There is no way to happiness - happiness is the way.

There is no way to happiness - happiness is the way.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Alcachemyst
Dịch giả: Hoàng Dạ Thi
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 42
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6652 / 260
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 29
iến sĩ John Dee càng lúc càng trở nên điên cuồng. Tất cả mọi thứ đã đổ vỡ tan tành và giờ đây chắc chắn rằng hắn sẽ phải đóng một vai trò chủ động trong cuộc chiến đấu.
Flamel, Scatty và cặp sinh đôi đã chạy thoát ra từ phía bên trong của cây Yggdrasill và hiện đang chiến đấu ở phía bên kia cánh đồng, cách nơi Dee đang đứng không đầy hai trăm mét, nhưng hắn không thể chạy đến chỗ họ được vì điều đó nghĩa là hắn phải chạy băng qua một chiến trường. Những con Torc Allta cuối cùng còn trụ lại, cả trong lốt người và lốt lợn lòi, đang đánh nhau kịch liệt với bọn người mèo và người chim. Những con thằn lằn bay đã bại trận hoàn toàn. Ban đầu, những con vật đầu rắn có cánh này đã khiến bọn mèo và chim rối loạn và lúng túng, nhưng rồi chúng trở nên ì ạch kéo lết và vụng về trên mặt đất và đa số bị té lảo đảo một khi hạ cánh. Đội quân đông đúc các Torc Allta cũng đã mỏng đi đáng kể và Dee đoán rằng chỉ trong vòng một vài giờ đồng hồ nữa, sẽ không còn con lợn lòi cổ đại nào còn tồn tại ở Bắc Mỹ nữa.
Nhưng hắn đâu có thể chờ đợi lâu đến thế. Hắn phải tóm được Flamel ngay bây giờ. Hắn phải đoạt lại những trang giấy bị mất của cuốn Codex càng sớm càng tốt.
Từ chỗ ẩn núp phía sau một lùm cây rậm, Dee quan sát cánh Elder. Hekate đang đứng nơi ngưỡng cửa của ngôi nhà cây của cô, xung quanh cô là một Torc Allta "vệ sĩ riêng" cuối cùng. Trong khi các lợn lòi cổ đại đánh nhau với bọn mèo và chim, một mình Hekate đối mặt với "liên minh ma quỷ" Morrigan và Bastet.
Cả ba Nữ thần này phớt lờ đám nửa người nửa thú đang giao tranh kịch liệt xung quanh họ. Với một người quan sát bình thường, có vẻ như ba Elder này chỉ đơn giản đang đứng nhìn chằm chằm vào nhau. Tuy nhiên, Dee chú ý đến những đám mây xám tím đang tụ tập ngay phía trên cây Yggdrasill. Hắn nhìn thấy những hoa trắng bạc và vàng mọc rải rác xung quanh cái cây khổng lồ đó héo úa và lụi tàn, biến thành một thứ bột nhão màu đen trong phút chốc, và hắn cũng nhìn thấy những cây nấm óng ánh nhô lên từ những viên đá nhẵn mịn và trơn mượt. Dee mỉm cười; chắc chắn là cuộc đọ sức này sẽ sớm kết thúc. Hekate còn có thể chống chọi lại bao lâu nữa với hai Elder kia, cô và cháu gái?
Nhưng Nữ thần Ba mặt không có dấu hiệu gì cho thấy cô ta đang yếu đi.
Và rồi cô ta phản công lại.
Mặc dù không khí, giờ đây đã bốc mùi nồng nặc từ cái cây bị đốt cháy khét lẹt, khá tĩnh lặng, hắn vẫn nhận thấy một cơn gió vô hình, không cảm thấy được đang quất lên tấm áo choàng và đôi vai của Morrigan, và thốc mạnh vào Bastet khiến cho bà ta phải nghiêng đầu và dựa người theo chiều gió. Những hoa văn trên tấm váy lóng lánh của Hekate quay lộn dữ dội, những màu sắc nhòe mờ và méo mó.
Với sự cảnh giác ngày càng tăng, hắn nhìn thấy một bóng đen bay ngang qua những ngọn cỏ khô héo, và rồi một bầy ruồi đen li ti dày đặc kéo tới tấn công vào lớp lông của Bastet, bu dày lên đôi tai và mũi của bà ta. Nữ thần Mèo tru lên và ra sức chống chọi, cào cấu điên cuồng lên mặt mình. Bà ta ngã xuống đất, cuộn tròn nhiều vòng trên bãi cỏ, cố gắng giải thoát mình ra khỏi bầy ruồi. Nhưng ngày càng có nhiều ruồi lao tới cộng thêm những con kiến lửa và nhện hoang bò lổm ngổm trên cỏ và rồi phủ đen lên khắp cơ thể Bastet. Bò lết trên bốn chân, bà ta ngửa đầu ra sau và rống lên đau đớn, rồi quay người chạy băng qua cánh đồng, cuộn tròn và lê lết trên bãi cỏ, bắn tóe nước lên từ một cái hồ nhỏ và cố gắng rửa trôi đám côn trùng ra khỏi người mình. Bastet chạy được một nửa đường băng ngang cánh đồng thì đám mây ruồi nhặng thôi không dí bà ta nữa. Bà ta chà xát dữ dội mặt và hai cánh tay, để lại những vết rạch dài trên da thịt trước khi đứng lên trên hai chân và sải những bước dài về phía cây Yggdrasill. Và rồi tấm thảm ruồi, giờ đây đã dày hơn, kết tụ lại trên không trung phía trước Bastet.
Và trong giây phút đó, Dee chợt nhận ra rằng có lẽ - chỉ có lẽ thôi - là Hekate có thể chiến thắng. Xé lẻ Bastet và Morrigan là một đòn tấn công rất thông minh; và ngăn chặn không cho Bastet trở lại đơn giản là một chiến lược thiên tài.
Phát hiện ra mình không thể quay trở lại cây Yggdrasill, Bastet rít lên phẫn uất, rồi bà ta quay lại phóng như điên đến chỗ Flamel, Scatty và cặp sinh đôi đang cố gắng tự bảo vệ. Dee nhìn thấy bà ta nhảy thốc lên một khoảng cách khó tin và ép Nhà Giả kim nằm sát đất. Cảnh tượng này làm hắn hài lòng chút ít và hắn cho phép mình nở một nụ cười nhanh chóng lụi tàn - hắn vẫn đang bị mắc kẹt ở phía bên này của cánh đồng. Làm thế nào để hắn vượt qua được Hekate đây?
Mặc dù cây Yggdrasill đang bốc cháy dữ dội như một bó đuốc khổng lồ với các bộ phận rực sáng, những cái lá bị thiêu rụi và những cành cây đen thui rơi xuống đất, những dòng nhựa cây nổ lép bép từ trong những cành cây gãy đổ, sức mạnh của Hekate dường như không hề suy yếu. Dee nghiến răng trong cơn tức giận và chán nản; tất cả các nghiên cứu của hắn đều chỉ ra rằng Hekate đã thổi hồn sống vào cái cây bằng cách truyền cho nó một ít năng lượng của chính bà. Ngược lại, khi nó sinh trưởng, nó sẽ đổi mới và làm đầy lại nguồn năng lượng của Hekate. Đốt cháy cái cây chính là ý tưởng của Dee. Hắn hình dung là khi cây bị đốt cháy, Hekate sẽ yếu dần. Nhưng, ngược lại: nổi lửa thiêu cây chỉ đốt cháy cơn giận dữ của Nữ thần Ba mặt và cơn thịnh nộ của bà đã biến bà trở nên nguy hiểm và "sát thủ" hơn bao giờ hết. Khi Dee nhìn thấy đôi môi của Hekate giật giật như thể bà đang mỉm cười với Morrigan lảo đảo giật lùi, hắn bắt đầu nhận ra rằng ở nơi đây, trong Vương quốc Bóng tối của riêng bà, Nữ thần Ba mặt đơn giản là quá mạnh so với chúng.
Dee biết là hắn sẽ phải hành động.
Nương theo bóng tối của những cái cây và bụi cỏ cao, hắn di chuyển vòng quanh thân cây Yggdrasill khổng lồ. Hắn buộc phải cúi khom người lẩn trốn khi một Torc Allta trong lốt lợn lòi đâm sầm vào bụi cây ngay trước mặt hắn với ít nhất khoảng một tá người mèo và hai chục người chim đang bám chặt lấy nó.
Dee chui ra khỏi bụi rậm ở phía đối diện với nơi mà Hekate và Morrigan đang giao chiến. Vào phía bên phải của mình, hắn có thể nhìn thấy một điều gì đó đang xảy ra với nhóm Flamel; chim và mèo chạy tán loạn khắp mọi hướng... và rồi hắn nhận ra là hắn đang nhìn thấy những con chim bình thường và những con mèo bình thường đang bỏ chạy thay vì những sinh vật nửa người nửa thú. Câu thần chú biến đổi của Morrigan và Bastet đã thất bại: không lẽ Hekate mạnh đến thế sao? Hắn phải kết thúc tất cả những trò này ngay bây giờ.
Tiến sĩ John Dee nhấc thanh kiếm ngắn trong tay hắn lên cao. Ánh sáng xanh da trời bẩn thỉu chạy dọc theo chiều dài kiếm và trong tích tắc lưỡi kiếm cổ đại - làm bằng đá, không phải kim loại - rung lên tựa như có một làn gió nhẹ vô hình thổi dọc theo cạnh sắc của nó. Những con rắn uốn éo được chạm khắc vào cán kiếm bắt đầu trở thành những sinh vật sống phun xì xì.
Nắm chặt cán kiếm, Dee ấn mạnh mũi kiếm sâu vào lớp vỏ nhiều mấu của cây Yggdrasill cổ đại... và đâm thẳng kiếm vào đó.
Excalibur trượt một cách nhẹ nhàng êm ái vào lớp vỏ gỗ, ngập chìm tới tận cán kiếm không một chút vướng víu. Trong một khoảng lặng dài, không có gì xảy ra, và rồi yggdrasill bắt đầu rên siết. Tiếng rên nghe như âm thanh từ một con thú bị thương: bắt đầu là một tiếng ầm ầm sâu thẳm, nó bắt đầu ngân dài thành một tiếng khóc thút thít rên rỉ trầm lắng. Khi cán kiếm nhô ra từ thân cây, một vệt rạch màu xanh xuất hiện. Như dòng mực nhỏ giọt, vết rạch chảy sâu xuống dọc theo thân cây và thấm sâu xuống đất, và rồi ánh sáng xanh trơn như dầu nhờn chạy dọc theo những gân lá và mạch gỗ. Tiếng than khóc của cây Yggdrasill nghe càng lúc càng thảm thiết, cho đến khi âm thanh của nó vượt cao lên cả giới hạn chịu đựng của con người. Những Torc Allta còn sống sót rơi nhào xuống đất, quằn quại trong đau đớn, hai tay ôm chặt lấy tai, những người chim xoay tít trong rối loạn và đám người mèo đồng thanh rú rít tru gào một cách hoang dại.
Vết rạch màu xanh da trời chạy lan nhanh ra khắp thân và cành cây, phủ lên tất cả một lớp màng pha lê mỏng lấp lánh và phản chiếu ánh sáng. Những cây cầu vồng màu đen xanh và xanh lá cây pha tím tỏa ra lung linh trong không khí.
Vết rạch trơn bóng như dầu nhờn chạy hết chiều dài cây, tỏa rộng ra khắp các cành lá, biến tất cả những gì nó chạm đến thành những bề mặt phủ lớp màng tinh thể lấp lánh. Ngay cả lửa cũng không tránh khỏi sự "đóng băng" thần tốc này. Những ngọn lửa đông cứng lại trong những hình thù hoa văn phức tạp và lộng lẫy, rồi chúng bị phủ màng nhện, như kiểu băng giá phủ lên mặt hồ, và rồi vỡ vụn ra thành hàng nghìn hạt bụi nhỏ lóng lánh. Khi vết rạch màu xanh chạm vào lá cây, lá bị đông cứng lại và rơi lìa khỏi cành. Chúng không rơi xoáy theo hình xoắn ốc xuống đất mà rơi thẳng và vỡ tan trong tiếng leng keng ngân vang trong khi các cành cây, giờ đây đã biến thành những tảng băng dài rắn chắc, rụng khỏi thân cây và đâm nhào xuống đất. Dee phóng mình qua một bên để tránh cho khỏi bị một cành cây đóng băng dài gần ba mét nện trúng người. Nắm chặt cán của thanh kiếm Excalibur, hắn kéo lê thanh kiếm đá ra khỏi cái cây cổ đại và chạy đi tìm chỗ trú.
Cây Yggdrasill đang giãy chết. Những mảng vỏ cây lớn vỡ ra tanh tách, giống như những tảng băng vụn vỡ ra từ chỏm băng, và đổ nhào xuống đất, phủ lên bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp của Vương quốc Bóng tối những mảnh vỡ lấp lánh tung tóe đầy chết chóc.
Giữ một khoảng cách an toàn xa xa để nhìn ngắm những cành cây lớn đang rơi rụng, Dee chạy vòng quanh cây Yggdrasill; hắn cần phải thất Hekate xem bà ta bây giờ ra sao.
Nữ thần Ba mặt đang hấp hối.
Đứng bất động ngay trước tấm thảm các mảnh vụn tan tác của cây Yggdrasill, Hekate đang biến đổi liên tiếp ba khuôn mặt của mình - trẻ, trưởng thành và già nua - tất cả chỉ trong tích tắc. Sự thay đổi diễn ra nhanh đến mức da thịt của bà không đủ thời gian để thích ứng và bà "mắc kẹt" giữa các giai đoạn: đôi mắt thiếu nữ trên khuôn mặt nhăn nheo, đầu của cô gái trên cơ thể một thiếu phụ, một cơ thể đàn bà với cánh tay trẻ nhỏ. Tấm váy luôn thay đổi màu sắc của bà đã mất tất cả màu và biến thành màu đen giống như da bà.
Dee đứng bên cạnh Morrigan và chúng quan sát cảnh tượng trong im lặng. Bastet nhập bọn và cả ba cùng chứng kiến những giây phút cuối cùng của Hekate và cây Yggdrasill.
Cây Thế giới giờ đây đã chuyển qua màu xanh hoàn toàn, được bao bọc bởi một lớp băng. Những rễ cây đông cứng đã bật lên từ lòng đất, phá vỡ cấu trúc hoàn hảo của đất, chọc thủng lớp đất phủ trên mặt. Những cái lỗ khổng lồ xuất hiện trên thân cây to lớn, phơi bày những căn phòng hình tròn bên trong và chúng cũng bị lớp băng giá màu xanh bẻ cong và bao phủ.
Sự biến đổi của Hekate cũng chợt chậm lại. Những thay đổi diễn ra lâu hơn vì giờ đây vết rạch màu xanh đã chậm chạp bò trườn vào bên trong cơ thể bà, làm cho da thịt bà đông cứng lại, biến chúng thành tinh thể băng giá.
Morrigan liếc nhìn thanh kiếm trên tay Dee, rồi vội vã nhìn ra phía khác. "Thậm chí ngay sau tất cả những năm tháng làm việc cho chúng tôi, Tiến sĩ Dee, ông vẫn có thể làm cho chúng tôi kinh ngạc," bà ta nói lặng lẽ. "Tôi không biết là ông có trong tay Thanh kiếm Băng hà."
"Tôi vui mừng vì đã mang nó theo," Dee nói, không trực tiếp trả lời Morrigan. "Có vẻ như năng lượng Hekate mạnh hơn nhiều so với ước đoán của chúng ta. Ít ra thì suy đoán của tôi - rằng sức mạnh của bà ta gắn bó chặt chẽ với cái cây - là chính xác."
Tất cả những gì còn lại của Yggdrasill giờ đây chỉ là một tảng băng rắn chắc. Hekate cũng đã được bọc kín hoàn toàn bên dưới một lớp vỏ băng giá, mặc dù đằng sau lớp tinh thể xanh, đôi mắt màu bơ của bà vẫn sáng và linh hoạt. Ngọn cây bắt đầu tan chảy, những dòng nước bẩn chảy dọc theo chiều dài vỏ cây, xoi những đường rãnh sâu vào đó.
"Khi tôi nhận ra rằng bà ta có đủ sức mạnh để vô hiệu hóa các câu thần chú của bà, tôi biết là mình sẽ phải làm một điều gì đó," Dee nói. "Tôi đã nhìn thấy lũ mèo và chim quay trở lại hình dạng tự nhiên của chúng."
"Đó không phải do Hekate làm," Bastet gầm lên đột ngột, trọng âm của bà ta dày nặng, nghe như âm thanh của loài thú.
Morrigan và Dee quay ra nhìn Nữ thần Mèo. Sinh vật này giơ một bàn chân đầy lông lá lên cao và chỉ băng ngang qua cánh đồng. "Đó chính là đứa con gái kia. Một ai đó đã thông qua nó, một người nào đó biết rõ những tên thật của ta, một người nào đó đã dùng luồng điện của cô gái để tung ra một ngọn roi năng lượng thuần khiết: đó chính là cái đã làm các câu thần chú của bọn ta trở nên vô hiệu."
Dee nhìn xuyên qua cánh đồng nơi mà hắn từng nhìn thấy Flamel, Scatty và cặp sinh đôi đang tụ tập dưới một cây sồi lớn. Nhưng bây giờ chẳng còn thấy một dấu hiệu nào của bọn họ nữa. Hắn quay sang định ra lệnh cho những con mèo và chim còn sống sót đi tìm họ, vừa khi hắn trông thấy Senuhet đang bước đi loạng choạng. Trên cơ thể gã đàn ông nhỏ bé bê bết bùn và máu - mặc dù tất cả máu bùn đó dường như không phải của ông ta - và ông ta đã bị mất một trong hai thanh kiếm bằng đồng thiếc có chạm trổ. Thanh kiếm thứ hai cũng đã gãy làm đôi. "Flamel và những kẻ khác đã trốn thoát," hắn thở hổn hển. "Tôi theo chân bọn chúng ra khỏi Vương quốc Bóng tối. Bọn chúng đã đánh cắp chiếc xe hơi của chúng ta," hắn nói căm phẫn.
Gầm lên vì giận dữ, Tiến sĩ John Dee đi lộn vòng lảo đảo và cắm thẳng cây Excalibur vào cây Yggdrasill. Thanh kiếm đá đâm thẳng vào Cây Thế giới làm ngân lên một hồi chuông trang trọng. Nốt nhạc đơn độc, trong trẻo và cao vút, vang rung trong không khí.... và rồi Yggdrasill bắt đầu vặn mình răng rắc. Những vết nứt rạn dài chạy dọc theo chiều dài của cây. Bắt đầu chỉ là những vết nứt li ti, nhưng chúng nhanh chóng lớn rộng dần khi chúng chạy dọc thành những đường gồ ghề gãy khúc dọc theo cây. Trong nháy mắt toàn bộ Yggdrasill đã vằn vện những hoa văn ngoằn ngoèo rối loạn. Rồi cả cây Yggdrasill vỡ thành hàng trăm mảnh và đổ ầm xuống đầu bức tượng băng giá của Hekate, đè nát nó ra thành bụi.
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 1 - Nhà Giả Kim Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 1 - Nhà Giả Kim - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 1 - Nhà Giả Kim