You carry Mother Earth within you. She is not outside of you. Mother Earth is not just your environment. In that insight of inter-being, it is possible to have real communication with the Earth, which is the highest form of prayer.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thần Đông
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Mr Thích
Số chương: 238
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4006 / 88
Cập nhật: 2014-11-21 10:19:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13: Ma Vương.
ộc Cô Bại Thiên và truyền nhân tám kiếp cảm ứng được khí tức đáng sợ của cái thế lão ma vương, cảm ứng thần thức quá mạnh khiến các truyền nhân không khỏi biến sắc.
Tu vi hiện thời của Thiên Ma đã đạt đến đỉnh cao của Ma Thiên từ chín kiếp trước, thậm chí còn mạnh hơn một chút nhưng lúc này trong lòng y cũng dấy lên cảm giác sợ hãi.
Y là một người không sợ trời, không sợ đất, hào khí ngùn ngụt không kém hơn Độc Cô Bại Thiên đã qua chín lần chuyển thế. Thần thông cao tuyệt của y đã sớm vượt qua nhiều tiền bối lớp trước, khiến được y nảy ra ý định thoái lui trước khi đánh, ngoài Võ thánh đang say ngủ của Bỉ Ngạn hiện tại còn có thêm lão ma vương.
Sắc mặt những đệ tử khác của Độc Cô Bại Thiên cũng hết sức khó coi, đối mặt với một cường giả mà không có chiến ý, với họ khác nào một loại sỉ nhục.
Thoáng chốc, Độc Cô Bại Thiên đã hiểu được cảm thụ của họ, hắn nhẹ giọng: “Các con không cần phải thoái chí, lão ma vương này một trong những Võ thánh cổ xưa nhất, kể cả ta đối diện với lão cũng không nắm chắc chiến thắng. Thật ra kể cả ở Thiên Vũ đại lục hay đại lục đối địch thì không có mấy người đánh bại được lão. Lúc các con đối diện với lão mà không cảm thấy sợ, lúc đó tu vi coi như đạt đến mức cường giả hàng đầu, không cần phải sợ ai nữa.”
Thần sắc tám người trở lại bình thường, lão ma vương là một những cường giả đứng đầu thế gian, sợ hãi lão cũng không đến nỗi mất mặt.
Độc Cô Bại Thiên cảm thán: “Lão ma vương này thật sự khiến người ta bội phục, không ngờ tu vi đạt tới mức này, thật không hổ uy danh cái thế ma vương.”
Diệt Thiên truyền nhân không nén được lên tiếng hỏi: “Sư phụ, sao con lại có cảm giác lão ma vương này tựa hồ không phải…người?”
Những người khác cũng có nghi vấn này, họ dùng Vạn lí ánh tượng đại pháp nhìn thấy được lão ma vương cao mấy chục trượng, căn bản không phải là thân hình của con người.
Độc Cô Bại Thiên tỏ vẻ khen ngợi: “Lão ma đầu đúng là kinh tài tuyệt diễm. Môn ma công lão tu luyện thành không kém hơn cửu chuyển công pháp của ta. Bất quá vì thế mà lão phải trả một cái giá rất lớn.”
“Đó là ma công gì, công pháp thế nào?””
Độc Cô Bại Thiên đáp: “Xá thân thành ma!”
“Cái gì?”
“Xá thân thành ma đâu phải như thế nhỉ?”
“Xá thân thành ma sao lại có hình thể như thế?”
Độc Cô Bại Thiên nói: “Các con thấy thế là vì sao?”
Bát đại truyền nhân đưa mắt nhìn nhau, trong lịch sử, sư tôn bọn họ trong kiếp Diệt Thiên cũng đã xá thân thành ma, kết quả bị người cả thiên hạ truy sát.
“Ha ha…” Độc Cô Bại Thiên bật cười, lập tức hiểu ngay ý nghĩ trong lòng họ: “Trước đây ta tạm goi là xá thân thành ma, nhưng gọi là ma hóa thì hợp hơn. Xá thân thành ma đại pháp chân chính từ cổ đến nay chỉ có truyền văn, chưa có ai dám tu luyện bởi quá hung hiểm, thậm chí còn hung hiểm hơn cả nghịch thiên cửu chuyển của ta. Đó chẳng qua là lý thuyết võ học của một vị Võ thánh hùng mạnh từ thời viễn cổ đề ra, tiếc là vị Võ thánh đó sớm qua đời, không kịp thực hiện ý tưởng.”
“Lão ma vương lại là đệ đệ của vị Võ thánh nọ, chắc trước khi ca ca chết đã trao lại bí mật cho lão, nhưng lão cũng không dám tu luyện. Gần vạn năm trước lão mới đủ quyết tâm tu tập loại cái thế ma công này.” Độc Cô Bại Thiên dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Tu luyện ma công này phải vứt bỏ bản thể, đem ma hồn nhược tiểu bồi dưỡng thành ma thân chí cường. Ma thể cao mấy chục trượng mà các con nhìn thấy là lão ma đầu hiện tại. Lão đã bỏ đi chân thân, ma thể hiện tại là hồn phách hư vô ngưng tụ thành thật.”
Bát đại truyền nhân há hốc mồm láng nghe, quả nhiên là khó tin, lại có loại bí pháp khiến người ta không tưởng tượng nổi như vậy.
Độc Cô Bại Thiên nói: “Tu thành công pháp bá tuyệt thiên hạ tất nhiên phải trả giá tương xứng, lão ma đầu tuy luyện ma công đại thành nhưng mất chân thân, mất luôn lạc thú đời người, trong gầm trời này trừ vai ba người ra, chắc ít ai dám đến gần lão.”
Tám người gật đầu, cảm thấy hết sức đồng tình. Nếu có cơ hội, họ tự nhận không dám chọn lựa như lão ma vương, Xá thân thành ma, cái thế ma công, nói nghe thật hấp dẫn nhưng mấy ai chịu bỏ đi bản thể?
Độc Cô Bại Thiên lại nói: “Mỗi người các con đều nắm trong tay một pho thần quyết hoặc ma quyết, nhiều năm khổ tu cũng không đến nỗi hoài phí. Thấy các con công lực đại thành, ta được an ủi vô cùng. Gần đây ta có cảm ngộ, đệ cửu ma quyết, Bại Thiên quyết sắp ngộ thành, không lâu nữa ta sẽ bế quan. Tiếc là trong khoảng thời gian này không thể dạy được truyền nhân thứ chín, chi bằng ta truyền cho các con một pho trận pháp chín người hợp lực thi triển.”
Trận pháp cần phải cao thủ thánh câp mới thi triển được không hề tầm thường, hơn nữa lại là những người học cùng một thầy, chín loại công pháp có liên hệ với nhau, thần thông trong đó khẳng định sánh với cửu đại thần ma quyết. Mỗi pho thần quyết hoặc ma quyết cũng dủ uy chấn thiên hạ, trận pháp căn cứ vào chín loại công pháp àm thi triển chắc chắn uy lực tuyệt luân, có khả năng áp chế cả Viễn cổ Võ thánh hùng mạnh.
Bát ma xuất, thiên hạ loạn.
Cửu ma tụ, thiên hạ biến.
Thập ma tề xuất, loạn thiên địa.
Bát đại đệ tử đều biết lời dự ngôn cổ xưa này, lời dự ngôn không đề cập đến Ma tôn nghịch thiên cửu chuyển khiến tám người không khỏi liên hệ tới bản thân.
Bây giờ Độc Cô Bại Thiên lại nói có loại trận pháp cần phải có chín truyền nhân mới thi triển được, càng khẳng định dự đoán trong lòng mỗi người. Ai nấy đều hiêu công pháp này trọng đại, nhưng đệ cửu truyền nhân hoàn còn chưa xuất hiện khiến tám người đều cảm thấy bất an.
Kinh Thiên truyền nhân nói: “Sư phụ, trận pháp này khẳng định uy lực tuyệt luân, trong trận đại chiến tương lai sẽ có tác dụng rất lớn. Người nên chọn trong các đệ tử của chúng con bổ sung cho đủ.”
Loạn Thiên truyền nhân cũng nói: “Đúng vậy, sư phụ, con từng nghe nói rằng cửu ma tụ, thiên hạ biến. Nếu đệ cửu ma trù trừ không xuất hiện…”
“Ha ha…” Độc Cô Bại Thiên nghe họ đề cập đến dự ngôn xa xưa liền không nén được cười, bất quá hắn không để lộ quá rõ ra mặt.
Đồng thời hắn cũng nhớ ra kiếp này mình còn có tiểu truyền nhân, là tiểu nha hoàn khả ái San Nhi. Hắn nhớ lại quá trình quen biết Ca Vũ song tuyệt Liễu Như Yên lúc ở Khai Nguyên thành của Thanh Phong đế quốc, nhớ đến nàng hắn không khỏi thất thần. Một lúc sau mới tỉnh lại, cũng coi như tiểu nha hoàn khả ái San Nhi của nàng là truyền nhân kiếp này của mình.
Lúc trước hắn từng đem Kinh Thiên quyết truyền cho tiểu nha đầu, nhưng suy tính kỹ thì cô bé không thể đạt được thu hoạch gì quá lớn. Một bộ thần quyết ngạo thế thì vào tay một tiểu nha đầu không có bao nhiêu căn cơ võ học sẽ tu luyện được cảnh giới gì đây.
Có lẽ hắn nên đi gặp cố bé, người có thể coi là truyền nhân kiếp này của hắn, nhưng cũng nên thu hồi Kinh Thiên quyết, bộ thần quyết này đã có truyền nhân, cô bé chỉ có thể là truyền nhân của Bại Thiên quyết.
Bát đại truyền nhân thấy hắn lại trầm tư không khỏi lấy làm kì dị, nhìn hắn với vẻ nghi hoặc.
Độc Cô Bại Thiên không kể gì đến dàng vẻ ngạc nhiên của họ: “Được, hiện tại ta truyền cho các con cửu chuyển đại trận pháp quyết, đến lúc thích hợp, các con có thể chọn một đệ tử ưu tú ra phối hợp cùng.”
Đoạn hắn dùng thần thức giao lưu với họ, dạy họ cửu chuyển đại trận pháp quyết, tám người cũng dùng thần thức hỏi han không ngừng.
Sau cùng, Ngạo Thiên truyền nhân hỏi: “Sư phụ, đệ cửu truyền nhân cũng là đệ cửu ma vẫn chưa có mà con thấy người không hề lo lắng gì, là vì cớ gì vậy?”
Độc Cô Bại Thiên không né được tiếng cười, dùng thần thức đáp: “Ha ha, không ngờ có người coi cửu ma là truyền nhân chín kiếp của ta, đúng là sai lầm. Các con nên nhớ, cửu ma này không phải là các con, nhưng hiện tại không thể cho các con biết được, cứ để người khác hiểu lầm đi, hắc hắc…”
Tám người kinh hãi, không ngờ bát ma, cửu ma, thập ma trong truyền thuyết không phải là bọn họ, bất quá nghĩ kỹ lại sẽ thấy dầu tu vi của họ có lợi hại cũng làm cách nào địch nổi Viễn cổ Võ thánh như Ma Tổ. Như Ma Tổ mà còn chưa được coi là một trong thập ma, sư tôn của họ khẳng định là một trong số đó, nhưng những người khác là ai?
Trên Thiên Vũ đại lục, trừ Ma tôn và lão ma vương, tính cả những lão bất tử siêu cấp trong truyền thuyết cũng không có quá năm, ba người. Hà huống, một vài người trong số các nhân vật truyền thuyết đã mất tích mấy vạn năm, e rằng đã không còn trên đời nữa.
Thập ma, thật ra đạt đến cảnh giới nào?
Độc Cô Bại Thiên lên tiếng: “Các con phải nhanh chóng học thuộc trận pháp đó, sau này gặp phải ai trong lần đại chiến tới đây cũng có thể giữ mình. Được rồi, các con quay về đi, triệu tập các đệ tử truyền nhân, chuẩn bị sẵn sàng cho đại chiến.”
“Sư phụ muốn đi sao?”
“Ta muốn đi gặp một vài cố nhân, sau đó sẽ bế quan chỉnh lí Bại Thiên.”
Thiên Ma nói: “Đại chiến chỉ còn ba năm nữa, con sợ sẽ không đợi được đến lúc đó.”
Độc Cô Bại Thiên đáp: “Không cần quan tâm đến lời đồn ba năm, có lẽ sẽ diễn ra trước, bất kể thế nào cũng không được để Bỉ Ngạn đến tìm chúng ta, lần này chúng ta chủ động tiến công.”
Tám người thi lễ với hắn rồi quay người lướt đi.
Đệ tử của lão ma vương được triệu tập lại, quỳ dày đặc bên ngoài Ma vực, tổng số phải trên trăm người. Trong đó có mười người là đệ tử thân truyền của lão. Có thể trở thành đồ đệ của viễn cổ lão ma vương, thực lực đương nhiên không kém, ai nấy hết sức nổi danh trong lịch sử võ lâm, không ít người là nhân vật uy chấn thiên hạ, quan tuyệt nhất đại.
Nếu không tính thân phận thân phận viễn cổ của Độc Cô Bại Thiên, các đệ tử thân truyền của lão ma vương là nhân vật đồng bối với hắn, đều là người của thời đại Ma Thiên. Tuy không có uy danh lớn lao như Ma Thiên nhưng người nào cũng là nhất đại cường giả, bậc Võ thánh thượng cổ tất nhiên các Võ thánh tầm thường không thể so sánh.
Thật ra trong các đồ đệ của Độc Cô Bại Thiên, chỉ có Thiên Ma, Diệt Thiên truyền nhân, khoảng ba bốn người thực lực ngang ngửa với đồ đệ của lão ma vương, những người khác đều kém hơn.
Lão ma vương không rời khỏi Ma vực, cứ ở nguyên trong lòng vực tối tăm. Gần hai vạn năm nay lão không rời khỏi đây, lúc nào tâm tình phiền muộn liền phá vỡ hư không sang oanh kích Bỉ Ngạn, vì thế người Bỉ Ngạn hận lão nhập cốt.
Bất Tử Bất Diệt Bất Tử Bất Diệt - Thần Đông Bất Tử Bất Diệt