Thất bại thực sự duy nhất chính là không dám khởi sự.

Harold Blake Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: Higashino Keigo
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Uyên Thiểm
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Ngọc Huyền
Số chương: 47
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 9602 / 439
Cập nhật: 2018-01-06 17:51:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27
Ó LÀ SÁNG MÙNG MỘT TẾT, KHI NAOKO đưa ra lời tuyên bố. Nàng bày món ăn nàng nấu lên bàn. Thay vì uống rượu Toso, gã và Naoko cụng ly bằng rượu Nhật và nói câu 'Chúc mừng năm mới'. Sau hôm nhận kết quả đỗ vào cấp II, Naoko đã uống được rượu.
Ti vi đang chiếu chương trình Tết. Mấy nghệ sĩ trẻ ăn khách mặc những bộ trang phục diện Tết, chơi trò chơi và hát. Một nghệ sĩ tấu hài đang bị bắt phạt, các vận động viên thì đang thử sức với các câu đố. Một bầu không khí vui chơi, không mảy may lo lắng riêng trong ngày hôm nay đang bao trùm lên khắp Nhật Bản. Trước khi nghe lời tuyên bố của Naoko, Hirasuke đã hoàn toàn chìm đắm trong bầu không khí đó.
“Thi vào cấp III?” Hirasuke hỏi lại. Vì đang xem ti vi nên gương mặt gã lúc này vẫn còn đang cười.
“Đúng thế” Naoko ưỡn người, hất cằm. “Con muốn bố cho con thi vào cấp III. Mùa xuân sang năm.”
“Đợi chút đã. Con đang học ở trường này, nếu thành tích không đến nỗi quá tệ thì được lên thẳng cấp III còn gì. Sao lại phải thi?”
“Vì con muốn học trường khác.”
“Trường khác? Con thấy không hài lòng với trường bây giờ à?”
“Không phải hài lòng hay không mà là không hợp với mục đích của con.”
“Mục đích?”
“Nói đúng ra là con đường tương lai của con.”
“Con có con đường tương lai hả?”
“Vâng.”
“Đường gì?” Hirasuke tắt ti vi.
“Khoa y.” Naoko trả lời dõng dạc.
Ti vi vừa tắt xong nên tiếng Naoko nghe càng to.
Hirasuke nhìn thẳng vào mặt Naoko. Naoko cũng nhìn lại.
“Khoa y. Tức là con muốn làm bác sĩ?”
“Cái đó thì con chưa biết. Nhưng con muốn học y. Tiếc là trường con đang học, ở bậc đại học không có khoa y."
“Khoa y à?” Hirasuke đưa tay gãi má. Gã không hình đung ra điều Naoko vừa nói. Bản thân từ 'khoa y' đối với gã hiện giờ nghe có vẻ xa vời. “Sao tự nhiên con lại muốn thế?”
“Con đã suy nghĩ rất nhiều xem thực sự mình muốn làm gì. Nhưng con không biết là mình thực sự muốn làm gì nên con chuyển sang nghĩ xem mình quan tâm tới điều gì. Thế là con có được câu trả lời, đơn giản hơn con tưởng nhiều. Con quan tâm tới chính con người con. Tại sao chuyện kỳ lạ này lại xảy ra? Sống nghĩa là thế nào? Ý thức và thể xác là cái gì? Đó là những điều con muốn biết. Để thỏa mãn được mong ước đó thì chỉ còn cách là học ngành y thôi.”
“Hừm, ý thức và thể xác à...”
Một lần nữa, gã nhớ ra rằng Naoko thường xuyên nghĩ về tình cảnh kỳ lạ mà nàng đang gặp phải. Gã cũng hiểu ra rằng đó là vấn đề lớn nhất mà nàng đang quan tâm tới.
Hirasuke khoanh tay. Gã làm ra vẻ như đang nghĩ ngợi nhưng thực tế không phải là gã đang nghĩ tới điều gì cụ thể. Chỉ là gã đang rất bối rối.
“Nhưng đó là chuyện lên đại học cơ mà. Con cứ học cấp III ở trường đó cũng được chứ sao.”
“Không được.”
Lý do Naoko đưa ra là trường hiện giờ đúng là trình độ cao thật, không cần học nhiều thì vẫn nắm chắc là sẽ vào đại học. Vì vậy, học sinh ở đó không cảm thấy áp lực. Lên cấp III xu hướng này còn rõ hơn. Kể cả mình có cố gắng để thi vào khoa y đi nữa nhưng vẫn học ở trường đó thì thế nào cũng bị cuốn theo xu hướng này.
“Nhưng đó là tùy thuộc vào bản thân mình. Nếu muốn thì có thể cố gắng chứ.” Hirasuke nói mà không mấy tự tin. Gã không có kinh nghiệm thi đại học. Học xong cấp II, gã vào học luôn ở trường trung học chuyên nghiệp.
“Thực ra còn có một lý do khác cơ.”
“Một lý do khác?”
“Con muốn học trường cấp III có cả nam và nữ.”
Hirasuke cứng họng. Gã thấy hơi sốc. Đây là việc gã không hề lường trước. Từ lúc Naoko nói là muốn thi vào cấp III, gã đã mường tượng ra tới điều này rồi. Chính vì vậy mà có thể nói ý kiến của gã nghiêng về hướng phản đối.
Lý do Naoko nói muốn học ở trường có cả nam và nữ hoàn toàn có tính thuyết phục. Tóm lại là vì phần lớn những thí sinh muốn thi vào khoa y là con trai nên học ở môi trường có con trai thì sẽ có quyết tâm học hơn, ngoài ra còn biết chính xác được vị trí của mình nữa.
Hirasuke buộc phải thừa nhận đúng là thế. Một khi đã muốn cạnh tranh thì tốt nhất là nên có đối thủ ở bên cạnh.
Tuy nhiên điều mà gã bận tâm vẫn cứ vương vất trong lòng gã. Gã cảm thấy một sự phản kháng trong lòng không thể diễn tả trước việc phải để Naoko ở cùng môi trường với bọn con trai cùng trang lứa.
Gã muốn hỏi Naoko là có đúng nàng muốn chuyển sang trường đó chỉ vì việc học hay không? Hay đó chẳng qua chỉ là lý do để chơi với bọn con trai còn trẻ ranh kia. Nàng muốn mượn thể xác của Monami để tận hưởng lại tuổi thanh xuân chăng?
Nhưng gã không thể nói ra được những suy nghĩ này. Nhỡ mà bị nói là nghi ngờ vô cớ thì gã cũng chẳng cãi lại được. Rồi nhỡ mà nàng bảo, nàng muốn vào trường đó là vì ham học thôi thì thế nào gã cũng bị nàng cười vào mặt vì cái trí tưởng tượng nghèo nàn khi suy luận vô lý rằng học ở trường có cả nam và nữ thế nào cũng có mối quan hệ nam nữ. Điều gã lo sợ nhất chính là việc bị Naoko xem thường.
“Được rồi. Thế là lại một năm miệt mài học tập nữa nhỉ.” Hirasuke thong thả rót rượu vào bát. Gã tỏ ra là một người chồng, một người bố biết thông cảm.
“Con xin lỗi vì cứ thích làm theo ý mình nhé. Nhưng con nghĩ chỉ lúc này con mới có điều kiện để học ngành y thôi.” Naoko tỏ vẻ ngại ngần.
Hirasuke hiểu ngay những lời Naoko nói. Nàng đang nói tới số tiền bồi thường. Gã hoàn toàn chưa động gì đến số tiền đó. Gã chia nó thành vài phần và đem gửi ngân hàng. Gã và Naoko đã từng nói chuyện với nhau về việc phải làm thế nào để sử dụng số tiền đó hiệu quả nhất, như một sự bù đắp cho ý thức đã mất đi của Monami và thể xác không còn của Naoko. Tuy nhiên, gã và Naoko vẫn chưa có câu trả lời. Naoko đã nghĩ ra cách sử dụng hợp lý không thể bàn cãi.
“Chắc Monami cũng sẽ đồng ý thôi.” Hirasuke nhấp một ngụm rượu.
Có thể suy ra từ những việc Naoko làm từ trước đến nay, đúng là nàng hoàn toàn không hề lơ là việc ôn thi vào cấp III. Thứ Bảy, Chủ nhật là ngày nghỉ nhưng bây giờ hầu như không còn những ngày đó nữa. Bạn bè nàng cũng không thấy đến chơi. Nàng bảo nàng nói với tụi bạn là phải ôn thi nên không rủ ai đến chơi cả. Nàng còn bảo nói luôn như vậy thấy tiện hơn là cứ phải từ chối này nọ.
Nàng bảo sẽ không tiêu xài phung phí và bỏ hẳn việc mua tiểu thuyết. Thay vào đó, giá sách của nàng chất đầy sách tham khảo và sách bài tập.
Thú vui giải trí duy nhất của nàng là âm nhạc. Nàng bảo nghe nhạc của Led Zeppelin chẳng hiểu sao nàng giải toán tốt hơn. Học tiếng Anh thì nàng nghe nhạc Mozart, môn xã hội thì nghe Casiopea, môn quốc ngữ thì nghe nhạc Queen(3), môn tự nhiên thì nghe nhạc của Matsutoya Yumi(4). Nhờ vậy mà chỉ cần nghe tiếng nhạc phát ra từ phòng Naoko, Hirasuke cũng biết được là nàng đang học gì.
Naoko không chọn con đường an nhàn mà chọn con đường vất vả, hy sinh cả quãng thời gian vui chơi vì việc học. Sự hy sinh và nỗ lực của nàng đã được đền đáp. Mùa xuân năm sau, nàng xuất sắc thi đỗ vào trường nàng chọn. Lần này Hirasuke cũng cùng với Naoko đi xem kết quả thi.
Khi phát hiện ra số báo danh của mình trên tờ giấy in danh sách đỗ, nét mặt Naoko còn sung sướng hơn cả lúc biết tin đỗ vào trường cấp II.
Bí Mật Của Naoko Bí Mật Của Naoko - Higashino Keigo Bí Mật Của Naoko