Tay phải bà cầm một cây gậy màu trắng.
Sophie và Josh lập tức nhận ra bà ta bị mù.
Flamel đằng hắng. "Cho phép tôi giới thiệu...." Ông ngừng lại và nhìn bà già. "Xin lỗi. Chúng tôi nên gọi bà như thế nào?"
"Gọi tôi là Dora, mọi người ai cũng gọi tôi bằng tên đó." Bà nói tiếng Anh với trọng âm New York rõ ràng "Scathach?" bà đột ngột nói. "Scathach!" Và rồi bà chuyển qua một thứ ngôn ngữ nghe toàn chứa những âm thanh giống tiếng khạc nhổ... mà Sophie đột nhiên nhận ra là cô có thể hiểu được thứ tiếng kỳ quặc đó.
"Bà ấy muốn biết vì sao Scatty đã không đến thăm bà trong vòng ba trăm bảy mươi hai năm, tám tháng và bốn ngày..... vừa qua" cô phiên dịch cho Josh nghe. Cô đang nhìn chăm chăm vào bà lão và đã không nhìn thấy vẻ sợ hãi và ghen tỵ thoáng hiện lên trên khuôn mặt cậu.
Bà lão đi nhanh vòng quanh căn phòng nhỏ, đầu nghiêng qua trái và qua phải, không bao giờ nhìn thẳng vào Scatty. Bà tiếp tục nói, hầu như không dừng lại để thở.
"Bà ấy đang nói với Scatty là bà ấy có thể đã chết mà không ai biết. Hay quan tâm. Tại sao, chỉ trong thế kỷ vừa rồi bả đã bệnh rất nặng đến thập tử nhất sinh, và chẳng có ai gọi điện thoại, hay viết cho bà một dòng...."
"Bà ngoại...." Scatty mở lời.
"Đừng gọi ta là Bà ngoại nữa," Dora nói, quay trở lại với tiếng Anh. "Lẽ ra cháu đã có thể viết - bằng bất kỳ ngôn ngữ nào cũng được. Lẽ ra cháu đã có thể điện thoại....."
"Bà đâu có điện thoại...."
"Và có gì trục trặc với email? Hay máy Fax?"
"Ngoại à, bà có một cái máy tính hay máy fax nào không?"
Dora ngừng lại. "Không. Ta cần mấy thứ đó để làm gì?"
"Để cháu có thể liên lạc với bà," Scatty gợi ý.
Tay của Dora khẽ cử động và thình lình cây gậy trắng của bà giãn ra thành một cây gậy dài. Bà gõ vào mặt kính của một tấm gương hình vuông đơn giản. "Cháu có cái gương nào không?"
"Có, bà," Scatty nói một cách khổ sở. Đôi gò má trắng xanh của cô đã ửng lên vì bối rối.
"Vậy là cháu đã không thể tìm ra thì giờ để nhìn vào gương mà nói chuyện với ta. Dạo này cháu bận rộn quá nhỉ? Bà biết điều đó từ anh cháu. Và chắc cũng lâu lắm rồi kể từ lần cuối cùng mà cháu nói chuyện với mẹ!"
Scathach quay sang cặp sinh đôi. "Đây là bà ngoại tôi. Phù thủy Endor huyền thoại. Bà, đây là Sophie và Josh. Và bà đã vừa gặp Nicholas Flamel."
"Ừ, một người đàn ông rất dễ thương." Bà tiếp tục quay đầu qua lại, hai cánh mũi phập phồng. "Sinh đôi," cuối cùng bà nói.
Sophie và Josh nhìn nhau. Làm sao bà ta biết được, hay là Nicholas đã nói với bà ta?
Có một điều gì đó lạ lùng trong cách người đàn bà quay đầu qua lại khiến cho Josh chú ý. Cậu cố gắng dõi theo hướng cái nhìn của bà....và rồi cậu nhận ra lý do vì sao bà lão cứ quay đầu hết trái lại sang phải: bà ta đang nhìn chúng thông qua những tấm gương. Một cách tự động, cậu chạm vào tay Sophie và hất đầu về phía tấm gương. Cô liếc nhìn nó, rồi nhìn trở lại bà già, và rồi cô gật đầu về hướng em trai, ra dấu cô đã nhận thấy chuyện lạ giống như cậu.
Dora bước tới trước mặt Scathach, đầu bà quay sang một bên, bà nhìn chăm chăm vào một cái gương cao nhẵn bóng. "Cháu sút ký. Cháu có ăn uống điều độ không?"
"Bà, cháu trông thế này đã hai nghìn năm trăm năm rồi."
"Vậy, cháu muốn nói là ta mù, hử?" bà lão hỏi, rồi bất ngờ phá lên cười giòn giã. "Ôm bà ngoại già nua một cái đi con."
Scathach cẩn thận ôm hôn bà lão và hôn lên má bà. "Thật vui khi gặp bà. Trông bà rất khỏe."
"Trông ta rất già. Ta trông có già không?"
"Không hề già hơn một ngày so với tuổi mười nghìn," Scatty mỉm cười.
Bà lão bẹo má Scathach. "Người cuối cùng nói móc ta là một viên thanh tra về thuế. Ta đã biến hắn thành một cái chặn giấy rồi," bà nói. "Ta vẫn để nó ở đâu đấy."
Flamel ho khúc khắc. "Thưa bà Endor... "
"Hãy gọi tôi là Dora," bà lão cắt ngang.
"Dora. Bà có để ý thấy những gì xảy ra với Vương quốc Bóng tối của Hekate sáng sớm hôm nay không?" Ông chưa bao giờ gặp Bà Phù thủy trước đây - ông biết bà ta chỉ qua danh tiếng của bà - và chính vì thế ông biết là ông nên đối xử với bà một cách cực kỳ cẩn thận. Bà là một Elder huyền thoại đã rời bỏ Danu Talis để đến chung sống và dạy dỗ con người nhiều thế kỷ trước khi hòn đảo chìm sâu dưới những lớp sóng. Người ta tin rằng bà đã tạo ra bảng chữ cái đầu tiên của con người bằng tiếng Xume cổ đại.
"Cho ta ngồi," Dora không nói cụ thể với ai trong phòng. Sophie kéo chiếc ghế cô đang ngồi nãy giờ và Scathach đỡ bà ngoại mình ngồi xuống đó. Bà lão dựa người tới trước, cả hai bàn tay đặt lên đầu cây gậy trắng. "Tôi đã biết những gì vừa xảy ra. Tôi chắc chắn rằng mọi Elder trên lục địa này đều cảm thấy cái chết của bà ta." Bà nhìn thấy những cái nhìn đầy ngạc nhiên và kinh hoàng trên khuôn mặt của những người xung quanh. "Cháu không biết hả?" Bà quay đầu qua hai bên và nhìn chăm chú vào gương, thẳng vào Scatty. "Hekate đã chết và Vương quốc Bóng tối của bà ta không còn nữa. Tôi hiểu rằng một Elder, một nhân vật khác thuộc Thế hệ Kế tiếp và một con người bất tử đã gây nên cái chết của bà ta. Hekate cần phải được trả thù. Không phải bây giờ, và có thể không sớm được trả thù: nhưng bà ta cũng như người trong gia đình và tôi nợ bà ta về chuyện đó. Hãy chờ xem." Scatty cúi chào.
Phù thủy Endor nói ra lời tuyên án một cách bình thản, và Flamel đột nhiên nhận ra rằng người đàn bà này thậm chí còn nguy hiểm hơn là ông tưởng tượng nhiều.
Dora quay mặt qua hướng khác và Flamel nhận thấy mình đang nhìn hình bóng phản chiếu của bà ta trong một tấm gương có khung chạm trổ đẹp đẽ. Bà ta gõ vào mặt gương. "Tôi đã nhìn thấy những gì xảy ra sáng hôm nay trước đây một tháng."
"Và bà đã không cảnh báo cho Hekate!" Scatty kêu lên.
"Ta đã nhìn thấy một khả năng có thể xảy ra trong tương lai. Một trong số rất nhiều. Trong một số khả năng khác, Hekate giết Bastet và Morrigan vặn mình Dee. Trong một khả năng khác Hekate giết ông, ông Flamel, và rồi lại bị Scathach giết chết. Tất cả các khả năng đó đều có thể xảy ra. Và hôm nay tôi khám phá ra khả năng nào là thật." Bà nhìn quanh phòng, quay đầu từ phía những tấm gương đến các chiếc bình nhẵn bóng đến các khung tranh bằng thủy tinh. "Vì vậy tôi biết vì sao các bạn tới đây, tôi biết các bạn muốn tôi làm điều gì. Và tôi đã suy nghĩ rất lâu và rất khó khăn về câu trả lời của mình. Tôi đã có một tháng để nghĩ về điều đó."
"Vậy còn chúng cháu thì sao?" Sophie đột nhiên hỏi. "Chúng cháu có trong lăng kính định mệnh của bà không?"
"Chỉ có trong một," Bà Phù thủy nói.
"Chuyện gì đã xảy ra với bọn cháu trong những khả năng khác?" Câu hỏi vọt ra khỏi miệng Josh trước khi cậu có thời gian để nghĩ về nó. Cậu thực sự không muốn biết câu trả lời.
"Dee và những tên Golem của hắn, hay lũ chuột và chim giết chết hai cháu trong hầu hết các khả năng. Cháu chết trong khi được đánh thức hay tan biến cùng với sự sụp đổ của Vương quốc Bóng tối."
Josh nuốt nước bọt một cách khó nhọc. "Bọn cháu chỉ sống sót trong một khả năng thôi sao?"
"Chỉ trong một thôi."
"Như vậy thi không được tốt lắm, phải không bà?" Josh thì thầm.
"Không," Phù thủy Endor nói một cách thẳng thừng. "Không tốt chút nào hết." Một khoảng im lặng kéo dài trong khi Dora nhìn dọc theo bề mặt trơn bóng của một cái bình bạc. Rồi bà đột ngột nói. "Đầu tiên các bạn nên biết là tôi không thể đánh thức cậu bé. Những nhân vật khác sẽ làm chuyện đó."
Josh vội vàng nhìn lên. "Có những nhân vật khác có thể đánh thức cháu sao?"
Phù thủy Endor phớt lờ cậu. "Cô gái có một trong những luồng điện bạc thuần khiết nhất mà tôi từng tiếp xúc sau nhiều thế kỷ. Cô ta cần được truyền dạy một số câu thần chú bảo vệ cá nhân nếu như cô ta muốn sống sót qua phần còn lại của quá trình đánh thức. Thực tế rằng cô vẫn tỉnh táo trong nhiều giờ đồng hồ sau đó là một bằng chứng cho thấy ý chí mạnh mẽ của cô." Đầu bà nghiêng qua một bên và Sophie thấy bà đang nhìn cô từ một tấm gương treo trên trần nhà. "Đó là những gì tôi sẽ làm."
"Cảm ơn bà," Nicholas Flamel nói, với một tiếng thở dài sâu. "Tôi biết cô bé đã rất khổ sở trong những tiếng đồng hồ vừa qua."
Josh nhận ra là cậu không thể nhìn chị mình. Sẽ vẫn còn những phần tiếp theo của quá trình đánh thức. Có phải điều này có nghĩa là cô sẽ phải chịu đựng những nỗi đau đớn hơn nữa? Cậu cảm thấy tim mình đau nhói.
Scathach quỳ xuống trước ghế của bà ngoại và đặt tay lên cánh tay bà. "Ngoại à, Dee và đồng bọn đang săn lùng hai trang sách bị xé trong cuốn Codex," cô nói, "cháu tưởng tượng là trong lúc này chúng đã biết - hay nghi ngờ - là Sophie và Josh chính là cặp sinh đôi mà Cuốn sách của Abraham đề cập đến."
Dora gật đầu. "Dee biết điều đó."
Scathach liếc nhìn Flamel. "Vậy hắn biết là hắn không những phải giành lại những trang sách mà còn phải bắt hay giết được cặp sinh đôi."
"Hắn cũng biết điều đó," Dora trả lời.
"Và nếu như Dee thành công, thế giới này sẽ kết thúc," Scathach nói, chuyển câu nói đơn giản thành một câu hỏi.
"Thế giới đã từng kết thúc trước đây," Bà Phù thủy trả lời, mỉm cười. "Ta tin chắc rằng nó sẽ kết thúc rất nhiều lần trước khi mặt trời chuyển sang màu đen."
"Bà biết là Dee cố gắng khôi phục trở lại ngôi bá chủ thế giới của các Elder Đen tối?"
"Ta biết."
"Cuốn Codex nói rằng các Elder Đen tối chỉ có thể bị chặn đứng bởi Bạc và Vàng," Scatty tiếp tục.
"Cuốn Codex cũng nói, nếu trí nhớ của ta không lầm lẫn, rằng táo là thuốc độc, và những con ếch có thể trở thành những nàng công chúa. Cháu không muốn tin tất cả những gì cháu đọc trong cuốn Codex," bà cắt ngang.
Flamel đã từng đọc phần nói về táo trong cuốn sách. Ông nghĩ rất có thể sách đề cập đến những hạt táo mà, thực sự, là thuốc độc - nếu ai đó ăn vài cân của nó. Ông chưa đọc phần nói về ếch và công chúa và ông đã đọc đi đọc lại cuốn sách vô số lần. Có hàng trăm câu hỏi mà ông muốn hỏi Bà Phủ thủy, nhưng đó không phải là lý do khiến họ có mặt nơi đây. "Dora, bà sẽ dạy cho Sophie về các nguyên tắc của pháp thuật không khí chứ? Cô ấy cần phải học đủ để ít ra là tự bảo vệ mình trước sự tấn công."
Dora nhún vai và mỉm cười. "Tôi có một sự lựa chọn nào không?"
Flamel trông có vẻ đầy ngạc nhiên. Ông không chờ đợi một câu trả lời như vậy. "Tất nhiên là bà có thể lựa chọn...."
Phù thủy Endor lắc đầu. "Không phải lần này." Bà vươn người và cởi cặp mắt kính ra. Scatty không hề nhúc nhích và chỉ có bắp thịt nơi hàm của Flamel giật giật cho thấy nỗi kinh hoàng của ông. Dù sao, cặp sinh đôi cũng ngửa người ra sau vì hoảng sợ, vẻ kinh hoàng hiện rõ trên khuôn mặt chúng. Phù thủy Endor không có mắt. Chúng chỉ là những hốc rỗng nằm nơi vị trí của đôi mắt và nằm gọn trong hai hốc rỗng đó là hai mắt kính thủy tinh hình bầu dục vừa vặn. Đôi mắt làm bằng kính của bà quay sang nhìn thẳng vào hai đứa trẻ. "Ta đã từ giã đôi mắt của mình để đổi lấy Tầm nhìn, khả năng nhìn thấy những cung bậc và giai đoạn của thời gian - quá khứ, hiện tại và tương lai có thể xảy ra. Có rất nhiều cung bậc, rất nhiều viễn tưởng về tương lai có thể xảy ra, mặc dù không có nhiều viễn tưởng như người ta vẫn nghĩ. Trong vài năm qua, những mẫu hình đã bắt đầu trùng khớp và đan cài chặt chẽ với nhau. Giờ đây, chỉ còn một số ít tương lai có thể xảy ra. Đa số chúng đều rất kinh hoàng," bà nói dứt khoát. "Và chúng đều liên quan tới hai đứa cháu." Tay bà chỉ thẳng vào Sophie và Josh. "Vậy thì ta có những chọn lựa nào? Đây cũng là thế giới của ta. Ta đã có mặt ở đây trước cả loài người, ta cho họ lửa và ngôn ngữ. Ta sẽ không bỏ rơi họ trong lúc này. Ta sẽ huấn luyện cho cô gái, dạy cô cách bảo vệ chính mình và truyền dẫn cho cô cách làm chủ ma thuật của không khí."
"Cảm ơn bà," Sophie nói một cách cẩn thận trong khoảng im lặng kéo dài tiếp đó.
"Đừng nói cảm ơn ta. Đây không phải là một món quà. Mà là một lời nguyền hay là một tai ương."
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 1 - Nhà Giả Kim Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 1 - Nhà Giả Kim - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 1 - Nhà Giả Kim