Cầu Chúa ban cho con sự thanh thản để chấp nhận những thứ con không thể thay đổi, sự caN đảm để thay đổi những thứ con có thể, và sự khôn khoan để phân biệt những cái có thể thay đổi và không thể.

Dr. Reinhold Niebuhr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 39 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 847 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:24:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13-1
hong Dật Hiên chỉ cảm thấy bản thân mình hình như lập tức rơi vào hầm băng, nháy mắt bị đông lại, thẳng tắp đứng ở lối đi cầu thang, quên luôn cả bước về phía trước. Lần đầu tiên, hắn mất đi sự bình tĩnh của mình.
Nàng, làm sao có thể ở một chỗ cùng nhị vương gia? Đối với nhị vương gia, hắn hẳn có thể xem như rất hiểu biết, nhị vương gia rất ít chủ động đi làm một chuyện, càng không thể sẽ chủ động đi tìm một người, cho dù ngay cả Hoàng Thượng mỗi lần có việc đều phải phái người đi Vương phủ mời hắn.
Mà nay, Vương gia thế nhưng lại cùng nàng ngồi ở chỗ này? Giờ phút này, nàng lẳng lặng ngồi ở đằng kia, bất động không nói, lại vẫn có một loại độc đáo làm cho người khác không thể xem nhẹ.
Nàng bây giờ, là nàng ngày đó hắn từng chứng kiến, chân thật chính là nàng, không mang theo nguỵ trang gì, tâm Phong Dật Hiên trong nháy mắt lạnh đi vài phần, hắn thậm chí quên cả tiếp tục đi về phía trước, quên hẳn luôn cả phản ứng.
“Hiên, ngươi làm cái gì vậy?” Trưởng Tôn Dự đi ở phía sau hắn có chút không hiểu, nhìn qua trên người hắn, lại nhìn lên trên lầu, khi nhìn thấy Quân Vô Ngân, cũng ngây ngốc sửng sốt một chút, dù sao trường hợp có thể nhìn thấy Quân Vô Ngân này, thật là rất khó…
Trường hợp Quân Vô Ngân xuất hiện trước mặt công chúng như vậy rất ít.
“Vương gia???” Kinh ngạc hô, đột nhiên ý thức được chính mình luống cuống, giẫm chân tại chỗ vài cái, đi lại gần bọn họ, cung kính hành lễ:”Trưởng Tôn Dự thỉnh an Vương gia.”
Quân Vô Ngân cũng không để ý tới hắn, thậm chí ngay cả mí mắt đều không hề nâng lên, đôi mắt vẫn nhìn Đường Nhược Ảnh.
Trưởng Tôn Dự cũng không cảm thấy quá xấu hổ, dù sao phản ứng này của Quân Vô Ngân lại rất bình thường, bất quá, cũng nhờ thế này hắn mới nhớ tới, là ai có mặt mũi lớn như vậy thế nhưng lại có thể ngồi cùng một chỗ với nhị vương gia?
Hai tròng mắt hơi đổi, khi nhìn về phía Đường Nhược Ảnh, đôi mắt đột nhiên trợn lên, vẻ mặt ngạc nhiên cùng khó có thể tin:”Như thế nào là người?? Ngươi…???” Hắn làm sao cũng không thể nghĩ ra, người có thể ở cùng một chỗ với nhị vương gia lại là nữ nhân này.
Vừa rồi ở trên đường cái, còn nghe dân chúng tụ tập bàn tán nàng như thế nào quyến rũ Hoàng Thượng, bây giờ, nàng lại cùng nhị vương gia ngồi cùng một chỗ, này… Này cũng quá làm cho người ta khó có thể tin đi.
“Ngươi sẽ không muốn quyến rũ luôn cả Vương gia đi? Nữ nhân như ngươi, thật đúng là sắc đảm bao thiên.” Bởi vì quá mức kinh ngạc, trong lúc nhất thời quên mọi thứ xung quanh, Quân Vô Ngân vẫn không có phản ứng gì, chỉ là ánh mắt nhìn Đường Nhược Ảnh rất nhanh hiện lên gì đó. Hắn thực muốn một chút phản ứng của nữ nhân này, bị người mắng như vậy trước mặt mọi người, nàng sẽ phản ứng thế nào.
Nói thật, giờ phút này hắn đang có một tia chờ mong mà nhìn thấy Đường Nhược Ảnh nghe được lời nói của Trưởng Tôn Dự, thế nhưng một chút phản ứng cũng không có, giống như người đang bị nói không phải là nàng, khoé môi không khỏi co rút đôi chút.
Nữ nhân bị mắng lại thờ ơ như vậy, thiên hạ chỉ sợ không tìm được người thứ hai.
Phong Dật Hiên nhìn đến Quân Vô Ngân cùng phản ứng của nàng, tâm tình càng thêm trầm thấp, ở sâu trong nội tâm, hình như có cái gì đó khẽ động, đau, khó chịu.
“Dật Hiên thỉnh an Vương gia, đã quấy rầy Vương gia cùng Đường tiểu thư.” Phong Dật Hiên rất sợ Trưởng Tôn Dự càng nháo càng loạn, cánh tay vội vàng từ phía sau kéo hắn lại, trực tiếp đi về phía trước.
Lời nói hơi dừng một chút, trong giọng nói có vài phần khác thường chưa kịp che giấu, mà khi nhìn về phía nàng, trong ánh mắt, cũng hỗn loạn một chút phức tạp, hắn vốn muốn cười khẽ cho qua, lại đột nhiên phát hiện, giờ phút này ngay cả loại cười lấy lệ này, đối với hắn mà nói đều rất khó khăn.
Quân Vô Ngân phá lệ chuyển ánh mắt sang phía Phong Dật Hiên, tuy rằng không nói gì, nhưng trong ánh mắt lại mang nhiều phần bí hiểm.
Đường Nhược Ảnh nghe thấy thanh âm của Phong Dật Hiên liền nâng mắt nhìn về phía hắn, nàng thật không ngờ sẽ gặp được Phong Dật Hiên vào lúc này, nhìn biểu tình có chút không tự nhiên của Phong Dật Hiên, ngây ngốc, cũng không nói gì thêm, nàng không muốn để cho Quân Vô Ngân biết chuyện của nàng cùng Phong Dật Hiên.
Quân Vô Ngân quá nguy hiểm, một chút gió thổi cỏ lay đều có khả năng làm cho hắn nhìn ra sơ hở, đến lúc đó chỉ sợ sẽ làm nàng lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Trước khi chưa xác định được mục đích hắn tìm nàng, nàng phải thật cẩn thận mới được.
Bị Chồng Ruồng Bỏ Cũng Tiêu Dao Bị Chồng Ruồng Bỏ Cũng Tiêu Dao - Đường Mộng Nhược Ảnh